Bài của một học viên ở tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc

[MINH HUỆ 12 – 11 – 2012]

Tôi quay lại nhóm học Pháp và luyện công vào năm 2008. Lúc đó, mặc dù mỗi học viên trong nhóm chúng tôi đã tích cực nói với mọi người sự thật về Pháp Luân Đại Pháp và thuyết phục họ thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức liên đới của nó, chúng tôi vẫn chưa hình thành được một chỉnh thể và năng lượng của chúng tôi bị phân tán. Hơn nữa, chúng tôi không tự chủ trong việc sản xuất tài liệu giảng chân tướng, mà phụ thuộc nhiều vào sự hỗ trợ của các học viên khác. Nếu chúng tôi muốn làm tốt việc giảng chân tướng, trước hết chúng tôi cần phải giải quyết vấn đề này và thiết lập điểm sản xuất tài liệu của riêng mình. Chỉ có làm vậy, chúng tôi mới có thể hình thành được một cơ chế độc lập. Sau đó, tôi nghe một học viên nói rằng một vài ngôi làng thiếu tài liệu giảng chân tướng trầm trọng, vì vậy, tôi nghĩ đến việc thiết lập điểm sản xuất tài liệu của riêng mình

— Tác giả

Điểm sản xuất tài liệu giảng chân tướng của tôi

Tôi có chấp trước sợ hãi mạnh mẽ vì hoàn cảnh gia đình tôi không ổn định, ngăn không cho tôi thiết lập một điểm sản xuất tài liệu. Tôi đã gặp phải nhiều khó khăn trong quá trình này. Tôi không chắc liệu tôi có làm được không. Tôi nghĩ: “Vì Sư phụ an bài cho mình nghe điều này, đó không phải là ngẫu nhiên. Dù có khó thế nào, mình cũng phải làm.” Một đồng tu khuyên tôi không nên tự bắt buộc mình. Tôi nói với anh: “Tôi chắc chắn sẽ thiết lập một điểm sản xuất tài liệu giảng chân tướng ngay cả khi tôi phải chui đầu xuống đất.”

Đầu tiên, tôi thuyết phục gia đình mình mua máy tính, rồi tôi mượn máy in từ chị của mình, và cuối cùng thuyết phục gia đình tôi mua xe hơi. Vậy là, một điểm sản xuất độc lập đã được thiết lập. Mô tả điều đó thì dễ, nhưng mỗi bước tiến lên đều đầy những khó khăn.

Lúc đó gia đình tôi không hiểu tôi, và vợ tôi thì phản đối kịch liệt. Tôi đi làm và rất bận rộn. Ban đầu, tôi phải chọn thời gian in tài liệu để không ai biết. Một buổi chiều nọ, vợ tôi về nhà khi tôi đang in tài liệu. Cô giận dữ và nói: “Anh đang mở một nhà máy in ấn à? Chúng ta không thể cứ tiếp tục như thế này. Ly dị thôi. Nếu anh không đồng ý, thì hãy trả máy in lại; còn không, em sẽ nói chuyện với cha mẹ anh về điều này!” Cô ấy tranh cãi như thế này trong bốn ngày.

Tôi cảm thấy rất nhiều áp lực và không ai có thể cảm nhận được nỗi đau bên trong của tôi. Lần đầu tiên trong đời tôi hiểu được thế nào là cảm giác bị “ngồi trên đống lửa” Tôi không có lựa chọn nào khác, và tôi khóc không ngừng. Tôi quỳ trước vợ và nói: “Anh quỳ trước em như một học viên Pháp Luân Đại Pháp. Anh xin em. Xin đừng ngăn anh làm điều này. Đây là thời mạt Pháp và chúng sinh đang bị nguy hiểm! “Nam nhi tất hạ hữu hoàng kim” (*), thậm chí là dời non lấp biển, không gì có thể ngăn anh làm điều này. Lựa chọn cuối cùng của anh là thuê một căn nhà, nhưng vậy thì nguy hiểm hơn.” Vợ tôi ngạc nhiên với thái độ của tôi. Môi của cô run lên và cô không thể nói trong một lúc lâu. Tôi không biết là tôi có chiểu theo Pháp khi hành động theo cách này hay không, nhưng kể từ đó vợ tôi không phản đối việc tôi sản xuất tài liệu giảng rõ sự thật nữa.

