Bài viết của một học viên Pháp Luân Công từ tỉnh Hắc Long Giang, Trung Quốc

[MINH HUỆ 28 – 02 – 2013] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công trước khi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) phát động cuộc đàn áp ở Trung Quốc vào ngày 20 tháng 07 năm 1999. Tôi đi đến một nhóm học Pháp địa phương hai ngày sau khi tôi bắt đầu tập. Trên đường trở về nhà sau khi học Pháp nhóm, tôi đột nhiên cảm thấy các triệu chứng của bệnh cúm, và cảm thấy rất không khỏe. Một đồng tu Pháp Luân Công đã giúp tôi về nhà. Tôi chạy vào nhà tắm ngay khi về đến nhà, rồi nôn mửa và đi ngoài liên tục. Nhưng ngày hôm sau khi tỉnh dậy, tôi đã hoàn toàn khỏe mạnh. Đồng tu đó nói: “Sư phụ đã tịnh hóa  thân thể bạn. Giờ bạn có thể tự đi lại mà không làm sao cả.” Rồi tôi nhận ra rằng cuốn sách Chuyển Pháp Luân (cuốn sách chính của Pháp Luân Công) không phải là một cuốn sách bình thường, mà là một cuốn sách từ thiên thượng. Tôi cũng nhận ra rằng mình thật may mắn khi đắc được Pháp Luân Phật Pháp! Tôi quyết định sẽ tu luyện cho đến khi đạt viên mãn.

cựu thế lực cố ngăn cản tôi tu luyện bằng cách điều khiển gia đình ngăn cản tôi. Chồng tôi đặc biệt phản đối tôi tu luyện. Anh theo dõi tôi suốt ngày và làm mọi thứ có thể để ngăn cản tôi. Anh ấy còn xúc phạm, đánh đập, bóp cổ tôi, và nói rằng anh ấy sẽ không ngừng lại. Tôi bắt đầu phát chính niệm nhằm giải thể tất cả các nhân tố tà ác từ không gian khác đang điều khiển chồng tôi. Tôi từ chối việc để các sinh mệnh tà ác ngăn cản mình tu luyện Pháp Luân Công. Tôi có đức tin kiên định vào Pháp Luân Công. Ngừng tu luyện là việc không bao giờ xuất hiện trong tâm tôi.

Tôi nói với cựu thế lực trong tâm mình: “Các ngươi không có quyền gì đối với tôi. Tôi có Sư phụ và Pháp Luân Công bên tôi. Chỉ có những quyết định của Sư phụ là có ý nghĩa. Sư phụ sẽ an bài con đường tu luyện cho tôi. Dù các ngươi có tà ác đến đâu, các người sẽ không thể khiến tôi từ bỏ Pháp Luân Công. Tôi sẽ hoàn thành sứ mệnh lịch sử của mình. Tôi sẽ làm tốt điều Sư phụ mong chờ nơi đệ tử của Ngài.” Sư phụ đã dạy chúng ta hướng nội tìm chấp trước khi chúng ta gặp trở ngại trong tu luyện. Sư phụ cũng dạy chúng ta đả bất hoàn thủ, mạ bất hoàn khẩu, vì vậy tôi không bao giờ đánh trả khi chồng tôi tấn công tôi. Tôi nhận ra rằng mình nợ anh ấy từ những kiếp trước, tôi phải trả cho anh trong kiếp này. Vì vậy, tôi nhẫn nhịn bạo lực gia đình này.

Ngoài ra, Sư phụ đã nhiều lần tịnh hóa thân thể cho tôi khi tôi học Pháp nhiều hơn và đề cao tầng thứ tâm tính của mình.

