Bài viết của học viên Bảo Nghiễn
[MINH HUỆ 30 – 08 – 2012] Tôi lớn lên trong gia đình của một cán bộ quân đội cấp cao. Tôi được nuông chiều từ khi còn nhỏ. Trong ba năm diễn ra nạn đói lớn – thời kỳ kinh hoàng khi mà hàng chục triệu người dân Trung Quốc bị chết đói, chúng tôi thậm chí không bao giờ phải ăn gạo thô, vì quân đội có cơ sở riêng cho việc nuôi trồng thực phẩm. Tôi tham gia trường học dành cho con em của cán bộ quân sự. Những trường học này có cán bộ giảng dạy xuất sắc và điều kiện tốt. Chất lượng cơ sở vật chất tốt hơn đáng kể so với các trường khác. Mỗi cuối tuần, trước trường có đầy xe buýt để đón các học sinh từ các đơn vị khác nhau. Tôi luôn được các giáo viên tại mỗi trường học nuông chiều. Tôi đã bị tẩy não dưới hệ thống “Hồng Thái Dương” và “Đảng Mẹ”, vì vậy tôi không tin vào Thần và cả gia đình tôi là những người vô thần. Tôi khinh thường tất cả“mê tín phong kiến”, như ĐCSTQ gọi. Chúng tôi chỉ tin tưởng vào Đảng và “Hồng Thái Dương”. Lớn lên trong một môi trường như vậy làm cho tôi rất cực đoan ngu muội.
Sau này, khi tôi biết được sự thật, tôi đã bị sốc. Cách mạng Văn hóa đã phá hủy di sản 5000 năm văn hóa Trung Hoa truyền thống. Văn hóa đảng không có nhân tính và đã thấm nhuần vào tâm trí của thế hệ trẻ triết lý Cộng sản“đấu trời, đấu đất, và đấu con người“, cũng như lòng thù hận và những suy nghĩ tiêu cực đối với các vị thần.
Ở tuổi trưởng thành, trước khi bốn mươi tuổi, do sự cạnh tranh cao độ và làm việc quá sức trong thời gian dài, sức khỏe của tôi bị tổn hại và tôi luôn cảm thấy ốm yếu. Ngay cả khi làm một bác sĩ, tôi bị một số bệnh mãn tính như bệnh tim, thấp khớp, viêm gan mãn tính, xơ gan giai đoạn đầu, lệch đĩa đệm thắt lưng, và thiếu máu nặng. Mỗi năm tôi phải nhập viện vài tháng, đôi khi là nửa năm.
Do những thói quen không lành mạnh phổ biến trong xã hội, tệ nạn hối lộ tồn tại ở tất cả các cấp lãnh đạo. Làm việc chăm chỉ dường như không tạo nên bất kỳ sự khác biệt nào. Điều đó làm cho tôi tức giận. Tôi thấy mình mất niềm tin vào Đảng Cộng sản. Tôi đã học được rằng con người không thể điều khiển được số phận của riêng họ trong cuộc sống như tôi đã được dạy. Từ “số phận” đã nhập vào tâm trí tôi. Tôi bắt đầu đọc sách về số phận và những điều bí ẩn khác trên thế giới. Nhưng tôi càng đọc, tôi càng mất phương hướng trong cuộc sống. Bệnh tật của tôi trở nên nghiêm trọng hơn. Do viêm cơ tim thấp khớp, tôi thường bị sốt, cảm thấy yếu, bị đau tim và khó thở. Tôi bị xuất huyết ồ ạt do giảm tiểu huyết cầu vì bệnh xơ gan. Rắc rối với bệnh tật, tôi đã rất thất vọng với công việc và có những căng thẳng cá nhân. Cuộc sống của tôi đi vào ngõ cụt và tôi đã không thể tự giải thoát bản thân mình.
Tình cờ vào năm 1996, một người bạn cho tôi mượn một cuốn sách tuyệt vời, Chuyển Pháp Luân. Nó đã thay đổi toàn bộ cuộc đời của tôi. Mỗi từ trong đó gây chấn động cho tôi. Cuốn sách dạy người ta cách để trở thành một người tốt tuân theo Chân – Thiện – Nhẫn. Những từ Chân – Thiện – Nhẫn làm tôi phấn kích không thể tả và từng tiêu đề trong cuốn sách động đến những câu hỏi tôi cần giải đáp. Cuốn sách gần như bao hàm tất cả và thâm sâu không lường! Tôi đã rất vui mừng. Tôi đã hứa với bạn tôi rằng tôi sẽ đọc nó thật cẩn thận.
Tôi bắt đầu đọc cuốn sách trong suốt một ngày. Tôi không cảm thấy buồn ngủ vào ban đêm và không thể đặt nó xuống. Tôi cảm thấy rất tiếc là tôi đã không biết về cuốn sách này sớm hơn. Nó đã trả lời tất cả những câu hỏi tôi đã có trong suốt cuộc đời. Nó chỉ đơn giản là sự siêu thường. Tôi nhận ra sự tồn tại của các vị thần. Họ tồn tại trong các không gian khác và chúng ta không thể nhìn thấy họ, nhưng họ biết mọi thứ về chúng ta. Tôi nhận ra rằng bệnh tật của người ta tất cả là do những hành động xấu mà chúng ta đã thực hiện trong những cuộc đời trước đây. Chỉ khi một người là người tốt và không có tư tưởng xấu, chúng ta có thể có được sức khỏe tốt. Không có phương pháp điều trị y tế nào giải quyết vấn đề căn bản.
