Bài viết của đệ tử Đại Pháp ở Trung Quốc Đại lục

[MINH HUỆ 27-07-2025] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp cùng cha mẹ gần ba mươi năm trước. Trong những năm qua, dù trong cuộc sống cá nhân hay trong công việc là một bác sỹ Trung y, tôi đã cố gắng hết sức để hành theo tiêu chuẩn Chân-Thiện-Nhẫn của Đại Pháp. Pháp Luân Đại Pháp đã cải biến sâu sắc sức khỏe thể chất, thế giới quan và tâm tính của tôi, cải biến tôi từ một người cảm thấy gánh nặng với những việc đơn giản như nấu ăn, trở thành một người thực sự biết nghĩ cho người khác.

Tôi muốn chia sẻ một vài ví dụ từ công việc của mình là một bác sỹ Trung y để cho thấy Pháp Luân Đại Pháp tuyệt vời như thế nào.

Tôi mong muốn giúp đỡ bệnh nhân, chứ không phải kiếm tiền. Ngày nay, thu nhập của nhiều bác sỹ gắn liền với việc kê đơn thuốc, vì vậy một số bác sỹ có xu hướng kê đơn quá mức hoặc chọn các loại thuốc đắt tiền để kiếm được hoa hồng cao hơn. Việc tập trung vào lợi nhuận thường làm ảnh hưởng đến hiệu quả điều trị. Tôi ưu tiên các loại thuốc có giá cả phải chăng và hiệu quả.

Một người phụ nữ khoảng 50 tuổi đến khám. Bà ấy trông xanh xao và sau khi bắt mạch, tôi chẩn đoán bà bị thiếu khí và huyết. Bà ấy nói mình bị thiếu máu nhẹ, vì vậy tôi đã kê cho bà ấy Quy Tỳ Hoàn để bổ khí và huyết. Hai tuần sau, bà ấy quay lại và nói: “Thuốc bác sỹ kê thực sự hiệu quả mà lại không đắt! Bây giờ tôi cảm thấy có nhiều năng lượng hơn. Bác sỹ tôi khám trước đây đã cho tôi loại thuốc rất đắt tiền mà không hề có tác dụng.”

Lần khác, có một người cha đưa con trai mình đến khám, cậu con trai khoảng 20 tuổi và bị bệnh thận. Gần đây, người con trai bị chán ăn. Nhìn thấy lưỡi của cậu ấy có lớp phủ dày, tôi nhận ra rằng các đơn thuốc trước đây của cậu, chủ yếu là các loại thuốc bổ mạnh, đã gây ra thấp trọc làm ngăn trở dạ dày. Tôi đã kê vài thang thuốc để trừ đàm và kích thích vị giác. Vài ngày sau, họ vui vẻ báo lại rằng cậu ấy đã ăn được trở lại. Người con trai tiếp tục theo tôi điều trị, và cuối cùng, các chỉ số chức năng thận của cậu ấy đã trở lại bình thường.

Tôi điều trị cho mọi bệnh nhân một cách cẩn thận: Tôi bắt mạch, xem lưỡi, đo huyết áp, hỏi kỹ về các triệu chứng, ghi lại tình trạng của họ và sắp xếp chúng vào hồ sơ bệnh án điện tử. Trong những năm qua, tôi đã tích lũy hàng nghìn hồ sơ bệnh án. Bệnh nhân thường nhận xét về phương pháp tỉ mỉ và tấm lòng nhân hậu của tôi. Phòng khám của tôi treo chín biểu ngữ danh dự từ những bệnh nhân tỏ lòng biết ơn.

Tôi chăm chỉ học châm cứu từ thầy của mình và thực hành một cách cẩn thận. Trong quá trình điều trị, tôi không bao giờ làm qua loa—mỗi cây kim đều được châm với kỹ thuật phù hợp để bệnh nhân có thể cảm nhận được tác dụng của nó. Phương pháp này mang lại kết quả rõ rệt. Một bệnh nhân nói: “Mỗi cây kim bác sỹ châm đều có phản ứng. Bây giờ có quá ít người như bác sỹ.” Anh ấy bị đau ở cánh tay phải và không thể đưa ra sau lưng. Sau vài buổi điều trị, tình trạng của anh ấy đã cải thiện rất nhiều. Anh đã giới thiệu tôi cho bố vợ, mẹ vợ và nhiều người khác.

