Bài viết do một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc thuật miệng, được đồng tu chỉnh lý

[MINH HUỆ 31-12-2024] Chồng tôi là một người có tính cách nóng nảy và thiếu kiên nhẫn. Ngoài ra ông ấy còn chịu nhận sự độc hại của văn hóa đảng, hễ có việc gì không vừa ý là ông nổi cơn thịnh nộ, động tay động chân, không đánh người thì cũng buông lời mắng chửi.

Sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi luôn hành xử theo tiêu chuẩn của Pháp và cố gắng thiện đãi người khác. Khi gặp vấn đề hay mâu thuẫn, tôi cũng thường hướng nội để tìm ra những thiếu sót của bản thân. Về sau, mỗi lần chồng tôi nổi giận, tôi thật sự không còn động tâm nữa.

Một ngày nọ, tôi đang dọn dẹp trong phòng bếp thì chồng tôi đột nhiên nổi giận. Ông ấy cầm một tách trà đầy nước và ném về phía tôi, tách trà bay sượt qua người tôi. Tôi không hề động tâm và đi vào phòng mình. Ông ấy vẫn chưa nguôi giận, lại nhặt tách trà lên ném tiếp. Tách trà không bay trúng vào người tôi nhưng làm thủng một lỗ trên tường. Tôi vẫn không động tâm và chuyện đó cứ thế qua đi.

Sau đó, sức khỏe của ông ấy bắt đầu không tốt, tôi đã chăm sóc cho chồng rất chu đáo để ông ấy có thể hồi phục và tận hưởng cuộc sống. Cuối cùng ông ấy đã hiểu ra và nói với tôi: “Tôi nợ bà nhiều quá, kiếp này không trả hết được, để kiếp sau tôi tiếp tục trả”. Mặc dù nghe vậy nhưng tôi không cho phép mình động tâm.

Trước đó tôi đã nhiều lần giảng chân tướng, khuyên ông thoái đảng, nhưng đều không thành công, còn khiến ông tức giận mắng tôi.

Khi ông ấy nhập viện, một bệnh nhân cùng phòng đã nói: “Chồng của bà tính cách thô lỗ và khó hòa đồng, vậy mà bà vẫn chăm sóc ông ấy rất chu đáo. Ông ấy khiến bà vất vả là thế mà bà vẫn luôn tươi cười, tính tình tốt, rất hòa nhã, đi tới đi lui mà không thấy mệt, thật là phúc phần của ông ấy đấy”.

Lúc đó chồng tôi xen vào đầy tự hào: “Đó là bởi vợ tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp!”

Vào một ngày không lâu sau đó, tôi dâng hương trước ảnh Pháp tượng Sư phụ thì phát hiện trên bàn có một mảnh giấy. Tôi cầm tờ giấy lên xem, bên trong viết: “Tôi nguyện ý thoái xuất khỏi Đảng cộng sản Trung Quốc”, và bên dưới là chữ ký của chồng tôi. Tôi đã dâng trào nước mắt vì cảm ân và hạnh phúc, tạ ơn Sư phụ từ bi khổ độ, vậy là có thêm một sinh mệnh nữa được đắc cứu rồi.

Tôi cũng giảng chân tướng cho những người thân trẻ tuổi của mình và họ đã đồng ý làm tam thoái. Một lần, họ lái xe trên đường cao tốc và gặp phải tai nạn, chiếc xe gần như bị hư hỏng hoàn toàn nhưng không có ai bị thương cả. Hai người trong số họ làm việc tại một ngân hàng và sau khi thoái xuất khỏi ĐCSTQ, một người đã được thăng chức lên giám đốc chi nhánh, còn người kia được đề bạt làm trưởng phòng kinh doanh. Ngoài ra còn có một người họ hàng làm việc tại ủy ban thành phố cũng đã thoái xuất khỏi ĐCSTQ.

Còn có một người họ hàng khác kết hôn bảy năm vẫn chưa có con. Nhưng sau khi cậu ấy đồng ý làm tam thoái, nhận tài liệu chân tướng và bùa hộ mệnh, vợ cậu đã hạ sinh được một em bé kháu khỉnh vào năm ngoái. Cả gia đình cậu rất vui mừng, họ đã được trải nghiệm sự thần kỳ của Đại Pháp, lại càng thêm minh bạch chân tướng, nói rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt, Pháp Luân Đại Pháp là chính Pháp.

Chồng tôi đã qua đời trong thời gian đại dịch. Lúc ấy, tôi cảm thấy mất mát và đau buồn. Dù sao thì chúng tôi cũng đã sống cùng nhau hơn 60 năm. Các con tôi sống cách xa ngàn dặm và bây giờ tôi phải sống một mình, đôi lúc cũng cảm thấy cô đơn tịch mịch. Nhưng sau đó tôi học Pháp nghiêm túc và đề cao bản thân. Tôi là người tu luyện, có Sư phụ ở đây, có Pháp ở đây, có đồng tu ở đây, tôi là người hạnh phúc nhất. Tôi chỉ có thể học Pháp cho tốt, tu tốt bản thân, theo Sư phụ trở về nhà.

Tạ ơn Sư phụ!

Cảm ơn các bạn đồng tu!

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/12/31/485875.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/2/15/225488.html

Đăng ngày 26-05-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.