Là một bác sĩ được đào tạo chính quy từ một học viện quân y, và nhiều năm hành nghề y khoa, kiến thức về bệnh tật của tôi rộng lớn. Tôi biết rằng có những vi khuẩn, virus, chấn thương, các yếu tố vật lý và hóa học, rối loạn chuyển hóa, suy giảm chức năng miễn dịch, rối loạn bẩm sinh, bệnh di truyền, và thậm chí cả các bệnh thể chất và tinh thần hiện đại. Những điều này đã được chứng minh trên cơ sở của hầu hết các thí nghiệm khoa học không thể lay chuyển. Đó là không tưởng để một bác sĩ vô thần tin rằng người ta bị bệnh vì làm điều xấu. Tuy nhiên Chuyển Pháp Luân hoàn toàn thay đổi quan điểm của tôi về cuộc sống, các khái niệm khoa học, và hệ thống giá trị của tôi. Tôi có một sự hiểu biết hoàn toàn mới về vũ trụ, không gian, thời gian, sinh mệnh, và con người. Tôi đã loại bỏ hệ tư tưởng thâm căn cố đế của “khoa học thực nghiệm” và “thấy mới tin.”
Chuyển Pháp Luân đã khiến tôi hiểu rằng những gì chúng ta nhìn thấy bằng đôi mắt của mình trong thế giới này chỉ là một hạt rất nhỏ của vũ trụ bao la. Có tồn tại các sinh mệnh cao cấp hơn trong các không gian cao hơn so với của chúng ta, các không gian cao hơn rất nhiều mà con người chúng ta không thể khám phá. Không gian sống của con người là gần với không gian thấp nhất, vì vậy chúng ta không thể nhìn thấy chân tướng của vũ trụ. Khi mọi người tranh đấu và làm việc xấu, họ phải chịu khổ nạn, đó là biểu hiện của nghiệp của chúng ta. Các bác sĩ sử dụng thuốc, phẫu thuật, và một loạt các phương tiện để điều trị bệnh, nhưng họ không thể chữa trị nguyên nhân gốc rễ. Người ta chỉ có thể cơ bản loại bỏ nghiệp của họ và không còn bị bệnh bằng cách tuân theo các đặc tính của vũ trụ Chân – Thiện – Nhẫn.
Sự kiện sau đây rất là ấn tượng. Tôi không chỉ khỏe lên, mà thiên mục của tôi cũng được khai mở, và tôi đã đạt được một số công năng đặc dị. Tôi thích đọc sách Chuyển Pháp Luân và thiếu nguồn cung cấp sách vào thời điểm đó. Tôi đã mượn được một cuốn Chuyển Pháp Luân II và một cuốn “Giảng Pháp tại Pháp hội dành cho các phụ đạo viên tại Trường Xuân”. Sau khi đọc xong cả hai cuốn sách, tôi trở lại đọc cuốn Chuyển Pháp Luân lần thứ hai. Khi tôi đọc đến đoạn:
“Nói chung tôi đã giảng cho mọi người về kết cấu của thiên mục. Chúng tôi dùng ngoại lực để khai thiên mục cho chư vị, như thế nhanh hơn [và] dễ hơn. Trong khi tôi đang giảng về thiên mục, trên trán của mỗi người chúng ta đều có cảm giác căng lên, thịt tụ lại, tụ lại xoáy vào trong.” (Chuyển Pháp Luân)
Tôi cảm thấy cơ trán căng lên và một cảm giác khoan vào bên trong. Tôi cũng cảm thấy sưng, nặng, và ngứa một chút. Tôi dùng ngón tay để bấm vào trán tôi. Khi tôi đọc xong một nửa cuốn sách, tôi bất ngờ nhìn thấy những ký tự biến thành một màu xanh lá cây tuyệt đẹp trên một nửa của trang theo một đường chéo; chúng lấp lánh và mờ ảo. Chúng đẹp khôn tả! Tôi không thể tin vào mắt mình. Tôi nghĩ đến việc lật trang để xem liệu chúng cũng chuyển sang màu xanh lá cây hay không. Khi tôi lật trang, những từ trên một bên của đường chéo có màu đỏ tươi. Tôi cảm thấy kinh ngạc. Những từ màu đen trong một nửa trang và một nửa khác là một màu đỏ tươi huỳnh quang đẹp; thậm chí cả giấy trở thành trong suốt. Tôi đã hoàn toàn bị thuyết phục bởi Đại Pháp phi thường, kỳ diệu. Tôi tin rằng tất cả mỗi từ trong Chuyển Pháp Luân là đúng. Tôi phấn khích đến nỗi một dòng nước mắt chảy dài xuống mặt tôi vì đã đủ may mắn để có được cơ hội vạn cổ để tu luyện Đại Pháp. Tôi cảm thấy mình giống như một kẻ lang thang không nơi chốn, đã tìm thấy một ngôi nhà và ý nghĩa chân chính của cuộc đời. Tôi biết làm thế nào để sống trong tương lai, đó là làm một người tốt!
________________________________________
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2012/8/30/一名军医从无神论走向对法轮大法的信仰-262062.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2012/9/7/135321.html
Đăng ngày 07-11-2012. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.