Bài viết của học viên Nhất Hồng ở Pháp

[MINH HUỆ 30-07-2012]

Một tờ báo cũ đã đưa tôi đến với Pháp Luân Đại Pháp

Tôi là một nghệ sĩ sống cùng gia đình ở nước ngoài hơn hai mươi năm qua.

Vào mùa thu năm 2006, tôi đang vuốt phẳng vài tờ báo cũ tiếng Trung ở trên bàn làm việc để tái sử dụng và đang sẵn sàng để luyện viết thư pháp tiếng Trung lên mấy tờ báo đó, thì một bài báo bôi nhọ Pháp Luân Công trong một tờ báo được xuất bản bởi một cơ quan có mối quan hệ mật thiết với chính phủ Trung Quốc đã thu hút sự chú ý của tôi. Mặc dù trước đó vợ tôi và tôi cũng đã từng nghe về Pháp Luân Công rồi, nhưng chúng tôi chưa bao giờ thử tìm hiểu thêm về nó. Điều mà chúng tôi vẫn thắc mắc bấy lâu nay là tại sao chính quyền Trung Quốc vẫn tiếp tục phê phán môn này trên các phương tiện truyền thông sau 7 năm của cuộc đàn áp. Theo như những gì chúng tôi biết được về Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) cũng như lịch sử của nó, “những kẻ thù” của Đảng trong các phong trào vận động chính trị – thậm chí cả chủ tịch nước  –  cũng sẽ không bao giờ có thể tồn tại bởi sự tấn công mạnh mẽ của nó. Tuy nhiên vào thời điểm này, thậm chí là sau nhiều năm đàn áp Pháp Luân Công, môn này vẫn không bị loại bỏ như những kẻ chống đối trước đây của ĐCSTQ, đúng hơn là còn trở nên được đánh giá cao hơn. Chúng tôi tin rằng Pháp Luân Công là một nhóm độc đáo và nổi bật nên chúng tôi muốn tìm hiểu thêm về nó và đã bắt đầu tìm kiếm những người học viên ở địa phương và những tài liệu giới thiệu về Pháp Luân Công. Chẳng bao lâu sau, chúng tôi đã tìm thấy một vài học viên ở địa phương và may mắn nhận được một cuốn Chuyển Pháp Luân.

Tôi và gia đình đã đọc cuốn Chuyển Pháp Luân rất nghiêm túc. Nó đã giải thích nhiều điều mà con người không thể lý giải được hàng nghìn năm bằng ngôn từ dễ hiểu. Quan trọng hơn hết là cuốn sách chỉ cho chúng tôi làm sao để trở thành một người tốt và tu luyện rốt ráo là gì, câu trả lời chỉ giản đơn thế này: “Chân – Thiện – Nhẫn là tiêu chuẩn duy nhất để nhận định người tốt xấu.” (Chuyển Pháp Luân, Bài giảng thứ nhất). Tu luyện là để quay trở về chân ngã của mình bằng cách làm một người tốt dựa theo nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn. Chẳng có điều gì là xấu ở trong cuốn sách như những gì mà ĐCSTQ đã nói trong những truyên truyền giả dối của nó về Pháp Luân Công. Những tuyên truyền vu khống này là nhằm mục đích che đậy sự thật và kích động thù hận. Bởi vì chúng tôi thực sự cảm thấy rằng Pháp Luân Đại Pháp rất tốt, chúng tôi đã quyết định trở thành đệ tử của Sư Phụ Lý Hồng Chí.