Tôi bắt đầu bị rụng tóc khá nhiều từ cách đây vài năm. Tôi phải đội mũ để che cái đầu hói khi tôi ra ngoài giảng chân tướng Pháp Luân Công. Tôi cảm thấy không thoải mái, tự tin khi nghĩ về việc ai đó phát hiện ra tôi bị hói. Tôi bắt đầu hướng nội để tìm vấn đề bên trong bản thân mình. Tôi phát hiện rằng mình đã không đủ thiện. Tôi cũng nhận ra nhiều chấp trước. Tôi thêm vào một niệm khi phát chính niệm: “Tôi là đệ tử của Sư phụ Lý Hồng Chí. Tôi sẽ không thừa nhận hoặc chấp nhận an bài của bất kỳ ai khác. Tôi sẽ chỉ chấp nhận con đường được an bài bởi Sư phụ. Tôi phủ nhận và làm mất hiệu lực bất kỳ thệ ước nào mà tôi có thể đã ký trong quá khứ. Chỉ có Sư phụ là có quyền an bài con đường tu luyện của tôi. Tôi sẽ không có liên quan gì với cựu thế lực. Không ai có quyền hạn đối với tôi ngoại trừ Sư phụ.” Tôi khiêm nhường cầu xin Sư phụ giúp đỡ.

Một phép màu đã xảy ra vài ngày sau. Tóc mới bắt đầu mọc trên đầu tôi. Tôi gọi điện cho chị dâu của mình. Chị ấy ngay lập tức kiểm tra cho tôi khi tôi đến nhà của chị. Chị sờ đầu tôi và kêu lên: “Trời ơi! Em đang mọc tóc mới! Cũng khá là dày! Đúng là một phép màu!” Tiếp theo, tôi gọi cho cháu gái của mình. Khi nó thấy tóc mới trên đầu tôi, nó kêu mọi người khác đến xem. “Nhìn dì này! Dì đang mọc tóc mới!” Mọi người đều rất mừng cho tôi. Tôi cũng khá mừng. Tôi trả lời: “Đây là điều xảy ra khi tu luyện Pháp Luân Công. Nó không xảy ra với tất cả mọi người.”

Rõ ràng là tôi đã bị tâm hoan hỷ làm mất tự chủ, vì tôi bắt đầu bị đau chân vô cùng. Nó xảy ra vào một ngày nọ khi tôi đang luyện công. Chân tôi đau đến nỗi tôi không thể đứng hoặc gập chân lại. Tôi hầu như không thể bước đi. Thay đổi tư thế của chân không có tác dụng. Một ngày nọ tôi về nhà không lâu sau khi rời khỏi nhà vì cơn đau vượt quá sức chịu đựng của tôi. Tôi bắt đầu phát chính niệm và suy nghĩ: “Bức hại mình là tội lỗi. Mình sẽ không để các sinh mệnh tà ác từ không gian khác cản trở mình làm ba việc. Mình là đệ tử của Sư phụ Lý Hồng Chí. Mình sẽ cố từ bi giải quyết vấn đề này.”

Tôi bắt đầu đọc lớn một đoạn Pháp. Sư phụ giảng:

“Vũ trụ đang trong Chính Pháp, [những vị nào] không can nhiễu tôi chứng thực Pháp, tôi có thể sẽ an bài hợp lý cho các vị, trở thành sinh mệnh tương lai; [vị nào] muốn Thiện giải thì hãy ly khai tôi, đến đợi ở hoàn cảnh cạnh tôi; nếu các vị thật sự không cách nào ly khai tôi, thì cũng đừng gây bất kể tác dụng can nhiễu nào cho tôi, thì tương lai tôi có thể viên mãn, tôi sẽ Thiện giải các vị; [vị nào] hoàn toàn bất hảo rồi, vẫn cứ can nhiễu tôi, chiểu theo tiêu chuẩn là không thể lưu lại được thì chỉ có thể bị thanh trừ, tôi không thanh trừ các vị thì Pháp vũ trụ cũng không lưu các vị đâu.” (“Giảng Pháp tại Pháp hội Quốc tế New York 2004”)

Sau đó, tôi cố giao tiếp với những nhân tố chịu trách nhiệm về việc tôi bị đau chân: “Đừng lỡ mất cơ hội này nếu các ngươi muốn thiện giải việc này. Pháp Luân Phật Pháp uy nghiêm và cũng từ bi. Là một đệ tử Pháp Luân Công, ta sẽ cho các ngươi một cơ hội để từ bi giải quyết vấn đề này. Từ bi không thể tồn tại mà không có uy nghiêm. Nếu các ngươi bỏ mất cơ hội này, thì ta sẽ thanh trừ hết thảy các ngươi bằng chính niệm.”

