Bài viết của một học viên ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 19-08-2012] Tôi là một phụ nữ sống ở một vùng nông thôn của Trung Quốc. Ngày 05 tháng 07 năm 1998, tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tất cả các bệnh tôi mắc phải trước đây đã biến mất ngay lập tức. Khi chồng tôi thấy những phép lạ của Đại Pháp, ông cũng bắt đầu tu luyện.

Đầu tiên, tôi xin bắt đầu với những kinh nghiệm liên quan đến chứng thực Pháp. Sau khi tu luyện chỉ một năm, Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã phát động cuộc bức hại tà ác đối với Pháp Luân Công. Tại thời điểm đó, tôi thực sự không biết phải làm gì, tôi hiểu một thực tế rằng Sư phụ và Đại Pháp là tốt, và đó là nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn tạo ra một trường năng lượng hòa ái từ bi. Tháng 07 năm 1999, tôi bị đưa đến đồn công an: “Chị tu luyện Pháp Luân Công phải không?” Tôi nói, “Phải.”Người công an trả lời: “Vậy hãy dừng lại đi. Chị không thấy những người học viên ngồi thiền một cách ngớ ngẩn trên TV sao?” Tôi nói:“Đó chỉ là nói dối. Tôi tu luyện Pháp Luân Công và bệnh của tôi đã được chữa khỏi hoàn toàn. Anh có thấy tôi trông ngớ ngẩn không?” Anh ta cười và rời đi.

Trong thời kỳ đó, Sư phụ đã an bài cho tôi chia sẻ, hỗ trợ và làm việc với hai học viên khác để nâng cao tâm tính bản thân và tu luyện tinh tấn hơn. Một trong những đồng tu của tôi nói: “Đây là tu luyện. Chúng ta phải vượt qua cuộc bức hại này bằng cách tiếp tục giảng chân tướng.” Ngay sau đó, các học viên đã bắt đầu mang tới cho chúng tôi những tài liệu giảng chân tướng và chúng tôi phân phát những tài liệu này trên diện rộng. Ngay từ đầu, chúng tôi đã luôn luôn cung cấp nhiều loại tài liệu một cách kịp thời. Tôi muốn cảm ơn tất cả các học viên, những người đã giúp tôi phân phát tài liệu.

Lúc đầu, chúng tôi bắt đầu với một vài học viên và mỗi học viên mang được khoảng 200-300 tờ tài liệu để phân phát vào buổi đêm. Tôi nhớ lại đêm đầu tiên khi đi ra ngoài phân phát tờ tài liệu, tôi đã rất sợ hãi. Lúc tôi đang đi bộ trên vỉa hè thì một chiếc xe máy phía sau gầm lên làm cho tim tôi muốn bật ra khỏi lồng ngực. Khi một chiếc xe khác chạy qua, tôi tự nhủ: “Bản thân mình không phạm tội. Mình đang làm điều tốt. Mình không hề sợ hãi.” Giữ những niệm đó trong tâm trí, tôi đã phân phát thành công những tờ tài liệu của mình.

Từ đó về sau, tôi biết chính niệm là như thế nào. Một lần, khi cứu độ những người có duyên, tôi gặp phải một con chó chặn tôi khi đi đến cửa trước của gia đình. Tôi phát ra một niệm về phía con chó:“Chó con, tại sao ngươi không trở về nhà bây giờ. Ta ở đây để cứu độ chủ của ngươi.” Con chó đi về nhà và một người đàn ông từ bên trong đi ra. Tôi đã nói, “Anh ơi, tôi ở đây để nói chân tướng cho anh.” Anh ấy cười và tôi cũng cười theo anh ấy. Một lần khác, tôi thấy một người phụ nữ đang nhổ cỏ dại. Tôi tiến đến và nói: “Chị, tôi ở đây để nói cho chị sự thật về Pháp Luân Công.” Chị ta ngước lên và trả lời: “Chị cũng biết tất cả những gì truyền thông nói về Pháp Luân Công phải không?” Tôi nói, “Vâng, tôi biết. Nhưng chị có biết không? Trước khi tu luyện Pháp Luân Công, tôi đã rất ốm yếu. Không có bệnh viện nào chữa khỏi cho tôi, vì vậy tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công. Các bệnh của tôi đều đã khỏi.” Chị ta nói, “Cảm ơn chị, sự thật đó thật là kỳ diệu!” Tôi nghĩ, Sư phụ, Ngài quả thật vĩ đại.

