– Câu chuyện về những đồng nghiệp lần lượt bước vào Đại Pháp

Bài viết của đệ tử Đại Pháp ở Úc

[MINH HUỆ 19-08-2025] Trong sự bận rộn ngày qua ngày, chúng ta thường cho rằng duyên phận giữa người với người chỉ là những cuộc gặp gỡ ngẫu nhiên. Tuy nhiên, khi sự chân thành và thiện ý hội tụ, sự thay đổi của một trái tim thường có thể dẫn đến sự thức tỉnh của vô số tâm hồn. Câu chuyện này xảy ra tại nơi làm việc quen thuộc của tôi – nơi đó có tiếng cười, có lời phàn nàn và cũng có những thiện niệm được âm thầm gieo (duyên).

Bốn năm trước, do thay đổi công việc, tôi đã rời khỏi công ty cũ. Nay quay trở lại, không ngờ các đồng nghiệp cũ lại chào đón tôi bằng sự nhiệt tình và nụ cười, khiến tôi cảm nhận được sự ấm áp đã lâu không có. Trong tâm tôi hiểu rõ, tình cảm này không phải là ngẫu nhiên, mà bắt nguồn từ sự công nhận của mọi người đối với công việc trước đây của tôi – tôi đã luôn nỗ lực làm người (tốt) và làm việc theo nguyên tắc Chân-Thiện-Nhẫn của Đại Pháp.

Trở lại môi trường quen thuộc, tôi không khỏi suy ngẫm: Lần hội ngộ này có ý nghĩa gì đối với việc tu luyện của mình nhỉ? Rất nhanh, câu trả lời đã xuất hiện trong cuộc sống.

1. Kỳ tích của Beant

Một buổi chiều nọ, tôi nghe thấy Beant, một nữ trợ lý y tá trẻ người Ấn Độ, phàn nàn một cách bất lực: “Tôi thực sự không làm nổi nữa, lưng đau dữ dội, buổi tối không thể nào ngủ được.” Các đồng nghiệp lần lượt khuyên cô ấy đi khám bác sĩ, làm vật lý trị liệu, nhưng cô ấy lắc đầu: “Vô ích thôi, tôi đã thử mọi cách có thể rồi.”

Đợi mọi người đi hết, tôi nhẹ nhàng nói với cô ấy: “Em có muốn thử luyện Pháp Luân Đại Pháp không?” Sau đó, tôi giới thiệu sơ lược về chân tướng Đại Pháp và thể hội tu luyện của bản thân mình. Không ngờ, cô ấy gần như không do dự mà đồng ý ngay: “Em tin chị, trông chị rất trẻ trung và đầy sức sống. Trước khi chị đến, em đã nghe người khác nói chị là một người rất tốt.”

Chiều thứ Ba, cô ấy cùng cháu gái đến điểm luyện công của cộng đồng. Tuy động tác của cô chưa thành thạo, nhưng cô đã kiên trì học hết năm bài công pháp. Khi kết thúc, cô ấy nói rằng vai rất mỏi khi thực hiện động tác bão luân trong Bài công pháp thứ hai.

Ngày hôm sau, khi gặp cô ấy ở công ty, cô ấy hào hứng nói với tôi: “Hôm qua sau khi về nhà, cơn đau ở vai và lưng của em đã biến mất, buổi tối ngủ rất ngon.” Hôm đó, da của cô ấy mịn màng và sáng bóng, các đồng nghiệp còn tưởng cô ấy đã đổi mỹ phẩm.

Đang nói chuyện, một y tá khác tên là Rimmy đi qua, cũng bị thu hút bởi sự thay đổi của Beant. Sau khi nghe kể, Rimmy nói rằng mình cũng bị đau lưng và muốn học công. Tuần thứ hai, cô ấy cũng đến điểm luyện công, Beant còn dẫn theo một người cháu gái khác và anh trai của mình. Sau khi luyện công, họ đều nói cảm thấy rất tốt, và cơn đau lưng của Rimmy cũng biến mất.

2. Sự xúc động trong tâm hồn của Rita

Một buổi chiều, lúc sắp tan làm, Beant và vài đồng nghiệp đang bàn tán về một nhân viên ca sáng, phàn nàn rằng cô ấy lười biếng, giảo hoạt. Duy chỉ có Rita, người đến từ Nepal, lặng lẽ ngồi một bên, không xen vào.

Sau khi mọi người đi hết, tôi đến trước mặt Beant và hỏi: “Có phải em vẫn chưa bắt đầu học Pháp không?” Cô ấy có chút ngượng ngùng thừa nhận: “Đúng vậy, gần đây bận quá.” Rồi tò mò hỏi: “Sao chị biết?” Tôi nói: “Nguyên tắc của Đại Pháp là Chân-Thiện-Nhẫn. Người tu luyện sẽ sống và làm việc theo tiêu chuẩn này trong cuộc sống. Bàn tán sau lưng người khác không có lợi cho ai cả. Nếu em học Pháp, tự nhiên sẽ hiểu phải làm thế nào.” Cô ấy nghe xong liền im lặng rời đi.

Vì Rita có mặt ở đó nên tôi cũng không tránh cô ấy. Sau khi Beant rời đi, Rita một mình đến văn phòng của tôi và nói nhỏ: “Em có thể nói chuyện với chị một chút được không?” Tôi mỉm cười đáp: “Tất nhiên rồi, chị thích giao lưu và chia sẻ với mọi người.”

