Con gái và tôi cùng nhau tu luyện
Bài viết của một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Hồ Bắc, Trung Quốc
[MINH HUỆ 07-05-2025] Tôi là một giáo viên và có một cô con gái đang học lớp bốn. Trong kỳ nghỉ hè hai tháng năm 2024, hai mẹ con tôi đã dành thời gian quý báu để cùng nhau đề cao trong tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi muốn chia sẻ những kinh nghiệm tu luyện trong thời gian này và cách tôi dẫn dắt con gái trên hành trình tu luyện.
Trạng thái tu luyện của tôi
Giảng chân tướng
Trong kỳ nghỉ hè, tôi phải đưa đón con gái đi học các lớp hè nên không thể sắp xếp thời gian cố định để cùng các học viên khác ra chợ giảng chân tướng. Tôi chỉ có thể nói về Pháp Luân Đại Pháp và cuộc bức hại với những người quen. Trong những tháng đó, tôi đã gặp lại bạn học, đồng nghiệp cũ và họ hàng nhiều năm không liên lạc. Mặc dù tôi không thể giảng chân tướng cho tất cả mọi người, nhưng những người tôi nói chuyện đều đồng ý thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức liên đới của nó.
Vào ngày 15 tháng 7, tôi tình cờ gặp một đồng nghiệp đã 10 năm không gặp. Cô ấy đang đợi chị gái ở trước cửa gara. Hôm đó, tôi đang giúp mẹ chuyển nhà và rất ngạc nhiên khi biết rằng đồng nghiệp và mẹ tôi sống trong cùng khu dân cư, nhưng từ trước đến nay tôi chưa từng gặp. Vậy mà vào ngày cuối cùng tôi ở khu vực đó, cô ấy lại xuất hiện. Tôi biết rằng Sư phụ Lý đã an bài để cô ấy được cứu, vì vậy tôi đã nhanh chóng giảng chân tướng và giúp cô ấy thoái xuất khỏi ĐCSTQ.
Học Pháp
Mỗi buổi chiều, tôi đều đến nhà một học viên để cùng nhau học Pháp. Chúng tôi đọc ít nhất một bài giảng, có khi hai hoặc nhiều hơn, tôi rất hiếm khi vắng mặt. Chúng tôi nhận thấy rằng càng học Pháp, tâm của chúng tôi càng trở nên thuần tịnh hơn và các Pháp lý càng hiển lộ nhiều hơn.
Ngoài việc học sách Chuyển Pháp Luân, tôi còn học các bài giảng khác của Sư phụ và mỗi ngày chép tay hai trang Pháp. Để rèn luyện bản thân, hai mẹ con tôi đã lập một “bảng kiểm tra hàng tuần” bao gồm phát chính niệm bốn lần một ngày, luyện năm bài công pháp, học Pháp, chép Pháp, giảng chân tướng và đọc các bài chia sẻ kinh nghiệm. Chúng tôi đánh dấu các mục đã hoàn thành mỗi ngày. Trong suốt mùa hè, chỉ cần nhìn qua sẽ biết ngày nào chúng tôi làm tốt và ngày nào không. Điều này đã giúp ích rất nhiều.
Luyện công
Sự đề cao lớn nhất của tôi trong thời gian này là bước đột phá trong việc luyện công. Trước đây, vì nhiều lý do khác nhau, tôi đã phải vật lộn để duy trì việc luyện công đều đặn. Đầu mùa hè, tôi nghĩ rằng cuối cùng mình cũng có thời gian để học Pháp và luyện công đều đặn. Có lẽ vì ý niệm này, và thông qua việc học Pháp, các Pháp lý của Sư phụ đã liên tục điểm hóa cho tôi. Trên bề mặt, lý do tôi không thể kiên trì luyện công là do lười biếng và tâm cầu an dật.
Các nhân tố thực sự đằng sau vấn đề này là cựu thế lực. Chúng không muốn tôi tu luyện tinh tấn, vì vậy chúng đã can nhiễu để ngăn cản tôi luyện công. Sau khi nhận ra điều này, tôi đã quyết tâm rằng dù luyện vào lúc nào cũng phải luôn hoàn thành cả năm bài công pháp.
