Bài viết của học viên Pháp Luân Công tại tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc

[MINH HUỆ 05-12-2024] Nhà tù Ký Đông ở thành phố Đường Sơn, tỉnh Hà Bắc, còn được gọi là Chi nhánh Ký Đông thuộc Cục quản lý nhà tù tỉnh Hà Bắc, đã tích cực tham gia bức hại các học viên Pháp Luân Công từ năm 1999. Nhà tù này có chín khu, và hầu hết các học viên bị giam giữ tại khu một, hai, bốn và năm.

Dưới đây là lời kể của một học viên từng bị giam tại đây. Ông đã mô tả chi tiết các giai đoạn khác nhau trong thời gian bị giam cầm.

Trước khi vào 

Một ngày trước khi được chuyển đến nhà tù, trại tạm giam đã sắp xếp cho tôi đi kiểm tra sức khỏe, và các cai ngục điền vào một số mẫu đơn, bao gồm thông tin cơ bản của tôi, tình trạng sức khỏe, và danh sách những vật dụng cá nhân tôi có, bao gồm cả tiền mặt tôi mang theo.

Nếu một học viên không phải là ở Đường Sơn, nhà tù sẽ không nhận tiền của anh ta với lý do là không tiện để chuyển giao. Họ sẽ trả lại tiền đó cho gia đình của học viên. Nếu một học viên từ chối bị “chuyển hóa”, nhà tù sẽ hạn chế quyền thăm gặp, nghĩa là học viên này sẽ không thể nhận tiền từ gia đình để mua các vật dụng cần thiết hàng ngày, bao gồm kem đánh răng và giấy vệ sinh.

Tôi khuyên rằng gia đình của các học viên không nên nhận lại số tiền đó từ trại tạm giam mà nên kiên quyết giữ tiền lại cho học viên. Tôi đã xoay sở để mang theo tiền của mình khi bị đưa đến nhà tù.

Vào tù

Các học viên thường được đưa đến đội nhập trại mới ở khu bốn của Nhà tù khu Ký Đông trước tiên. Họ chùm mũ lên đầu chúng tôi, đưa chúng tôi vào một xưởng lớn, bắt chúng tôi cởi hết quần áo và mặc đồng phục của tù nhân. Sau đó, cai ngục yêu cầu chúng tôi ký vào một văn bản, trong đó ghi rằng chúng tôi đồng ý từ bỏ toàn bộ vật dụng cá nhân, bao gồm cả đồ lót.

Tiếp theo, chúng tôi bị chia thành các nhóm khác nhau. Những học viên bị kết án trong cùng một vụ án sẽ không được sắp xếp vào cùng một phòng giam hoặc tầng. Chúng tôi được phát ga trải giường và chăn, nhưng phải tự mua các vật dụng khác như chậu rửa mặt, kem đánh răng và bát đĩa.

Trong khoảng một đến hai tháng ở đội nhập trại mới, chúng tôi phải kiểm tra sức khỏe, lấy máu, học thuộc nội quy nhà tù, tham gia huấn luyện quân sự và lao động không công. Các cai ngục cũng bắt chúng tôi nhận tội và cố ép chúng tôi từ bỏ Pháp Luân Công vì tỷ lệ “chuyển hóa” của học viên liên quan chặt chẽ đến tiền thưởng và các phần thưởng khác của cai ngục.

Chuyển đến các phân khu khác

Các học viên mà thời gian bị giam chưa đến hai tháng sẽ được giữ lại ở phân khu bốn, trong khi những người khác sẽ được chuyển đến các phân khu khác. Tôi bị đưa đến khu năm, nơi có các học viên bị kết án thời gian dài hơn. Việc bức hại ở đây rất khốc liệt.

Lao động cưỡng bức

Tại khu năm, chúng tôi phải bắt đầu lao động cưỡng bức ngay trong ngày đầu tiên hoặc ngày hôm sau. Một tấm biển trong xưởng tuyên bố rằng họ thực hiện chế độ làm việc năm ngày một tuần, tám tiếng mỗi ngày. Trên thực tế, chúng tôi làm việc ít nhất 10 tiếng mỗi ngày, sáu ngày một tuần. Vào ngày “nghỉ” duy nhất, chúng tôi vẫn phải tham gia một buổi “tẩy não” kéo dài nửa ngày. Chúng tôi cũng phải dọn dẹp nhà vệ sinh, hành lang và phòng giam.

28ae04f91340bb5efc71bcb3f53f6389.jpg

Miêu tả lại tra tấn: Lao động cưỡng bức trong nhà tù

Ngoài việc lao động cưỡng bức, chúng tôi cũng bị ép từ bỏ đức tin vào Pháp Luân Công. Những ai từ chối tuân theo sẽ bị cấm gặp gia đình và không được phép mua các vật dụng cần thiết hàng ngày. Các bữa ăn vốn đã ít ỏi còn bị cắt giảm một nửa.

Ví dụ, một tù nhân bình thường thường được phát một cái bánh bao và cháo vào mỗi buổi sáng; hai cái bánh bao và rau cho bữa trưa; và một cái bánh bao, rau và cháo cho bữa tối. Các học viên thì chỉ được phát nửa cái bánh bao hoặc không có rau hay cháo gì cả. Tôi đã tận mắt chứng kiến một số học viên bị giam giữ trong phòng biệt giam, nơi họ bị đánh đập và hành hạ.

Tôi khuyến nghị rằng gia đình của các học viên bị giam giữ nên thường xuyên gửi tiền vào tài khoản căng-tin của họ tại nhà tù. Một số tiền vài trăm Nhân dân tệ là đủ. Sự ủng hộ và quan tâm của gia đình là vô cùng quan trọng đối với các học viên bị tra tấn vì không từ bỏ Pháp Luân Công. Việc gia đình các học viên phơi bày tình trạng bức hại này ra công luận cũng rất quan trọng vì có thể giúp giảm bớt sự tra tấn trong nhà tù.

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/12/5/485789.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/3/9/225776.html

Đăng ngày 25-03-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share