Tôi tải tất cả tài liệu giảng rõ sự thật từ Minh Huệ Net. Ban đầu, tôi kẹp một tờ rơi với cuốn sách nhỏ. Sau đó, một học viên nói rằng một tờ rơi là không đủ. Sau đó tôi thêm một lá thư gửi đến những người có tiền duyên và gửi kèm nó với tờ rơi. Vì thời gian có hạn, điều này đem lại cho tôi nhiều khó khăn. Cuối cùng tôi cũng giải quyết được vấn đề bằng cách giảm số lượng cuốn sách nhỏ và tăng số lượng tờ rơi.

Âm thầm phối hợp và truyền rộng sự thật

Chúng tôi phân phát 400 tờ rơi mỗi tuần. Tôi mua một bản đồ địa phương và chọn khu vực phân phát để chúng không nằm ở cùng một quận và không bao giờ cùng khu vực. Mỗi lần, tôi đều nghiên cứu bản đồ cẩn thận vào đêm trước đó, và quyết định sẽ đến làng nào. Chúng tôi phân phát tài liệu rất nhanh sau khi tôi nói với các học viên phải chú ý điều gì. Thỉnh thoảng tôi rời đi một lúc rồi quay trở lại không lâu trước thời điểm lấy tài liệu. Thường thì hai học viên đảm nhiệm một làng. Làm như vậy thì mục tiêu sẽ nhỏ và không dễ xác định vị trí. Hơn nữa, họ làm việc hiệu quả vì họ biết rõ cần phải làm gì, và điều gì đã được làm, để không lặp lại những nỗ lực của các học viên khác.

Nhiều phép màu đã xảy ra. Tôi cảm giác được rằng Sư phụ ở bên cạnh chúng tôi, theo dõi và bảo hộ chúng tôi. Một ngày mùa đông nọ, vì đường trơn nên xe hơi của tôi bị kẹt ở chân dốc trong một ngôi làng. Khi chúng tôi đang tìm cách thoát ra, một người say rượu đi đến. Một đồng tu hỏi ông ta đường đi. Ông nói: “Tôi phụ trách xây con đường này. Nếu các bạn không gặp được tôi, các bạn sẽ không có cách nào ra khỏi đây trong hôm nay. Hôm nay tôi sẽ làm một việc tốt và đưa các bạn ra tận đường lớn.” Sau khi nói điều này, ông lên xe hơi của chúng tôi. Chúng tôi lái xe trở lại ngôi làng và theo một con đường núi rất hẹp. Con đường quanh co và phủ đầy tuyết. Các đồng tu nói với ông sự thật về Pháp Luân Công và đưa cho ông một vài tài liệu giảng rõ sự thật.

Một ngày hè nóng nực nọ, các đồng tu đi ra ngoài để phân phát tài liệu trong các ngôi làng khác nhau, và không thể trở về để gặp nhau đúng lúc. Tôi cầu xin Sư phụ giúp đỡ và âm thầm phát chính niệm. Sau một lúc thì thời tiết thay đổi và trời bắt đầu mưa. Các đồng tu nhanh chóng đến nơi và khi mọi người đã ở trong xe hơi thì trời ngừng mưa.

Đối mặt với nguy hiểm

Chúng tôi cũng gặp nhiều hoàn cảnh nguy hiểm mà chỉ có chính niệm mới có thể giúp chúng tôi. Tôi nghĩ rằng chúng ta nên cố tránh nguy hiểm bằng cách sử dụng trí huệ. Nếu chúng ta không thể tránh nó, chúng ta nên nghĩ trong đầu rằng chúng ta là những người tu luyện chứ không phải người thường.

Một lần nọ, một người cảnh vệ của làng nghi ngờ chúng tôi và đuổi theo chúng tôi. Vẫn còn một học viên trong làng. Đột nhiên một suy nghĩ nổi lên trong tâm tôi: “Một người tu luyện đang bị đuổi bởi một người thường! Thật vô lý!” Tôi ra khỏi xe hơi và la lớn ông ta: “Tại sao ông lại đuổi theo xe của tôi?” Ông sợ hãi và nói: “Tôi không phải là một người xấu. Tôi ở đây để kiếm một người.” Ông đi quanh xe tôi. Tôi hỏi ông: “Người mà ông đang kiếm có ở trong xe tôi không?” Ông rất sợ và nói: “Người nào đó nói rằng anh ta ở trong xe của anh.” Người mà ông ta nói đến là một giáo viên địa phương nổi tiếng. Có thể là lúc đó ông ta đang trực. Tôi đột nhiên có một ý tưởng và nói: “Người đó là giáo viên của tôi. Tôi tốt nghiệp nhiều năm trước và nghĩ đến việc đi thăm ông ấy. Xin hãy gửi lời chào của tôi cho ông ấy. Tôi sẽ đến thăm ông ấy khi tôi có thời gian.” Ông ta nói: “Được. Được. Được.” Lúc đó thì người đồng tu kia đã bắt kịp chúng tôi.

