Bài viết của Tân Thanh, một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 29-11-2012] Trong một dịp có vẻ tình cờ, tôi đã được tặng quyển sách Chuyển Pháp Luân. Tôi đọc lướt qua mục lục và nhận ra rằng quyển sách này là thứ mà mình vẫn luôn tìm kiếm bấy lâu. Rồi tôi nhanh chóng đọc xong cả quyển sách và hiểu được mục đích của cuộc sống. Kể từ đó, tôi học Pháp bất kỳ lúc nào không phải đi làm hay làm việc nhà. Ngay khi bắt đầu học Pháp, tôi được bao phủ bởi một trường năng lượng mạnh mẽ, và tôi cảm thấy rất dễ chịu. Những trang sách Chuyển Pháp Luân trong suốt và lấp lánh ánh bạc. Càng đọc, tôi càng trở nên sáng suốt hơn và cơ thể tôi càng trở nên nhẹ nhàng hơn. Tuy nhiên, khi đọc đến những đoạn nói về Phật, Đạo và Thần ở trong sách, tôi cảm thấy lưỡng lự. Một lần nọ, bất ngờ con trai tôi bước vào phòng và xúc động nói với tôi: “Mẹ ơi, Phật, Đạo và Thần thực sự tồn tại! Con thấy cánh cổng lên trời đang mở. Thần trên trời rất to lớn và cây gậy trong tay họ rất dài.” Làm sao mà nó biết rằng tôi đang nghĩ về Phật, Đạo và Thần? Tôi biết rằng Sư phụ đang điểm hóa cho tôi thông qua con trai mình.

Một đêm khi đang ngủ, tôi cảm thấy một bóng đen đang đè lên mình. Tôi không thể thở và đã hét to để cầu xin Sư phụ giúp đỡ. Đột nhiên, bóng đen đó bay đi và tôi nhìn thấy ba hàng Phật, Đạo, và Thần. Thật trang nghiêm và tráng lệ!

Tôi từng bị lồi xương ở cổ và xương sống, và chân của tôi bị vẹo. Tôi cũng từng bị thiếu máu não, đau đầu định kỳ, suy nhược thần kinh, bệnh dạ dày, bệnh viêm gan, viêm khớp mãn tính, thị lực, thính lực và trí nhớ kém. Hai tuần sau khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi có thể tự mình đi bộ nhanh và cái chân bị cong đã thẳng trở lại. Năm tháng sau, tất cả bệnh tật của tôi biến mất. Cảm giác thật kinh ngạc! Tôi muốn tạ ơn Pháp Luân Đại Pháp và Sư phụ từ bi vì đã cho tôi một cơ hội thứ hai trong đời. Kể từ đó, tôi tham gia học Pháp nhóm mỗi buổi chiều và đi ra ngoài để nói cho mọi người về những kinh nghiệm của mình với Pháp Luân Đại Pháp vào những ngày cuối tuần.

Sau khi cuộc đàn áp bắt đầu vào năm 1999, tôi đã kiên định tiếp tục tu luyện. Tôi từ chối giao nộp sách Đại Pháp hay viết tuyên bố bỏ tu luyện. Người quản lý ở sở làm của tôi đã cố ép tôi bỏ tu luyện, nhưng thay vào đó, tôi giảng chân tướng cuộc đàn áp cho ông ấy. Một đêm, sau khi tôi đã chìm vào giấc ngủ, một năng lượng lớn màu trắng bạc bao phủ quanh tôi. Khi tỉnh dậy, tôi cảm nhận được một niềm hạnh phúc to lớn. Tôi biết Sư phụ đang tịnh hóa thân thể mình. Ngày hôm sau, tôi cảm thấy cơ thể mình hết sức nhẹ nhàng, bay bổng. Thị lực của tôi được cải thiện và tôi thấy mình trẻ lại như một thiếu nữ. Tôi phấn khích nhảy nhót quanh nhà, và gia đình tôi cũng thấy mừng cho tôi. Tôi kiên trì học Pháp và luyện các bài công pháp. Tôi là một lạp tử của Đại Pháp, vì vậy tôi biết rằng tôi nên bảo vệ Đại Pháp. Tôi cùng một học viên khác đến một nhà sách và mua tất cả 20 cuốn Chuyển Pháp Luân còn lại. Chúng tôi cẩn thận cất giữ chúng, để Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) không thể hủy chúng.