Cuối mùa gặt, tôi gặp một người phụ nữ đang dọn dẹp cánh đồng. Tôi đưa cho cô một tờ tài liệu nhưng cô nói, “Cảm ơn chị, tôi không cần. Chị không có gì để làm à?” Tôi trả lời:“Tôi phải nói cho chị sự thật. Trước khi tập Pháp Luân Công, tôi bị bệnh nặng, và Đại Pháp đã chữa khỏi tôi hoàn toàn. Chúng tôi gặp nhau ngày hôm nay vì duyên phận, vì vậy hãy nhận lấy một tờ tài liệu. Chị nên biết Pháp Luân Công là tốt!” Cô cười và nhận lấy một tờ với lòng biết ơn. Tôi đã gặp rất nhiều những phép lạ mà tôi không cần phải nói nữa. Tôi biết điều này đã đạt được dưới sự bảo hộ thiêng liêng của Sư phụ. Nếu không có sự bảo hộ của Sư phụ, tôi sẽ không thể hoàn thành bất cứ điều gì.

Bây giờ, tôi muốn nói về vấn đề gặp phải khi giảng chân tướng mặt đối mặt. Tôi luôn bắt đầu với bạn bè, gia đình, các trẻ em và già làng. Tôi cũng giảng chân tướng cho bí thư đảng ở làng cũng như những vị lão niên mới được “bầu” trong làng. Tôi nói với họ về các từ trên một tảng đá lớn tiên đoán sự sụp đổ của ĐCSTQ, được phát hiện tại tỉnh Quý Châu. Tôi nói cho họ biết rằng thoái ĐCSTQ sẽ đảm bảo an toàn cho phần còn lại cuộc đời họ. Khi có những dịp vui, như đám cưới, hoặc những dịp buồn, như đám tang, các học viên và tôi đều đi giảng chân tướng. Khi mọi người tổ chức sự kiện như dọn rác, quyên góp thức ăn, chúng tôi cũng có dịp để làm sáng tỏ sự thật. Bất cứ nơi nào có người có duyên tiền định, chúng tôi đều đến đó giảng chân tướng. Hầu hết mọi người chúng tôi gặp phải đều thoái ĐCSTQ. Sau khi giúp họ thoái, chúng tôi nói với họ rằng hãy nhớ “Pháp Luân Đại Pháp hảo”, và “Chân – Thiện – Nhẫn hảo”.

Sau này, hai trong số các đồng tu của tôi và tôi nhận ra rằng chúng tôi phải làm việc cùng nhau nhiều hơn trên con đường tu luyện của chúng tôi. Chúng tôi đã đến một hội chợ giúp mọi người thoái ĐCSTQ. Tôi giảng chân tượng và phát chính niệm. Chúng tôi tự làm mọi việc, và vào một buổi sáng chúng tôi có thể giúp hơn một trăm người thoái đảng. Sự hy sinh của chúng tôi đều tập trung vào cứu độ chúng sinh. Khi gặp người khác, chúng tôi gọi họ là anh chị em, bởi vì chúng tôi cảm thấy lòng từ bi đang tuôn trào từ trái tim mình. Mong muốn cứu độ chúng sinh đã khiến cho chúng tôi cảm thấy như họ là những người thân yêu của chúng tôi. Sau khi giảng chân tướng, tôi sẽ đưa cho họ một lá bùa hộ mệnh (1) để bảo vệ họ. Những người đứng gần đó sẽ đến gặp tôi và cũng xin một cái. Tất cả trong số họ đều bày tỏ lòng biết ơn.