Tết Trung Thu năm ngoái, thời tiết mưa bão. Một học viên trẻ bị chặn lại bởi một người đàn ông lực lưỡng. Cô nói cho ông sự thật về Pháp Luân Đại Pháp trong khi chúng tôi phát chính niệm. Đột nhiên, tôi cảm thấy điều gì đó không đúng: “Mình là một người tu luyện. Tại sao mình lại sợ một người thường? Làm sao mà chúng ta có thể bị chặn lại bởi một người thường?” Tôi ra khỏi xe hơi, đi đến chỗ họ và kéo người đồng tu về phía  xe hơi. Người đàn ông đó phóng xe máy lên chặn xe hơi của tôi. Ông lấy điện thoại di động ra và chuẩn bị gọi điện. Các học viên đang phát chính niệm. Tôi nói: “Này anh, anh đang làm việc cho chính quyền địa phương à?” Ông ta nói: “Tôi phụ trách khu vực này.” Tôi nói: “Đừng vội gọi điện thoại. Xin hãy lắng nghe những gì tôi nói với anh.” Ông ta nói: “Được. Nói đi.” Tôi nói: “Anh trai, chúng ta không biết nhau. Có lẽ chúng ta sẽ gặp nhau trong tương lai khi anh gặp khó khăn, và lúc đó tôi sẽ giúp anh.” Ngay khi nghe thấy điều này, ông lập tức xin lỗi tôi: “Tôi xin lỗi. Hôm nay tôi uống nhiều rượu; nếu không thì tôi đã không làm việc này. Tôi sẽ giữ trong tâm điều anh nói. Xin hãy đi ngay đi.”

Tôi nghĩ: “Trong lịch sử Trung Quốc, Trương Phi (một tướng quân thời Tam Quốc) đã đánh bại hàng triệu quân địch. Quan Vũ (một tướng quân dưới trướng Lưu Bị vào cuối triều Đông Hán) đã một mình chiến đấu để xuyên phá nhiều vòng vây của quân địch khi tìm kiếm Lưu Bị. Ngày nay, Sư phụ ban cho người tu luyện công năng siêu thường. Chúng ta đã chờ đợi Đại Pháp trong hàng vạn năm. Việc gì chúng ta phải sợ, thậm chí nếu có cả hàng triệu ma quỷ trước mặt?” Sau đó, chúng tôi chia sẻ hiểu biết với nhau và nhận ra nhiều chấp trước con người, ví dụ như chấp trước sợ hãi, chấp trước tranh đấu, chấp trước làm việc, tình cảm nam nữ, v.v.

Phối hợp tốt đem lại thành công

Có bảy học viên trong nhóm chúng tôi. Trong vòng ba năm qua, chúng tôi đã phối hợp với nhau và phân phát hàng vạn bản sao tài liệu giảng rõ sự thật trong khoảng sáu trăm ngôi làng. Một ngày nọ, tôi tự hỏi: “Trong nhóm chúng ta không có ai nghĩ rằng mình đã tu luyện tốt. Mỗi học viên đều có nhiều khuyết điểm và trông rất bình thường. Không ai trong chúng tôi đã làm điều gì to lớn, nhưng chúng tôi đã cùng nhau hoàn thành được những việc to lớn. Chúng tôi đã làm điều này như thế nào?” Chúng tôi thấy rằng mấu chốt là vấn đề phối hợp tốt với nhau.

