Bài viết của phóng viên báo Minh Huệ ở tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 28-11-2025] Một bà lão 68 tuổi ở thành phố Thẩm Dương, tỉnh Liêu Ninh, đã ra tòa vào ngày 19 tháng 11 năm 2025, vì bà tu luyện Pháp Luân Công. Hai người bào chữa (không phải luật sư) của bà đã đưa ra lời bào chữa vô tội cho bà và bà cũng tự bào chữa cho mình.

2d56fb960c2f0d61f1b40a0cff86cceb.jpg

Bà Vương Thục Hoa

Bà Vương Thục Hoa, một cựu giáo viên và phó hiệu trưởng từng đạt giải thưởng tại Trường Trung học thị trấn Đại Hưng huyện Xương Đồ, tỉnh Liêu Ninh, bị bắt ngày 23 tháng 8 năm 2025, và bị đưa vào Trại tạm giam số 1 thành phố Thẩm Dương vào lúc 4 giờ sáng ngày hôm sau bất chấp huyết áp của bà ở mức cao nguy hiểm.

Hơn 30 người thân và bạn bè đến Tòa án quận Đại Đông trong phiên xử ngày 19 tháng 11 để thể hiện sự ủng hộ bà Vương. Thư ký Lương Mỹ Kỳ ra lệnh cho họ nộp thẻ căn cước. Sau khi cô ta sao chép các thẻ căn cước, cô ta cho các nhân viên tư pháp đưa họ ra ngoài để kiểm tra an ninh lần hai. Tại đây, họ lại bị hỏi về mối quan hệ của họ với bà Vương và bị cấm mang điện thoại di động vào phòng xử án.

Chủ tọa phiên tòa Trương Cự Đào tuyên bố rằng có quá nhiều người và chỉ cho phép mười người được vào lại phòng xử án.

Bà Vương đi lại rất chậm và phải nhờ các nhân viên tư pháp giúp đỡ đi vào phòng xử. Giọng bà khàn khàn và bà phải uống nước thường xuyên để làm dịu cổ họng. Trong 16-17 giờ sau khi bị bắt, bà không được cho uống nước hay ăn thức ăn. Bà cũng bị cấm ngủ và giọng bà trở nên khàn đi.

Cáo buộc  căn cứ

Công tố viên Tông Sơn ở Viện kiểm sát quận Đại Đông và trợ lý Tào Vũ đã buộc tội bà Vương sử dụng tổ chức tà giáo để phá hoại việc thực thi pháp luật, một cái cớ tiêu chuẩn được chính quyền cộng sản sử dụng để gán tội cho các học viên Pháp Luân Công. Hai người bào chữa bà đã nhấn mạnh rằng không có luật nào ở Trung Quốc hình sự hóa Pháp Luân Công hay dán nhãn đây là một tà giáo. Bên công tố cũng không chỉ rõ bà Vương bị cáo buộc vi phạm luật nào để gây hại cho bất kỳ ai hoặc xã hội nói chung, chứ đừng nói đến việc phá hoại việc thực thi pháp luật.

Bằng chứng buộc tội bao gồm ba điện thoại di động Lenovo và năm máy nghe nhạc bị tịch thu từ bà Vương trong lúc bắt giữ bà. Bà và những người bào chữa yêu cầu trưng bày các vật phẩm này tại tòa án để xem liệu chúng có chứa bất kỳ thông tin “bất hợp pháp” nào như công tố viên Tông cáo buộc hay không. Thẩm phán Trương từ chối yêu cầu này.

Ngoài ra, công tố viên Tông còn trích dẫn một báo cáo “xác minh” do Phòng công an thành phố Thẩm Dương ban hành để chứng minh các vật phẩm bị tịch thu từ bà Vương là “các tài liệu tuyên truyền bất hợp pháp.” Tuy nhiên, người bào chữa nói rằng điều đó không thể chấp nhận được vì chỉ một cơ quan độc lập, bên thứ ba mới được phép kiểm tra và xác thực bằng chứng buộc tội. Tuy nhiên phòng công an lại là cơ quan giám sát của Đồn công an Vạn Liên, nơi đã bắt bà Vương.

