– Bàn về sự nghiêm túc của hôn nhân
Bài viết của đệ tử Đại Pháp hải ngoại
[MINH HUỆ 19-02-2024]
Lời nói đầu
Đạo đức xã hội ngày một sa sút, những năm gần đây hiện tượng ly hôn tái hôn xung quanh ngày càng nhiều, mọi người phổ biến đã quen và không lấy làm lạ nữa. Có người cảm thấy rằng, không chung sống được với nhau thì ly hôn tốt hơn. Có người cảm thấy ly hôn tái hôn là cuộc sống riêng tư và tự do cá nhân. Bất giác khiến tôi cảm thấy con người ngày nay không còn như xưa, hôn nhân cũng bị coi là một hàng hóa, hễ không vừa ý là muốn trả lại, đổi hàng. Hiện tượng thay lòng đổi dạ cũng trở thành trào lưu.
Tôi nghĩ, những người như thế này, rất nhiều người không biết đạo lý nhân quả nghiêm túc, vì vậy tôi viết bài viết này, nhắc nhở đồng tu và những bạn độc giả còn chưa tu luyện về sự nghiêm túc của hôn nhân.
Ngũ phúc
Người xưa cho rằng, con người có Ngũ phúc, một là Trường thọ, hai là Phú quý, ba là Khang ninh, bốn là Hảo đức, năm là Thiện chung. Quan trọng nhất là phúc thứ 4: Hảo đức. Bởi vì đức là nguyên nhân và gốc rễ của phúc, phúc là kết quả và biểu hiện của đức.
Trong Ngũ phúc đương nhiên không bao gồm hôn nhân, càng không có tình yêu, càng không có những cái như dung mạo đẹp mà người hiện đại rất coi trọng. Từ đó có thể thấy giá trị quan của người xưa là: Thân thể khỏe mạnh, ăn mặc no đủ, phẩm đức tốt, trường thọ thiện chung, chính là có phúc rồi, không tham cầu nhiều hơn nữa.
Xã hội hiện đại, rất nhiều người có tiền nhưng không hạnh phúc, tham dục không thỏa mãn, không có phúc hưởng sự khỏe mạnh và yên ổn. Một số người nổi tiếng tuổi tác đã cao còn khát khao “cuộc sống tình cảm”, nên lúc thì ở trạng thái tình yêu mới, hạnh phúc không gì bằng, lúc lại ở trạng thái thất tình, trầm cảm. Những người như thế này, thực tế đã rời xa hạnh phúc rồi. Có người quan sát thấy những người yêu sớm, đồng tính luyến ái, ngoại tình, nghiện ma túy mắc chứng trầm cảm chiếm tỷ lệ cao. Đây có lẽ cũng là 1 thương thức mà Thượng Thiên trừng phạt con người.
Người xưa coi hôn nhân là có quan hệ nhân quả, coi trọng lệnh của cha mẹ, lời nói của người mai mối, chứ không sùng chuộng “tình yêu”. Người hiện đại không biết là vận mệnh đã được an bài trước, tự định nghĩa hạnh phúc là cảm giác tốt, tìm được đúng người. Nhiều lần yêu đương, ở chung trước khi kết hôn, ngoại tình, ly hôn tái hôn, tìm người yêu giống như lựa chọn món hàng. Thậm chí còn có lý luận rằng, nhiều lần yêu giúp nâng cao chỉ số EQ chọn bạn đời.
Quan niệm truyền thống cho rằng, chỗ dựa của hạnh phúc là đức mà bản thân mình tích lũy, hành thiện mới là gốc rễ của việc cầu phúc. Vì dục vọng cá nhân mà không từ thủ đoạn, thì chỉ có tác dụng ngược lại. Sau đây, chúng ta hãy cùng xem một số câu chuyện chân thực.
Câu chuyện của nữ minh tinh Hollywood
Sắc đẹp tuyệt trần của nữ minh tinh Hollywood F. được mọi người miêu tả là “tác phẩm nghệ thuật của Thượng Đế”, lời đánh giá của ban giám khảo khi trao giải Oscar cho cô là “Cô ấy có sắc đẹp như thế này, hoàn toàn không cần kỹ năng diễn xuất như thế này. Cô ấy có kỹ năng diễn xuất như thế này, hoàn toàn không cần có sắc đẹp như thế này”.
Cô kết hôn sinh được cô con gái, nhưng sau đó lại rơi vào cuộc tình nồng thắm với nam diễn viên A, người đã có gia đình. Thế là cả 2 ly hôn rồi kết hôn với nhau, F cũng đạt được đỉnh cao của sự nghiệp, giành giải Oscar. Nếu thời gian dừng lại ở đây, thì đây sẽ là câu chuyện “thành công” chủ động thay đổi vận mệnh, lấy người mình yêu.
Nhưng câu chuyện vẫn chưa kết thúc. Sau này F mắc bệnh tâm thần phân liệt. A – người đã viết cho cô vô số bức thư tình, đã vứt bỏ cô, cưới một nữ diễn viên trẻ. Có lẽ đây chính là giọt nước làm tràn ly, F đã rời bỏ thế gian trong sự bi thảm thê lương. Có người lên án A tuyệt tình. Thực ra cách làm của A phù hợp với phương thức làm người của anh ta. Anh ta đã vì dục vọng cá nhân (có được F) mà đã vứt bỏ vợ. Những người không rời xa người vợ bệnh tật của mình, thì phải thực sự chịu đựng gian khổ. A không phải là người như vậy.
Giả sử F không tham cầu hạnh phúc lớn hơn nữa mà viết lại “kịch bản mới” vận mệnh mình, mà an phận thủ thường theo “kịch bản cũ”, tức là sống cuộc đời yên ổn êm đềm với người chồng luật sư, thì đời này đã ít tạo nghiệp, đời sau sẽ tốt hơn. Bởi vì không biết nghiệp lực của ngoại tình, ngoài hiện thế báo ứng ra, phải chăng sau khi chết vẫn tiếp tục trả nợ nghiệp?
Trong “Thần khúc”, Dante miêu tả trải nghiệm ông huyễn du địa ngục, luyện ngục, và Thiên đàng. Ở tầng địa ngục thứ hai, “những người phạm tội tà dâm, để dục vọng lấn át lý trí” chịu “tiêu hình”, thống khổ khóc lóc, vĩnh viễn không được yên.
