Bài viết của phóng viên Minh Huệ tại Trung Quốc
[MINH HUỆ 12-01-2025] Dưới sự chỉ đạo trực tiếp của Ban Quản lý Nhà tù, Ủy ban Chính trị và Pháp Luật, cùng Phòng 610 Ninh Hạ, các cai ngục của Nhà tù Nữ Ninh Hạ đã dùng nhiều thủ đoạn để tra tấn các học viên Pháp Luân Công nhằm bắt họ từ bỏ đức tin của mình.
Những năm gần đây, nhà tù này bí mật hóa những thủ đoạn để “chuyển hóa” các học viên. Đầu năm 2024, nhà tù thành lập một khu biệt giam, bao gồm một “phòng riêng” để “xử lý” riêng lẻ các học viên.
Dưới đây là những thủ đoạn được sử dụng để đối phó với các học viên Pháp Luân Công, và tự thuật của một học viên về những bức hại bà phải chịu đựng.
Nhập ngục
Những tù nhân mới thường được đặt dưới “cấp độ khảo nghiệm”, nhưng các học viên Pháp Luân Công đều bị đặt vào “cấp độ nghiêm ngặt thứ 2”.
4 hoặc 5 tù nhân được giao giam sát 1 học viên. Những tù nhân này thường là kẻ sát nhân hoặc buôn ma túy. Lính canh xúi giục những tù nhân này ngược đãi các học viên để cố gắng buộc họ “chuyển hóa”.
Tước đoạt các quyền cơ bản
Các học viên từ chối “chuyển hóa” buộc phải nghe chương trình phỉ báng Pháp Luân Công, và xem các khẩu hiệu bôi nhọ Pháp Luân Công và nhà sáng lập trên các bức tường. Nếu các học viên cố gắng giảng chân tướng, tù nhân sẽ dán băng dính vào mồm họ, mắng chửi, tát vào mặt, kéo tóc, và đá họ, thường là ở những nơi không có camera giám sát. Một số học viên bị đánh đến thủng màng nhĩ. Các học viên cũng bị bắt đứng hoặc ngồi bất động trên ghế nhỏ trong thời gian dài, không được nghỉ cho đến khi đi ngủ. Họ bị đánh đập nếu thiếp đi. Vài tù nhân còn véo các học viên.
Các tù nhân được phép tiêu 100 Nhân dân tệ để mua đồ dùng thiết yếu mỗi tháng. Tuy nhiên, các học viên không được phép mua giấy vệ sinh, băng vệ sinh, xà phòng, kem đánh răng, hoặc bàn chải đánh răng. Họ phải mượn băng vệ sinh của các tù nhân khác khi tới kỳ. Mặc dù hầu hết các tù nhân sẽ cho họ mượn băng vệ sinh, nhưng trước đó các học viên phải chịu sỉ vả và làm nhục.
Các học viên không được rửa mặt, tắm gội, giặt quần áo, hoặc ăn đủ bữa. Họ thường xuyên bị chóng mặt và gầy đi vì đói. Thỉnh thoảng, các tù nhân bắt các học viên ăn cho tới khi quá no, và sau đó đánh đập họ nếu không ăn hết thức ăn.
Các học viên cũng không được phép giao tiếp hay gặp gỡ người nhà. Họ bị bắt báo cáo và xin phép nếu muốn ăn, uống nước, dùng nhà vệ sinh, hoặc đi ngủ. Nếu không tuân theo nội quy hoặc từ chối “chuyển hóa”, họ sẽ bị tra tấn tàn bạo hơn.
Tra tấn tinh thần
Để tra tấn tinh thần các học viên, cai ngục chỉ đạo các tù nhân để một bức ảnh của nhà sáng lập Pháp Luân Công lên ghế nhỏ, sau đó bắt các học viên ngồi lên. Nếu từ chối, tù nhân sẽ đặt ảnh đó lên sàn, trong nhà vệ sinh, trong giày các học viên, hoặc dưới ghế nơi các học viên không thể nhìn thấy.
Thỉnh thoảng, cai ngục tổ chức mừng sinh nhật cho các học viên từ chối “chuyển hóa”. Họ chọn vài tù nhân và bắt họ ra sức thuyết phục học viên từ bỏ đức tin trong bữa tiệc. Nếu từ chối, các tù nhân sẽ lăng mạ học viên.
“Phòng riêng”
Năm 2024, nhà tù thành lập “khu biệt giam”, cũng gọi là “phòng riêng”, để giam các tù nhân vi phạm nội quy. Tuy nhiên, các học viên không từ bỏ đức tin cũng bị đưa tới đây, và bị các tù nhân giám sát chặt chẽ. Học viên bị bắt cởi hết quần áo để kiểm tra an ninh, và sau đó phải mặc quần áo tù nhân. Họ không được cấp áo khoác hay tất.
