Theo phóng viên báo Minh Huệ ở Trùng Khánh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 12-11-2012] Học viên Pháp Luân Đại Pháp Ông Đại Khuê, 72 tuổi sống tại Trùng Khánh. Ông bị bắt năm 2003 và đã bị giam cầm trong năm năm vì làm các các biểu ngữ với những thông điệp giải thích sự thật về Pháp Luân Đại Pháp. Trước khi được thả, ông đã bị bắt hơn hai lần và bị gửi đến các trại tẩy não. Ngày 16 tháng 04 năm 2012, ông Đại đã bị bắt một lần nữa và nhà của ông đã bị lục soát. Ông bị tra tấn ở trại tẩy não trong một tháng, sau đó bị giam trong một trại tạm giam đến năm tháng.

Một phiên tòa đã được Tòa án quận Trùng Khánh thiết lập cho ông Đại vào ngày 16 tháng 10 năm 2012. Ông Đại đã bảo vệ chính mình và giải thích rằng việc thực hành theo tín ngưỡng của một người và phân phát các loại tài liệu chứa đựng sự thật là hợp pháp và được Điều 35 và Điều 36 trong Hiến pháp Trung Quốc bảo vệ.

Ông Đại đã hỏi thẩm phán: “Điều 300 trong bộ Luật hình sự đã chỉ ra rằng dùng các tà giáo để tổ chức các hoạt động can thiệp vào việc thực thi các quy định của pháp luật là phạm tội, nhưng điều luật nào xác nhận Pháp Luân Công là một tà giáo? Tôi đã vi phạm điều khoản nào của luât pháp?”

Hai thẩm phán đã kinh ngạc không nói nên lời. Đôi khi họ còn thì thầm với nhau, hoặc chỉ ngồi bất động. Sau một lúc lâu im lặng, Chủ tọa đột ngột đứng lên và hét vào mặt ông Đại,“Dừng lại! Ai là thẩm phán ở đây hả? Tôi đang thẩm vấn ông hay ông đang thẩm vấn tôi ?” Sau đó, ông ta đã hoãn các thủ tục tố tụng lại mà không hề có bất kỳ lời giải thích nào cả. Phiên tòa kéo dài khoảng một giờ.

Sau đây là một số trao đổi tại phiên toà.

Công tố viên: “Nhà nước đã cấm Pháp Luân Công. Tại sao ông vẫn còn tập luyện? Hơn nữa, ông đã mua một máy tính và một máy in để sản xuất tài liệu Pháp Luân Công, bao gồm cả các thông điệp trên các hóa đơn, với dòng ghi chú “Pháp Luân Đại Pháp hảo” ,’”Trời sẽ ban phước lành và ban phước và sự thịnh vượng cho bạn, v.v.”

Ông Đại: “Tôi tu luyện bản thân mình để trở thành một người tốt bằng cách làm theo các nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn của Pháp Luân Công, thậm chí ở trong nhà tù và trại lao động cưỡng bức. Tôi chưa bao giờ đáp trả bằng cách đánh, chỉ trích, hay chửi thề. Mọi người ở tất cả các trại lao động cưỡng bức đó đều đã nhận xét  tôi là một người tốt, và một số quản giáo cũng  nhận xét tôi là người tốt nhất trong các nhóm của họ. Đó là lý do tại sao bản án của tôi đã được giảm ba lần trong ba nhóm mà tôi được phân vào. Cuối cùng, tôi đã được thả ra sớm hơn một năm.”

“Tu luyện Pháp Luân Công đã khiến tôi khỏe mạnh. Tôi cư xử theo các tiêu chuẩn của Pháp Luân Công và chưa bao giờ làm bất cứ điều gì trái đạo đức, như đánh bạc và mại dâm. Tôi luôn nghĩ đến người khác trước bản thân mình. Trong xã hội ngày nay đạo đức đã suy đồi mạnh mẽ và thiên tai thì đang ngày càng trở nên thường xuyên hơn, Sư phụ của chúng tôi đã yêu cầu chúng tôi cứu độ chúng sinh, kể cả các ông, bằng cách để cho mọi người biết sự thật. Nhiệm vụ của chúng tôi là cứu người nhiều người hơn nữa. Các ông là các quan chức ở quận Vĩnh Xuyên, những người có nhiệm vụ chăm sóc cho người dân ở đây. Các ông không muốn nhân viên của các ông được khỏe mạnh và an toàn sao? Trong một hoàn cảnh bất hạnh như vậy, mặc dù bị bức hại, các học viên Pháp Luân Công đã sử dụng tiền tiết kiệm của họ để sản xuất các tài liệu giúp cho mọi người biết được sự thật. Tại sao đó lại là tội ác? Tại sao tôi lại phải nên ngừng tu luyện Pháp Luân Công? Chắc chắn tôi sẽ tiếp tục tu luyện.”

Công tố viên: “Ông có sai không khi làm các biểu ngữ nói ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo’ và Chân Thiện Nhẫn hảo?’”

Ông Đại: “Tại sao tôi lại sai? Làm biểu ngữ nói với mọi người rằng Pháp Luân Đại Pháp hảo và Chân – Thiện – Nhẫn hảo là một điều tốt!”

Công tố viên: “Theo Điều 300 bộ Luật hình sự, ông đã cản trở việc thi hành luật pháp vì đã sử dụng một tổ chức tà giáo. Ông có sai không?”

Ông Đại: “Căn cứ vào Điều 35 và Điều 36 của Hiến pháp, công dân Trung Quốc có quyền tự do tín ngưỡng, ngôn luận, xuất bản, tổ chức, và diễu hành. Tôi đang tu luyện Chân, Thiện, Nhẫn. Tôi không bao giờ nói dối, tôi thuyết phục mọi người để có thể là người tốt, tôi không bao giờ tranh đấu, không bao giờ dính vào những hành động vô đạo đức, và không bao giờ hăm dọa hay lợi dụng người khác. Tôi sản xuất các tài liệu để cho nhiều người hơn nữa biết được sự thật về Pháp Luân Công. Tất cả mọi thứ mà tôi đã làm là hợp pháp và được hiến pháp của Trung Quốc bảo vệ. Tại sao tôi lại phạm tội? Các ông nói rằng tôi đã cản trở việc thi hành pháp vì sử dụng một tổ chức tà giáo. Xin vui lòng hãy cho tôi biết điều luật nào luật pháp Trung Quốc chỉ ra rằng Pháp Luân Công là một tôn giáo. Tôi đã phạm luật nào vậy?”

Các thẩm phán đã không thể đưa ra câu trả lời.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2012/11/12/重庆戴大奎受审–法官理屈词穷-265364.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2012/11/29/136471.html
Đăng ngày 31-12-2012. Bản dịch có thể được chỉnh sửa trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share