Bài viết của Tâm Ngữ, một học viên ở tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc

[MINH HUỆ 01-12-2012] Tôi 53 tuổi và bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào tháng 04 năm 1998. Ở đây, tôi muốn chia sẻ một số câu chuyện đáng kinh ngạc về việc gia đình tôi được hưởng lợi ích từ Đại Pháp.

Pháp Luân Đại Pháp đã ban cho chồng tôi một cuộc sống mới

Tháng 10 năm 1994, chồng tôi bị mắc một chứng bệnh hiếm gặp mà các bác sĩ không thể xác định được. Anh ấy thường xuyên bất tỉnh do hạ huyết áp đột ngột, và chúng tôi không thể làm gì ngoại trừ việc đợi anh ấy tự tỉnh dậy. Bệnh của anh ấy ngày càng xấu đi cho dù chúng tôi đã đến nhiều bệnh viện và tiêu tốn nhiều tiền. Cuối cùng, chúng tôi tìm đến một số thầy lang bí truyền, nhưng cũng không có tác dụng.

Vào cuối năm 1994, chồng tôi đang cận kề cái cái chết và đôi khi bị bất tỉnh hơn hai giờ mỗi lần. Để có thể chăm sóc chồng mình, tôi phải gửi con gái nhỏ đến sống chung với bà nội của cháu ở vùng Nội Mông xa xôi. Tôi cũng vật lộn để kiếm sống và làm việc chăm chỉ mỗi ngày như một trụ cột duy nhất trong gia đình.

Chồng tôi không thể chịu đựng được sự đau đớn và đã cố tự sát nhiều lần. Tuy nhiên, nhờ lời khuyên của tôi, anh ấy đã thay đổi suy nghĩ và hứa sẽ không làm điều ngu ngốc như vậy nữa. Vào cuối năm 1996, anh ấy bị liệt hoàn toàn.

Tháng 03 năm 1997, hàng xóm của tôi nói: “Hãy nói với chồng chị thử tập một môn khí công!” Vào lúc đó, tôi không thích điều này, vì chúng tôi đã từng bị một số khí công sư giả lừa gạt trước đây. Tuy nhiên, tôi vẫn hỏi qua loa: “Môn gì?” Cô ấy trả lời: “Pháp Luân Đại Pháp”. Không còn gì để mất, tôi đã đồng ý thử. Sau khi nghe một bài giảng của Sư phụ Lý Hồng Chí, tôi có một ấn tượng tốt về Đại Pháp. Tôi nói với người chồng bị liệt: “Ngày mai em sẽ đưa anh đi nghe Pháp. Vì môn này nói về Chân – Thiện – Nhẫn, nó chắc chắn là một môn tu luyện tốt.”

Điều kinh ngạc đã xảy ra vào sáng hôm sau: Chồng tôi có thể tự ngồi dậy và chậm rãi đến điểm luyện công nhờ sự giúp đỡ của tôi. Tối đó, anh ấy chỉ có thể ngủ được hai giờ; tuy nhiên, đến đêm thứ hai anh ngủ rất ngon. Sau khi nghe bốn bài giảng liên tục, chồng tôi đã trở thành một người khỏe mạnh và thậm chí có thể giúp người khác xây nhà.

Bệnh của tôi biến mất sau vài ngày tu luyện

Trong khi chồng tôi ngày càng khỏe hơn, tôi lại ngày một yếu hơn. Tôi bị đau bụng ở cả hai bên và bị chẩn đoán bệnh viêm tụy và viêm gan. Hai mắt của tôi cũng bị đau, khiến thị lực bị ảnh hưởng nghiêm trọng. Bác sĩ của tôi đã đề nghị tôi phẫu thuật. Thật không may, tôi sớm bị mắc bệnh mạch vành, nên không thể phẫu thuật mắt.

Tháng 04 năm 1998, tôi nghe theo lời khuyên của chồng và bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Sau vài ngày, tôi không còn bị bệnh nữa. Tôi đưa con gái tám tuổi trở về nhà và cuối cùng gia đình tôi đã đoàn tụ. Năm 2010, con gái tôi đã được nhận vào trường đại học mơ ước của cháu.