Sáng hôm sau, cựu thế lực đã can nhiễu tôi. Tôi đột nhiên bị đau bụng dữ dội, điều này khiến tôi sợ hãi. Tôi đã cầu xin Sư phụ gia trì. Cơn đau kéo dài nửa ngày. Tôi nằm trên ghế sofa hơn hai tiếng đồng hồ, tưởng chừng sắp ngất. Kể từ đó, tôi đã luyện công vào mỗi buổi sáng. Có hai lần, vào khoảng 4 giờ sáng, tôi rõ ràng cảm thấy Sư phụ đã đánh thức tôi dậy để luyện công. Sau khi đột phá trong việc luyện công, đầu óc tôi tỉnh táo, sảng khoái và tràn đầy năng lượng. Tôi có thể không ngủ trong hai ngày mà không cảm thấy mệt mỏi. Sau đó, tôi đã luyện công gần như mỗi ngày trong suốt kỳ nghỉ hè.
Vượt qua chấp trước vào điện thoại di động
Tôi nghĩ rằng chấp trước vào điện thoại là trở ngại lớn nhất cho các tiểu đệ tử. Hè này, tôi và con gái đã bỏ thói quen phí thời gian vào điện thoại. Trước đó, chúng tôi không thể rời chiếc điện thoại. Bây giờ, chúng tôi không còn chú ý đến tin tức hay xem những thứ khác nữa.
Kỳ nghỉ hè đã tạo cơ hội cho chúng tôi từ bỏ việc dùng điện thoại di động.
Những ngày đầu nghỉ hè, con gái tôi đã dành rất nhiều thời gian để chơi trò chơi trên điện thoại. Tôi nghĩ rằng việc cháu thư giãn và chơi vài ngày cũng không sao, vì vậy tôi cũng không hạn chế cháu nhiều. Rồi một ngày, tôi phát hiện ra cháu đã tiêu hơn 1.000 nhân dân tệ vào một trò chơi (là Sư phụ cho tôi nhìn thấy). Cháu cũng nhận ra sự nghiêm trọng của vấn đề. Tôi đã yêu cầu cháu ngừng chơi điện thoại, trong suốt phần thời gian còn lại của mùa hè, ngoài việc kiểm tra và làm bài tập về nhà, con gái tôi hầu như không sử dụng điện thoại. Vấn đề đã được giải quyết ổn thỏa.
Sau khi bản thân cũng bỏ điện thoại, tôi đã có được sự đột phá khác trong tu luyện. Cuối cùng, tôi đã trừ bỏ được nghiệp tư tưởng. Trước đây, vì không thể từ bỏ chứng nghiện điện thoại di động, tôi đã không loại bỏ được các chấp trước vào việc xem video ngắn và đọc tiểu thuyết trực tuyến. Điều này được phản ánh trong trường không gian của tôi là nghiệp tư tưởng sắc dục, vốn là điều tôi rất khó loại bỏ trong nhiều năm. Trong kỳ nghỉ, cuối cùng tôi đã loại bỏ được nghiệp tư tưởng đó, và nó không còn can nhiễu tôi nữa.
Tu luyện tâm tính
Mùa hè này, vì tôi có thể theo kịp việc học Pháp và luyện công, nên khi gặp vấn đề, các Pháp lý của Sư phụ đã liên tục điểm hóa cho tôi, giúp tôi có được những nhận thức mới về Pháp. Với sự chỉ dẫn của Sư phụ, tôi cảm thấy như mình đã có được trí huệ và đạt đến một tầng thứ mới. Trong thời gian này, tôi đã có một nhận thức mới về việc tùy kỳ tự nhiên. Mọi thứ đều do các sinh mệnh cao tầng an bài, đó là thiên ý. Nếu con người muốn thay đổi hoặc theo đuổi điều gì đó vì tư tâm hoặc chấp trước, thì chính là trái thiên ý. Bây giờ, tôi đã có thể buông bỏ nhiều điều và giữ tâm bình thản.
Tôi cũng nhận ra tín tâm với Sư phụ và Đại Pháp của mình còn nông cạn, chưa lý tính trong khi lý giải Pháp. Thể ngộ và tín tâm của tôi vào Pháp vẫn còn ở trên bề mặt. Tín tâm chân chính phải là vô điều kiện, thuần tịnh và vững như bàn thạch.