Lại nói, trong phúc phận của F, đã thiếu điều then chốt nhất: Hảo đức, nên mới phá hỏng ván bài đẹp. Biểu hiện điển hình của quan niệm hiện đại là, theo đuổi danh lợi không từ thủ đoạn, hoàn toàn không nghĩ cho người khác. Có bình luận về F rằng: “Sống bởi sắc đẹp, chết bởi tính cách”.
Các nữ vương trong địa ngục
Trong Thần Khúc, Dante đề cập đến những vong linh bị hủy bởi sắc dục, trong đó có rất nhiều các nữ vương của các dân tộc khác nhau, ngôn ngữ khác nhau, ví dụ như nữ vương Semiramis của Assyria, Nữ hoàng Dido của Carthage, Thái hậu Cleopatra của Ai Cập, còn có vương hậu Helen của Sparta, và Paris – người đã yêu và bắt cóc Helen, gây ra cuộc chiến thành Troy 10 năm, ngoài ra còn có cả Tristan – người đã yêu người thím của mình là Isolde.
Trong đó đặc biệt đề cập đến một đôi danh nhân chết vì yêu. Tiểu thư quý tộc Francesca bị cha cô – người vì liên minh chính trị, đã gả cô cho người chồng quý tộc què, xấu xí, tàn nhẫn thô bạo. Em trai chồng cô là Paul – một chàng trai trẻ đẹp. Em chồng chị dâu yêu nhau, bị người chồng giết chết cả hai. Sau khi chết, do tà dâm, họ đã bị đọa địa ngục tầng thứ 2 (tầng tham sắc), bị trừng phạt.
Theo quan niệm hiện đại, có lẽ rất nhiều người sẽ cảm thấy Francesca có thể tha thứ, nhưng tiêu chuẩn của Thần lại khác, hôn nhân dù không được như ý thế nào đi nữa, cũng không phải là lý do ngoại tình. Hôn nhân không như ý là nợ nghiệp do quá khứ đã tạo ra, không nhận nợ, không muốn trả, đấu tranh chống lại mệnh, tiếp tục tạo nghiệp, thì có thể phải xuống địa ngục hoàn trả.
Dante còn đối thoại với linh hồn của Francesca, tìm hiểu tình yêu của họ ẩn trong tâm mà vẫn chưa nói ra, làm thế nào mà 2 người lại nhận ra. Francesca nói rằng, tình gian của cô và Paul bắt đầu từ một lần đọc sách. Trong vườn hoa, 2 người cùng đọc cuốn sách “Lancelot trên hồ”. Launcelot là Hiệp sĩ bàn tròn thứ nhất của Vua Arthur, anh ta đã mê mẩn yêu hoàng hậu Guinevere. Trong một lần gặp nhau trong vườn, anh ta đã “bị tình yêu bắt làm tù binh”, hôn hoàng hậu. Sau khi đọc xong, Francesca và Paul cũng có cảm giác tương tự và đã hôn nhau, do đó đã phạm phải một tội lỗi lớn.
Phan Kim Liên không quyến rũ được Võ Tòng
Câu chuyện tình yêu chị dâu em chồng giữa Francesca và Paul, khiến chúng ta nhớ đến một người em chồng và một người chị dâu ở Trung Quốc, và người ta không khỏi tán thán trước sự bảo vệ mà văn hóa truyền thống dành cho con người.
Phan Kim Liên không thể quyến rũ được Võ Tòng vì phép tắc đã ăn sâu vào tâm khảm của người dân trong xã hội truyền thống Trung Quốc rất nghiêm ngặt – “em chồng chị dâu không được hỏi han trò chuyện”. Ngày xưa, em chồng và chị dâu không bao giờ có thể ngồi cùng nhau và đọc sách (nói gì đến những cuốn sách có nội dung như thế). Phan Kim Liên đã nói những lời “không đúng phép” với Võ Tòng, nên Võ Tòng đã bỏ nhà ra đi. Cặp đôi “em chồng chị dâu ngoại quốc” thực sự đã cùng nhau đọc “những câu chữ không đúng phép” trong cuốn sách.
Lời khuyên hữu ích của Dương Giáng
Các nghiên cứu đã phát hiện ra rằng, những thay đổi trong não sau khi yêu cũng tương tự như sau khi dùng ma túy. Có người nói, người dễ yêu đương đối xử với người khác giống như thuốc phiện, khi không còn cảm giác gì nữa, họ chuyển sang loại khác, luôn theo đuổi sự kích thích tinh thần. Những người ngoại tình thường vui mừng vì tìm thấy “tình yêu đích thực”, nhưng thực ra họ đã chọn lọc được những người ích kỷ, có chuẩn mực đạo đức thấp.
Dương Giáng từng nói: “Ngoại tình giống như hai người bệnh, tưởng tìm được thuốc tốt, kỳ thực lại tìm được thuốc mê. Khi thuốc hết tác dụng, sẽ đau hơn trước, thậm chí có thể gặp phải thuốc độc giết chết mình”.
“Hồng nhan bạc mệnh”
Hai nữ diễn viên X và F đều từng rất nổi tiếng một thời, nhưng cuộc đời của họ lại hoàn toàn khác nhau.
X cũng sở hữu một vẻ đẹp tuyệt trần. Sau khi kết hôn, cô cự tuyệt sự theo đuổi tận tụy của một tài tử si tình. Cô không có scandal, sống hạnh phúc với chồng cho đến tuổi già, cuộc sống của cô trôi chảy và ổn định. Đánh giá của mọi người về X là “Sắc đẹp là lợi thế, sống đẹp là tài năng”, và “Cô ấy là người thanh tỉnh trong chốn nhân gian”.
Tục ngữ nói “Hồng nhan bạc mệnh”. Tôi thấy rằng số phận không ưu ái những người phụ nữ xinh đẹp, bởi vì theo một góc nhìn nào đó, phụ nữ đẹp mang đến những thách thức lớn hơn. Bởi vì họ sẽ thu hút nhiều người theo đuổi, bao gồm cả những kẻ tồi tệ, và tất nhiên là cả những người đàn ông có nhân cách tốt, nhưng những kẻ tồi tệ thường có dục vọng mãnh liệt hơn, và sẽ làm mọi cách để giành được người đẹp, và họ sẽ liều mạng theo đuổi. Trong khi đó, nhiều người đàn ông có nhân cách tốt đa số là tùy duyên và chấp nhận số phận của mình. Họ trung hậu và thiện lương, sẽ không cố gắng sống chết đeo bám.
