Bài viết của Tha Sơn

[MINH HUỆ 06-06-2012] Các quan chức tại tòa án Song Thành đã xét xử sáu học viên Pháp Luân Công vào ngày 28 tháng 05 năm 2012, và năm luật sư biện hộ cho họ đều tuyên bố là họ vô tội. Những học viên này là Khương Hiểu Yến, Lạc Diễm Kiệt, Điền Hiểu Bình, Cát Tân, Nhạc Bảo Khánh và Khang Trường Giang. Bắt đầu phiên tòa, quan tòa nói với các học viên rằng họ có quyền yêu cầu những người nào không được có mặt trong khi tòa xét xử. Tất cả sáu học viên đã yêu cầu rằng tất cả các đảng viên Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) không được có mặt trong phiên tòa. Lý do rất đơn giản: bức hại các học viên Pháp Luân Công là ý nguyện của Đảng, vì thế tất cả các đảng viên tất nhiên đều không công tâm với bất cứ trường hợp nào liên quan đến các học viên Pháp Luân Công.

Câu trả lời của họ làm quan tòa kinh ngạc. Ông ta ra lệnh dừng phiên tòa trong năm phút để báo cáo với lãnh đạo của mình trước khi tiếp tục phiên tòa. Những luật sư đều nói rằng đây là trường hợp đầu tiên trong những vụ về Pháp Luân Công.

Thứ nhất, sáu học viên cùng yêu cầu tất cả các đảng viên phải rời phiên tòa. Lý do rất đơn giản: ĐCSTQ đã phát động chính sách bức hại Pháp Luân Công, thì từng đảng viên có mặt trong phiên tòa đều là làm theo lệnh của ĐCSTQ. Phiên tòa thật ra chỉ là được dùng như một hình thức luật pháp để đạt được mục đích của việc thực thi các chính sách của ĐCSTQ nhằm bức hại Pháp Luân Công. Việc công khai yêu cầu của các học viên rằng tất cả các đảng viên phải ra khỏi phiên tòa và chỉ rõ ra sự bất công đã đánh trúng yếu huyệt của Đảng.

Thứ hai, chúng ta thấy sự can đảm của các học viên. Chính sách bức hại đã kéo dài trong 13 năm. Đối diện với tất cả sự dã man, vô nhân đạo bao trùm họ, các học viên đã kiên cường bảo vệ quyền tự do tín ngưỡng của mình. Bản chất tà ác của ĐCSTQ thì đã quá rõ ràng. Sáu học viên công khai và đồng tâm lên tiếng muốn đuổi tất cả các đảng viên ra khỏi phiên tòa, đã làm chấn động mọi người có mặt tại phiên tòa, bao gồm tất cả các đảng viên.

Thứ ba, bằng cách giải thích một cách can đảm và công khai tại sao họ yêu cầu các đảng viên không được có mặt tại phiên tòa, các học viên và các luật sư của họ đã chứng minh cho những người có mặt tại phiên tòa rằng ĐCSTQ là một thế lực tà ác đã và đang bức hại Pháp Luân Công, mà tính tàn độc của chính sách khủng bố đã lên đến đỉnh điểm, bao gồm việc những người bức hại đã sử dụng tất cả các phương thức tra tấn [dã man]. Ngoài ra, ĐCSTQ còn mổ cắp các bộ phận nội tạng từ các học viên Pháp Luân Công trong khi họ vẫn đang còn sống, để bán lấy lợi nhuận khổng lồ. Lời yêu cầu công khai của các học viên đuổi các đảng viên [ra khỏi phiên tòa] như đã xé tan mặt nạ gian manh của ĐCSTQ.

