Bài viết của đệ tử Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Hắc Long Giang, Trung Quốc

[MINH HUỆ 16-07-2025] Tôi là một cựu giáo viên và bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1998. Chỉ hơn một tháng sau khi tu luyện, các bệnh viêm khớp dạng thấp, viêm xương khớp và viêm khớp tăng sinh hành hạ tôi nhiều năm đã biến mất. Các chuyên gia tại bệnh viện tỉnh từng dự đoán tôi sẽ bị liệt vào năm 35 tuổi, vậy mà sức khỏe của tôi đã phục hồi. Bệnh dị ứng phát ban và bệnh trĩ thường xuyên tái phát cũng biến mất lúc nào không hay.

Sau khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi không chỉ khỏi bệnh mà phẩm chất đạo đức của tôi cũng được đề cao rất nhiều. Sư phụ Lý dạy các học viên phải luôn nghĩ cho người khác trước. Sau đây chỉ là một vài ví dụ trong những năm tôi giảng dạy.

Mỗi khi có một giáo viên trẻ đến trường chúng tôi, theo thông lệ, họ sẽ được phân công vào các lớp yếu hơn vì thiếu kinh nghiệm. Một số giáo viên phải mất hơn 10 năm mới được dạy các lớp giỏi. Hầu hết các giáo viên đều thích dạy các lớp học sinh giỏi hơn vì các em dễ quản lý hơn, khối lượng công việc nhẹ hơn, điểm số cao hơn và danh tiếng của giáo viên cũng theo đó mà được nâng cao.

Năm 2014, một giáo viên trẻ cùng bộ môn với tôi đã đến trường chúng tôi và tôi được yêu cầu làm người hướng dẫn cho cô ấy. Sau một năm, tôi đã đề nghị nhà trường để cô ấy dạy một lớp giỏi trong khi tôi sẽ nhận một lớp yếu hơn. Nhà trường lo ngại về việc kết quả học tập của học sinh sẽ sụt giảm và có thể bị phụ huynh phàn nàn, vì vậy họ đã kiên quyết phản đối đề nghị của tôi. Tôi đã cam kết với ban lãnh đạo rằng tôi sẽ hỗ trợ cô ấy hết mình và đảm bảo chất lượng giảng dạy sẽ không bị ảnh hưởng. Họ miễn cưỡng đồng ý cho thử nghiệm với điều kiện chúng tôi sẽ chuyển lại nếu có vấn đề phát sinh. Sự sắp xếp như vậy là chưa từng có ở trường chúng tôi và đã thu hút rất nhiều sự chú ý. Nếu không tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã không thể làm được điều này.

Tháng 4 năm 2021, một học sinh lớp tám đã tìm đến tôi và nói rằng em muốn học giỏi môn của tôi và cần được phụ đạo thêm. Em là một trong những học sinh yếu nhất trong một lớp học kém, hiếm khi tự học và mới vào lớp tôi chưa đầy một tháng. Điểm môn học của em chỉ được 8 trên 100 điểm. Về cơ bản em không biết gì cả và các môn học khác của em cũng kém như vậy. Từ góc độ của một giáo viên, việc phụ đạo cho em ấy có vẻ rất khó khăn. Điều này sẽ đòi hỏi rất nhiều thời gian và công sức, cùng với rất ít cơ hội thành công. Nhưng là một học viên Pháp Luân Đại Pháp, tôi tuân theo lời dạy của Sư phụ là đặt người khác lên trước bản thân và luôn xem xét yêu cầu của họ. Tôi đã đồng ý phụ đạo miễn phí ngoài giờ cho em. Chúng tôi đã lập một lịch trình: ở trường, em sẽ đến gặp tôi vào giờ ra chơi; ngoài giờ học, chúng tôi sẽ sử dụng Internet vì thời gian có thể linh hoạt. Em sẽ gửi câu hỏi cho tôi và tôi sẽ dành thời gian để trả lời và giải thích cho em. Nếu vẫn không hiểu, em có thể để lại tin nhắn cho tôi hoặc sắp xếp một thời gian khác gặp trực tiếp để được giải thích thêm.