Một người phụ nữ có vấn đề về thị lực đã thấy cải thiện sau vài buổi châm cứu. Quá vui mừng, bà ấy nhất quyết tặng tôi một hộp bánh quy làm quà. Tôi từ chối, nhưng bà ấy vẫn nài nỉ. Tôi nói với bà ấy: “Tôi không thể nhận được. Tôi mừng cho sự bình phục của bà, đó là tất cả những gì tôi cần.” Một bệnh nhân khác nhận xét: “Lòng tốt của bác sỹ cho thấy bác sỹ là người có tín ngưỡng.”

Một bệnh nhân bị bệnh bạch cầu với tình trạng nghiêm trọng vẫn lạc quan một cách đáng ngạc nhiên. Sau khi hóa trị, đôi khi bà ấy không thể ăn được, nhưng chỉ với ba thang thuốc tôi kê, bà ấy đã ăn được và vô cùng biết ơn. Tôi đã khích lệ bà ấy thường xuyên niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo”, và nói rằng điều đó sẽ giúp bà ấy hồi phục. Sau đó, bà ấy nói với tôi rằng nhiều bệnh nhân có cùng bệnh với bà đã qua đời, nhưng bà đã sống sót qua mỗi lần nguy kịch. Bà ấy nói: “Những câu chân ngôn này thực sự hiệu nghiệm!”

Vài lần tôi được trả thừa tiền. Mỗi lần như vậy, tôi đều chủ động trả lại tiền thừa. Có một lần, số tiền thừa khá lớn. Tôi đã đến chỗ kế toán để báo cáo sự việc và trưởng khoa, tình cờ có mặt ở đó, đã khen ngợi sự chính trực của tôi.

Có lần, tôi thấy một đống phân trên hành lang bệnh viện, có lẽ là của một đứa trẻ để lại. Nhiều người đi qua nhưng không ai dọn. Tôi đã lấy giấy và tự mình dọn dẹp nó. Sau đó, nhân viên vệ sinh đã hết lời khen ngợi tôi.

Một lần khác, một nữ bệnh nhân bị trả lại thiếu 100 Nhân dân tệ khi đăng ký khám, nhưng y tá đã phủ nhận lỗi sai. Bệnh nhân buồn đến mức bật khóc. Tôi đã trấn an bà ấy: “Đừng lo, chúng tôi sẽ giải quyết việc này”, và lấy 100 Nhân dân tệ từ túi của mình đưa cho bà. Bà ấy vô cùng biết ơn—không chỉ vì tiền, mà còn vì tôi đã tin tưởng bà. Khi giám đốc biết chuyện này, ông đã đích thân hoàn lại tiền cho tôi. Kể từ đó, bệnh nhân này đã tìm đến tôi để chữa bệnh, ngay cả sau khi bà đã chuyển đi xa.

Đại Pháp đã dạy tôi trở thành một người bác sỹ được bệnh nhân tin tưởng và quý trọng. Tôi biết điều này là bởi vì tôi luôn nỗ lực hành theo Chân-Thiện-Nhẫn trong công việc của mình. Tôi tin rằng sau khi đọc câu chuyện của tôi, bạn sẽ thấy rằng các học viên Pháp Luân Đại Pháp là những người từ bi và lương thiện. Nếu bạn cố gắng sống theo tiêu chuẩn của Đại Pháp, bạn cũng có thể tìm thấy hạnh phúc và sự bình an.

Bài chia sẻ lý tính giữa những người tu luyện thường chỉ phản ánh nhận thức của cá nhân trong trạng thái tu luyện tại thời điểm viết bài, thiện ý giao lưu trên tinh thần cùng nhau đề cao.

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/7/27/497626.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/8/30/229596.html