Điều tiếp theo mà tôi biết là cơn đau chân của tôi bắt đầu thuyên giảm. Tôi thậm chí có thể ngồi song bàn trong một thời gian dài. Chính là nhờ Sư phụ đã bảo hộ và quyền năng vĩ đại của Pháp Luân Công mà tôi có thể vượt qua trở ngại này. Con xin cảm ơn Ngài, Sư phụ! Xin cảm ơn tất cả các đồng tu đã giúp tôi vượt qua khổ nạn này.

Sau đây là cách mà tôi giảng chân tướng. Tôi tận dụng mọi cơ hội để sử dụng những tờ tiền giấy có ghi thông điệp giảng chân tướng Pháp Luân Công. Tôi thậm chí còn viết thông điệp lên tiền của chồng. Những người nhận tờ tiền này trong các giao dịch sẽ nhìn thấy những thông điệp như “Pháp Luân Công hảo”, “Chân-Thiện-Nhẫn hảo”, và “Trời diệt Trung Cộng. Tam thoái bình an” được viết trên chúng.

Tôi đã hình thành thói quen giảng chân tướng Pháp Luân Công ở mọi nơi mà tôi đến. Một ngày nọ, chúng tôi chuyển đến một tòa nhà khác. Chồng tôi cảnh báo tôi: “Giờ em phải ngừng nói về Pháp Luân Công, bởi có các bảo vệ an ninh ở cổng và có các camera an ninh ở mọi nơi. Em nên chú ý đến an toàn của mình.” Tôi nghĩ: “Tại sao chúng tôi lại chuyển đến đây nếu như tôi không thể cứu các chúng sinh ở đây?”

Tôi bắt đầu công việc giảng chân tướng trong cộng đồng mới khi tôi mua vật liệu để sửa nhà. Tôi giảng chân tướng ở mọi cửa hàng nội thất mà tôi mua sắm. Hầu hết mọi người mà tôi nói chuyện đều đồng ý thoái ĐCSTQ và hai tổ chức liên đới của nó. Tôi làm việc này kể cả khi đi cùng chồng. Tôi lưu ý đến những người không đồng ý thoái ĐCSTQ ngay lập tức, và nói chuyện với họ một lần nữa cho đến khi họ hiểu. Gia đình tôi là gia đình đầu tiên hoàn thành việc trang trí nội thất. Vì vậy, tất cả hàng xóm đều đến xem nhà của chúng tôi. Tôi thuyết phục từng người hàng xóm đến thăm nhà tôi thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó. Khi tôi nghe nói một người hàng xóm đang dự định sửa nhà, tôi đã gọi cho họ. Tôi thậm chí còn không bỏ sót cả người thầu xây dựng. Nói một cách chính xác, tôi đã giảng chân tướng cho “tất cả mọi người”. Một lần nọ tôi gặp một nữ giáo viên rất nghiêm khắc, nhưng ngay cả cô ấy cũng đồng ý thoái ĐCSTQ và hai tổ chức liên đới của nó.

Một hôm, tôi phân phát đĩa DVD Biểu diễn Nghệ thuật Thần Vận cùng các tài liệu giảng chân tướng cho tất cả 17 tầng của tòa nhà. Tôi thấy một chiếc bình cứu hỏa trên tầng ba và viết lên nó: “Pháp Luân Công hảo” “Chân-Thiện-Nhẫn hảo”, và “Hãy tự cứu mình bằng cách thoái Đảng, Đoàn, và Đội.”