Có vẻ như những người phụ nữ đẹp phải giữ cho đầu óc thanh tỉnh để loại bỏ những kẻ tồi tệ, và sống một cuộc sống ổn định. Giống như nữ diễn viên X, cô từng nói rằng cô thích sự trung thực của chồng mình, muốn học hỏi khả năng nhận biết người, và giao phó cuộc đời của mình cho họ. Những gì cô lựa chọn không phải là “đam mê” mà là sự trung thực. Sự khác biệt giữa cô và F – người theo đuổi “đam mê” đã được tạo ra, và tầng thứ vận mệnh đi theo 2 hướng khác nhau. Nhiều ngôi sao nữ của thế hệ X cũng vì “não tình” mà phải lòng trai hư, sau đó số phận quá bi thảm, có người tự tử, có người phát điên, quả thực chứng minh câu nói “Hồng nhan bạc mệnh”.
Tuy nhiên, thực sự không dễ để những người đang trong vinh quang có thể giữ được đầu óc minh mẫn. X là một siêu sao vô song trong thời đại của mình. Theo cách nói ngày nay, đẹp không diễn tả nổi, và cực kỳ nổi tiếng, nhưng cô không bao giờ bị cuốn đi. Bất kể người khác ngưỡng mộ cô đến mức nào, cô không bao giờ mê lạc, tự luyến hay lạc lối. Có bao nhiêu người có thể làm được điều đó? Chẳng trách cô ấy có cuộc sống tốt đẹp. Cô không chỉ là một nghệ sĩ có đạo đức nghệ thuật, mà còn là một người vợ có phụ đức. Hiểu rõ các quy tắc của trò chơi kịch tính cuộc đời, nghiêm túc với cuộc sống thay vì đùa giỡn với nó. Một cuộc sống tốt đẹp đến từ việc tuân thủ các quy tắc, không thực hiện những hành động không theo thông lệ. Trên thực tế, điều này cũng phù hợp với quan niệm truyền thống của con người. Luôn khiêm tốn. Con người sống giữa trời và đất, vì vậy đừng bao giờ quá coi trọng bản thân mình.
Huệ kiếm phá giả tượng
F sống hưởng thụ, muốn làm gì thì làm, cụm từ “lợi dụng sắc đẹp làm dữ” có lẽ ám chỉ loại người này. Vẻ đẹp là con dao hai lưỡi. Đừng quá đắc ý lố bịch và làm tổn thương chính mình. Nói về kiếm, bài viết “Cẩn thận với sắc dục (IV)” của Minh Huệ có đề cập đến “Cửu kiếm trảm sắc”. Bài viết có đoạn: “Trong thế giới tà ác này, đối mặt với sự cám dỗ của khiêu dâm, có bao nhiêu người có thể vượt qua được thử thách này? Có bao nhiêu người không bị mê loạn? Có chín thanh kiếm trí tuệ, và tôi muốn giúp một tay.” Tôi đã chọn ba thanh kiếm trong số đó để chia sẻ với bạn:
“Phá thanh thuần: nụ cười ngọt ngào với trăm nét quyến rũ, cái nhìn e thẹn quay lại, là hình ảnh trong sáng nhất, và là hấp dẫn nhất đối với những người bị ám ảnh bởi dục vọng nhưng vẫn giữ được sự trong sáng. Tuy nhiên, ai biết rằng một chút tử tế trôi nổi trên khuôn mặt, và bao nhiêu ham muốn xấu xa ẩn chứa trong lòng? Tôi hy vọng bạn có thể nhìn thấy khuôn mặt thật bằng đôi mắt sắc bén của mình, và không bị mê hoặc bởi hoàn cảnh bên ngoài.”
“Phá tài nghệ: Ngày xưa, người ta dâng tặng mỹ nữ, ắt phải đào tạo mỹ nữ thành thạo tài nghệ. Từ đó, chúng ta có thể thấy tác dụng của tài nghệ trong việc nâng cao vẻ đẹp. Tao nhân mặc khách thường có điểm yếu này, những kẻ sĩ nho nhã đạo đức cũng bị ảnh hưởng bởi nó. Chúng ta nên biết rằng đức hạnh lớn không thể hiện qua tài nghệ, những người bám vào tiểu thuật sẽ đánh mất đại đạo”.
“Hủy tuyệt sắc: thuốc độc pha mật, cũng có thể làm hại thân thể; sắc họa ngụy trang thành sắc đẹp cũng có thể làm hại tâm. Người ta gọi người tuyệt sắc là hoa mẫu đơn, Phật gọi là hoa kiếm. Nếu nó thấm vào tủy xương của một người, người đó sẽ chết mà không biết oán hận.”
Cần phải có trí tuệ để nhìn thấu giả tượng. Người có tài nghệ và tuyệt sắc, không chỉ dễ thu hút người khác giới, mà còn khiến bản thân họ mê hoặc chính mình, cảm thấy mình đẹp hơn mọi người, và có tài nghệ hơn mọi người. Khi có những suy nghĩ không đúng phép về người khác giới, thường có tâm trạng phấn chấn. Sự kiêu ngạo sẽ che lấp trí tuệ, và tạo điều kiện cho những suy nghĩ xấu xa lợi dụng cơ hội xâm nhập.
Một câu chuyện Phật giáo kể rằng, có một hoàng hậu “rất xinh đẹp và quyến rũ, chỉ không đẹp bằng Tiên nữ thôi, nhưng vượt trội hơn tất cả những người phụ nữ khác”. Bà và nhà vua rất yêu thương nhau. Sau khi bà mất, Bồ Tát nói với nhà vua đang buồn bã rằng: “Vì cô ấy quá tự mãn về vẻ đẹp của mình, sống một cuộc sống phóng túng và không làm việc thiện, cô ấy đã tái sinh trong công viên này thành một con bọ hung”. Có một câu nói: “Tất cả những món quà mà số phận ban tặng đã được đánh dấu một cách bí mật bằng một cái giá”. Chúng ta chỉ có thể biết ơn, quý tiếc phúc, khiêm tốn cung kính, và tự lo cho mình.
