Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 26-01-2025] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 2011. Không lâu sau, mọi bệnh tật của tôi như mất ngủ, viêm amidan và đau đầu đều biến mất. Tu luyện không chỉ giúp tôi cải thiện sức khoẻ mà còn giúp mối quan hệ của tôi với người khác trở nên hài hòa. Nhờ nỗ lực hành xử theo Chân-Thiện-Nhẫn của Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã được các quản lý cấp trên ở đơn vị công tác tín nhiệm và công nhận.

Pháp Luân Đại Pháp đã khai mở trí huệ cho tôi. Dưới đây tôi chia sẻ với các đồng tu về thể nghiệm “cảnh tùy tâm chuyển” của mình.

Trong công việc, tôi thường xuyên phải làm việc với nhiều bộ phận khác nhau. Khi mọi chuyện suôn sẻ, ai cũng nhã nhặn, lịch sự, nhưng khi có vấn đề phát sinh mà không tìm được cách giải quyết, việc đùn đẩy trách nhiệm không phải là chuyện hiếm.

Tôi từng có lần rơi vào tình huống này. Sau nhiều lần nỗ lực giải quyết vấn đề không có kết quả, đồng nghiệp kia đã quyết định đổ trách nhiệm cho bộ phận của tôi, mà tôi chính là trưởng bộ phận. Tôi đã tức giận. Biết là một người tu luyện, tôi không nên tức giận, nhưng cảm giác ủy khuất và căm phẫn uất hận thật khó tiêu trừ. Lúc đó đã hơn 9 giờ tối, vậy nên tôi quyết định gác vấn đề này sang một bên và về nhà ngồi đả toạ.

Lắng nghe giọng nói của Sư phụ và nhạc luyện công trong khi đả tọa đã giúp tôi dần bình tĩnh lại, lý tính của tôi đã khởi lên. Tôi nhớ Sư phụ dạy chúng ta tu luyện theo Chân-Thiện-Nhẫn của Đại Pháp. Tôi nghĩ: “Là một người tu luyện, tôi phải Nhẫn được với hết thảy. Nếu họ cứ nhất mực muốn tôi phải gánh trách nhiệm, vậy thì tôi gánh. Đây chẳng phải là cơ hội mà Sư phụ an bài để nhắc nhở tôi buông bỏ tâm danh lợi sao”. Nghĩ vậy nên tôi đã nhượng bộ.

Tôi bắt đầu soạn email trong đầu mình. Nội dung nghe rất hợp tình hợp lý và giữ thể diện cho cả hai bên. Tôi cảm thán trước sự thần kỳ của Đại Pháp và thể hội được thế nào là khai trí khai huệ.

Sau khi đả toạ, tôi mở máy tính ra để viết email. Ngay khi máy tính khởi động xong, các thư điện tử mới bắt đầu xuất hiện hết cái này đến cái khác. Một trong số đó là đến từ vị quản lý muốn đẩy trách nhiệm cho phòng ban của tôi. Trong lòng tôi thoáng có chút căng thẳng, nghĩ rằng có lẽ họ lại gây khó dễ thêm cho tôi. Nhưng khi mở email ra, tôi sững sờ— đó là một lá thư xin lỗi! Cô ấy đã chủ động rút lại lời cáo buộc của mình!

Tôi không tin vào mắt mình, dụi dụi mắt rồi đọc lại một lần nữa. Thái độ của cô ấy đã thay đổi 180 độ. Tôi kiểm tra lại thời gian của email thì thấy nó được gửi đến chính xác vào thời điểm tôi quyết định sẽ chịu trách nhiệm trong khi ngồi đả toạ. Hoá ra “cảnh tùy tâm chuyển” mà Sư phụ giảng là hoàn toàn có thật!

Kể từ đó, trong công tác, chỉ cần tôi hướng nội tìm, thì “cảnh tùy tâm chuyển” luôn mang lại cho tôi những bất ngờ theo hướng tích cực. Điều này càng củng cố thêm tín tâm của tôi vào Sư phụ và Đại Pháp.

Ma nạn của đồng tu khác là cơ hội tu luyện

Đồng tu A (hoá danh) và tôi rất thân thiết. Năm ngoái, cô ấy gặp khủng hoảng, chuỗi vốn của doanh nghiệp bị đứt. Cô ấy còn gặp một số vấn đề về sức khoẻ và mâu thuẫn trong gia đình cũng trở nên gay gắt.

