Bài viết của phóng viên Minh Huệ

[MINH HUỆ 07-10-2025] Sau khi Đảng Cộng sản Trung Quốc ra lệnh bức hại Pháp Luân Công, cảnh sát đã phối hợp chặt chẽ với các viện kiểm sát và tòa án để tống giam các học viên. Khi không thể thu thập đủ bằng chứng để hãm hại học viên, họ đã ngụy tạo bằng chứng để truy tố các học viên.

Dưới đây là một vài trường hợp tiêu biểu.

Trường hợp 1:Từng bị giam giữ gần 3 năm, người đàn ông Liêu Ninh bị kết án thêm 4,5 năm tù vì tu luyện Pháp Luân Công

Ông Lữ Khánh, ở thành phố Phủ Thuận, tỉnh Liêu Ninh, bị bắt bên ngoài nhà vào ngày 19 tháng 10 năm 2023. Cảnh sát triệu tập vợ ông đến Đồn Công an Đông Châu vào cuối ngày hôm đó, và bắt bà ký 4 tờ giấy trắng.

Trong phiên xử ông Lữ vào ngày 16 tháng 5 năm 2024, vợ ông bị sốc khi biết rằng cảnh sát đã ghi lại hơn 2 trang “lời khai” của bà gây bất lợi cho chồng mình, được viết trên tờ giấy trắng mà bà bị ép ký vào ngày 19 tháng 10 năm 2023.

Sau đó, ông Lữ bị kết án 4,5 năm, với khoản phạt 18.000 Nhân dân tệ. Vì ông không trả tiền phạt tòa án, thẩm phán đã phong tỏa tài sản của ông vào tháng 4 năm 2025.

Trường hợp 2: Nữ cư dân Hà Bắc bị kết án 5,5 năm tù vìbằng chứng ngụy tạo

Bà Lý Quốc Anh, ở thành phố Thạch Gia Trang, tỉnh Hà Bắc, bị bắt vào tối ngày 18 tháng 7 năm 2023, trong khi mua sắm tại một cửa hàng tiện lợi ở thôn Vĩnh An trên đường về nhà sau giờ làm việc. Một nhóm người vây quanh và hỏi bà có tu luyện Pháp Luân Công không. Khi bà trả lời có, họ lập tức bắt bà và gọi cho cảnh sát. Sau đó, họ đưa bà đến Đồn Công an Xa Trạm gần đó.

Sau đó, bà được biết một người dân trong thôn đã tìm thấy một tờ rơi Pháp Luân Công trong nhà mình và báo cáo với cán bộ thôn. Người này tình cờ đang đi tuần và nhìn thấy bà Lý trong cửa hàng. Do biết bà không phải người trong thôn, ông ta suy đoán có thể bà là người đã phát tờ rơi đó.

Rạng sáng ngày 19 tháng 7 năm 2023, cảnh sát từ Đồn Công an Xa Trạm bắt bà Lý dẫn họ về nhà. Họ bất ngờ khi thấy cửa nhà bà mở toang, và tất cả đèn đều bật sáng. Không có ai trong gia đình ở nhà, nhưng đội trưởng Vương Hiểu Phong thuộc Đội Cảnh sát Hình sự Thành Khu cùng hơn 10 cảnh sát đang lục soát căn nhà.

Bà Lý lập tức nhận ra Vương đang cố tranh công về việc bắt giữ bà và trả thù cá nhân do mâu thuẫn trước đây giữa bà với vợ ông ta – chủ một cửa hàng quần áo mà bà từng làm việc. Vợ của Vương từng yêu cầu bà làm những việc mà bà cho là trái với nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn của Pháp Luân Công. Bà từ chối, và sau đó nghỉ việc. Kể từ đó, Vương và vợ căm ghét bà.

Bà Lý lên án Vương vì đã xâm nhập trái phép nhà bà và lục soát mà không có lệnh khám xét. Bà cũng yêu cầu ông ta rút khỏi vụ án vì mâu thuẫn cá nhân.

Vương tức giận lao đến đánh bà Lý ngã xuống, đầu bà va vào góc bàn và bà lập tức bất tỉnh.

Khi tỉnh lại, bà Lý thấy mình đang bị giam tại Đội An ninh Nội địa Huyện Chính Định. Vương đến và yêu cầu bà ký tên và điểm chỉ vào danh sách các vật phẩm bị tịch thu từ nhà bà. Bà bị sốc khi thấy danh sách này có những vật phẩm không phải của mình, chẳng hạn như một chiếc máy in hỏng. Vì không có ai trong gia đình bà chứng kiến cuộc khám xét, danh sách này không được bà hay người nhà xác minh theo đúng quy định pháp luật. Vương cũng liệt kê một số lượng lớn tài liệu về Pháp Luân Công nhằm vu oan cho bà. Trong khi việc sở hữu hoặc sản xuất tài liệu như vậy không phải là tội, bà Lý khẳng định mình không có nhiều tài liệu như thế ở nhà. Bà từ chối ký và tiếp tục phản đối việc lục soát phi pháp.

