Viết bởi một đệ tử Ðại Pháp Trung quốc

[Minh huệ] Những thành viên trong gia đình của mỗi đệ tử lẽ ra phải có một sự hiểu biết về sự thật của Pháp Luân Công hơn là những người khác, nhưng tại sao nhiều gia đình của những đệ tử đó ngăn cản không cho chúng ta tinh tấn trong việc giảng rõ sự thật và tại sao họ không hiểu được việc làm của chúng ta? Ðiểm chính yếu là đôi khi chúng ta chỉ dùng Chính niệm và chánh hành trong khi chúng ta giảng rõ sự thật, và chúng ta đã không cẩn thận nghiên cứu mỗi ý nghĩ và ý định của chúng ta trong cuộc sống hằng ngày có thật sự theo đúng với tiêu chuẩn của một người tu luyện hay không.

Ðây là một ví dụ điển hình: Trong quá khứ, tôi không bao giờ để chung tiền kiếm được của tôi với tiền kiếm được của chồng tôi. Sau khi chính sách khủng bố bắt đầu, tôi bị sa thải nhưng tôi vẫn còn để dành được một chút tiền. Trong lúc đó, tôi cũng dùng ít tiền đó để in tài liệu giảng rõ sự thật, và tôi cũng nghĩ rằng tôi nên dành số tiền này để in tài liệu Ðại pháp. Tuy nhiên, gia đình tôi gặp phải những khó khăn về tài chánh sau khi tôi bị nghỉ việc. Khi tôi hỏi chồng tôi một ít tiền cho chi tiêu hằng ngày, anh ta nói rằng “Em vẫn còn tiền mà” và từ chối đưa tiền cho tôi. Sau vài lần hỏi như vậy, anh ta vẫn không chiụ đưa tiền cho tôi. Tôi bắt đầu cảm thấy khó chịu trong lòng và tôi cũng đã rầy rà với anh ta.

Mãi cho đến khi gần đây tôi mới bắt đầu khám phá ra rằng tôi vẫn còn phô bày tính ích kỷ của mình ở lúc đó. Vấn đề không phải là tôi dùng tiền đó cho việc giảng rõ sự thật, nhưng chính là tâm trí tôi lúc đó không Chính niệm. Ở bề ngoài thì tôi quyết định cống hiến tất cả những gì mình có cho Ðại pháp, nhưng sau đó trong tâm của mình là mình cầu mong cái gì đó cho chính mình bằng cách đóng góp nhiều hơn cho việc giảng rõ Ðại pháp. Lẽ ra chính tôi phải giải quyết vấn đề nhu cầu cuộc sống của gia đình tôi, nhưng tôi đã hỏi tiền bạc với chồng tôi. Thử hỏi làm sao chúng ta có thể tham gia vào việc giảng rõ Ðại pháp với một cái tâm như vây? Làm thế nào để chúng ta có thể đạt được hiệu quả cao khi chúng ta giảng rõ sự thật? Trong lòng mổi người bình thường đều bị lừa bịp bởi chính sách tuyên truyền dối trá, làm thế nào mà họ không nghĩ là chúng ta là những người ích kỷ? Hơn nữa, dưới chính sách tuyên truyền bôi nhọ, bọn tà ác sẽ kết luận là tính ích kỷ đó là sản phẩm của việc tu luyện Pháp Luân Công. Có phải kết quả như vậy sẽ phá hoại công việc trọng đại của chúng ta là để làm sáng tỏ Ðại pháp?

Sư phụ đã dạy chúng ta là nên hoà hợp tốt đẹp với người thường và làm đúng tiêu chuẩn của một đệ tử Ðại pháp. Nếu chúng ta không thể giúp người thường thấy được là chúng ta, những đệ tử Ðại pháp thật sự làm đúng, ngay thẳng mọi việc trong dù hoàn cảnh nào, như vậy có phải là chúng đang làm công việc sáng tỏ tính Chính niệm và trong sạch của Ðại pháp trong từng lời nói và hành động không?

Tôi nghĩ rằng rất nhiều người trong chúng ta gặp phải hoàn cảnh lộn xộn trong gia đình khi làm sáng tỏ Ðại pháp. Có thể là hình thức và tầm cỡ của sự lộn xộn khác nhau, nhưng để đạt được một giải pháp tốt đẹp để đưa đến an hòa chúng ta cần phải diệt bỏ nhiều thứ chấp trước và thực hành sự hiểu biết của chúng ta về Chính niệm và chánh hành. Chính niệm và chánh hành của mỗi đệ tử Ðại pháp không những chỉ dùng khi để giảng rõ sự thật mà còn là để trong sinh hoạt hằng ngày của chúng ta. Chúng ta nên bắt đầu trong một góc độ nhỏ, trong phạm vi chung quanh gia đình của chúng ta.

Tôi đã viết lên sự hiểu biết của tôi cho những đệ tử khác xem xét. Làm ơn chỉ cho tôi biết những chỗ không thích hợp.

* * * * *

Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2002/9/17/36696.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2002/9/27/26942.html.

Dịch từ bản tiếng Anh; đăng ngày 13-10-2002; bản dịch có thể được chỉnh sửa để sát hơn với nguyên tác.

Share