Những ý nghĩ xấu xa cũng mang lại tai họa
Có hai câu chuyện trong “Đức dục cổ giám”. Một câu chuyện kể rằng một thư sinh ở Thường Châu cảm thấy mình có tài văn chương tuyệt vời, và được bạn bè khen ngợi. Anh ta trở về nhà trong tình trạng say xỉn vào ban đêm, và có một vọng tưởng trong đầu: “Nếu tôi đỗ kỳ thi, tôi sẽ cưới con gái hàng xóm là A Canh làm thiếp”. Một người chép sách cho người khác, đã bị thổ Thần bắt hồn vào đêm đó. Anh ta nhìn thấy trên sách có ghi tên thư sinh và có dòng chữ đỏ phê rằng: “Mặc dù suy nghĩ là vọng tưởng, nhưng tình hình thực sự là do con người gây ra. Vì vọng tưởng của mình, anh ta sẽ bị trừng phạt bằng cách bị đóng băng và đói một ngày tại trạm dịch Tùng Lăng vào ngày mười bảy tháng giêng”. Thư sinh thực sự đã trải qua nạn này, và gần như chết vì đói và lạnh.
Một câu chuyện khác kể rằng Lý Sinh đang ở trong một quán trọ khi tham gia kỳ thi. Chủ quán trọ rất nhiệt tình với anh, và nói rằng ông ta đã mơ thấy Thần Thổ địa đêm qua đến và nói rằng, “Ngày mai sẽ có một thư sinh tên là Lý sẽ là người đỗ đầu trong kỳ thi. Ông nên đối xử tốt với anh ta.” Lý Sinh rất vui mừng, nghĩ rằng anh đã cưới vợ khi anh nghèo khó, rằng anh nên ly hôn và tái hôn sau khi trở thành quan. Ngày hôm sau, chủ quán mơ thấy Thần Thổ địa nói: “Người thư sinh này tâm địa xấu xa, muốn bỏ vợ trước sau khi thi đỗ. Lần này anh ta thi trượt rồi!”. Đúng như dự đoán, Lý Sinh trở về nhà trong sự nhục nhã.
Là một con người, cần phải sống theo lương tâm của mình, giống như câu nói người xưa: “Không có điều gì là không phải với người khác, và không có điều gì là không thể nói với Trời”.
Kiêu ngạo là gốc rễ của mọi điều xấu xa
F bị hủy hoại bởi sắc dục, đồng thời bị hủy hoại bởi lòng kiêu ngạo, trong khi X lại được ích lợi vì không kiêu ngạo.
Nhiều cô gái “cậy nhan sắc làm càn” thường rất tự mãn với nhan sắc của mình và coi thường người khác. Đàn ông cũng vậy, nhiều người trong số họ cậy tài năng mà kiêu ngạo và coi thường người khác.
Những người kiêu ngạo đều có một điểm chung: họ nghĩ rằng “lợi thế” của họ là thứ họ sẽ có mãi mãi, và do đó họ xem “lợi thế” của mình quá tuyệt đối. Nhưng chúng ta quên rằng, mọi thứ trên thế giới đều luôn thay đổi, và cuộc sống đang thay đổi nhanh chóng. Chúng ta nên có cái tâm kính úy, không được cuồng vọng tự cao tự đại.
Có câu nói: “Hiểu được vô thường thì sẽ không khoa trương”.
Tẩy não trong tác phẩm văn học
Khi tôi còn nhỏ, phim tình cảm rất thịnh hành, và giáo dục người ta những giá trị của danh vọng và tiền bạc. “Đạo đức giá bao nhiêu một cân” là sự phản ánh suy nghĩ nội tâm của nhiều người. Tôi bị nhồi nhét ý tưởng rằng tình yêu là giá trị cao nhất, vượt qua hôn nhân và đạo đức. Nhân vật chính trong các bộ phim tình cảm đều “quyến rũ” và “xinh đẹp”, điều này khiến mọi người dễ bị tẩy não bởi ngụy biện này khi thưởng thức bộ phim, tin rằng khái niệm duy trì hôn nhân là vô đạo đức và vô nhân đạo.
Người xưa dùng câu “tôn trọng nhau như khách” để miêu tả một cuộc hôn nhân hạnh phúc, nhưng tôi thường cảm thấy người xưa thật nhàm chán và cứng nhắc, thiếu nhân quyền và tự do. Sau đó tôi phát hiện ra rằng con người hiện đại rất tự do nhưng lại ngày càng xa rời hạnh phúc. Có thể thấy rằng, phép tắc đạo đức không hạn chế con người mà còn bảo vệ họ, giống như lan can trên đường cao tốc quanh co bảo vệ xe khỏi bị ngã. Những nguyên tắc cũ như “nam nữ khác nhau” thực ra không bao giờ lỗi thời. Tốt nhất là bạn nên cố gắng tuân theo chúng và xây dựng cho mình một hàng rào để bảo vệ bản thân khỏi những sai lầm.
Nhiều thập kỷ trước, mọi người thích những người trung thực. Những người phù phiếm, dù có tài năng hay xinh đẹp đến đâu, đều bị coi là “không đứng đắn”. Những người có quan hệ tình cảm đa tình sẽ bị chỉ trích là có “tác phong xấu”. Nhiều thập kỷ sau, những người trung thực thậm chí còn trở thành đối tượng chế giễu. Khi tìm kiếm một người bạn đời, họ coi trọng “sự quyến rũ” và “đam mê”, nhưng thực tế họ lại chọn những người tham lam và ích kỷ. Như câu nói, “sau khi lựa chọn chán chê, họ chọn một chiếc đèn dầu bị rò rỉ”. Có người đã kết hôn, nhưng lòng lại như cỏ dại, khát vọng cảm giác kích thích của tình cảm đôi bên, chẳng phải là những người trước kia bị chê cười là “không đứng đắn” sao? Về bản chất, đó là một kẻ nghiện sắc tình.
