Hành trình tu luyện của một người quản lý trong doanh nghiệp nhà nước
Bài viết của đệ tử Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc
[MINH HUỆ 15-08-2025] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1998 khi còn là sinh viên đại học. Năm nay tôi 47 tuổi và là quản lý trong một doanh nghiệp nhà nước. Tôi muốn chia sẻ những kinh nghiệm tu luyện của mình tại đây.
Đắc Pháp
Ban đầu, tôi đã bỏ lỡ một vài cơ hội đắc Pháp. Trong kỳ nghỉ mùa đông, người hàng xóm đã cho tôi mượn cuốn sách Chuyển Pháp Luân. Tôi nói tôi sẽ đọc nhưng tôi đã không đọc. Cuốn Chuyển Pháp Luân đã nằm trên bàn của tôi suốt kỳ nghỉ.
Hai người bạn học cùng đại học của tôi là anh Thành và Định đều tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Có một điểm luyện công gần trường đại học của tôi. Họ biết tôi có hứng thú với khí công. Họ thường nói chuyện với tôi về khí công và cũng rủ tôi đến điểm luyện công để trải nghiệm trường năng lượng ở đó, nhưng tôi đã từ chối với nhiều lý do khác nhau. Một hôm, khi tôi ngồi cạnh Thành trong buổi học tối, cậu ấy đang đọc Chuyển Pháp Luân. Bởi tò mò, tôi đã cầm lấy cuốn sách và đọc một chút. Tôi muốn mượn sách của cậu ấy, nhưng Thành chỉ có một cuốn sách. Cậu ấy đọc sách mỗi ngày, nên lúc đó tôi cũng không đọc thêm được nữa.
Vào năm thứ ba đại học, chúng tôi đến tỉnh khác để thực tập trong một nhà máy. Một hôm sau bữa tối, tôi tình cờ gặp Thành và Định khi họ đang trên đường đến một điểm luyện công. Tôi ngạc nhiên vì ở đâu cũng có điểm luyện công của Pháp Luân Công.
Thành và Định đã mời tôi đến điểm luyện công nhiều lần. Nơi đó ở gần ký túc xá của chúng tôi. Một ngày nọ, tôi quyết định đi. Tôi dậy sớm và đi bộ đến điểm luyện công. Ban đầu, tôi vẫn còn do dự và tự hỏi liệu mình có nên đi không. Suy nghĩ lại, tôi thấy đi cũng không có gì xấu cả. Khi tôi đi về phía điểm luyện công, tôi có cảm giác như có ai đó đang đẩy tôi về phía trước. Tôi cảm thấy thân thể mình nhẹ nhàng. Sau này tôi mới nhận ra rằng Sư phụ đang gia trì cho mình.
Một hôm vào học kỳ hai năm thứ ba, trong lớp tôi ngồi cạnh Định. Cậu ấy nói với tôi về khí công và một số hiện tượng trong tu luyện. Tôi thấy thật thần kỳ. Tôi hỏi cậu ấy có tận mắt chứng kiến không. Cậu ấy đã viết một đoạn Pháp của Sư phụ.
Sư phụ giảng:
“Ngộ trước thấy sau, tu tâm trừ nghiệp, bản tính hễ xuất liền có thể thấy.” (“Vì sao không được thấy”, Tinh Tấn Yếu Chỉ)
Sau giờ học, cậu ấy cho tôi xem toàn bộ bài viết: “Vì sao không được thấy”. Tôi đã hỏi cậu ấy một vài câu. Sau đó, Định cho tôi mượn cuốn sách Chuyển Pháp Luân Pháp giải. Tôi đọc sách và cuốn sách đã giải đáp một số câu hỏi của tôi. Tôi muốn đọc thêm các sách Đại Pháp, vì vậy tôi đã mua một cuốn Chuyển Pháp Luân. Tôi đã bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.
