Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 9-8-2025] Tôi từng bị bệnh tim và thường bị ngất. Bác sỹ nói với gia đình tôi rằng tôi có thể chết bất cứ lúc nào. Sau khi sinh con, tôi mắc chứng hậu sản, chỉ cần một chút gió cũng cảm thấy như kim đâm vào da, và ngay cả trong những ngày hè nóng nhất, tôi vẫn phải quấn mình trong chăn. Tuy nhiên, sau khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp (Pháp Luân Công) thì mọi bệnh tật đều biến mất lúc nào không hay. Trong 31 năm qua, tôi không phải uống một viên thuốc nào, và cơ thể tôi cảm thấy nhẹ nhõm. Đại Pháp thực sự phi thường. Chồng tôi chứng kiến sự thay đổi của tôi, anh liền nói với người thân và bạn bè rằng tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, mọi bệnh tật đều khỏi cả, tính tình cũng trở nên tốt hơn. Cả chồng và con tôi hoàn toàn ủng hộ việc tôi tu luyện. Dưới đây, tôi xin chia sẻ một vài trải nghiệm trong quá trình tu luyện của mình.

Hành động chính trực của chồng tôi được phúc báo lớn

Năm 1999, Giang Trạch Dân, cựu lãnh đạo của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã phát động chiến dịch đàn áp Pháp Luân Đại Pháp trên toàn quốc, lăng mạ Sư phụ Lý và bôi nhọ Đại Pháp. Để nói lời công đạo và lấy lại sự trong sạch cho Sư phụ, các học viên Đại Pháp địa phương chúng tôi đã đến Bắc Kinh để thỉnh nguyện. Nhưng khi chúng tôi đến thành phố Tần Hoàng Đảo (cách Bắc Kinh khoảng 300 km), công an đã chặn chúng tôi lại. Lúc đó là tháng Tư và ban đêm rất lạnh, chúng tôi bị giam giữ cả đêm ở ngoài trời. Suốt một ngày đêm chúng tôi không được ăn uống gì, và phải ngồi ngoài trời lạnh, nhưng không một ai phàn nàn lời nào. Chúng tôi không hề sợ hãi vì chúng tôi biết rằng bản thân đang làm điều chân chính nhất, thực sự là vững như kim cương. Ngày hôm sau, cảnh sát vũ trang đã áp giải chúng tôi đến thành phố Thẩm Dương. Sau đó, cảnh sát Liêu Ninh đưa tất cả chúng tôi quay về địa phương.

Tôi trở về nhà được hai ngày, có hai cảnh sát đến nhà thẩm vấn tôi. Tôi không nói gì cả. Chồng tôi đã thẳng thừng nói với họ: “Pháp Luân Đại Pháp đã chữa khỏi bệnh cho vợ tôi. Các anh có thể chữa khỏi cho bà ấy không?” Hai cảnh sát lúng túng rồi rời đi. Chồng tôi đi theo họ ra ngoài và bảo họ rằng đừng bao giờ đến nhà tôi nữa. Từ hôm đó, ông ấy cũng giấu các sách Đại Pháp ở nơi an toàn.

Với hành động chính trực này, chồng tôi đã nhận được phúc báo rất lớn. Năm 2013, chồng tôi bị bệnh nan y, đường trong máu thấp xuống mức nguy hiểm và sau đó ông ấy xuất hiện biến chứng. Bệnh viện đã phát giấy báo tình trạng nguy kịch, khuyên chúng tôi chuẩn bị cho tình huống xấu nhất. Sau khi được đưa về nhà, chồng tôi nói với tôi: “Sư phụ đã cứu anh! Anh đi không nổi, thế mà ngay khi anh nghĩ “Đại Pháp hảo!” thì toàn thân anh lập tức trở nên nhẹ bẫng. Anh liền đi ra sân, cầm lấy cây chổi sể mới mua quét từ trong ra ngoài (sân nhà tôi rất rộng). Anh cảm thấy không mệt gì cả, mà thấy rất thoải mái. Đại Pháp thật kỳ diệu! Anh quá may mắn!”