Giảng chân tướng

Tôi nói rõ sự thật về Pháp Luân Đại Pháp cho những người quản lý, đồng nghiệp và bệnh nhân ở bệnh viện nơi tôi công tác. Tôi cũng nói cho họ những trải nghiệm cá nhân của mình. Hầu hết họ đều hiểu sự thật. Văn phòng giám sát nơi tôi làm việc đã sắp xếp một cái gọi là “hội nghị đối chất”, để mọi người lên án Pháp Luân Đại Pháp về điều gì đó. Tuy nhiên, kết quả là chỉ có một người nói trong khi những người khác đồng ý. Không ai khác tham gia. Hội nghị đã nhanh chóng kết thúc.

Năm 2003, một vài đồng nghiệp của tôi tập bài công pháp thứ nhất với tôi. Mọi người cảm thấy một trường năng lượng mạnh mẽ. Nhiều người đã đọc Chuyển Pháp Luân và biết sự thật. Vài người đã công khai nói Pháp Luân Đại Pháp là tốt và các học viên Đại Pháp là những người tốt. Sau đó, hai người khác cũng bắt đầu tập.

Sư phụ giảng trong “Tế Thế, Hồng Ngâm III“:

“Giảng thanh chân tướng khu lạn quỷ
Quảng truyền Cửu Bình tà đảng thoái
Chính niệm cứu độ thế trung nhân
Yết xuyên hoang ngôn
Giải khai tâm toả
Bất tín lương tri hoán bất hồi.”

Tôi đã giúp nhiều đồng nghiệp, người quản lý cùng con của ông, và một cựu nhân quân thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó. Tôi cũng đi thăm bạn bè và bạn học cũ để nói với họ sự thật và giúp họ thoái ĐCSTQ. Nhiều người đã làm tam thoái, bao gồm những viên chức ĐCSTQ cấp cao, giám đốc bệnh viện, chủ tịch công ty, doanh nhân, và giáo sư. Một người đưa vợ của anh ấy đến chỗ tôi và nhờ tôi giúp cô ấy làm tam thoái. Khi tôi giảng chân tướng, Sư phụ đã khai mở trí huệ cho tôi để tôi được bình tĩnh sáng suốt và biết cần phải nói gì. Sư phụ giảng:

“Hãy dùng lý trí để chứng thực Pháp, dùng trí huệ để giảng rõ chân tướng, dùng từ bi để hồng Pháp và cứu độ thế nhân.” (Lý tính, Tinh Tấn Yếu Chỉ II)

Một lần, tôi giảng chân tướng cho một sinh viên cao đẳng ở một trạm xe buýt. Sau khi thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó, cô ấy nói: “Có nhiều sinh viên trong trường cháu không biết [sự thật]. Cô hãy khẩn trương lên và đi cứu họ đi!”

Bên ngoài một siêu thị, tôi nói chuyện với một cựu chiến binh từng tham gia chiến tranh ở Hàn Quốc. Ông ấy đồng ý với tôi về việc ĐCSTQ tà ác như thế nào, nhưng ông ấy từ chối thoái ĐCSTQ và tin rằng chúa Jesus sẽ bảo hộ ông. Tôi không dao động bởi điều ông ấy nói và tiếp tục nói với ông một cách kiên quyết nhưng ôn hòa: “Cơ Đốc giáo là một chính giáo. Nó đã bị đàn áp trong 300 năm mà những người Cơ Đốc giáo vẫn có thể giữ được đức tin của họ. Thật đáng ca ngợi. Chúa của ông biết rằng có Chúa cao hơn ở đây bây giờ để cứu độ. Khi Chúa của ông biết rằng ông có thể hiểu chân tướng của Pháp Luân Đại Pháp và có thể thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó, Ngài sẽ rất mừng vì ông đã được cứu.” Người đàn ông đột nhiên thức tỉnh và nói: “Đúng vậy! Tôi sẽ thoái, cám ơn cô.”

Tôi giảng chân tướng cho các tài xế taxi và xe buýt, sinh viên, và những người phụ nữ đi đón cháu. Nhiều người đã biết sự thật và thoái ĐCSTQ. Thật ra, tất cả những việc này đều là nhờ Sư phụ làm: “Tu tại tự kỷ, công tại Sư phụ.” (Chuyển Pháp Luân)

Trong quá trình giảng chân tướng,tôi đã nhận ra nhiều chấp trước của mình và đã loại bỏ chúng để đề cao bản thân.

