Bài viết của một học viên Pháp Luân Công ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 20-11-2012] Kính chào Sư phụ! Chào các đồng tu!

Qua Pháp hội Trung Quốc lần thứ 09 trên trang Minh Huệ Net, tôi muốn trình lên Sư phụ từ bi kinh nghiệm tu luyện của tôi trong 14 năm qua.

1. Hạnh phúc khi tu luyện Pháp Luân Công

Tháng 08 năm 1998, ba người bạn đến để nói với tôi: “Pháp Luân Công rất tốt.” Khi nghe ba từ “Pháp Luân Công” tôi đã bị sốc. Sau khi nhận được sách Chuyển Pháp Luân, tôi bắt đầu thực tu trong Đại Pháp.

Tôi nhẩm thuộc bài kinh văn “Giàu mà có đức” và “Hòa tan trong Pháp” (Tinh Tấn Yếu Chỉ) của Sư phụ trên một trăm lần. Trước khi tu luyện, tôi rất coi trọng danh lợi. Sau khi đọc bài “Giàu mà có đức”, tôi không còn coi danh lợi là quan trọng nữa. Tôi cũng từ bỏ những thói quen xấu mà tôi có trước khi tu luyện Pháp Luân Công. Tôi đọc nhẩm các bài giảng của Sư phụ mọi lúc mọi nơi – trên đường tôi đi làm và ở nhà. Cảm giác hạnh phúc tràn ngập tâm tôi, tôi sống trong một môi trường hòa ái và mọi người thường tự hỏi tại sao tôi luôn hạnh phúc mỗi ngày.

Ngồi song bàn rất khó đối với tôi. Chân của tôi nhô lên cao và tôi khóc vì đau đớn, tuy nhiên, tôi biết do nghề đầu bếp của mình mà tôi đã giết nhiều động vật, nên tôi phải trả nghiệp vì những sinh mệnh tôi đã giết. Chỉ một chút khổ nhỏ bé ấy không là gì cả. Sau một lúc, khi cuối cùng tôi có thể bắt chéo chân, nguyên thần của tôi có thể vượt lên các tầng trời và thấy những cảnh tượng kỳ diệu. Sư phụ thường quán đỉnh cho tôi. Một ngày trên đường về nhà, tôi khóc trên cả đoạn đường không lý do. Về đến nhà, tôi lập tức khấu đầu trước Sư phụ và nói trong tâm: Con sẽ nghe lời và theo Sư phụ về nhà.

2. Chứng thực Pháp ở Quảng trường Thiên An Môn

Một thời gian ngắn sau khi tôi bắt đầu tu luyện Đại Pháp, Đảng Cộng Sản Trung Quốc (ĐCSTQ) phát động cuộc bức hại Pháp Luân Công. Là một học viên Pháp Luân Công, tôi phải có trách nhiệm chứng thực Pháp.

Vì vậy, tôi muốn đến Bắc Kinh để kháng cáo thay mặt cho Pháp Luân Công.

Tôi đến Bắc Kinh vào tháng 10 năm 2000. Nhiều học viên đã có mặt ở Quảng trường Thiên An Môn. Một vài người chúng tôi ngồi xuống đất và đả tọa luyện công, một số hô lên “Pháp Luân Đại Pháp hảo”, một số cầm biểu ngữ và phân phát các tờ rơi.

Các học viên dùng nhiều cách khác nhau để chứng thực Pháp. Lúc đó, chính niệm của tôi khởi lên và tôi cảm thấy như thể đầu tôi chạm vào bầu trời. Tôi hô lên: “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Sư phụ hảo! Trả lại sự vô tội cho Sư phụ!” Khi tôi hô lớn, một nhóm 04-05 tên côn đồ tấn công tôi. Tôi chỉ vào họ, hét lên: “Không được đụng vào tôi!” Ngay lập tức họ bất động, tay họ để trên đầu như thể nói rằng họ đầu hàng. Tuy nhiên, khoảng 10 giây sau, một nhóm côn đồ khác đánh tôi từ phía sau và lôi tôi vào một xe cảnh sát. Sau đó tôi bị giam giữ bất hợp pháp cùng với một nhóm các học viên khác trong một tòa nhà gần quảng trường. Sau đó tôi bị hộ tống về nhà và bị kết án một năm lao động cưỡng bức.