Tác phẩm văn học nghệ thuật hiện đại kích thích lòng người bằng những tình tiết bí ẩn, “giải cơn khát” và khiến con người nghiện thuốc phiện tinh thần, nhưng họ quên rằng nghệ thuật cao hơn cuộc sống. Họ biến những câu chuyện trên màn ảnh thành hiện thực và theo đuổi “tình yêu” ngoài hôn nhân, tương đương với việc nhận được một tấm vé xuống tàu hỏa địa ngục. Một số người thậm chí còn phát triển tính cách kịch tính, coi cuộc sống như một giấc mơ và thiếu nhận thức rõ ràng và lý trí về thực tế. Nhiều khoảnh khắc “đẹp” của “phim tình cảm kinh điển” đã in sâu vào lòng người: vẻ đẹp mê hồn của nụ cười quyến rũ, vẻ đẹp sâu lắng của đôi mắt ngấn lệ, những tình tiết “kinh thiên động địa”… Người ta không thể quên những ký ức tuổi thơ, ký ức tuổi trẻ này, và kết quả là chúng cũng in sâu vào lòng người những giá trị hiện đại, kích hoạt suy nghĩ của người ta về tình yêu và là vũ khí hủy diệt con người một cách mạnh mẽ.
Viết sách cũng bị báo ứng?
Câu “Người yêu rồi sẽ cưới” xuất phát từ “Tây tương ký”. Cuốn sách này khiến nhiều người sinh ra tà niệm, dục vọng. Tác giả Vương Thực Phủ chịu quả báo, cắn lưỡi mà chết. Trên thực tế, câu nói này theo quan niệm truyền thống là sai. Người xưa cho rằng hôn nhân là do nhân quả, con người phải trân trọng số mệnh và phúc phận, không giống với quan niệm “tình yêu là quan trọng nhất” của người hiện đại.
“Tình yêu không biết từ đâu mà đến, nhưng càng ngày càng sâu.” Câu nói quen thuộc này thực ra là tựa đề của “Mẫu Đơn đình”. Cuốn sách miêu tả tình yêu nồng cháy giữa một người đàn ông và một người phụ nữ bằng những từ ngữ hoa mỹ, khiến nhiều người lầm tưởng rằng đi ngược lại đạo đức và theo đuổi tình yêu là tao nhã. Sau khi tác giả Thang Hiển Tổ qua đời, có người chết rồi sống lại đã nhìn thấy ông ấy ở âm phủ, đau đớn như thể da bị xé toạc.
Tự phản tỉnh
Tôi đã từng mơ về một tình yêu nồng cháy, nhưng thực ra tôi chỉ khao khát lấp đầy trái tim trống rỗng và phù phiếm của mình bằng đam mê và lời khen ngợi. Thực ra, tôi chỉ muốn trải nghiệm “tình yêu” và tận hưởng việc được yêu thương và trân trọng. Tôi không quan tâm đối phương là ai. Về bản chất, tôi không yêu đối phương mà là chính mình. Đối phương có phải cũng giống vậy không? Cả hai người họ có vẻ rất thích thú với vở kịch và không hề quan tâm đến việc ai sẽ đóng vai đối phương. Nhưng tôi đã từng tin rằng có người ngưỡng mộ tôi và có người không thể quên tôi. Đây là một ý tưởng tự luyến lố bịch xuất hiện sau khi trí tuệ của tôi bị che mờ.
Trước đây, tôi cảm thấy nền tảng tình cảm của cuộc hôn nhân của mình không sâu sắc, chỉ có cuộc hôn nhân nào trải qua tình yêu nồng cháy mới có nền tảng tình cảm tốt. Trên thực tế, nhiều ví dụ hoàn toàn ngược lại. Nhiều người “đam mê” chuyển từ “yêu” sang “giết nhau”, trong khi những cặp đôi trung thực và bình tĩnh thì hạnh phúc. Một số người thích sự phấn khích và không có tâm lý tận hưởng cuộc sống bình yên. Họ sẽ không cảm thấy thoải mái cho đến khi họ cạn kiệt tất cả những phước lành của mình. Bản thân tôi cũng gần như đã đi theo con đường này. May mắn thay, sau khi tôi tỉnh táo lại, tôi trân trọng cuộc hôn nhân của mình từ tận đáy lòng. Tôi đã chuyển từ việc không thích chồng mình sang đối xử với anh ấy bằng sự tử tế và tôn trọng từ tận đáy lòng. Chúng tôi cũng đã chuyển từ việc không thích nhau sang sống hòa thuận. Điều này cho thấy rằng giải quyết bất bình là cách tốt nhất để có một cuộc hôn nhân hạnh phúc, thay vì tìm kiếm cái gọi là “người phù hợp”.
Các cặp đôi trong hôn nhân không thường xuyên khen ngợi nhau. Lời khen từ người ngoài sẽ khiến họ cảm thấy người khác hiểu mình hơn. Đây là một ngụy biện do thích nghe những lời hay ý đẹp. Lời khuyên chân thành có thể gây khó chịu, nhưng chỉ những người chỉ ra khuyết điểm của bạn mới thực sự đối xử tốt với bạn. Họ sẽ không nịnh hót, lừa dối hay mong đợi bất cứ điều gì từ bạn. Một số cặp đôi từng có mối quan hệ ngọt ngào, nhưng theo thời gian, họ bắt đầu coi thường nhau, cãi vã và có chiến tranh lạnh. Tôi nghĩ rằng phần lớn điều này là do họ quá tham lam tình yêu và quá háo hức được khen ngợi và trân trọng, và trở nên bất mãn nếu không có được nó.
Ngôn ngữ chung? Hay đó là điểm yếu chung của con người?
Những người nghĩ rằng họ có “ngôn ngữ chung” thực ra có chung một điểm yếu của con người – lòng tham danh vọng, tiền bạc và tình yêu. Trong quá trình tương tác, họ dành cho nhau những lời khen ngợi và thích thú, sự quan tâm và tình yêu, ham muốn và thể hiện màu sắc, v.v. Đây không phải là tất cả những tình tiết trong phim tình cảm lãng mạn sao? Ẩn sau vẻ ngoài của “tình yêu đích thực” là sự thể hiện rõ nét sự yếu đuối của con người. Nhưng bản thân tôi trong quá khứ đã không nhìn thấu điều này, và cảm thấy rằng những chủ đề chúng tôi nói đến đều cao quý và chứa đầy vẻ đẹp của bản chất con người. Nhưng đẹp chỉ là vẻ bề ngoài, tà ác sẽ không hiện ra trước mắt người khác, ngay cả khi Bạch Cốt Tinh gian ác, cũng phải cải trang thành một người tốt bụng và xinh đẹp, cũng bởi vì như vậy, sự hỗn loạn càng thêm mãnh liệt. Như đã đề cập trong bài viết trước, “Một chút tử tế hiện lên trên khuôn mặt, nhưng nhiều điều xấu xa ẩn chứa trong trái tim.”