Bảy học viên chúng tôi tất cả đều rất bình thường, tuy nhiên mỗi người chúng tôi đều có thế mạnh riêng. Chúng tôi kết hợp những thế mạnh này và hình thành một chỉnh thể không thể phá vỡ. Ví dụ, học việc A không sợ thất bại. Anh không bao giờ đầu hàng cho đến khi nào anh thành công. Học viên B luôn nghĩ về một chỉnh thể, và anh chú trọng đến an toàn. Anh điềm tĩnh và rất chu đáo, và rất chú đến an toàn. Anh luôn đưa ra những đề xuất tốt đúng lúc. Học viên C và D thì ít chấp trước sợ hãi, và luôn giúp chúng tôi bổ sung chính niệm khi chúng tôi do dự. Học viên E rất thẳng thắn. Cô luôn từ bi chỉ ra vấn đề của các học viên khác. Điều này đóng vai trò to lớn trong việc giúp chỉnh thể của chúng tôi đề cao. Học viên F cung cấp cho chúng tôi một môi trường học Pháp nhóm vững chắc. Học viên G rất tử tế và không bao giờ xem thường ai. Anh luôn động viên khi có ai đó gặp khó khăn hoặc cảm thấy chán nản.

Chúng tôi thấy rằng sẽ không có vấn đề xảy ra khi chúng tôi phối hợp tốt với nhau. Một lần nọ, học viên E nêu ra vấn đề an toàn khi sử dụng điện thoại di động. Mặc dù một vài học viên nói rằng cô đang quan trọng hóa vấn đề, chúng tôi vẫn chấp nhận đề xuất của cô. Vài ngay sau, chúng tôi nghe tin rằng một học viên đã bị tà ác lợi dụng vì vấn đề an toàn khi sử dụng điện thoại di động. Tôi nghĩ: “Sư phụ bảo chúng ta phối hợp tốt với nhau. Nếu chúng ta không làm vậy, chúng ta sẽ không làm theo lời Sư phụ giảng, và chúng ta không chiểu theo Pháp.”

Chúng ta phải lắng nghe góp ý của người khác và thay đổi khi cần thiết. Nếu chúng ta không có vấn đề cần thảo luận, chúng ta có thể xem góp ý đó như lời cảnh báo. Chúng ta không được xem thường và phớt lờ mọi thứ. Vấn đề không nằm ở việc góp ý của học viên khác là đúng hay sai. Đó là vấn đề về có sơ hở trong tu luyện của chúng ta nếu chúng ta không làm theo lời khuyên của người khác hoặc hướng nội. Ngay cả các hoàng đế sáng suốt thời xưa cũng lắng nghe những lời khuyên khó nghe, vậy tại sao chúng ta là những người tu luyện lại không thể làm tốt phương diện này? Tôi nghĩ: “Sư phụ đã an bài mọi thứ tốt đẹp cho chúng ta từ thời xa xưa, gồm cả việc người nào sẽ là thành phần trong một nhóm. Đó hoàn toàn không phải là ngẫu nhiên. Miễn là chúng ta phối hợp tốt với nhau, chúng ta sẽ làm mọi thứ hoàn hảo và không có sơ hở cho tà ác. Sư phụ nhấn mạnh nhiều lần tầm quan trọng của việc phối hợp tốt với nhau.”

Sư phụ giảng:

“Trong tu luyện chư vị không phải là do chính mình đề cao một cách hết sức thực tại một cách chân chính, từ đó khiến bên trong phát sinh biến hoá lớn mạnh về bản chất, mà là dựa vào lực lượng của tôi, mượn nhân tố lớn mạnh bên ngoài, như thế vĩnh viễn không cải biến bản chất con người của chư vị chuyển biến thành Phật tính được. Nếu chư vị ai ai cũng có thể từ nội tâm nhận thức Pháp, ấy mới là thể hiện của Pháp uy lực vô biên —Phật Pháp lớn mạnh tái hiện ở nhân gian!” (“Lời cảnh tỉnh”, “Tinh tấn yếu chỉ”)

Trên đây là chia sẻ cá nhân của tôi. Nếu có gì không phù hợp, xin từ bi chỉ giúp.

(*) “Nam nhi tất hạ hữu hoàng kim”: Ý nói người đàn ông phải tràn đầy nhiệt huyết, ý chí kiên cường. Ý nghĩa ban đầu của câu này là nam nhi dưới đầu gối có dát vàng, quỳ gối cũng như vàng, là bảo vật trân quý như nhau, vì vậy không được tùy tiện quỳ gối trước người khác.

________________________________

Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2012/11/12/明慧法会–互相配合-真相广传-265054.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2012/12/30/136860.html

Đăng ngày 2-3-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share