Trại cưỡng bức lao động mua một số thùng dùi cui điện điện áp cao vào ngày 25 tháng 04 năm 2001, do đó họ có thể dùng chúng để thực hiện các kế hoạch cưỡng bức “chuyển hóa” các học viên Pháp Luân Công. Tôi hôm đó, nhiều lính canh say rượu thay nhau sốc điện vào các học viên bằng dùi cui điện. Một vài người họ lôi tôi lên cầu thang để đến phòng thẩm vấn bí mật trên tầng trên cùng. Tôi nhìn thấy một số lính canh đã kiệt sức đang chảy mồ hôi và thở hổn hển, với nhiều dùi cui điện đã hết điện rải rác khắp nơi và một số ít dùi cui điện vẫn còn trên bàn để dùng. Các bức tường dính đầy máu. Một số học viên bị nhốt ở phòng bên cạnh vì lính canh muốn họ nghe thấy tiếng kêu la thảm thiết và tiếng nổ lách tách của những cú sốc điện từ những ai bị tra tấn. Mục đích của lính canh là làm các học viên khiếp sợ để họ từ bỏ. Lúc đó, một số lính canh ép tôi xuống một cái ghế dài, lột áo tôi và còng tay tôi ra sau lưng, một lính canh khác dẫm lên giữ cái còng để ngăn tay tôi cử động. Họ sốc điện vào những chỗ nhạy cảm trên cơ thể tôi như: mắt, phần dưới, nách, v.v. Nhắm mắt lại, tôi đọc nhẩm trong tâm bài thơ “Uy đức” trong Hồng Ngâm:

“Đại Pháp bất ly thân,
Tâm tồn Chân Thiện Nhẫn;
Thế gian đại La Hán,
Thần quỷ cụ thập phân.”

Ngay lập tức, những tên côn đồ ngừng tra tấn tôi. Tôi không sợ mà cảm thấy đáng tiếc cho họ. Khi họ đưa tôi ra ngoài, tâm tôi khởi từ bi, các lính canh ngơ ngác nhìn tôi.

Khi linh canh mở các đĩa DVD phỉ báng Đại Pháp, một số đồng tu tắt TV và hô “Pháp Luân Đại Pháp hảo!” Lính canh lôi tôi vào phòng nơi họ bức hại các học viên và tiến hành đá và đánh tôi khoảng hơn 20 phút. Tôi liên tục hô: “Thanh trừ tà ác. Thanh trừ tà ác. Thanh trừ tà ác.” Kiệt sức, họ ngừng đánh tôi. Trông họ rất đáng thương.

3. Chứng thực Pháp qua việc lắp đặt chảo vệ tinh Đài truyền hình Tân Đường Nhân

Năm 2006, tôi bắt đầu lắp đặt chảo vệ tinh truyền hình Đài truyền hình Tân Đường Nhân cho mọi người. Tôi ngộ ra rằng Đài truyền hình Tân Đường Nhân giúp viên dung ba điều Sư phụ muốn. Sư phụ đã giảng trong “Giảng Pháp tại hội thảo luận Đài truyền hình Tân Đường Nhân”:

“Đài truyền hình Tân Đường Nhân phát ra một loại năng lượng rất mạnh, những máy TV thu hình để xem đều tiếp thu năng lượng cường đại này, đã giải thể nhân tố tà ác.”

Nếu Đài truyền hình Tân Đường Nhân được phổ biến toàn Trung Quốc thì nhiều người hơn sẽ được cứu. Vì các thế lực tà ác cũng biết sự thật đó nên chúng cố gắng hết sức ngăn chặn các học viên lắp đặt chảo vệ tinh. Chỉ thông qua việc thực sự tin tưởng vào Sư phụ và Pháp chúng ta mới có thể làm việc này được tốt.