Có ai đó đã than phiền với Ủy ban tòa nhà vì người của Ủy ban tòa nhà nói với tôi: “Cô có thể làm bất cứ việc gì bên ngoài tòa nhà này, nhưng xin đừng làm việc đó ở đây. Chúng tôi đã nhận được một lời than phiền từ người dân.” Tôi nói: “Tôi chỉ viết những thông điệp tốt lành. Xin đừng quan tâm đến họ. Những người phản ứng tích cực với Pháp Luân Công sẽ được ban phúc lành. Những người có tư tưởng đúng đắn sẽ được thoát khỏi hiểm họa.” Ông ấy mỉm cười. Khi tôi thấy không có ai xóa thông điệp trên bình cứu hỏa, tôi quyết định rằng cài tài liệu giảng chân tướng lên các cánh cửa và cửa ga ra nơi công cộng là an toàn.

Một ngày nọ, chồng nhờ tôi trông coi cửa hàng giúp anh vì anh có việc bận. Tôi thấy hai thanh niên và tiếp cận họ. Tôi nói: “Các bạn đã nghe về việc thoái ĐCSTQ và thoát khỏi hiểm họa chưa?” Một người nói: “Gia đình tôi rất nghèo. Tôi chưa bao giờ đi học.” Tôi nói: “Không thành vấn đề. Chỉ cần nhớ ‘Pháp Luân Công hảo’ và ‘Chân-Thiện-Nhẫn hảo’ và các bạn sẽ được ban phúc lành.” Người kia ngay lập tức đặt nghi vấn: “Tại sao cô lại phát tán tuyên truyền này? Cô dám chống lại ĐCSTQ à? Tôi là một thành viên của ĐCSTQ. Tôi sẽ không thoái ĐCSTQ. Tôi sẽ báo cô với chính quyền.” Tôi nói: ”Anh bạn trẻ, bình tĩnh nào. Xin hãy lắng nghe tôi nói một chút. Trời sẽ diệt Trung Cộng, chứ không phải Pháp Luân Công. Pháp Luân Công là một môn tu luyện. Nó có khả năng chữa bệnh cho các học viên. Pháp Luân Công dạy cho các học viên trở thành người tốt hơn. Nó dạy các học viên đả bất hoàn thủ mạ bất hoàn khẩu. Nó đã được phổ biến ở hơn 100 quốc gia trên toàn thế giới. Nó đem lại lợi ích cho xã hội và gia đình theo nhiều phương diện, và không có một tác dụng có hại nào. Đó là lý do tại sao có nhiều người tu luyện Pháp Luân Công đến vậy. Không có quốc gia hay chế độ nào trên thế giới đàn áp và bức hại Pháp Luân Công ngoại trừ ĐCSTQ ở Trung Quốc.”

Cậu ấy hỏi: “Pháp Luân Công đã trả cô bao nhiêu tiền để làm việc này?” Tôi trả lời: “Không gì cả. Nếu bạn muốn được trả tiền, thì bạn cần phải tìm một công việc trả lương. Pháp Luân Công là một môn tu luyện.” Tôi xin cậu ấy đừng nghe những lời dối trá của ĐCSTQ và ngừng tạo ác nghiệp vì báo cáo học viên Pháp Luân Công cho chính quyền. Cậu ấy đã ngừng tranh cãi với tôi.