Từ hôm đó, chồng tôi không còn phải uống thuốc nữa. Mặc dù chưa đến tuổi về hưu nhưng ông ấy vẫn được trả lương, và mỗi tháng còn được trả thêm 40 tệ.

Sư phụ đã cứu chồng tôi và toàn thể gia đình tôi. Không lời nào có thể diễn tả được lòng cảm ân của chúng tôi đối với Sư phụ.

Giảng chân tướng là sứ mệnh của tôi

Ngày 20 tháng 7 năm 1999, Giang Trạch Dân bắt đầu cuộc trấn áp rợp trời nhắm vào Pháp Luân Đại Pháp, phỉ báng Sư phụ, bức hại Đại Pháp, và bắt bớ các học viên. Tôi không thể chấp nhận điều này. Tôi phải trợ Sư chính Pháp và phơi bày cuộc bức hại. Thế là tôi cùng một học viên cao tuổi tự viết “Pháp Luân Đại Pháp hảo” và “Đưa Giang Trạch Dân ra công lý”, tự làm các biểu ngữ, và ra ngoài vào ban đêm. Hai chúng tôi treo biểu ngữ “Pháp Luân Đại Pháp hảo” lên những cây bé dọc đường cái, cứ khoảng 10 mét lại treo một cái, trải dài 2,5 cây số. Sau đó, chúng tôi sang đường bên kia và treo ngược trở lại, để bất cứ ai đi đường cũng có thể nhìn thấy.

Hai chúng tôi vừa treo vừa phát chính niệm. Lúc này, chúng tôi phát hiện có một người đàn ông đi theo chúng tôi, chúng tôi bèn rẽ xuống một con mương, nép sau đống củi và phát chính niệm để giải thể nhân tố tà ác đằng sau đang khống chế ông ấy, khiến ông ấy rời đi, và bảo tất cả các sinh mệnh mở đường để chúng tôi có thể trợ Sư cứu chúng sinh. Ông ấy đứng đợi một lúc rồi quay đầu rời đi. Chúng tôi lại theo sau ông ấy và phát chính niệm giải thể hết thảy nhân tố cựu thế lực đang thao túng ông ấy.

Khi chúng tôi về nhà thì đã là nửa đêm. Sáng hôm sau, khi đang đi loanh quanh ở ngoài thì tôi nghe thấy các nhân viên văn phòng, học sinh và người qua đường đều bàn tán về những biểu ngữ đó. Tôi nghe thấy một người nói: “Pháp Luân Đại Pháp thật xuất sắc! Mọi người không dám lên tiếng hoặc làm những điều tương tự, mà họ lại dám.” Có thể thấy rằng họ thán phục chúng tôi từ đáy lòng, mặc dù cũng có một vài người nói những điều tiêu cực.

Việc cứu người không thể dừng lại

Khi được biết có một đồng tu làm sách Cửu Bình bị bắt, tôi nghĩ: “Cuốn sách này quá tốt. Mọi người đã bị lừa dối hàng thập kỷ, và Cửu Bình đã tiết lộ rõ ràng nguồn gốc và bản chất thực sự của ĐCSTQ. Hạng mục này không thể bị dừng.” Tôi cảm thấy sứ mệnh của mình là trợ Sư cứu người, nên tôi cần phải tiếp tục hạng mục thần thánh này. Mặc dù không biết cách sử dụng máy tính, tôi đã tìm một đồng tu điều phối có thể giúp tôi mở một điểm sản xuất tài liệu tại nhà. Chúng tôi phối hợp với nhau rất ăn ý, và tôi biết chính sức mạnh của Pháp của Sư phụ đã gia trì cho chúng tôi.