Những người ngoại tình thực chất là đang tự chuốc họa vào thân, họ loại bỏ những người lương thiện, chỉ tìm kiếm những người có lòng tham mãnh liệt. Những người đã trải qua điều đó đều hối hận về quyết định của mình, nhưng những người đến sau vẫn lao vào tình huống tương tự như thiêu thân lao vào ngọn lửa, tin rằng mình có sức hấp dẫn riêng. Sự kiêu ngạo của họ ngăn cản sự khôn ngoan của họ, và họ bỏ qua bản chất xấu xí của con người đằng sau sự thiếu đạo đức. Điều này cũng liên quan đến việc tẩy não các bộ phim tình cảm lãng mạn, lợi dụng lòng kiêu hãnh của con người, và khiến họ cảm thấy mình hiếm hoi và quý giá như các nhân vật trong phim, và xứng đáng được coi là tình yêu duy nhất. Đừng bao giờ tin rằng bạn là “độc nhất và tuyệt nhất”. Hãy chú ý đến những lời tốt đẹp mà bạn nghe được, và cảnh giác với sự cám dỗ của những lời khen ngợi.
Vạn ác dâm vi thủ
Văn Xương Đế Quân nói: “Trời thường giáng họa cho những kẻ háo sắc tham dâm, quả báo rất nhanh. Một số kẻ ngu si, mê muội như đang nằm mơ, không biết sợ. Nếu buông thả bản thân mà không kiểm soát hành vi, bất cứ lúc nào cũng sẽ gặp họa.”
Ngày nay, chúng ta đang sống trong “thời kỳ hỗn loạn” được mô tả trong một bài hát nào đó, khi đen và trắng đảo ngược, ma quỷ hoành hành, sự trụy lạc và xa hoa, và đạo đức sụp đổ. Trong số những người có vấn đề về sắc dục, có nhiều người thuộc tầng lớp “thượng lưu” có năng lực và phong độ, thậm chí một số người còn nghĩ rằng họ có nhân cách tốt. Nhưng không một người thực sự trung thực nào lại có bất kỳ ý nghĩ xấu nào về vấn đề này. Một số người trong phim tình cảm lãng mạn cũng thể hiện những đức tính đạo đức như lòng dũng cảm và chính nghĩa, nhưng họ lại thực hiện những mối tình vụng trộm. Đạo đức đó là giả tạo. Sắc là lửa thử vàng của đạo đức.
Càng đọc nhiều truyện về nhân quả, tôi càng kính trọng luật Trời: một người bị Thần tước mất công danh vì lời nói cuồng vọng của mình, được thể hiện dưới dạng “ngẫu nhiên”: anh ta đạt điểm hầu như tuyệt đối trong tất cả các bài thi, nhưng có một bài bị “than đèn” vô tình đốt cháy nửa trang, và không thể nộp bài được. Một thư sinh nọ bị Thần tước mất công danh vì đã viết một thỏa thuận ly hôn cho người khác. Trước đây, tôi không biết trước đây anh ta đã làm sai điều gì. Trên thực tế, chúng ta đang sống trong một thế giới hỗn loạn và đã đi quá xa khỏi con đường đúng đắn. Những câu chuyện này là sự mặc khải cho chúng ta về tiêu chuẩn khen thưởng và trừng phạt của Thần. Sau đó tôi nhận ra rằng việc ly hôn là trái với ý Thần, không phù hợp với truyền thống, và ngay cả những người giúp đỡ cũng sẽ có tội. Sau đó, vị thư sinh này đã thuyết phục được hai người tái hôn, và sự nghiệp của anh ta đã thăng tiến nhanh chóng. Sau đó, anh ta đã làm trung gian hòa giải trong mọi vụ ly hôn và cứu được nhiều gia đình. Chẳng trách có câu nói: “Thà phá mười ngôi chùa còn hơn phá một cuộc hôn nhân”. Người xưa tin rằng hôn nhân là “sự sắp đặt của Trời”, là sự sắp đặt của Thần và không nên tùy tiện phá hủy.
Chuyển họa thành phúc
Trong “Thái Thượng cảm ứng thiên hội biên”, có một câu chuyện về “sửa lỗi khuyến thiện, chuyển họa thành phúc”. Trích đoạn tóm tắt như sau:
Yên Huệ An trước kia là một kẻ phù phiếm, phóng đãng, thường lui tới các khu đèn đỏ. Anh gặp một người đang phát sách khuyến thiện trên phố. Anh thấy đó là “Cảm ứng thiên” và “Âm Chất Văn”. Anh sửng sốt khi mở ra đọc. Anh đột nhiên hối hận: “Những hành vi được mô tả trong cuốn sách này giống hệt như của tôi. Dường như chúng được viết về tôi. Tôi thật ngu ngốc! Tôi thật không xứng đáng! Các Thánh nhân cổ đại đã cảnh báo về việc tà dâm, và dạy bảo một cách nghiêm túc, nhưng tôi lại tham lam và không từ bỏ nó. Tôi không biết những điều cấm kỵ. Tôi thực sự đã phá hỏng chính mình!”
Ngày hôm đó, anh thắp hương và quỳ xuống cầu nguyện, thề sẽ không bao giờ phạm tội tà dâm nữa. Anh cũng thề sẽ in và phát hành một ngàn bản sách khuyến thiện như vậy để chuộc lại tội lỗi đã phạm phải. Anh đã thực hành từng điều một và thực sự đã giáo hóa được nhiều người ở nhiều độ tuổi khác nhau. Vì Yên Huệ An đã kịp thời ăn năn và tích cực khuyên bảo người khác làm điều thiện, nên ông không những sống lâu mà con cháu của ông còn đều là những người cao quý. Việc làm điều tốt và sửa đổi là rất quan trọng. Đúng là “Thiên Đạo trừng phạt những kẻ tà dâm mà không ăn năn hối cải tội lỗi của mình”.