Một ngày nọ, tôi giảng chân tướng Pháp Luân Công cho một nhóm nhân viên cảnh sát. Tôi hỏi: “Có ai nói cho các bạn rằng Pháp Luân Công là tốt chưa?” Tất cả đều nói không. Tôi bảo họ: “Pháp Luân Công có ba nguyên lý là Chân, Thiện, và Nhẫn. Đó là nguyên lý của vũ trụ. Nó dạy các học viên trở thành người tốt hơn, và đả bất hoàn thủ mạ bất hoàn khẩu. Các bạn trẻ, xin cho tôi hỏi các bạn, các bạn có nghĩ rằng một môn như vậy là tốt hay không?” Một nhân viên nói: “Tôi cũng nghĩ vậy.” Tôi bổ sung: “Pháp Luân Công đang phải chịu sự bất công nghiêm trọng. Người dân từ trên 100 quốc gia trên khắp thế giới đã tu luyện Pháp Luân Công. Nó đã phổ biến trên toàn thế giới. Giang Trạch Dân cấm Pháp Luân Công vì ông ta đố kị. Trời sẽ diệt Trung Cộng, và tất cả những người có liên quan với ĐCSTQ cũng sẽ chịu chung số phận. Pháp Luân Công đang cứu người khỏi số phận đau khổ này. Nếu các bạn thoái ĐCSTQ và hai tổ chức liên đới của nó thì các bạn sẽ được thoát.” Nhân viên đó nói: “Được rồi. Tôi sẽ thoái”, và anh ta cho tôi tên của anh ta. Anh ta cảm ơn tôi, nhưng tôi bảo anh ta hãy cảm ơn Sư phụ.

Một ngày nọ, tôi giảng chân tướng cho một người đi mua hàng khác khi tôi đang mua sắm ở một cửa hàng. Cô ấy nói: “Cô nên ngừng lại. Có một bảo vệ an ninh trong cửa hàng.” Rồi tôi quay lại và giảng chân tướng cho người bảo vệ. “Anh bạn trẻ, anh làm việc ở đây được bao lâu rồi?” “Mới được vài tháng”, anh ấy trả lời. “Anh đã xem DVD Thần Vận chưa?” “Tôi chưa có cơ hội.” “Có ai nói cho anh rằng Pháp Luân Công là tốt chưa? Chưa à? Để tôi nói cho anh nhé.”

Tôi giảng chân tướng Pháp Luân Công và cuộc đàn áp cho người bảo vệ đó. Anh ấy đồng ý thoái tổ chức Đoàn, Đội của ĐCSTQ mà anh ấy đã gia nhập trước đây. Anh ấy cũng nhận một lá bùa Pháp Luân Công. Có rất nhiều những câu chuyện tương tự. Tôi rất vui khi giảng chân tướng Pháp Luân Công trực diện. Tôi đã làm việc này gần như mỗi ngày kể từ năm 2007. Tôi làm khi đi xe buýt. Tôi làm khi tham dự đám cưới hay đám tang. Tôi làm tại mỗi công việc xã hội, và tôi không bỏ sót bất kỳ ai. Cách đây không lâu, tôi đã tới dự đám cưới của một người họ hàng tại một vùng nông thôn. Gần như tất cả khách đều đồng ý thoái ĐCSTQ và hai tổ chức liên đới của nó. Có hơn 100 người tại đám cưới.

Cuối cùng, chúng ta hãy cùng đọc lại một bài thơ của Sư phụ:

“Hạ thế tiền ngã môn tằng kinh ước hảo
Thuỳ tiên đắc Pháp bả lánh nhất cá trảo
Ngã cấp nhĩ chân tướng vi hà bất yếu
Pháp Luân Phật Pháp nhĩ liễu giải đa thiểu
Biệt cân trước đả áp hoang ngôn xoạ bào
Chân tướng tài thị nhĩ đắc cứu đích bảo
Ngã tại thực tiễn đoái hiện đích thệ ước
Đại nạn tiền cứu nhân tranh phân đoạt miểu”

(“Thực tiễn thệ ước”, Hồng Ngâm III)

Diễn nghĩa:

Thực hiện thệ ước

Trước khi hạ xuống thế gian chúng ta đã ước hẹn rõ rồi
Ai đắc Pháp trước sẽ tìm người kia
Tôi đưa chân tướng cho bạn, vì sao không nhận
Bạn hiểu được bao nhiêu về Pháp Luân Phật Pháp rồi
Đừng dại dột chạy theo vu khống của kẻ đàn áp
Chân tướng mới là [Pháp] bảo để bạn được cứu
Tôi đang làm tròn thệ ước
Cứu người trước đại nạn là giành giật từng phút từng giây.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/2/28/讲真相-救众生-不含糊-270468.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/3/7/138397.html

Đăng ngày 02-04-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share