Thứ tư, những lời nói và hành động của quan tòa đã phơi bày lộ liễu sự hèn nhát, vô liêm sỉ và ngu dốt vì họ đã cố tình phạm tội ác cho đến phút cuối cùng. Phiên tòa xét xử các học viên, tự nó là bất hợp pháp. Là một quan tòa, ông ta biết rõ ràng rằng không có bất cứ chứng cứ nào trong bất cứ điều luật nào để biện hộ cho việc bức hại các học viên Pháp Luân Công; ngược lại, chính sách bức hại đã vi phạm nặng nề “quyền tự do tín ngưỡng” đã được ghi chép trong Hiến pháp Trung Quốc. Quan tòa kinh ngạc bởi yêu cầu của các học viên mời các đảng viên ra khỏi phiên tòa là vì ông ta không chuẩn bị cho điều này. Việc “tạm dừng phiên tòa, báo cáo lãnh đạo và tiếp tục phiên tòa” của quan tòa chứng tỏ rằng những đảng viên liên quan và những lãnh đạo của quan tòa đều muốn tiếp tục chính sách bức hại Pháp Luân Công. Cũng trong lúc đó, quan tòa cảm thấy không biết phải làm gì và chính điều đó đã phô bày sự hèn nhát của chúng.

Trước khi phiên tòa bắt đầu, lệnh cấm triệt để việc qua lại các khu vực chung quanh tòa án đã được ban hành. Nhiều xe ô tô được dùng để theo dõi được đỗ tại những khu vực chung quanh tòa án. Phòng Công an tỉnh đã điều xuống một lượng lớn cảnh sát đặc nhiệm. Nhiều mật vụ và cảnh sát đồng phục đã có mặt khắp mọi nơi trên đường phố, trong các hàng quán và trước hiên của những khu dân cư. Ngoài ra, còn có vài trăm trưởng thôn từ hơn mấy chục thôn làng trong 24 huyện và thị xã đang chờ bên ngoài cổng tòa án. Họ được lệnh phải đưa các học viên Pháp Luân Công về lại làng của họ ngay khi thấy các học viên tại tòa án.

Những điều xảy ra ở trên chứng tỏ rằng những quan chức của chế độ xem những phiên tòa xét xử các học viên Pháp Luân Công rất là quan trọng. Tuy nhiên, đằng sau việc đặc biệt chú tâm của họ chúng ta thấy sự bất hợp pháp của phiên tòa và sự hèn nhát, bỉ ổi của đảng. Dưới hoàn cảnh đặc biệt như thế ĐCSTQ chắc chắn sẽ không biết trả lời như thế nào khi các học viên công khai yêu cầu các đảng viên ĐCSTQ phải rời khỏi phiên tòa.

Trong phiên tòa, các luật sư đã vạch trần sự dã man, vô nhân đạo trong việc bức hại các học viên Pháp Luân Công. Quan tòa nhiều lần bắt họ dừng lại, nhưng những luật sư vẫn tìm cách phát biểu. Ngay khi quan tòa ngăn cản người luật sư này, thì người luật sư tiếp theo lại phát biểu và nói với mọi người những sự thật [của cuộc bức hại].

Lời tuyên bố vô tội [cho những học viên] của các luật sư là gắn liền với lời yêu cầu của các học viên [về việc các đảng viên phải ra khỏi phiên tòa], vì cuộc bức hại không đúng luật; nhưng vì cuộc bức hại đã xảy ra, chẳng phải là do ĐCSTQ gây ra sao? Chẳng phải là rất quan trọng khi các học viên đã công khai chỉ rõ bất công khi không cho phép các đảng viên ngồi tham dự trong một phiên tòa liên quan đến Pháp Luân Công sao?

Chúng tôi tin rằng làn sóng thoái đảng là một tiếng chuông cảnh báo gây chấn động và thức tỉnh nhiều đảng viên, những người đã tham gia các phiên tòa xét xử các học viên Pháp Luân Công.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2012/6/6/黑龙江双城法院一幕-申请共产党员回避–258593.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2012/8/2/134747.html

Đăng ngày: 20 – 8– 2012; Bản dịch có thể được chỉnh sửa trong tương lai cho sát hơn với nguyên bản.

Share