Hàng ngày, tôi tham gia luyện công vào buổi tối tại điểm luyện công và học một bài giảng của Chuyển Pháp Luân. Thành và tôi gần như ngày nào cũng đến điểm luyện công vào buổi sáng và buổi tối. Tôi cảm thấy điểm luyện công của chúng tôi là một miền tịnh thổ, nơi đây chúng tôi giúp đỡ và quan tâm lẫn nhau. Mọi người đều giúp treo biểu ngữ, bức ảnh minh họa các bài công pháp và giúp dọn dẹp khi chúng tôi luyện công xong. Mọi người đều cảm thấy Pháp Luân Đại Pháp là tốt từ tận đáy lòng vì họ đã được hưởng thụ ích từ pháp môn. Tôi cũng đã cùng các học viên đến vùng nông thôn lân cận để hồng Pháp.
Xử lý mẫu thuẫn với đồng nghiệp
Tĩnh là cựu sinh viên trường đại học của tôi và cũng là một nhân viên trong phòng ban của tôi. Sau đó, tôi được chuyển sang làm việc ở một phòng khác. Cô ấy đã có cuộc tranh cãi gay gắt với tôi trong một dự án chung lớn giữa hai phòng ban của chúng tôi. Một hôm trước cuộc họp, tôi đã nói chuyện với cô ấy về dự án. Cô ấy kịch liệt phản đối định dạng của bản báo cáo mà tôi đã hoàn thành theo chỉ dẫn của quản lý. Cô ấy không đồng ý nhận phần công việc mà phòng ban của họ phải chia sẻ, mặc dù điều đó đã được các lãnh đạo công ty quyết định. Cô ấy tỏ ra hùng hổ và nói xấu tôi trước mặt một số đồng nghiệp khác. Đây là lần đầu tiên cô ấy đối xử với tôi như vậy.
Tôi đã bình tĩnh và không nổi giận hay mất bình tĩnh. Tôi trở về văn phòng của mình và nhận ra rằng mình hẳn phải có những chấp trước cần phải buông bỏ. Tôi đã tìm thấy tâm tranh đấu, truy cầu danh lợi cá nhân, sợ mất mặt và tâm oán hận của mình. Tôi cảm thấy tốt hơn sau khi đã tìm ra những chấp trước của mình. Khi tôi trở lại phòng họp, Tĩnh đã trở nên mềm mỏng hơn. Chúng tôi không nói về dự án nữa.
Trong giờ nghỉ trưa, Tĩnh và quản lý của cô ấy đã lớn tiếng phàn nàn về dự án trong văn phòng của họ. Tĩnh oán hận tôi. Tôi chỉ tình cờ đi ngang qua văn phòng của họ và nghe thấy những gì họ đang nói. Tôi lại trở nên kích động. Tôi không thể hiểu tại sao cô ấy lại đối xử với tôi như vậy, dù chúng tôi là cựu sinh viên cùng trường và trước đây đã từng hòa thuận với nhau. Tôi từng là quản lý của cô ấy. Sao cô ấy dám nói về tôi như vậy? Trong tâm tôi cảm thấy thất vọng và buồn bã.
Mặc dù tôi nhận ra từ trong Pháp rằng mình cần phải tiếp tục buông bỏ các chấp trước, tôi vẫn cảm thấy không thoải mái khi đối mặt với Tĩnh. Tôi còn xa mới đạt đến vô ngã. Tôi cần phải tiếp tục tu luyện bản thân.
Đề cao tâm tính cùng với con
Tôi có một con gái và một con trai. Cả hai đều là học viên Pháp Luân Đại Pháp. Khi con trai tôi học tiểu học, cháu làm bài tập về nhà rất chậm và rất ham chơi. Tôi đã cằn nhằn cháu rất nhiều và cháu đã cãi lại tôi. Điều này đã gây ra rất nhiều mâu thuẫn. Vợ chồng tôi có những ý kiến khác nhau về cách giáo dục con cái. Chúng tôi đã tranh cãi và có mâu thuẫn. Gia đình chúng tôi thường xuyên là mớ hỗn độn. Tôi nên giải quyết những vấn đề này như thế nào? Tôi biết rằng các phương pháp của người thường chỉ có thể giải quyết vấn đề trên bề mặt, chứ không phải tận gốc rễ. Chỉ có các Pháp lý của Pháp Luân Đại Pháp mới có thể thay đổi tâm con người.