Có một lần, một học viên quyết định đến đồn công an và chính quyền thị trấn để giảng chân tướng, những học viên còn lại sẽ phát chính niệm hỗ trợ. Hiệu quả của lần giảng chân tướng đó rất tốt. Trợ lý của bí thư thị trấn đã khóc khi nghe chân tướng lần đầu tiên và cô ấy đã thoái ĐCSTQ ngay lập tức.

Vào một đêm, khoảng hai giờ sáng, vài học viên trong đó có tôi đã đi ra ngoài treo các biểu ngữ giảng chân tướng trong thành phố. Mỗi khi treo một biểu ngữ lên, chúng tôi đều thấy ánh sáng vàng kim phát ra từ biểu ngữ. Chúng tôi biết đó là Sư phụ khuyến khích chúng tôi.

Một lần khác, một học viên và tôi đi đến một hội chợ để giảng chân tướng. Khi đi vào đường cao tốc với chiếc xe đạp điện của mình, một chiếc ô tô phóng nhanh quệt qua tôi và đã lôi tôi đi một đoạn khoảng 5 – 6 mét. Hồi đó tôi gần 60 tuổi. Tôi không thể duỗi thẳng lưng, vì vậy tôi gọi người lái xe, “Xin hãy giúp tôi đứng dậy.” Người lái xe quỳ xuống đỡ tôi đứng dậy, hỏi: “Bác có cần cháu đưa đến bệnh viện không ạ?” Tôi trả lời: “Không cần đâu. Tôi là học viên Pháp Luân Công.” Sau đó, một học viên nhắc tôi giảng chân tướng cho người ngồi trong xe. Sau khi giúp ba hành khách trong xe thoái ĐCSTQ, người lái xe lại nói, “Cháu nghĩ rằng bác nên đi bác sĩ.” Tôi phủi bụi trên người và nói,“Không cần đâu, cảm ơn cháu, nhưng hãy luôn nhớ rằng Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo.” Tôi nhờ người lái xe kéo xe đạp của tôi ra khỏi gầm xe và đưa cho anh một tờ tài liệu giảng chân tướng trước khi anh trở lại xe. Anh ta đã cố gắng đưa tôi một số tiền, nhưng tôi từ chối. Khi người lái xe đi khỏi, tôi biết là quần áo đã không còn tinh tươm nữa, hơi thất vọng, nên tôi đạp xe trở về nhà.

Khi về nhà, tôi lên giường nghỉ. Một học viên khác đã giúp tôi duỗi thẳng lưng. Con trai tôi hỏi: “Có chuyện gì xảy ra với mẹ thế?” Tôi trả lời: “Một chiếc xe hơi đâm vào mẹ.” Con trai tôi nói:“Một chiếc xe à? Biển số xe gì thế?” Tôi lắc đầu: “Không, mẹ để người lái xe đi. Biển số xe là cái gì?” Con trai tôi trả lời:“Ồ, mẹ thật tốt. Mẹ có một niềm tin kiên định vào Đại Pháp.”

Chiều hôm đó, các học viên khác đến chăm sóc tôi, và họ ở lại đó cả một tuần. Tôi nhanh chóng hồi phục, và biết rằng điều này đã được Sư phụ an bài. Tôi nhận ra rằng mình cần làm tốt hơn để không phụ lòng Sư phụ ủy thác.

Một lần nữa, tôi xin cảm ơn lòng từ bi vô hạn của Sư phụ và cảm ơn tất cả các bạn đồng tu của tôi. Hợp thập!

(1) Bùa hộ mệnh – ở Trung Quốc, các học viên Pháp Luân Công đôi khi làm sáng tỏ sự thật bằng cách tặng mọi người một vật nhỏ để đeo hoặc giữ, trong đó có một vài lời nhắc nhở họ về sự tốt lành của Đại Pháp.

________________________________________

Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2012/8/19/纯朴农妇讲真相-书记流泪所长笑-261746.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2012/8/28/135194.html
Đăng ngày 19-10-2012. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share