Cô ấy hỏi tôi xin lời khuyên. Tôi cũng rất lo lắng muốn giúp cô ấy, nhưng mỗi lần chúng tôi chia sẻ thể ngộ, lời nói của tôi dường như không có tác dụng lắm với đối phương. Gần như mỗi ngày cô ấy đều than phiền với tôi, khiến tôi trở nên căng thẳng và lo lắng cô ấy có thể xảy ra chuyện.

Khi này, vai trái của tôi bắt đầu đau. Tôi biết là cựu thế lực đang lợi dụng sơ hở của tôi, ép nhập những thứ bất hảo lên tôi. Tôi hướng nội tìm và tìm ra hàng loạt chấp trước, nhưng tình hình không mấy cải thiện.

Tôi quyết định nhờ đồng tu B giúp đỡ. Cô ấy kiên nhẫn nghe trải nghiệm của tôi và nói: “Mỗi một người bạn gặp đều là đến để giúp bạn tu luyện. Mặc dù bề mặt đối phương dường như là đến để nhờ bạn giúp đỡ, nhưng bạn nên phải vô điều kiện hướng nội tìm, chứ không phải chăm chăm vào việc đưa ra lời khuyên cho họ.

Vì vậy, tôi vô điều kiện hướng nội tìm và nhận ra tôi có chấp trước vào tình đồng tu. Tôi nhận ra rằng cơn đau của đồng tu A bắt nguồn từ việc cô ấy không thể tự thoát ra khỏi khổ nạn. Cô ấy đã không muốn hướng nội tìm, thay vào đó, cô ấy lại than vãn về những khủng hoảng trong công việc và cuộc sống gia đình.

Tôi cũng nhận ra rằng tôi lo lắng cho đối phương, muốn kéo cô ấy ra khỏi vũng lầy, tuy nhiên trong quá trình đó bản thân tôi cũng rơi vào đó. A cũng thấy tôi không giúp được gì, nên cô ấy lại mắc kẹt trong cảm giác đau khổ và áy náy đan xen.

Lúc này tôi chợt nhận ra: chủ nguyên thần của đồng tu A chắc chắn là vì chấp trước nào đó của tôi mà đến, cô ấy đang trả giá bằng sự thống khổ của mình để giúp tôi tu bỏ chấp trước này– chấp trước của tôi chính là giải quyết sự việc từ góc độ của tình.

Tôi cảm thấy bước đầu tiên trong việc loại bỏ chấp trước này chính là thôi nghe những lời phàn nàn của đối phương, vì việc lắng nghe đó chính là đang làm cựu thế lực vui sướng. Đồng thời, việc từ chối lắng nghe cũng sẽ giúp đồng tu A tu khẩu, loại bỏ tâm ỷ lại của cô ấy và tôi cũng sẽ lý tính hơn.

Sau đó, khi đồng tu A gọi điện cho tôi, tôi hỏi việc có gấp không. Cô ấy trả lời rằng không gấp, vẫn là những vấn đề đó và cô ấy chỉ là muốn trút xả nó ra để thấy thoải mái hơn mà thôi. Lần này, thay vì trách cô ấy không hướng nội, tôi chỉ đơn giản nói rằng tôi đang rất bận. Cô ấy nói vậy để lần khác nói rồi cúp máy. Tôi đã hoàn thành bước thứ nhất, thành công kiểm soát bản thân và cũng tạo cơ hội cho đồng tu A tự đối diện với cảm xúc của cô ấy.

Bước thứ hai, tôi là tin rằng Sư phụ đang quản đồng tu A và cô ấy có khả năng tự vượt qua ma nạn của mình, tôi không cần lo lắng quá. Dần dần, A bắt đầu tập trung suy nghĩ cách thay đổi hoàn cảnh của mình. Cô ấy tích cực tham gia các khoá học marketing để mở mang kiến thức và ngừng gọi điện để than vãn với tôi.

Quá trình “cảnh tuỳ tâm chuyển” này mất hơn 6 tháng. Trong thời gian đó, tôi đã không ngừng dụng tâm học Pháp, tu tâm tính và hướng nội tìm để đào sâu gốc rễ. Nhờ những sẻ của đồng tu B, cuối cùng tôi đã hiểu được quan hệ nhân duyên giữa người với người, đặc biệt là giữa các đồng tu, thật sự là như thế nào.

Chúng ta không thể vì đồng tu gặp khổ nạn mà động tình, rồi tham dự quá nhiều vào vấn đề của đồng tu, đến mức quên rằng đây chính là những cơ hội để chúng ta hướng nội tìm.

Trên đây là thể ngộ hữu hạn của tôi. Xin hãy từ bi chỉ ra bất kỳ điều gì không phù hợp.

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/1/26/488039.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/2/11/225427.html

Đăng ngày 05-03-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share