Tôi cùng đồng tu ấy đã phát Cửu Bình đến tận sân nhà của mọi người. Nếu nhà có cửa sổ mở thì chúng tôi đặt sách vào bên trong bệ cửa sổ, như vậy không lãng phí tài nguyên, cũng tiết kiệm được thời gian quý báu của chúng tôi. Có lần, tôi vào sân và thấy trong nhà có một người đàn ông đang ngồi nhìn ra ngoài. Tôi giơ cuốn Cửu Bình lên và ra hiệu đặt nó trên xe máy của anh ta. Anh ta liền hét lớn: “Dừng lại! Có phải là tài liệu Pháp Luân Công không đấy?” Tôi không nói gì và rời đi, vừa đi vừa thầm xin Sư phụ khiến cho anh ấy trụ lại một chỗ không thể ra ngoài. Việc tôi đang làm là điều chân chính nhất trong vũ trụ, cầu xin Sư phụ cứu anh ấy, để anh ấy đọc được Cửu Bình và cả nhà anh ấy được cứu. Một cháu gái chạy ra hét lên: “Bố ơi, ra đây nhanh lên!” Đến lúc đấy thì tôi đã đi xa rồi, và người đàn ông quả thực đã ở yên chỗ đó. Sư phụ đã luôn trông chừng cho tôi và tôi đã được chứng kiến huyền năng của Đại Pháp.

Sư phụ giảng:

“bởi vì chư vị là hy vọng của nhân loại! Hy vọng của chúng sinh vũ trụ! Chư vị cũng là hy vọng của Sư phụ đó!” (Giảng Pháp tại Pháp hội New York 2016)

Các đệ tử chúng ta cần phải làm tốt hơn nữa để hoàn thành sứ mệnh lịch sử. Một tối, tôi cùng một đồng tu ra ngoài treo biểu ngữ ở một trường học. Lối đi vào trường có một cây cầu nhỏ, và là lối mà tất cả học sinh đều phải đi qua để về nhà. Hai bên cầu mỗi bên có một cái cây. Hai chúng tôi mỗi người treo một biểu ngữ lên một cái cây. Ngay khi chúng tôi hoàn thành, tôi thấy có người từ phía Bắc của cây cầu phi xe máy về phía chúng tôi. Tôi cùng đồng tu bèn rẽ vào con đường nhỏ, trong khi anh ta vẫn tiếp tục đi xuống đường lớn.

Hai chúng tôi vừa đi vừa phát chính niệm và cầu Sư phụ giúp: “Sư phụ, chúng con vẫn chưa treo hết biểu ngữ.” Khi ra khỏi con đường nhỏ, chúng tôi thấy người đàn ông đang nhìn quanh tìm kiếm chúng tôi. Khi phát hiện ra chúng tôi, anh ta nhanh chóng tiến đến và đi theo chúng tôi. Những lời giảng của Sư phụ hiện lên trong tâm trí tôi:

“có Sư phụ ở đây, có Pháp ở đây, sợ cái gì?” (Giảng Pháp tại Pháp hội Sydney)

Thần niệm của tôi khởi lên, tôi cùng đồng tu đường đường chính chính đi giữa đường và phát chính niệm trong khi anh ta vẫn đi theo chúng tôi. Lúc này, chúng tôi nhìn thấy phía trước có một nhà máy có hơn chục người đang chất hàng lên xe. Pháp thân của Sư phụ đã dẫn hai chúng tôi nhập vào đám người đó. Người đàn ông đi theo không biết chúng tôi ở đâu. Anh ta đợi một lúc rồi phóng xe đi. Thấy anh ta đã đi qua cầu, chúng tôi tiếp tục treo hết số biểu ngữ còn lại trên những cây ở khu chợ. Các biểu ngữ vẫn ở đó trong hơn hai tuần, điều đó thật tuyệt vời vì bất cứ ai đọc được thì đều có cơ hội hiểu chân tướng Pháp Luân Đại Pháp và được cứu.

Bản quyền © 1999 – 2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/8/9/498105.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/8/27/229545.html