Ăn năn và sửa chữa
Lừa dối người khác thì dễ, lừa dối chính mình thì không khó, nhưng lừa dối Thần thì không thể. Tôi hiểu rằng chúng ta phải chịu trách nhiệm về những việc nhỏ mình làm, và cân nhắc động cơ của mình; sau khi chết, chúng ta sẽ biết rõ ràng những việc mình làm là tốt hay xấu. Trong một số câu chuyện nhân quả, khi bị các quan âm phủ thẩm vấn, người ta hoàn toàn không thể chối cãi hay bào chữa, vì mọi thứ đều được phơi bày rõ ràng vào thời điểm đó.
Mặc dù không thể nhìn thấy chiều không gian khác, nhưng càng nghĩ, tôi càng kinh hãi. Nếu tôi thực sự nhìn thấy mọi thứ diễn ra trong tương lai, tôi sẽ thấy mọi suy nghĩ được xem xét như thế nào, một suy nghĩ xấu sẽ dẫn đến điều gì, nhiều suy nghĩ xấu xa sẽ tích tụ thành… Sau khi tôi thực sự nhìn thấy, tôi có hối hận vì đã ngu dốt và không sợ hãi trong thế giới hỗn loạn này không? Như câu nói: “Biết trước đáng giá ngàn vàng, nhưng hối hận đáng giá vạn vàng”.
Trong một câu chuyện, một thư sinh đã gặp một nhóm ma và hỏi tại sao họ không ăn năn và tìm kiếm sự cứu rỗi. Ma nói: “Trước khi chết, phải sám hối. Sau khi chết, thì không thể làm gì được nữa.” Một con ma cảnh báo thư sinh: “Chúng tôi, những con ma đói, đã uống rượu của anh nhưng chúng tôi thực sự không có cách nào để đền đáp anh, chỉ có thể tặng anh một câu: ‘Hãy sám hối khi vẫn còn sống.’”
Nhân đây, tôi cũng muốn khuyên những người bạn của tôi rằng, đừng bao giờ coi nhẹ vấn đề này, vì điều tương tự cũng áp dụng cho những ý nghĩ xấu xa trong lòng bạn. Mắt Thần như điện, không một ý nghĩ nào có thể thoát khỏi ánh mắt của các Ngài. Chúng ta không chỉ nên nhận thức được sự xấu hổ của mình và sửa chữa, mà còn phải cố gắng hết sức để thuyết phục người khác không phạm tội. Đây vừa là việc tốt vừa là sự chuộc lỗi cho những lỗi lầm của chúng ta.
Nam nữ thụ thụ bất thân
Có một câu chuyện “Thà rằng khuấy nước ngàn sông, chớ làm động tâm người tu đạo”, kể về một cô gái đã tặng giày cho bốn mươi nhà sư. Vẻ đẹp và phong thái của cô đã thu hút họ. Nhà sư già nói với cô, “Bởi vì hôm nay cô đã gieo nghiệp xấu, cô chỉ có hai lựa chọn: một là cô sẽ đầu thai thành phụ nữ trong bốn mươi kiếp, và kết hôn với mỗi một trong bốn mươi nhà sư đã bị cô thu hút. Họ cũng sẽ đầu thai trong sáu cõi, và bất kể họ được tái sinh ở cõi nào, cô sẽ phải kết hôn với họ theo nghiệp của mình. Thứ hai là cô chết ở đây hôm nay và cắt đứt cái nhân của bốn mươi lần đầu thai này.”
Ngược lại với câu chuyện này, con người không nên hy vọng mình sẽ “hấp dẫn” như một số người hiện nay, mà nên nghĩ cách để tránh “hấp dẫn”, vì sự xáo trộn vô ý trong lòng người sẽ tạo ra nghiệp chướng. Điều này khiến chúng ta nhận thức rõ hơn về sự khôn ngoan của xã hội truyền thống: tránh tương tác với người khác giới là một cách để giảm nguy cơ làm tổn hại đến đức hạnh, gây ra tai họa và xuống địa ngục. Thời xưa có câu “đàn ông lo việc bên ngoài, đàn bà lo việc bên trong”. Nghi thức xã giao thời xưa quy định khu vực hoạt động của nam và nữ phải càng tách biệt càng tốt.
Một số người tự hỏi, làm sao có thể so sánh xã hội hiện đại với thời cổ đại? Trên thực tế, mọi người đều có thể tuân thủ quy tắc “nam nữ thụ thụ bất thân” một cách tốt nhất có thể, và các vị Thần sẽ nhìn thấy rõ lòng tốt trong trái tim chúng ta muốn bảo vệ người khác và chính mình. Mặc dù nam và nữ không còn “tách biệt” về hình thức trong thời hiện đại, nhưng vẫn phải có “rào cản” riêng, và hành vi phải cố gắng phản ánh phép tắc lễ nghi “kính và tránh xa” của sự tôn trọng lẫn nhau. Giống như việc lưu trữ hóa chất, những chất dễ xảy ra phản ứng hóa học nên được giữ riêng để giảm nguy cơ nổ. Điều tương tự cũng áp dụng cho cả nam và nữ. Nếu có “phản ứng hóa học” xảy ra bên trong, sẽ có nguy cơ trượt xuống địa ngục. Giống như việc thắt dây an toàn khi đi ô tô hoặc mặc áo phao trên thuyền. Hầu hết thời gian, không cần phải có những biện pháp này cũng không sao, nhưng đó không phải là lý do để lơ là trong việc thực hiện các biện pháp phòng ngừa.
Hôn nhân không tình yêu có phải là vô đạo đức không?
Bạn có thể đã nghe câu nói rằng “một cuộc hôn nhân không có tình yêu là vô đạo đức”. Một số người thậm chí còn nghĩ rằng đây là lý do chính đáng để theo đuổi tình yêu. Trên thực tế, câu này bắt nguồn từ câu nói của Engels: “Chỉ có hôn nhân dựa trên tình yêu mới là đạo đức”. Đây không phải là sự thật mà là một ngụy biện.