Vương tức giận, túm tay bà Lý, bẻ ngón tay bà ra để ép điểm chỉ vào danh sách đồ tịch thu.

Sau đó, Vương gọi 2 cán bộ thôn Vĩnh An đến và chỉ đạo họ làm chứng chống lại bà Lý. Ông ta còn đặt hơn 12 tài liệu về Pháp Luân Công lên bàn, chụp ảnh và tuyên bố đó là bằng chứng bà Lý phát tán vào ngày bị bắt. Ông ta còn sử dụng video quay cảnh bà bị bắt tại cửa hàng tiện lợi để làm chứng cứ. Tất cả những “bằng chứng” này được gửi đến Công an Thành phố Thạch Gia Trang để “giám định và xác thực.” (Thành phố Thạch Gia Trang quản lý huyện Chính Định)

Sau đó, Vương nộp hồ sơ lên Viện Kiểm sát Huyện Chính Định. Ông ta cũng tống tiền con gái bà Lý 1.000 Nhân dân tệ với lý do chi trả “chi phí điều trị y tế” cho bà sau khi bà bất tỉnh, mặc dù không hề có điều trị nào sau khi ông ta đánh bà ngất.

Ngày 6 tháng 3 năm 2024, Tòa án Huyện Chính Định xét xử bà Lý, và kết án bà 5,5 năm với khoản phạt 30.000 Nhân dân tệ vào ngày 31 tháng 3 năm 2025.

Trường hợp 3: Bằng chứng ngụy tạo để kết án bà lão 72 tuổi

Giữa tháng 9 năm 2024, bà Trần Kim Khánh, 72 tuổi, cư dân thành phố Quảng Châu, tỉnh Quảng Đông, bị kết án 3,5 năm tù và phạt 5.000 Nhân dân tệ, sau khi cảnh sát cáo buộc bà phát tài liệu Pháp Luân Công.

Ngày 24 tháng 2 năm 2023, bà Trần bị bắt tại nhà sau khi cảnh sát nghi ngờ bà phát tài liệu Pháp Luân Công. Lại Căn Văn, đội trưởng Đội An ninh Nội địa Quận Thiên Hà, đưa bà đến Đồn Công an Hưng Hoa để thẩm vấn. Ông ta nói với bà: “Nếu tôi nói bà có tội, thì nghĩa là bà có tội!”

Ngày 20 tháng 11 năm 2023, Tòa án Quận Hải Châu xét xử bà Trần. Cảnh sát đã chiếu một đoạn video có độ phân giải thấp về một phụ nữ tóc ngắn đeo khẩu trang bước vào bãi đậu xe vào ngày 2 tháng 8 năm 2022. Người phụ nữ này mặc áo trắng và váy đen. Bà ấy bước đi nhẹ nhàng, và bà ấy trông giống như người ở độ tuổi 50. Không rõ liệu video có cho thấy người phụ nữ đang phát tài liệu về Pháp Luân Công hay không.

Bà Trần lập luận rằng người phụ nữ trong video không phải là bà. Bà đã ngoài 70 tuổi và dáng người đầy đặn. Bà cũng nói thêm rằng việc phát tài liệu Pháp Luân Công không có gì sai. Dù đó là bà hay người khác, họ cũng không vi phạm pháp luật.

Luật sư của bà Trần yêu cầu người thân của bà đến tòa để xác định xem họ có thể nhận ra người phụ nữ trong video hay không, nhưng bị thẩm phán từ chối.

Công tố viên Triệu Hiểu Khải khẳng định rằng người phụ nữ trong video chính là bà Trần. Ông ta đề nghị mức án từ 18 đến 21 tháng tù.

Sau phiên tòa, cảnh sát của Phòng Công an Quận Thiên Hà đã đến trại tạm giam để hỏi cung bà Trần. Họ cũng chụp ảnh bà và gửi những bức ảnh cùng video đến Viện Giám định Tư pháp Tân Chính, nơi kết luận rằng người phụ nữ trong video là bà Trần. Sau đó cảnh sát đã đệ trình “bằng chứng mới” lên tòa án.

Luật sư của bà Trần chỉ ra rằng cảnh sát không có quyền tiến hành điều tra thêm và thu thập bằng chứng mới, vì vụ án đã được đưa ra xét xử. Ngoài ra, không rõ liệu cảnh sát có gây áp lực cho cơ quan giám định để đạt được kết luận như mong muốn hay không.