Yêu cầu từ chối bị loại bỏ

Con trai và một người thân của bà Vương làm đại diện cho bà trước tòa. Cả ba người họ đều yêu cầu công tố viên Tông, thẩm phán Trương và trợ lý thẩm phán Chu Lệ Na, cũng như trợ lý Tào của Tông đều bị từ chối tham gia. Dưới đây là những lý do cho các yêu cầu của họ:

Các khiếu nại công tố viên Tông và thẩm phán Trương đang chờ xử 

Công tố viên Tông đã ban hành lệnh bắt chính thức bà Vương ngày 1 tháng 9 và truy tố bà ngày 24 tháng 9, mà không điều tra bằng chứng do công an cung cấp theo yêu cầu của luật pháp. Cô ta cũng cấm những người bào chữa xem xét hồ sơ vụ án và phớt lờ các yêu cầu điều tra vụ án lặp đi lặp lại của họ. Những người bào chữa đã nộp ba đơn khiếu nại chống lại Tông, vẫn đang chờ giải quyết tại thời điểm diễn ra phiên điều trần.

Thẩm phán Trương ban đầu từ chối cho phép những người bào chữa vào xem xét hồ sơ vụ án. Cuối cùng khi được phép làm như vậy, họ nhận thấy một lượng lớn bằng chứng được thu thập bất hợp pháp chống lại bà Vương. Họ đã nộp yêu cầu loại bỏ các bằng chứng sai trái nhưng thẩm phán Trương phớt lờ. Ngay sau khi họ xem xét xong hồ sơ vụ án, ông ta đã ấn định ngày ra tòa ngay sau đó, khiến họ không có đủ thời gian để chuẩn bị cho việc bào chữa. Họ cũng đã nộp một đơn khiếu nại thẩm phán Trương.

Người  thần không đủ  cách xét xử người tin vào Thần

Cả thẩm phán Trương và công tố viên Tông đều là thành viên của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và do đó không đủ tư cách để xét xử một người bị buộc tội thực hành đức tin tinh thần của mình. Hai người bào chữa cũng yêu cầu tất cả các thành viên cộng sản khác liên quan đến vụ án bị từ chối vì lý do tương tự. Ngoài ra, hai người bào chữa còn yêu cầu bất kỳ ai trước đây đã từng kết án các học viên Pháp Luân Công đều bị từ chối.

Bên bào chữa không được thông báo về việc thay đổi trợ  công tố

Viên chức Đổng Đan được liệt kê là trợ lý của công tố viên Tông, nhưng viên chức Tào đã tham dự phiên điều trần. Theo luật, những người bào chữa phải được thông báo về sự thay đổi trước.

Tòa án xét xử không  thẩm quyền về trường hợp này

Quận Đại Đông không phải là quận nơi bà Vương cư trú cũng không phải là địa điểm bà bị bắt. Theo luật, Viện kiểm sát quận Đại Đông và Tòa án quận Đại Đông không có thẩm quyền đối với vụ án.

Thẩm phán Trương đã bác bỏ tất cả các yêu cầu từ chối và nói rằng Tòa án Trung cấp thành phố Thẩm Dương đã chỉ định tòa án của ông xử lý các vụ án Pháp Luân Công. Những người bảo vệ cho bà Vương ngay lập tức yêu cầu xem xét lại hành chính về việc liệu Tòa án quận Đại Đông có thẩm quyền đối với vụ án hay không. Tuy nhiên thẩm phán Trương từ chối yêu cầu, gõ búa, và nói rằng phiên điều trần sẽ tiếp tục.

Kẻ tấn công thừa nhận đã đánh bà Vương trước khi  bị bắt

Minh Huệ Net trước đây đã báo cáo về việc bà Vương bị bắt ngày 23 tháng 8 năm 2025. Trong phiên tòa, bà đã tiết lộ thêm chi tiết.

Bà Vương nói chuyện với cư dân địa phương Lưu Phượng Thanh, 68 tuổi, vào khoảng 10 giờ 30 sáng ngày 23 tháng 8 năm 2025, và khuyên ông làm tam thoái (thoái khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc và hai tổ chức thanh thiếu niên của nó) để đảm bảo an toàn cho ông. Ông ta đã phản ứng bằng cách giật lấy mũ của bà và đánh bà.

Kết quả là bà Vương thấy chóng mặt và bị tiểu tiện không tự chủ. Bà cố gắng chạy trốn nhưng ông Lưu đã bắt được bà. Ông ta túm cổ áo bà và siết cổ bà. Ông ta hét lên bảo mọi người gọi công an và không nới lỏng tay cho đến khi hai công an đến sau hơn mười phút.