Chúng tôi cũng tìm kiếm thông tin về những việc đệ tử Đại Pháp nên làm khi đối mặt với cuộc đàn áp. Chúng tôi đã tìm thấy từ những nguồn thông tin trực tuyến rằng những học viên ở Trung Quốc đã sử dụng nhiều phương pháp truyền rộng sự thật để vạch trần sự dối trá của ĐCSTQ, và những học viên này thông thường là bị bắt giữ, tra tấn, bỏ tù hay thậm chí còn bị giết hại. Học viên ở nước ngoài đã sử dụng những khoản tiền họ tiết kiệm được và thời gian rảnh của mình để làm những tài liệu giảng chân tướng và truyền bá một cách tích cực ra ngoài xã hội để thức tỉnh cộng đồng quốc tế về cuộc bức hại. Cho dù ở đâu đi chăng nữa, những học viên vẫn đang làm việc một cách âm thầm vô tư vô lợi chỉ để cho nhiều người hơn nữa biết về một môn tu luyện tuyệt vời và về cuộc đàn áp bất công.

Câu chuyện về ông Lưu Thành Quân

Câu chuyện của học viên Lưu Thành Quân đã làm tôi xúc động nhất. Để giúp những đồng bào của mình ở trong Trung Quốc đại lục có cơ hội tiếp cận sự thật, ông Lưu và vài học viên nữa với kĩ năng kĩ thuật công nghệ tiên tiến đã chèn tín hiệu truyền hình và chiếu vài đoạn phim tài liệu về cuộc đàn áp Pháp Luân Công trên hệ thống truyền hình cáp tại Trường Xuân. Với 50 phút chèn tín hiệu kéo dài như vậy đã giúp cho hàng nghìn người Trung Quốc biết được sự thật về cuộc đàn áp Pháp Luân Công. Tôi đọc được câu chuyện của ông Lưu khi đó đã là vài năm sau khi ông bị tra tấn đến chết bởi sự dũng cảm của mình. Theo sau ông Lưu có các học viên Lương Chấn Hưng, Lôi Minh, và vài học viên khác cũng đã bị giết hại một cách tàn nhẫn bởi ĐCSTQ vì những hoạt động kêu gọi hòa bình của họ. Tôi đã cảm động đến rơi nước mắt bởi những câu chuyện mà họ đã hy sinh cả cuộc đời của mình chỉ để bảo vệ chân lý của vũ trụ này. Trong những bức hình chụp ông Lưu trong suốt khoảng thời gian bị tra tấn, tôi không nhìn thấy bất kì sự hận thù nào trong ánh mắt của ông bất chấp những điều mà ông ấy phải trải qua, chỉ có sự bình hòa và từ bi. Tất cả những gì ông muốn là để cho nhiều người hơn nữa biết sự thật về Pháp Luân Công.

Được [chương trình biểu diễn] Thần Vận truyền cảm hứng

Vào năm 2010, chúng tôi đã được xem chương trình biểu diễn Thần Vận. Buổi biểu diễn này làm cho tôi ấn tượng với sự thuần khiết, thanh bình và năng lượng của nó. Đây là một hiện thân thực sự của nền văn hóa truyền thống Trung Quốc. Điệu múa Mông Cổ được trình bày bởi một nhóm vũ công nam đã khiến tôi xúc động nhất vì vẻ đẹp và sự di chuyển sinh động của họ đã thực sự mang lại cho tôi những cảm xúc hân hoan và niềm hạnh phúc từ những con người sống trên thảo nguyên Mông Cổ đầy sống động. Năng lượng của họ mạnh đến nỗi nó có thể đã chạm đến thiên đường, và nó đã truyền cảm hứng cho tôi để tạo ra bức tượng gốm này.

Tác phẩm điêu khắc bằng gốm: Những chàng trai Mông Cổ. Kích thước: 46x45x36cm

Ba chàng trai anh hùng và dũng cảm tạo thành một vòng tròn vững mạnh mà không thể bị phá vỡ. Tác phẩm này được trưng bày ở Triển lãm nghệ thuật Midi-Tarn-et-Garonne lần thứ 33 năm 2011.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2012/7/30/法国学员-一张废旧报纸带给我得法机缘-260384.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2012/8/12/134897.html

Đăng ngày: 26-9-2012. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share