Cô ấy kể với tôi rằng cô có một tuổi thơ bất hạnh, cha mẹ cô giờ đều đã qua đời. Nhưng dù cuộc sống có khó khăn đến đâu, cô vẫn luôn kiên trì làm một người tốt. Tôi đã giới thiệu với cô về chân tướng Đại Pháp và thể hội tu luyện của mình. Cô ấy ngạc nhiên nói: “Khi chị nói chuyện, năng lượng rất mạnh mẽ, chị xem này, em nổi cả da gà.” Vì cô ấy không thể đến luyện công vào thứ Ba, tôi đã đề nghị cô bắt đầu học Pháp trước.

3. Niềm vui bất ngờ

Ban đầu tôi lo rằng Beant sẽ có tâm lý phản kháng vì lời nhắc nhở của tôi, không ngờ trước khi tan làm, cô ấy đã chủ động tìm tôi và nói rằng tôi giống như một người mẹ nghiêm khắc với con cái, khiến cô ấy cảm thấy được quan tâm và yêu thương.

Cuối tuần, tôi gọi điện định nhắc Rita khi học Pháp đừng chỉ chọn những chương mình thích. Cô ấy nói mình rất bận, tôi nghĩ có lẽ thời cơ vẫn chưa chín muồi. Tuy nhiên, khi gặp lại cô ấy vào thứ Hai, tôi ngạc nhiên nhận thấy sắc mặt của cô ấy giống hệt như lần thay đổi đầu tiên của Beant – rạng rỡ, da dẻ mịn màng. Trong lòng tôi hiểu rằng, cô ấy chắc chắn đã bắt đầu tu luyện.

Quả nhiên, cô ấy hào hứng kể với tôi rằng sau cuộc trò chuyện của chúng tôi, cô đã bắt đầu đọc “Chuyển Pháp Luân” trên mạng. Khi tôi gọi điện vào thứ Bảy, cô ấy đang đi mua quà cho buổi họp mặt bạn bè. Cô ấy nói, ngày hôm sau tại buổi họp mặt, bạn bè đều nhận ra sự thay đổi của cô. Cô chỉ mới đọc vài đoạn mà đã cảm thấy nội tâm bình yên và tường hòa.

Tôi khuyến khích cô ấy tham gia học Pháp tập thể vào cuối tuần, và niệm thầm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” khi phát chính niệm trước lúc học Pháp. Hôm đó sau khi học Pháp xong, cô ấy nói rằng khi phát chính niệm cảm nhận được năng lượng rất lớn, và khi học đến Bài giảng thứ hai, cô có cảm giác thịt ở vị trí thiên mục đang tụ lại. Sau khi học Pháp, tâm tính của cô đã đề cao, mối quan hệ với chồng trở nên hòa hợp hơn, và chồng cũng rất ủng hộ cô. Năm nay, đơn xin thị thực của Rita bị từ chối, nhưng cô ấy bình tĩnh nói: “Em đã đắc Pháp rồi, cứ để mọi việc thuận theo tự nhiên.”

4. Thiện niệm hội tụ, phúc trạch tứ phương

Sự thay đổi của Rita và Beant ngày càng được nhiều đồng nghiệp chứng kiến. Dần dần, đồng nghiệp, gia đình và bạn bè của họ cũng lần lượt tham gia học Pháp luyện công. Có người khỏi bệnh đau lưng, có người thuyên giảm bệnh cao huyết áp hoặc đường huyết cao. Chỉ trong một thời gian ngắn, đã có 40, 50 người tham gia. Cuối cùng, ngay cả lãnh đạo công ty cũng chủ động đề xuất thành lập một điểm luyện công ngay tại công ty.

Tôi sâu sắc hiểu rằng, tất cả những điều này không phải là sức mạnh của cá nhân tôi, mà là từ bi và uy lực của Đại Pháp đang cứu độ chúng sinh. Hạt giống được gieo bởi thiện niệm, cuối cùng sẽ bén rễ, nảy mầm, khai hoa, kết trái vào thời điểm thích hợp. May mắn được Sư phụ an bài và gia trì, tôi đã tận mắt chứng kiến tất cả những thần tích này, cảm nhận sâu sắc sự từ bi và uy nghiêm của Đại Pháp.

Nhìn lại trải nghiệm này, tôi thể hội được hai điều là:

Sức mạnh của chân tướng vốn đến từ Đại Pháp. Bốn năm trước, tôi còn nhớ mình luôn nắm bắt cơ hội để giảng chân tướng cho mọi người, thường nói đến khô cả họng mà đối phương vẫn khó bị lay động hay tiếp nhận. Còn bây giờ, tôi chỉ thành tâm nói với mọi người một câu: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” thì mọi người liền lần lượt tìm đến, sẵn lòng bước vào tu luyện. Tôi thể hội sâu sắc rằng, giảng chân tướng không nằm ở tài ăn nói hay kỹ xảo, mà là nhờ uy lực của Đại Pháp ở sau đó.

Chân tâm tu luyện là mấu chốt của tất cả. Bất kể là học Pháp trước hay luyện công trước, chỉ cần có tâm chân tu, sự thần kỳ của Đại Pháp sẽ hiển hiện. Một số người khi mới bắt đầu luyện công, động tác không chuẩn, thậm chí thiếu sự phối hợp, nhưng điều này không hề cản trở họ được thụ ích. Uy lực của Đại Pháp vượt trên cả điều kiện bề mặt của con người, chỉ cần nguyện ý tu luyện thì sẽ đạt được cải biến.

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2025/8/19/善念播撒的種子-498484.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/8/23/229492.html