Vào mùa đông, “phòng riêng” rất lạnh và không có sưởi. Không có giường, các học viên phải ngủ trên tấm nệm mỏng dính trải trên sàn lạnh cóng. Tù nhân cũng ngủ trên sàn, nhưng nệm của họ dày hơn một chút. Mọi người phải nằm thẳng một tư thế, và giữ tay bên ngoài chăn hoặc trên thân thể. Không ai được phép lật người. 2 tù nhân ngủ bên cạnh học viên, trong khi 2 người khác giám sát họ bằng cách đi xung quanh. Tiếng ồn thường xuyên làm các học viên và tù nhân thức giấc. Do bị thiếu ngủ, thậm chí các tù nhân cũng bị hồi hộp, chóng mặt và sưng tấy. Sau đó họ trút sự tức giận của mình lên các học viên.
Trong phòng chỉ có 1 nhà vệ sinh và không có chậu rửa. Các học viên phải lau dọn phòng, và chỉ có thể dùng nhà vệ sinh để giặt đồ bằng tay. Đồ ăn rất nghèo nàn, chỉ có vài miếng rau và một chút thịt. Cai ngục có thể từ chối cấp đồ ăn cho các học viên khi họ muốn. Một số học viên bị bỏ đói trong nhiều ngày, run rẩy vì lạnh. Họ trở nên gầy gò, còng lưng và không thể nhận ra nổi.
Học viên lớn tuổi nhất bị giam ở đó đã hơn 80 tuổi.
Lời tự thuật về sự bức hại
Một học viên bị giam ở Nhà tù Nữ Ninh Hạ từ 21 tháng 3 năm 2021 đến tháng 9 năm 2024 đã thuật lại những gì bà phải chịu đựng:
“Các học viên bị giam trong nhà tù này được gọi là tù ‘chính trị’. Chúng tôi bị bắt đứng trên sân khấu mỗi khi có cuộc họp phê bình. Cai ngục Hạ Huệ Phương tìm mọi cách có thể để phỉ báng Pháp Luân Công và bắt các học viên nói theo cô ta.”
“Tháng 4 năm 2021, 2 tù nhân được chỉ định đến “chuyển hóa” tôi. Tôi không được tắm rửa cùng lúc với các tù khác, và thời gian tắm rửa và giặt đồ cũng bị hạn chế. Tôi cũng không được phép nói chuyện với bất kỳ ai hay gặp gỡ người nhà. Tôi không được mua đồ ăn, chỉ được tiêu 100 Nhân dân tệ mua đồ dùng thiết yếu mỗi tháng. Tôi bị bắt phải xem các phim phỉ báng Pháp Luân Công. Tôi ở bên bờ vực suy sụp tinh thần do căng thẳng khi phải chịu đựng những lời lăng mạ đức tin của mình.”
“Phòng giam của tôi phụ trách may quần áo. Để kiếm thêm tiền, nhà tù tăng khối lượng công việc của chúng tôi. Tôi phải đứng làm việc, thông thường hơn 10 tiếng mỗi ngày. Tôi không dám ngồi xuống. Vì nếu làm vậy, cai ngục và các tù nhân sẽ chửi mắng tôi.”
Minh họa tra tấn: Lao động cưỡng bức
“Vào tháng 9 năm 2023, chúng tôi làm việc từ 7 giờ sáng tới 9 giờ 30 phút tối mỗi ngày. Chúng tôi chỉ ăn trưa trong 40 phút. Tôi dùng nhà vệ sinh khoảng 4 đến 5 lần một ngày. Mỗi lần, tôi phải chạy tới nhà vệ sinh để kịp giờ. Chúng tôi không được phép nghỉ bất kỳ ngày Chủ nhật nào. Vì tôi phải dùng kéo cắt chỉ lớn mỗi ngày, các ngón tay phải của tôi bị chai và đau đớn. Cơn đau thường làm tôi mất ngủ cả đêm. Một lần, tôi quá mệt đến nỗi cắt cả vào ngón trỏ trái của mình. Tôi không dám báo cáo với cai ngục, vì vậy tôi lau máu và tiếp tục làm việc.”
“Không hề có gương ở trong nhà tù. Tôi chỉ nhận ra mình gầy như thế nào sau khi trở về nhà. Nhìn thấy mái tóc bạc của mình, tôi chợt rơi lệ khi nghĩ về những đồng tu khác đang bị tra tấn trong nhà tù đó.”
Báo cáo liên quan bằng tiếng Trung:
Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/1/12/488229.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/3/23/225944.html
Đăng ngày 15-04-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.