Cuốn sách “Ma quỷ đang thống trị thế giới của chúng ta” viết rằng: “Sự dâm đãng là gen cố hữu của chủ nghĩa cộng sản. Marx, người sáng lập ra chủ nghĩa cộng sản, đã cưỡng hiếp một người hầu gái và sinh ra một đứa con để Engels nuôi; Engels sống với hai chị em gái; Lenin, lãnh đạo của Đảng Cộng sản Liên Xô, đã ngoại tình với Inessa trong mười năm”; “Những gì Marx và Engels ủng hộ, mặc dù thường sử dụng những từ như ‘tự do’, ‘giải phóng’ và ‘tình yêu’ để che giấu ý nghĩa thực sự của nó, thực chất là sự từ bỏ trách nhiệm đạo đức của con người, cho phép hành vi của con người bị ham muốn hoàn toàn chi phối.”
Hạnh phúc trong cuộc sống không đơn giản chỉ là tình yêu đôi lứa. Sau khi biết được hậu quả của việc ngoại tình, nhiều người thở dài: “Thiên đạo tuần hoàn, không ai có thể thoát khỏi”. Các nhà xuất bản và đài truyền hình kích thích cảm xúc của mọi người vì lợi nhuận, và trong khi họ kiếm được nhiều tiền từ tỷ suất người xem cao, họ cũng gây hại cho khán giả. Nhiều người xem họ mà không biết, thậm chí bắt chước họ, làm tổn hại nghiêm trọng đến phước lành của chính họ, nhưng lại nghĩ rằng họ đang theo đuổi hạnh phúc. Việc theo đuổi một mối quan hệ ngoài luồng không gì khác hơn là mong muốn tìm được một người hợp nhau và hạnh phúc hơn, nhưng tiền đề là những phúc phần khác vẫn không thay đổi trong khi điều này được thêm vào. Nhưng quan điểm truyền thống cho rằng những phúc phần trong cuộc sống đã được định sẵn, và việc làm tổn thương người khác để đạt được nhiều hơn thì kết quả ngược lại.
Sự ích kỷ phải trả giá
Dương Giáng từng nói: “Có người quan hệ bất chính mà mất mạng, có người quan hệ bất chính mà bệnh tật, có người quan hệ bất chính mà mọi chuyện đều hỏng bét, có người quan hệ bất chính mà gia đình tan vỡ.”
Một số cuộc khảo sát đã phát hiện ra rằng, việc tái hôn của cả hai bên trong một cuộc ngoại tình thường tệ hơn so với cuộc hôn nhân trước. Một số người đã phải chịu thảm họa, một số người thất vọng vì đối tác hiện tại tệ hơn nhiều so với người cũ, và nhiều người trong số họ lại lừa dối. Một số bình luận chỉ ra rằng, những người ngoại tình có tiêu chuẩn đạo đức thấp và ích kỷ hơn người bình thường, sau khi ở bên nhau một thời gian dài, những điểm yếu của con người họ sẽ bị phơi bày. Trong thời đại truyền thống, khi tìm kiếm bạn đời, người ta coi trọng tính cách, đạo đức và ý thức trách nhiệm, trong khi ngoại tình coi trọng sự hiểu biết về tình yêu, sự quyến rũ, v.v., mà không cân nhắc đến các nguyên tắc đạo đức và chỉ nói về cảm xúc. Điều này tương đương với việc lựa chọn người thông qua loại trừ ngược, và không cần phải nói rằng họ sẽ phải chịu hậu quả.
Người ích kỷ nghĩ rằng họ rất chu đáo với bản thân, và có thể lợi dụng người khác mà không phải chịu bất kỳ tổn thất nào, nhưng thực tế họ còn rất xa hạnh phúc. Người vị tha nghĩ ít về bản thân nhưng lại hạnh phúc hơn. Hành vi ích kỷ sẽ mang lại hậu quả cay đắng, và một trái tim ích kỷ sẽ dẫn đến sự bất hạnh, bất mãn, tức giận, ghen tị, v.v. Có vẻ như nếu mọi người không chỉ nghĩ đến bản thân mình, họ sẽ không làm điều tốt nhất cho bản thân mình. Niềm vui và nỗi buồn, bất hạnh và hạnh phúc đều do trời quyết định. Trong mọi việc, chúng ta nên suy nghĩ xem hành động của mình có phù hợp với quy luật tự nhiên hay không.
Một hiện tượng thú vị là ngay cả trong ngành giải trí hiện đại với những cảnh quay quyến rũ và cuộc sống về đêm, về lâu dài, những ngôi sao nam và nữ thành công trong sự nghiệp và hạnh phúc trong cuộc sống, thường không phải là những người phóng túng, mà là những người tỉnh táo, lý trí và trung thành về mặt tình cảm, và họ có nguyên tắc và giới hạn. Trời ban phúc cho người thiện mà.
Lời kết
Nhu cầu của con người thực ra là có hạn. Chỉ cần có đủ thức ăn, quần áo ấm và sức khỏe tốt là chúng ta nên bằng lòng, giống như Ngũ phúc bao gồm. Tuy nhiên, các khái niệm hiện đại lại dẫn dắt con người vào ảo tưởng, theo đuổi sự phấn khích. Đạo đức xã hội đang tụt dốc. Trước đây, việc theo đuổi sự phấn khích thể hiện ở việc nghiện thuốc lá và rượu; ngày nay, nó thể hiện ở việc nghiện ma túy, tình dục bừa bãi hoặc trầm cảm. Sau khi bị nhồi nhét những khái niệm hiện đại, con người lao vào con đường tham lam vô tận, và từ lâu đã xa rời tâm thái đạm bạc ninh tĩnh cần có để đạt được hạnh phúc.
Người xưa không biết mệt mỏi kể lại những nguyên lý truyền thống và những câu chuyện nhân quả. Ý định sâu xa của họ là ngăn chặn con người sa vào dục vọng và lợi ích cá nhân, làm băng hoại đạo đức và lương tâm, và cuối cùng bị Trời trừng phạt.
Mong mọi người hãy đối xử tốt với vợ/chồng mình và trân trọng những gì mình đang có, vì một khi đã mất đi thì sẽ không bao giờ trở lại. Là một con người, bạn nên biết ơn và biết đủ, và hết lòng gìn giữ thiện lương trong trái tim mình. Đó là phúc lành của riêng bạn.
Bản quyền © 1999-2025 thuộc Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/2/19/473375.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/1/24/223823.html
Đăng ngày 04-03-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.