Tôi bắt đầu học Pháp cùng con trai. Chúng tôi bắt đầu đọc năm trang Chuyển Pháp Luân mỗi tối bắt đầu từ hai năm trước. Sau đó, chúng tôi đọc lên 10 trang và luyện công một lúc mỗi tối. Gần đây, chúng tôi dành chút thời gian để chia sẻ về việc tu luyện tâm tính. Trọng tâm chính là hướng nội để tìm chấp trước. Tôi đã tìm ra các chấp trước của mình như tâm nóng vội, áp đặt ý kiến của mình lên người khác, dùng tiêu chuẩn của mình để đo lường người khác, mất bình tĩnh, truy cầu sự hoàn hảo và tâm cầu danh (chẳng hạn như hy vọng con trai có điểm số tốt, tương lai tốt, tạo dựng được danh tiếng, và thành công của cháu được người khác công nhận, v.v.)
Con trai tôi cũng tìm ra một số chấp trước của mình, như ham chơi, chơi game, thích ăn vặt, lười biếng và không muốn làm bài tập về nhà. Chúng tôi đã cố gắng loại bỏ các chấp trước của mình trong mâu thuẫn. Khi có mâu thuẫn mới nảy sinh, chúng tôi tu luyện bản thân và buông bỏ các chấp trước. Tôi đã dần dần xem nhẹ mọi việc và thay đổi suy nghĩ của mình. Tôi đã kiên nhẫn hơn với con trai và trở nên bình tĩnh hơn. Đôi khi tôi vẫn làm chưa tốt. Khi chúng tôi có mâu thuẫn, chúng tôi nhắc nhở và giúp đỡ lẫn nhau. Chúng tôi đang tiến nhanh trên con đường tu luyện của mình.
Đối xử công bằng với khách hàng và giảng chân tướng cho họ
Tôi phụ trách mảng kỹ thuật và vật tư trong công ty, cũng như quản lý quy trình đấu thầu. Nhiều khách hàng đã cố gắng hối lộ tôi bằng tiền mặt, hoa hồng và thẻ quà tặng. Tôi đã từ chối họ, nhưng vẫn đối xử công bằng với họ. Các quản lý tại công ty của tôi rất tin tưởng tôi. Tôi đã nói với khách hàng của mình rằng tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và sẽ không nhận bất cứ thứ gì từ họ.
Một buổi sáng, một khách hàng giao hàng đến công ty chúng tôi. Anh ấy nói rằng đã nạp 200 Nhân dân tệ (28 đô la Mỹ) vào điện thoại di động của tôi. Tôi đã đưa cho anh ấy 200 Nhân dân tệ tiền mặt và bảo đảm với anh ấy rằng miễn là chất lượng hàng hóa của anh ấy tốt, tôi sẽ không có vấn đề gì. Tôi sẽ chấp nhận tất cả chúng. Một lần khác, một khách hàng từ thủ phủ của tỉnh đến văn phòng của tôi, đặt một xấp tiền mặt lên ghế sofa rồi đi xuống lầu. Tôi cầm lấy tiền và chạy theo anh ấy. Tôi đã trả lại tiền cho anh ấy.
Bất kể khách hàng của tôi đã cố gắng hối lộ tôi như thế nào, tôi luôn tuân theo các tiêu chuẩn của Pháp Luân Đại Pháp. Tôi dường như không phù hợp với xã hội chạy theo lợi ích này, nhưng tôi cảm thấy bình yên trong tâm. Tôi sẽ không làm được như vậy nếu tôi không tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.
