Bài của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc đại lục

[MINH HUỆ 01-08-2012] Nhiều học viên trong vùng chúng tôi đã sử dụng điện thoại di động của họ để gửi những tin nhắn, ký tự có màu sắc, và các tin nhắn âm thanh để để giảng chân tướng về Pháp Luân Công và đã cứu được nhiều người ở Trung Quốc. Có rất nhiều câu chuyện cảm động. Chúng tôi chia sẻ trong nhóm của mình những kinh nghiệm sau và muốn giới thiệu đến các bạn học viên để tham khảo.

Tôi là một người trợ giúp “tam thoái”

Bà Tề đã dùng điện thoại di động trong một vài năm để giảng chân tướng, từ việc gửi những tin nhắn dưới dạng văn bản và những ký tự mầu từ thuở ban đầu, sau đó đến tin nhắn ghi âm giọng nói quay số tự động và các cuộc gọi điện thoại trực tiếp để giúp người dân thoái đảng. Lúc đầu, bà không tự tin lắm khi trả lời điện thoại và được hỏi: “Bà là ai?” Bà Tề đã không biết trả lời như thế nào.

Sau khi đọc một vài bài viết chia sẻ của các học viên ở nước ngoài, bà Tề đã có những ý tưởng riêng của mình. Bất cứ khi nào người ta hỏi bà “Bà là ai?”,bà ấy sẽ trả lời, “Tôi là một tình nguyện viên trợ giúp việc tam thoái [thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức liên đới của nó].” Tuy nhiên, người dân ở Trung Quốc hiếm khi làm công việc tình nguyện và do đó không quen thuộc với thuật ngữ “tình nguyện viên”. Bàđã phải tự giải thích, lãng phí rất nhiều thời gian.

Sau đó, bà Tề nghĩ rằng, vì bà đã giúp mọi người thoái đảng, bà ấy sẽ tự gọi mình là một “Người trợ giúp thực hiện tam thoái.” Sau đó, Bà Tề luôn luôn bắt đầu cuộc nói chuyện bằng cụm “Xin chào! Tôi là một người trợ giúp tam thoái ở Hà Bắc “. Sau đó, bà ấy bình tĩnh giảng chân tướng cho người trả lời điện thoại. Hiệu quả rất tốt và nhiều người đồng ý thoái đảng.

Tôi chỉ muốn cứu anh/chị

Ông Trương đã trên 70 tuổi. Sau khi nhìn thấy các học viên khác giảng chân tướng bằng điện thoại di động, ông ấy muốn làm một việc tương tự. Nhưng ông nghĩ rằng bản thân mình đã già cả và nói năng chậm chạp, và ông phân vân rằng liệu ông có thể làm được việc đó hay không. Khi ông chia sẻ những suy nghĩ của mình với một học viên khác, người học viên ấy cho rằng ông nên đọc một bức điện đã được chuẩn bị trước qua điện thoại. Ông Trương nghĩ rằng đó là một ý tưởng hay. Vì vậy, các học viên trong vùng đã giúp ông chuẩn bị một bức tâm thư dựa vào tình hình trong khu vực của mình. Kể từ đó, ông Trương đã giảng chân tướng cho những người làm việc trong hệ thống tòa án và tư pháp.

Một lần, ông Trương đã gọi cho một viên công an. Khi người đó nhấc điện thoại, ông Trương bắt đầu đọc lá thư đó. Người công an viên nhận ra rằng ông Trương đang đọc một lá thư và hỏi ông ấy, “Bác đang đọc một bức thư cho tôi phải không?” Ông Trương bình tĩnh nói, “Vâng, tôi đọc một lá thư cho anh. Anh có biết tôi bao nhiêu tuổi không? Tôi trên 70 tuổi rồi, và tôi nói rất chậm, nhưng tôi chỉ muốn cứu anh. Tôi muốn anh hiểu được chân tướng, vì vậy, anh và gia đình của anh có thể có một tương lai tươi sáng.” Viên công an này rất xúc động và không nói lên lời. Một lúc sau, anh ấy nói ông Trương, “Cảm ơn bác, thực sự! Cảm ơn bác rất nhiều.”

Đại gia đình thoái đảng

Bà Lưu đã chia sẻ một cuộc gặp gỡ. Một lần, bà gọi một số điện thoại và bắt đầu giảng chân tướng rất bình thản với người trả lời điện thoại. Bà Lưu đã rất kiên nhẫn và người ở đầu bên kia nghe rất cẩn thận và hỏi một số câu hỏi. Bà Lưu đã trả lời tất cả các câu hỏi một cách thỏa đáng. Cuối cùng, người ấy cảm ơn và đưa cho bà Lưu biệt danh của mình để thoái ĐCSTQ. Trước khi gác máy, bà Lưu nhắc nhở người đó rằng nếu gia đình của ông ấy đồng thoái đảng, thì có thể gửi tin nhắn cho bà Lưu. Ông ấy cảm ơn bà và gác máy.

Vài ngày sau, bà Lưu thực sự nhận được một tin nhắn. Ông nhờ bà Lưu thoái xuất cho con trai và con dâu mình. Ông cũng nói cả gia đình con gái ông đều đã thoái.

Chiếc điện thoại di động kỳ diệu

Bà Vương là một học viên lớn tuổi, người đã sử dụng điện thoại di động để giảng chân tướng trong một thời gian rất dài. Gần đây, bà đã học được cách sử dụng một chiếc điện thoại thông minh để gửi những ký tự có màu sắc tới các nhóm và dùng chức năng quay số tự động.

Một lần, bà Vương và một học viên khác đi cùng nhau để giảng chân tướng. Người học viên đó đã sử dụng điện thoại thông minh một cách dễ dàng. Bà Vương đã gặp một sự cố khi dùng thẻ nhớ trong chiếc điện thoại thông minh để làm việc và bị mất kiên nhẫn một lúc. Sau đó bà ấy nghĩ, “Ngay cả khi tôi không thể tìm thấy biểu tượng màu đen, tôi vẫn cần phải cứu độ chúng sinh và để cho những người có tiền duyên nghe chân tướng“. Với chính niệm, bà cầu xin Sư phụ trợ giúp và bà đã tự tin trong giây lát. Bà kiểm tra điện thoại di động của mình, và bắt đầu thực hiện cuộc gọi điện thoại tự động.

Sau đó khi bà ở nhà, bà tham khảo ý kiến một học viên là một chuyên gia về việc sử dụng điện thoại thông minh. Người học viên kiểm tra nó và thấy rằng rốt cuộc không có thẻ nhớ trong điện thoại di động của bà ấy. Sau khi bà Vương nhận ra vấn đề, bà chia sẻ hết thảy mọi việc với các học viên khác và mọi người đã rất xúc động. Tất cả mọi người đều cảm thấy sự từ bi của Sư phụ Lý và huyền năng của Đại Pháp.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2012/8/1/“我就是想救你”-261014.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2012/8/22/135107.html

Đăng ngày 13-10-2012; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share