Lắp đặt chảo vệ tinh cho mọi người là một nhiệm vụ khó khăn. Tôi phải mang những cái chảo nặng 60 đến 70 pound lên đỉnh mái nhà, dù mưa hay nắng, bất kể tòa nhà cao thế nào. Tôi thường mất vài tiếng đồng hồ để lắp đặt chảo nhận tín hiệu. Mùa đông ở vùng Đông Bắc Trung Quốc rất lạnh giá. Một ngày, tôi ở trên đỉnh một mái nhà hàng giờ nhưng vẫn không có tín hiệu. Ngón tay và ngón chân tôi lạnh cóng và tôi không còn cảm giác gì nữa. Lúc đó, tôi nhớ đến điều Sư phụ giảng:

“Sau khi có cái thân thể này, thì lạnh chịu không được, nóng chịu không được, mệt chịu không được, đói chịu không được, thế nào cũng là khổ.” (Chuyển Pháp Luân)

Ngay khi tôi nhớ đến dòng Pháp này, một dòng nhiệt thông thấu toàn thân tôi. Vài phút sau, chảo bắt đầu làm việc chính xác. Tôi cũng phát hiện rằng lắp đặt chảo Đài truyền hình Tân Đường Nhân cũng là một quá trình để tôi đề cao tâm tính.

4. Tầm quan trọng của việc phát chính niệm

Một lần, sau khi dành cả buổi sáng để lắp đặt chảo vệ tinh cho một người họ hàng sống ở nông thôn, tôi vẫn không thể làm nó hoạt động chính xác. Tôi điều chỉnh chảo rất nhiều lần nhưng nó vẫn không hoạt động. Sau đó tôi phát chính niệm vào buổi trưa. Tôi nhìn thấy một con rồng đen bay vòng quanh, vẫy các chân của nó và há miệng. Sau đó tôi nhằm thẳng vào nó với chính niệm mạnh mẽ của mình, tuy nhiên nó vẫn trốn thoát. Vài phút sau khi phát chính niệm, tôi có thể nhận được tín hiệu của Đài truyền hình Tân Đường Nhân. Tôi biết rằng lắp đặt chảo vệ tinh Đài truyền hình Tân Đường Nhân cũng là một cuộc chiến giữa chính với tà và phát chính niệm có vai trò trọng yếu cho thành công của cuộc chiến này.

Một số họ hàng khác của tôi là Phật tử. Tôi dành 06 đến 07 tiếng đồng hồ để điều chỉnh chảo cho họ nhưng nó vẫn không nhận được tín hiệu. Sau đó, một vài học viên giúp phát chính niệm và chúng tôi thêm vào một niệm: “Giải thể loạn thần trong tam giới can nhiễu việc cứu độ chúng sinh và giúp họ biết chân tướng.” Sau đó, chủ nhà mang ra một số hình tượng Phật và hỏi: “Chúng tôi có những cái này trong nhà. Có phải họ can nhiễu việc lắp đặt chảo vệ tinh?” Sau khi chúng tôi đốt những hình tượng đó, chảo cuối cùng nhận được tính hiệu Đài truyền hình Tân Đường Nhân.

5. Chỉnh thể phối hợp

Ngay trước khi chúng tôi bắt đầu lắp đặt chảo cho một đồng tu sống ở thị trấn khác thì mất điện. Đồng tu đó nói rằng họ rất hiếm khi mất điện, vì vậy chúng tôi bắt đầu phát chính niệm. Ngay sau đó, có điện trở lại. Tuy nhiên, khi chúng tôi làm việc, đồng tu đó bắt đầu nói chuyện với người khác thay vì phối hợp với chúng tôi. Trong một lúc lâu, chảo không thể nhận được tín hiệu. Tôi bảo anh ấy: “Đừng nói chuyện nữa, hãy vào trong phát chính niệm và làm việc với chúng tôi.” Sau khi đồng tu đó tham gia với chúng tôi, chảo bắt đầu nhận tín hiệu.