Sau một năm rưỡi cùng nhau nỗ lực, em đã đạt được số điểm ấn tượng là 91 trong kỳ thi tuyển sinh trung học phổ thông trong môn của tôi, điều này cũng giúp nâng cao thành tích của em ở các môn học khác. Em đã được nhận vào trường trung học phổ thông hàng đầu của huyện. Sau kỳ thi, cha của em đã chân thành nói: “Cảm ơn cô giáo đã phụ đạo ngày đêm, không kể ngày nghỉ, có khi đến tận nửa đêm mà không nhận bất kỳ món quà nào. Trong xã hội ngày nay, làm sao có thể tìm được một giáo viên như thế này?”

Tôi trả lời: “Đó là vì tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Sư phụ dạy các học viên phải luôn nghĩ cho người khác trước. Chính Pháp Luân Đại Pháp đã giúp tôi làm được điều này.”

Năm 2022, tôi dạy lớp cuối cấp lần nữa và chỉ còn hai tháng nữa là đến kỳ thi tuyển sinh trung học phổ thông. Học sinh chịu áp lực rất lớn và việc phụ đạo cá nhân lại càng đặc biệt quan trọng. Tuy nhiên, với nhiều môn học phải chuẩn bị, thời gian rất hạn chế. Để các giáo viên môn khác có thể sử dụng giờ học chính khóa để dạy phụ đạo, tôi đã bỏ giờ nghỉ trưa của mình để phụ đạo cho học sinh. Điều này có nghĩa là vào những ngày đi học, tôi sẽ đến sớm từ 30 phút đến một tiếng để phụ đạo tại văn phòng của mình. Đôi khi tôi không về nhà vào giờ nghỉ trưa — tôi chỉ ăn một bát mì gói hoặc hai miếng bánh mì cho đến khi kỳ thi kết thúc.

Năm 2023, tôi không được phân công dạy lớp cuối cấp, nhưng giáo viên được phân công lại không thể dạy phụ đạo nhiều cho học sinh vì lý do gia đình. Khi chỉ còn chưa đầy hai tháng nữa là đến kỳ thi, học sinh và phụ huynh đều lo lắng, còn nhà trường thì cảm thấy bất lực. Nhớ rằng mình là một học viên Pháp Luân Đại Pháp và nên tuân theo lời dạy của Sư phụ, tôi đã lặng lẽ tiếp tục thói quen phụ đạo vào giờ ăn trưa giống như năm trước, giúp đỡ miễn phí từng học sinh có nhu cầu cho đến khi kỳ thi kết thúc.

Một ngày nọ, thầy hiệu trưởng không về nhà ăn trưa, đã nhận thấy điều này. Sau đó, thầy nói: “Cảm ơn sự cống hiến quên mình của cô. Đã hai năm liên tiếp rồi và năm nay các em ấy thậm chí còn không phải là học sinh của cô, cô thật đáng nể!”

Tôi trả lời: “Chính Sư phụ của Pháp Luân Đại Pháp đã dạy tôi phải luôn nghĩ cho người khác. Sự vĩ đại thuộc về Pháp Luân Đại Pháp.”

Đây chỉ là một vài ví dụ về những thay đổi về thể chất và đạo đức mà tôi đã trải nghiệm qua việc tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Trong số đông đảo các học viên, những câu chuyện về việc đạt được sức khỏe tốt và thăng hoa đạo đức nhờ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp là không thể kể hết.

Bài chia sẻ lý tính giữa những người tu luyện thường chỉ phản ánh nhận thức của cá nhân trong trạng thái tu luyện tại thời điểm viết bài, thiện ý giao lưu trên tinh thần cùng nhau đề cao.

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/7/16/496876.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/8/30/229595.html