Mặc dù cơ quan giám định tuyên bố rằng các đặc điểm khuôn mặt, bao gồm trán, mắt và mũi của người phụ nữ trong video khớp với bà Trần, nhưng người trong video đã đeo khẩu trang và không thể nhìn thấy mũi.

Với “bằng chứng mới” này, thẩm phán đã tổ chức phiên tòa thứ hai vào ngày 30 tháng 4 năm 2024, và một lần nữa từ chối yêu cầu tham dự phiên tòa của gia đình bà Trần.

Luật sư bà Trần tiếp tục chỉ ra rằng cảnh sát vi phạm pháp luật ở nhiều điểm, bao gồm việc ghi sai địa chỉ nhà bà Trần trong lệnh khám xét, điền lệnh khám xét sau khi đã khám xét xong, và ban hành thông báo tạm giam, biên bản thẩm vấn cùng các tài liệu khác sau thời hạn quy định.

Giữa tháng 9 năm 2024, thẩm phán kết án bà Trần 3,5 năm tù và phạt 5.000 Nhân dân tệ.

Trườnghợp 4: Sau 7 năm sống lưu lạc, cựu chủ cửa hàng kính bị kết án 12 năm tù

Ngày 19 tháng 10 năm 2022, ông Vương Lý Quần, 62 tuổi, người gốc huyện Khánh Dương, tỉnh Cam Túc, bị bắt tại thành phố Tây An (thủ đô của tỉnh Thiểm Tây và cách huyện Khánh Dương khoảng 120 dặm). Cảnh sát ở quê nhà nhắm vào ông vì vào năm 2015 ông đệ đơn kiện cựu độc tài Trung Quốc Giang Trạch Dân, kẻ đã ra lệnh bức hại Pháp Luân Công. Cảnh sát lên kế hoạch bắt giữ ông vào năm 2015, nhưng ông đã trốn thoát. Họ săn lùng ông trong 7 năm tiếp theo, và cuối cùng đã tìm thấy và bắt giữ ông ở thành phố Tây An..

Tháng 1 năm 2023, Viện Kiểm sát Huyện Trấn Nguyên truy tố ông Vương, và chuyển vụ án của ông đến Tòa án Huyện Trấn Nguyên. Trong khi xem xét hồ sơ của ông Vương, luật sư của ông phát hiện cáo trạng 700 trang được công tố viên đệ trình hoàn toàn giống với cáo trạng chống lại một học viên Pháp Luân Công khác, bà Đoàn Tiểu Yến, vào 7 năm trước. Bà Đoàn đã bị kết án 10 năm tù vào thời điểm đó.

Ngày 27 tháng 2 năm 2023, Tòa án Huyện Trấn Nguyên xét xử ông Vương.

Trong số 17 nhân chứng được công tố viên liệt kê, ông Vương nói rằng chỉ nhận ra tên của anh trai và cha mình, 15 người còn lại thì ông chưa từng gặp mặt hay nghe nói đến. Luật sư chỉ ra rằng lời khai của các nhân chứng rất giống nhau. Vì không nhân chứng nào có mặt tại tòa để đối chất, nên luật sư nghi ngờ về độ tin cậy của những lời khai này.

Công tố viên khẳng định rằng cả 17 nhân chứng đều nói ông Vương đã giúp họ chuẩn bị đơn kiện Giang Trạch Dân. Công tố viên còn đi xa hơn với lời kết luận rằng chính ông Vương là người đã tổ chức họ đệ đơn kiện để “bôi nhọ lãnh đạo đất nước”.

Luật sư của ông Vương đã bác bỏ cáo buộc về hành vi phạm pháp đó, khẳng định rằng mọi công dân đều có quyền tự do ngôn luận và phê bình hoặc khởi kiện các lãnh đạo của đất nước. Thực thi quyền hiến pháp không thể được tính là “lợi dụng tổ chức tà giáo để phá hoại việc thực thi pháp luật”. Luật sư nói thêm rằng tất cả nhân chứng được liệt kê đã tự khởi kiện Giang Trạch Dân chứ không nhận chỉ đạo từ ai, bác bỏ tuyên bố trên của công tố viên.

Vì không thể bác bỏ được các luận điểm của luật sư, công tố viên đuối lý và buột miệng: “Các học viên Pháp Luân Công khuyên người dân thoái ĐCSTQ chẳng phải là tà giáo à?”

Sau đó, tòa đã kết án ông Vương 12 năm tù vào một ngày chưa xác định.

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/10/7/500632.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/10/10/230863.html