Bệnh phát ban biến mất sau ba ngày học Pháp

Ngày 09 tháng 10 năm 2011, con gái gọi điện cho tôi và nói rằng cháu có một đốm phát ban đỏ và ngứa. Con tôi đã gặp một bác sĩ và mua ít thuốc vào hôm đó. Con gái tôi luôn học Pháp và luyện công cùng tôi trước khi cháu vào đại học, và cháu rất khỏe mạnh hơn mười năm qua. Tuy nhiên, sau khi trúng tuyển đại học vào năm 2010, con tôi đã ngừng học Pháp.

Hai ngày sau, con tôi lại gọi cho tôi và khóc: “Mẹ ơi! Hãy nói cho con biết phải làm gì. Con đã tốn 500 nhân dân tệ để mua thuốc, nhưng không có tác dụng. Phát ban đã lan rộng, con bị ngứa toàn thân và không thể ngủ. Bác sĩ nói rằng ông ấy không thể chữa được và đề nghị con tìm một thầy thuốc Trung y cổ truyền để giúp đỡ. Tuy nhiên, khi con đến một bệnh viện Trung y, bác sĩ ở đó nói con hãy tìm một bác sĩ Tây y.”

Năm ngày sau, tôi lại nhận cuộc gọi từ con gái, cháu vẫn rầu rĩ: “Mẹ ơi! Con chỉ còn lại một bọc thuốc. Thuốc này hoàn toàn không hiệu quả. Phát ban gần như bao phủ khắp người con. Chiều nay con bị chẩn đoán là bệnh vảy phấn hồng tại Bệnh viện Quân y Nam Kinh, và họ nói rằng phải mất hai tháng đến một năm để chữa trị. Con có thể làm gì?” Tôi biết cháu không có sự lựa chọn nào khác và nói: “Hãy xin nghỉ phép ở trường và trở về nhà.” Ngày 17 tháng 10, con gái tôi về nhà, dù cháu chỉ có thể ở nhà trong ba ngày. Toàn thân cháu đều là chấm phát ban dày đặc.

Sau khi chia sẻ suy nghĩ của tôi với con gái, cháu đồng ý học Pháp và luyện công cùng tôi. Sau đó, chúng tôi xem video các bài giảng Pháp của Sư phụ Lý từ 03 giờ chiều đến 09 giờ tối. Chúng tôi thức dậy từ 03 giờ 50 phút sáng để luyện năm bài công pháp. Sau đó, con tôi nói cháu cảm thấy tốt hơn. Tối đó, lần đầu tiên cháu ngủ ngon sau nhiều ngày.

Hôm sau, cháu trai tôi muốn đưa con gái tôi đến một chuyên gia, và chồng tôi đồng ý với cháu. Tôi biết tôi phải xử lý đúng vấn đề này, nên tôi đã nhờ một đồng tu nữ nói chuyện với con gái mình. Con gái tôi nói với cô ấy: “Con tin Sư phụ Lý, nhưng thật sự con cảm thấy không khỏe.”

“Chẳng phải Sư phụ Lý đã luôn giúp đỡ con trong những năm vừa qua sao?” người đồng tu hỏi. Sau đó chúng tôi đã hồi tưởng lại rất nhiều điều kỳ diệu xảy ra trong gia đình tôi trong thập niên qua. Chúng tôi cũng nói về việc Sư phụ đang chịu đựng cho chúng sinh thế nào và nguyên nhân gây ra bệnh. Sau đó, con gái tôi nói: “Tùy thuộc vào Sư phụ Lý quyết định số phận của con. Con sẽ không đi gặp chuyên gia vào chiều nay.”

Sau khi chúng tôi cùng nhau đọc Hồng Ngâm III, con tôi nói: “Con không thể diễn tả cảm xúc của mình, nhưng bây giờ con cảm thấy rất phấn khởi.”

Bệnh phát ban đã biến mất sau khi chúng tôi cùng nhau học năm bài giảng vào ngày thứ ba. Khi con tôi trở lại trường đại học, bạn cùng lớp rất ngạc nhiên vì bệnh của cháu có thể được chữa lành trong ba ngày. Một người bạn cùng lớp của cháu đã gọi cho tôi để hỏi con tôi đã dùng thuốc gì, vì chị của cháu cũng bị căn bệnh tương tự và không có tiển triển gì sau một năm.

Tôi hy vọng tất cả những người tốt bụng sẽ không tin vào lời dối trá của Đảng Cộng sản Trung Quốc, mà thay vào đó là hiểu sự thật về Pháp Luân Công và có một tương lai tươi sáng.

_________________________________

Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2012/12/1/法轮大法的美好展现在我家-265270.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/2/3/137334.html

Đăng ngày 01-04-2013; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share