Trong một dịp khác, tôi nhận thấy tất cả chúng tôi đều có ý tưởng riêng và rất chấp trước vào cách thức riêng của mình và hậu quả là sau khi làm việc trong một thời gian dài, chảo vẫn không làm việc. Tôi nhớ đến lời Sư phụ trong bài “Giảng Pháp tại Pháp hội Philadelphia ở Mỹ quốc [2002]“:

“Tâm thái của họ là như thế nào? Là ‘khoan dung’, là khoan dung rộng lớn phi thường, có thể dung [hoà] các sinh mệnh khác, có thể thật sự suy nghĩ như đang ở địa vị của sinh mệnh khác. Đây là điều mà rất nhiều người trong chúng ta vẫn chưa đạt đến được trong quá trình tu luyện, nhưng chư vị đang nhận thức dần dần, đang đạt đến. Khi một vị Thần [khác] đề xuất một cách làm nào đó, họ đều không vội vã phủ định, cũng không vội vã biểu đạt bản thân, cho rằng cách làm bản thân mình mới tốt; họ xem xem phương pháp của vị Thần kia đề xuất có kết quả cuối cùng ra sao. Các con đường đều khác nhau, con đường của mỗi người đều khác nhau, [Pháp] Lý chứng ngộ trong Pháp của các sinh mệnh đều là khác nhau, tuy nhiên kết quả rất có thể là tương đồng. Do đó họ xem xem kết quả của [vị] khác, kết quả của vị kia [nếu] cũng đạt được, thật sự có thể đạt được điều cần đạt, thì mọi người đều đồng ý; Thần đều suy nghĩ như thế cả; ngoài ra, nếu chỗ nào chưa hoàn thiện, thì còn im lặng bổ xung giúp vị kia một cách vô điều kiện, giúp vị ấy viên mãn hơn nữa. Họ đều xử lý vấn đề như thế.”

Vì vậy, tôi buông bỏ chấp trước vào bản thân và lặng lẽ phối hợp với các đồng tu. Ngay sau đó tín hiệu Đài truyền hình Tân Đường Nhân đã truyền đến.

6. Mọi thứ đến vì Pháp

Vào một ngày khi đang lắp đặt chảo trên đỉnh mái nhà, tôi nghe một giọng nói đằng sau tôi hỏi: “Anh đang làm gì thế?” Nhìn quanh, tôi không thấy bất kỳ ai ngoại trừ một chú chim khách đậu gần đó. Tôi nói: “Hãy nhớ Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo.” Chú chim nói: “Vâng, vâng.” Sau đó nó bay đi. Sau đó, ba chú chim bay đến. Tôi cũng nói với chúng: “Hãy nhớ Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo.” Chúng đều vui mừng bay đi.

Khi tôi đang lắp đặt chảo vệ tinh cho một ngôi nhà khác, đột nhiên một giọng nói vang lên: “Tôi đã đợi anh lâu lắm rồi.” Nhìn quanh, tôi không thấy ai. Sau đó tôi nhận ra rằng chảo vệ tinh cũ đang nói với tôi. Nó nói: “Tôi bị bỏ đi, người chủ đã chuyển đi. Tôi xin anh hãy dùng tôi bây giờ.” Tôi nói: “Có vẻ chúng ta có duyên nhưng hãy nhớ Pháp Luân Đại Pháp hảo. Tôi sẽ giúp bạn hoàn thành sứ mệnh lịch sử để phát sóng các chương trình Đài truyền hình Tân Đường Nhân.” Sau khi tôi hoàn thành, tín hiệu rất mạnh mẽ và rõ ràng.

Tín hiệu vệ tinh của tôi lúc đầu không tốt vì tôi đã không chèn đủ đá vào chảo để ổn định nó. Một ngày trên đường về nhà, tôi thấy một cục đá bên đường và mang nó về nhà. Tuy nhiên, tôi không dùng nó vì nó quá lớn để có thể đưa lên mái nhà. Vài ngày sau đó, tín hiệu không được rõ. Một buổi sáng khi ra khỏi nhà, cục đá đó nói: “Hãy đưa tôi lên đó và chảo của anh sẽ làm việc tốt.” Ngày hôm sau, tôi mang nó lên và sau đó tín hiệu rất tốt.

Tôi đã trải qua mưa gió và giá lạnh trên con đường tu luyện trong 14 năm qua. Trong những ngày khó khăn, bất kể khổ nạn gian khó như thế nào, nếu tôi tin vào Sư phụ và Pháp và gia trì chính niệm, tôi sẽ vượt qua tất cả.

Mong các đồng tu từ bi chỉ ra bất cứ điều gì không phù hợp!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2012/11/20/明慧法会–在安装新唐人中实修和证实大法-265045.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2012/12/9/136580.html

Đăng ngày 22-03-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share