Trong phiên tòa, ông Lưu xuất hiện tại tòa để chấp nhận đối chứng. Ông ta đi cùng với các sĩ quan Toàn Bối Ninh và Đổng Thành Hách từ Đồn công an Vạn Liên.

Ông Lưu đã không chỉ rõ bà Vương bị cáo buộc đã gây ra tổn hại gì cho ông ta nhưng thừa nhận rằng ông ta đã đánh bà vì bà là một học viên Pháp Luân Công. Ban đầu ông ta nói ông ta đánh bà 2-3 lần nhưng sau đó nói thực ra là 5-6 lần. Ông ta cũng thừa nhận đã siết cổ bà hơn mười phút và bảo người khác báo công an.

Thêm nữa, ông Lưu từ chối trả lời các câu hỏi của hai người bào chữa. Thẩm phán Trương đã ngăn những người bào chữa trước khi họ có thể hoàn thành tất cả các câu hỏi của họ. Ông ta hỏi ông Lưu: “Bị cáo đã nói gì với ông?” Ông Lưu trả lời: “Làm tam thoái sẽ đảm bảo an toàn.”

“Tam thoái là thoái khỏi là đảng viên, đoàn thanh niên, và công chức,” ông Lưu trả lời khi ông Trương hỏi ông ta tam thoái là gì. Bà Vương nói với ông ta rằng đó là thoái khỏi là thành viên của ĐCSTQ, Đoàn thanh niên, và Đội thiếu niên Tiền phong.

Công an ép cung  giả mạo bằng chứng

Bà Vương cũng làm chứng kiện công an trong phiên tòa. Sau khi bà bị bắt và đưa đến Đồn công an Vạn Liên, bà thấy hồ sơ có ba chữ ký và dấu vân tay không rõ ràng được cho là của bà. Bà đã không ký bất kỳ giấy tờ nào hoặc lăn dấu vân tay của mình trên bất cứ thứ gì.

Một sĩ quan họ Vương (số hiệu F11798) đưa bà Vương vào một phòng và bật điều hòa xuống nhiệt độ rất thấp. Sau đó anh ta nhốt bà vào một cái lồng và không cho bà ra ngoài cho đến hơn một giờ sau. Anh ta nói: “Bà là một phụ nữ cứng rắn có thể chịu lạnh!”

Các sĩ quan Toàn và Đổng, những người đi cùng nhân chứng Lưu đến tòa, đã không đưa cho bà Vương xem thông báo lập án buộc tội bà. Họ liên tục đe dọa sẽ bắt giữ chồng và con trai bà. Họ chưa bao giờ đưa cho bà một danh sách các vật phẩm bị tịch thu từ bà trong khi bà bị bắt. Họ giật chìa khóa của bà và đưa bà đi cùng khi họ đột kích căn hộ thuê của bà. Bà không được xem lệnh khám xét hoặc danh sách các vật phẩm bị tịch thu.

Hồ sơ ghi lại công an đột kích nhà bà từ 1 giờ 1 phút đến 2 giờ 30 chiều ngày 23 tháng 8 năm 2025, nhưng lệnh khám xét, được ban hành sau vụ đột kích, lại ghi rằng công an thông báo việc đột kích bà lúc 5 giờ chiều ngày hôm đó. Lệnh khám xét cũng có chữ ký và dấu vân tay “của bà” nhưng bà chưa bao giờ ký hoặc lăn dấu vân tay trên bất kỳ giấy tờ nào.

Sau vụ đột kích, công an đưa bà đến Phòng công an quận Thẩm Hà để thẩm vấn. Họ cố định bà trong một chiếc ghế kim loại và đe dọa sẽ bắt con trai bà. Do đó, bà bị cưỡng ép phải đưa ra “thú tội”. Trong phiên tòa, bà đã hủy bỏ “thú tội” đó.

Bà Vương cần đi vệ sinh sau khi được đưa đến trại tạm giam. Sĩ quan Đổng, người hộ tống bà đến đó, từ chối đưa cho bà giấy vệ sinh. Người lái xe đưa họ đến đó cũng muốn đi vệ sinh và ông Đổng đã đưa cho anh ta một ít giấy vệ sinh. Bà Vương bình luận rằng đó là khoảnh khắc đau khổ nhất trong cuộc đời bà.

Các lính canh trại tạm giam đã buộc bà Vương phải uống thuốc trị tăng huyết áp mỗi ngày để giữ huyết áp của bà ở mức chấp nhận được cho việc giam cầm.