Để cứu thêm nhiều người, tôi bắt đầu viết các lá thư giảng rõ sự thật cho những người mà tôi không quen biết. Như Sư phụ giảng trong kinh văn ngày 06 tháng 02, năm 2008, “Gửi lời thăm”:

“Hãy cứu độ chúng sinh của chư vị, hãy hoàn thành hồng nguyện từ tiền sử của chư vị, hãy thực hiện thệ ước của chư vị!”

Tôi thu thập tên và địa chỉ của những người ở các địa phương và ngành nghề khác nhau. Nội dung lá thư sẽ thay đổi phụ thuộc vào nghề nghiệp của người đó. Tôi gửi khoảng 50 lá thư mỗi tuần. Hiện tại, đã có thêm một học học viên tham gia dự án này.

Phép màu của việc tín Sư tín Pháp

Mùa hè năm 2006, học viên A, người mới tập luyện Pháp Luân Đại Pháp một vài tháng, đã đến thị trấn của tôi. A đã ở tuổi lục tuần và bị bệnh bạch cầu. Miệng và mắt của bà bị méo xệch, chân tay bị cứng đơ, miệng bị nói lắp, và bà phải đi khập khiễng. Bà không thể tự chăm sóc bản thân. Được chồng và họ hàng đi cùng, học viên A đã đến gặp tôi ở nhà. Bà không thể quyết định là có nên đi bệnh viện hay không. Bà rất tuyệt vọng. Sư phụ giảng:

“…vì đệ tử Đại Pháp là đệ tử của Sư phụ, ai cũng không xứng đáng quản.” (Giảng Pháp trong buổi họp mặt học viên khu vực Châu Á – Thái Bình Dương)

Tôi hỏi bà: “Bà thật sự tu luyện hay bà sẵn sàng nhập viện?” Bà liền đáp: “Tôi thật sự tu luyện!” Rồi tôi đề nghị bà đến ở chung với tôi.

Mỗi buổi sáng, tôi luyện các bài công pháp với học viên A. Tôi đọc Pháp của Sư phụ để động viên bà những lúc bà gặp khó khăn khi luyện công: “Nan nhẫn năng nhẫn, nan hành năng hành.” (Chuyển Pháp Luân)

Chúng tôi cũng cùng nhau học Pháp. Ban đầu, bà không thể tự đọc, vì vậy tôi đọc cho bà nghe. Hôm sau, A khăng khăng đòi tự đọc. Mặc dù bà nói lắp, bà đã có thể đọc gần 20 trang Chuyển Pháp Luân. Tình trạng thể chất của bà được cải thiện. Tôi giúp bà tắm và nấu ăn. Vào ngày thứ ba, bà có thể đọc xong một chương của Chuyển Pháp Luân. Miệng và mắt bà đỡ bị méo hơn. Vào ngày thứ tư, bà học Chuyển Pháp Luân và Tinh Tấn Yếu Chỉ. Mỗi ngày, tôi chia sẻ với bà dựa trên Pháp. Vào ngày thứ tư và thứ năm, gia đình bà gọi điện hỏi thăm bà. Học viên A nói sang sảng: “Nghe này, tôi đã có thể nói chuyện rõ ràng và tôi đang khỏe lên mỗi ngày.” Gia đình bà rất biết ơn Sư phụ và Đại Pháp. Họ liên tục cảm ơn tôi và các học viên khác đã giúp A. Vào ngày thứ sáu, bà đã có thể nâng cánh tay bị đơ và đi lại bình thường. Vào ngày thứ bảy, bà đã hoàn toàn khỏe mạnh trở lại. Bà liên tục nắm tay tôi và cảm ơn. Trước khi chuẩn bị về nhà, bà đã quỳ trước ảnh Sư phụ và khóc: “Cảm ơn Sư phụ vì đã cứu mạng con. Con sẽ là một học viên kiên định.” Sư phụ giảng trong “Sư Đồ Ân, Hồng Ngâm II“:

”Đệ tử chính niệm túc
Sư hữu hồi thiên lực.”

Tôi đã được tự mình chứng kiến sự màu nhiệm của Pháp Luân Đại Pháp.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2012/11/29/明慧法会–信师信法坚如磐石-救众生大法展神奇-265891.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/2/13/137934.html

Đăng ngày 13-03-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share