Trong tu luyện, tôi đã vượt qua hầu hết các khảo nghiệm hàng ngày. Hơn nữa, Sư phụ cũng liên tục khảo nghiệm tôi trong mơ xem tôi có kiên định không. Chỉ trong vài ngày, tôi cảm nhận rõ mình đã bước qua một tầng tu luyện. Tôi đã trừ bỏ được tâm oán hận, tật đố và truy cầu lợi ích. Khi chúng biến mất, từng tầng từng tầng, cuối cùng tôi đã trải nghiệm được cảm giác siêu việt và thuần khiết khi thực sự loại bỏ được tâm oán hận, đó là một vật chất có thật. Khi con gái tôi không nghe lời, tôi đã giữ vững tâm tính tốt hơn, không tức giận và không bị động tâm. Tâm thái của tôi ngày càng trở nên bình hòa hơn, và ảnh hưởng của văn hóa ĐCSTQ cũng giảm bớt. Tôi cũng cảm thấy nụ cười trên khuôn mặt mình trở nên rạng rỡ hơn.
Trạng thái tu luyện của con gái tôi
Tôi vẫn luôn đưa con gái đến nhóm học Pháp hai lần một tuần kể từ khi cháu học lớp một. Bốn năm đã trôi qua, cháu đã tiến bộ từ việc đọc Pháp ngập ngừng đến đọc trôi chảy. Từ chỗ mệt thì ăn ngủ, giờ có thể ngồi yên tập trung. Có những lúc cháu không muốn đi học Pháp, nhưng tôi vẫn kiên trì khích lệ. Giờ đây việc này đã thành thói quen tự nhiên.
Tôi tin rằng trẻ em lớn lên ở Trung Quốc bị đầu độc nghiêm trọng bởi hệ tư tưởng và tuyên truyền của ĐCSTQ. Trẻ em dễ dàng bị cuốn vào các nội dung tiêu cực trên điện thoại di động và Internet. Chúng không thể phân biệt được tốt xấu, nên khó chủ động và tự nguyện học Pháp. Điều này đòi hỏi sự giám sát của người lớn. Bây giờ, ngoài việc học Pháp nhóm, tôi đã thảo luận với cháu về tầm quan trọng của việc học Pháp tại nhà mỗi ngày. Cháu tự quyết định sẽ đọc bao nhiêu. Chúng ta cần tạo ra một trường đồng hóa với Pháp, và giúp trẻ cùng đồng hóa.
Tại nhóm học Pháp, con gái tôi đã đọc được trong Tuần báo Minh Huệ rằng Học viện Nghệ thuật Phi Thiên đang tuyển sinh. Cháu rất thích theo học tại Học viện Phi Thiên. Cháu đã bắt đầu học múa từ mẫu giáo. Năm nay cháu 10 tuổi, cao 153 cm. Vì học tốt và thường được làm diễn viên chính, cháu khao khát được học múa tại Học viện Phi Thiên. Về nhà, cháu đã nhờ tôi in và lưu lại số báo đó. Cháu đã nghiên cứu kỹ các yêu cầu tuyển sinh của học viện và đã tập ép chân mỗi ngày kể từ đó.
Việc tham gia học Pháp nhóm đã giúp con gái tôi đồng hóa với Pháp. Cháu cũng chủ động hơn trong việc giảng chân tướng với mọi người trong khu dân cư. Cháu đã phát bùa hộ mệnh Đại Pháp và đặt các tờ rơi Đại Pháp lên xe ô tô trong gara. Vì cháu chưa giảng chân tướng thành thạo, nên khi cháu cố gắng nói về cuộc bức hại với hai nữ sinh trung học cơ sở, họ đã từ chối lắng nghe, và cháu đã bật khóc. Khi cháu kể cho tôi về điều này, tôi đã đến nói chuyện với các bạn nhỏ ấy và giúp họ thoái đoàn, đội.
Vì mùa hè đó tôi luyện công đều đặn, con gái tôi đã học theo và nhanh chóng học được cách luyện công. Cháu đã làm đúng theo chỉ dẫn của Sư phụ và luyện công rất tốt. Tuy nhiên, cháu chưa thể luyện bài tĩnh công đứng hoặc ngồi đả tọa đủ thời gian.
So với các học viên làm tốt ba việc, hai mẹ con tôi còn kém xa, và vẫn còn nhiều điều chưa làm tốt. Nhưng vì biết Sư phụ đang đợi, chúng tôi sẽ trân quý thời gian hơn nữa và cùng nhau tinh tấn trên con đường tu luyện.
Bài chia sẻ lý tính giữa những người tu luyện thường chỉ phản ánh nhận thức của cá nhân trong trạng thái tu luyện tại thời điểm viết bài, thiện ý giao lưu trên tinh thần cùng nhau đề cao.
Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/5/7/493590.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/7/24/229006.html