Nữ cư dân Sơn Đông định nộp đơn kháng nghị bản án sai, bị trả thù trong tù
Bài viết của phóng viên báo Minh Huệ ở tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc
[MINH HUỆ 08-10-2025] Một nữ cư dân thành phố Lâm Nghi, tỉnh Sơn Đông, người đang thụ án bốn năm vì tu luyện Pháp Luân Công đã bị biệt giam từ tháng 8 năm 2025, hiện có kế hoạch tìm kiếm công lý cho bản thân mình.
Cô Phùng Quý Xuân, ngoài 30 tuổi, là nhân viên Ngân hàng Máu Trung tâm Thành phố Lâm Nghi, bị bắt vào ngày 24 tháng 8 năm 2023 và bị kết án bốn năm vào ngày 30 tháng 5 năm 2024. Kháng án của cô bị từ chối vào ngày 30 tháng 9, và họ chuyển cô đến Nhà tù Nữ Tỉnh Sơn Đông ngày 17 tháng 10 năm 2024.
Cô Phùng viết thư cho gia đình ngày 4 tháng 8 năm 2025 và nói ý định nộp đơn kiến nghị đến Viện kiểm sát nhân dân tối cao để xem xét lại vụ án của cô và lật ngược bản án sai. Cô được thông báo không được phép kháng cáo trực tiếp lên tòa án cao nhất và phải bắt đầu từ cấp thấp nhất của các cơ quan chính phủ có liên quan. Một quản giáo họ Trần lấy giấy tờ của cô nhưng không nói cho cô biết ông ta sẽ đưa tài liệu đến phòng ban nào ở thành phố Lâm Ngh , tỉnh Sơn Đông.
Gia đình cô Phùng không nhận được thư của cô cho đến ngày 24 tháng 8 năm 2025. Họ đoán từ giọng điệu rằng cô đang có tinh thần tốt. Tuy nhiên, khi họ đến nhà tù để thăm bà cô ngày sau đó, họ lo lắng khi thấy cô gầy còm, chán nản, và người phát ban. Họ biết được các quản giáo đã cấp cho cô một “thẻ đỏ” (thường dành cho các tù nhân bị coi là không tuân thủ) và họ áp đặt hạn chế về số lượng đồ dùng hàng ngày mà cô có thể mua. Cô cứ khóc nhưng vẫn im lặng khi họ hỏi liệu cô có bị ngược đãi không.
Khi bị ép buộc, cô Phùng tiết lộ rằng bà đã bị buộc phải “học” các tài liệu bôi nhọ Pháp Luân Công và cô chỉ được nghỉ xem TV hai lần mỗi tuần. Ngay khi cô nói rằng cô chỉ được cho ăn rau muối, quản giáo giám sát cuộc trò chuyện của họ đã khiển trách cô. Khi cô nói với gia đình rằng cô được bầu là “người xấu”, quản giáo ngay lập tức hỏi cô ai đã nói như vậy. Người thân của cô nhắc nhở cô rằng các tù nhân khác không có quyền kỷ luật cô hoặc bầu cô là người xấu. Cô vẫn im lặng và cứ khóc.
Gia đình cô Phùng sau đó gửi cho cô bản bào chữa mà luật sư kháng cáo của cô sử dụng trong phiên kháng cáo. Thậm chí trước khi cô đọc xong, nó đã bị lấy đi. Gia đình nhắc nhở cô học kiến thức pháp luật để tìm hiểu thêm về quyền của mình nhưng cô nói không có sách luật trong nhà tù.
Gia đình tiếp tục vào thăm cô Phùng vào ngày 17 tháng 9 năm 2025 và xác nhận nghi ngờ của họ về tình trạng thể chất và tinh thần ngày càng xấu đi của cô là kết quả của việc trả thù do cô có ý định nộp đơn kiến nghị để xem xét lại vụ án của mình. Thời gian thăm nuôi bình thường là tám phút đã bị rút ngắn xuống còn năm phút vào ngày hôm đó và quản giáo trực ban cảnh báo họ không thể đề cập đến bất cứ điều gì liên quan đến Pháp Luân Công hoặc cuộc thăm viếng sẽ kết thúc ngay lập tức.
Cô Phùng thậm chí còn gầy và im lặng hơn trong lần thăm này. Gia đình biết được quyền viết thư cho người thân của cô đã bị thu hồi một cách gián tiếp khi các quản giáo nói cô không được cung cấp một chiếc bút bi để sử dụng. Cô vẫn đang bị “thẻ đỏ” và số lượng đồ dùng hàng ngày mà cô được mua bị hạn chế.
Tệ hơn nữa, cô Phùng đã bị biệt giam từ tháng 8 năm 2025 khi lần đầu tiên đưa ra ý định nộp đơn kiến nghị. Đây không phải là lần đầu tiên cô nhận hình phạt này vì bảo vệ đức tin của mình. Cô cũng trải qua một khoảng thời gian không xác định khi bị biệt giam trong vài tháng đầu tiên ở trong tù.
Gia đình cô Phùng lo lắng về sự an toàn của cô, đặc biệt là do có nhiều trường hợp tử vong của các học viên Pháp Luân Công bị giam giữ kể từ khi giám thị Lý Diên Quần nhận chức vào tháng 10 năm 2023.
Báo cáo liên quan:
Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/10/8/501301.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/10/10/230862.html