Công tố viên Tông thẩm vấn bà tại trại tạm giam và khoe khoang rằng cô ta có thể quyết định mức án tù cho bà. Bà Vương đã rất đau khổ khi nghe điều này. Công tố viên Tông đã không đưa ra bất kỳ cơ sở pháp lý nào mà chỉ đơn thuần đe dọa sẽ tống bà vào tù.

Bà Vương tuyệt thực và bị bốn tù nhân đánh đập. Bà bị ngất và vẫn bị đau đầu ở thời điểm xét xử. Trưởng trại tạm giam và công tố viên thường trú hứa sẽ bắt những kẻ phạm tội chịu trách nhiệm nhưng không bao giờ thực hiện bất kỳ hành động nào. Bà yêu cầu gặp bác sĩ để chữa trị vết thương, nhưng họ buộc bà phải uống thuốc.

Khoảnh khắc của hai mẹ con

Trong phiên tòa, bà Vương giải thích việc tu luyện Pháp Luân Công đã mang lại cuộc sống cho bà như thế nào. Bà bị viêm gan và luôn bị đau ở vùng gan. Không có gì giúp được. Sau khi bà bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công vào năm 1996, các triệu chứng của bà đã cải thiện đáng kể. Sau khi chính quyền cộng sản bắt đầu bức hại Pháp Luân Công vào tháng 7 năm 1999, bà kiên định với đức tin của mình và bị nhắm đến. Trường học của bà đã cách chức phó hiệu trưởng của bà vào năm 2000 và điều chuyển bà làm việc như một nhà nghiên cứu. Bà bị kết án cưỡng bức lao động với thời hạn không rõ vào năm 2002.

Trong thời gian bị giam tại Trại lao động Mã Tam Gia, bà Vương phải chịu đựng nhiều hình thức lạm dụng khác nhau, bao gồm ngồi xổm trong thời gian dài (có lần liên tục trong bảy ngày), bị treo lên với ngón chân hầu như không chạm đất, cấm ngủ và bức thực. Sức khỏe của bà Vương bị tổn hại. Đĩa đệm thắt lưng của bà bị thoát vị từ đốt sống thứ ba đến đốt sống thứ tám, khiến việc đi lại vô cùng khó khăn.

Sau khi được thả, bà Vương có thể luyện các bài công pháp của Pháp Luân Công và bà dần dần hồi phục.

Con trai bà Vương cũng kể lại việc mẹ anh đã từ một người nóng tính và hay gây gổ trở thành một người khoan dung, chu đáo và tốt bụng như thế nào, nhờ vào việc tu luyện Pháp Luân Công của bà. Anh nhớ rằng mẹ anh đã mời ông bà nội đến sống cùng để bà có thể chăm sóc tốt cho họ. Anh cũng vô cùng tự hào về những thành tích chuyên môn của mẹ mình với tư cách là một giáo viên và sau đó là một phó hiệu trưởng.

Con trai bà Vương đau lòng khi mẹ anh lại bị nhắm mục tiêu nhiều năm sau khi bà bị đưa đến trại lao động vì đức tin của mình. Trong khi đối chứng mẹ mình với một người bào chữa khác, anh hỏi: “Mẹ có nói chuyện với mọi người về Pháp Luân Công trước cuộc bức hại bắt đầu vào năm 1999 không?”

Bà Vương nói không cần thiết vì các học viên Pháp Luân Công được tự do thực hành đức tin của họ trước năm 1999. Bà nói thêm rằng nếu cuộc bức hại không xảy ra, các học viên sẽ không cần phải tìm kiếm công lý cho chính họ.

Thẩm phán Trương liên tục ngắt lời hai người bào chữa và không cho phép bà Vương đưa ra lời tuyên bố cuối cùng vào cuối phiên điều trần. Ông ta cũng bị bắt gặp thì thầm với trợ lý thẩm phán Vương Vân Bằng của mình thường xuyên trong phiên tòa.

Báo cáo liên quan:

Bà lão 68 tuổi ở Liêu Ninh bị truy tố vì tu luyện Pháp Luân Công

Tỉnh Liêu Ninh: Bà lão 68 tuổi bị ép uống thuốc không tự nguyện, bức thực và đánh hội đồng khi bị giam giữ vì đức tin của mình

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/11/28/503050.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/12/2/231545.html