Khi có cơ hội ở bên khách hàng trong một khoảng thời gian dài hơn, tôi đã nói với họ đầy đủ về Pháp Luân Đại Pháp và việc thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Một khách hàng là đảng viên ĐCSTQ kỳ cựu đến từ Đông Bắc Trung Quốc. Tôi đã giảng chân tướng cho ông ấy và cố gắng thuyết phục ông thoái xuất khỏi ĐCSTQ vài lần. Cuối cùng, ông ấy nói: “Tôi là một đảng viên ĐCSTQ trong nhiều thập kỷ. Bây giờ cô đã thuyết phục được tôi thoái xuất khỏi ĐCSTQ.” Tôi rất vui cho những khách hàng đã thoái xuất khỏi ĐCSTQ và chọn một tương lai tốt đẹp cho bản thân mình.
Sức khỏe của tôi phục hồi nhờ Pháp Luân Đại Pháp
Khi còn trẻ, tôi mắc nhiều bệnh và có sức khỏe yếu. Tôi được chẩn đoán có vấn đề về tim khi học lớp một và bị viêm gan B khi học lớp ba. Tôi đã nghỉ học sáu tháng để hồi phục sức khỏe tại nhà. Khi học cấp hai, tôi thường xuyên phải nhập viện vì cảm lạnh và các vấn đề về dạ dày. Khi học đại học, tôi đã phải truyền dịch tại phòng y tế của trường.
Nhưng tôi đã khỏe mạnh kể từ khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi không dùng bất kỳ loại thuốc nào trong 27 năm qua. Thỉnh thoảng tôi bị sốt, đau hoặc nổi mụn, nhưng tôi đã nhanh chóng hồi phục nhờ học Pháp và luyện công.
Tôi đã giảng chân tướng cho người thân của mình, khuyên họ thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó. Hầu hết họ đều bình an trong đại dịch. Trong 10 năm qua, mỗi dịp Tết Nguyên đán, tôi đều gửi tài liệu giảng chân tướng cho người thân của mình. Hầu hết họ đều đã nhận tài liệu. Tôi hy vọng rằng người thân của tôi sẽ chọn một tương lai tốt đẹp cho bản thân trong thời khắc lịch sử quan trọng này.
Mẹ tôi trước đây cũng tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và bà bắt đầu tu luyện sớm hơn tôi, nhưng bà đã từ bỏ trong cuộc bức hại vì sợ hãi. Bà vẫn nghĩ rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt và thường xuyên niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo”. Sức khỏe của bà tốt hơn hầu hết những người cùng tuổi. Bà đã 83 tuổi và vẫn nấu ăn cho chúng tôi.
Từ bỏ trò chơi điện tử
Cách đây vài năm, tôi đã nghiện chơi điện tử trên điện thoại di động của mình. Ngay cả vào nửa đêm, khi đi vệ sinh, tôi cũng sẽ chơi điện tử trên điện thoại trong nửa giờ. Kế quả là tôi không dậy đúng giờ vào sáng hôm sau. Khi đang đợi đèn đỏ trên xe máy, tôi sẽ lấy điện thoại ra và chơi điện tử trong vài giây. Mỗi sáng đến văn phòng, tôi đều chơi điện tử ngay trước khi bắt đầu công việc. Tôi biết mình đang ở trong trạng thái không đúng, nhưng tôi không thể thay đổi được.
Khi tôi học Pháp nhiều hơn, tôi nhận ra rằng thời gian là quý giá và trò chơi điện tử đang làm hại tôi. Tôi quyết định buông bỏ chấp trước này. Tôi đã có vài lần tái nghiện sau khi lần đầu tiên bỏ chơi trò chơi điện tử, nhưng cuối cùng tôi đã buông bỏ được chấp trước ma tính này. Tôi không còn hứng thú chơi chúng nữa. Ngay cả khi tôi nhìn thấy trò chơi điện tử, tôi cũng không muốn chơi.
Bây giờ tôi sắp xếp thời gian của mình rất tốt, bao gồm cả khi tôi học Pháp, luyện công và chăm sóc gia đình. Pháp Luân Đại Pháp đã giúp tôi thoát khỏi chứng nghiện trò chơi điện tử.
Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/8/15/497994.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/9/26/229983.html