Bài viết của Cam Lộ
[MINH HUỆ 08-01-2025] Năm Sùng Ninh thứ nhất (năm 1102), Thái Kinh được Tống Huy Tông bổ nhiệm làm tể tướng. Thái Kinh cầm quyền không lâu thì đã làm một việc đại sự kinh động cả trong và ngoài triều đình: Khắc “bia đảng tịch”. Ông ta đã có dụng tâm đưa danh sách 109 vị “gian đảng” đứng đầu là Tư Mã Quang, Văn Ngạn Bác và “tội trạng” trình báo cho Tống Huy Tông, để Tống Huy Tông hạ chiếu, khắc bia danh tính của gian đảng và dựng ở bức tường phía đông của Đoan Lễ Môn, Văn Đức Điện.
Sau đó danh sách “gian đảng” lại tăng thêm một loạt. Năm Sùng Ninh thứ tư (năm 1105), Thái Kinh gộp hai loạt lại thành một quyển sách, tổng cộng 309 người, trong đó có những nhân vật cựu đảng nắm quyền vào những năm Nguyên Hựu như Tư Mã Quang, Tô Thức, Tô Triệt, Hoàng Đình Kiên, và có cả những nhân sĩ tân đảng có thù riêng với Thái Kinh như Chương Đôn, Lục Điền, Lý Thanh Thần v.v. Thái Kinh đích thân viết văn bia, và hạ lệnh cho tất cả các quan phủ các châu huyện trong toàn quốc khắc lại bia này, để sự việc này được thông báo cho toàn thiên hạ. Đây chính là “Bia đảng tịch Nguyên Hựu” nổi tiếng trong lịch sử.
Tại sao Thái Kinh lại làm như thế này? Một là báo thù, có liên quan đến cựu đảng năm xưa khi ông ta bất đắc chí; Một nữa là đố kỵ những người nổi danh thiên hạ như Tư Mã Quang, Tô Thức v.v.; Một nữa là đánh những người bất đồng với mình để gây dựng uy quyền. Điều mọi người không hiểu là, Triều Tống, kỹ thuật chế tạo giấy và thuật in ấn vô cùng phát triển, tại sao Thái Kinh lại lựa chọn phương thức khắc bia đá? Phải chăng là khiến “kẻ thù” chịu nhục vạn thế chăng? Cách làm của ông ta quả là quá ác, quá tuyệt tình!
Cách làm của Tống Huy Tông và Thái Kinh, đã gây ra sự phản đối của rất nhiều nhân sĩ có lương tri đương thời.
Ở Cửu Giang, một anh thợ đá tên là Lý Trọng Ninh, được Thái thú Cửu Giang mời đi khắc bia. Khi nghe nói danh sách “gian đảng” khắc lên bia, anh đã lập tức từ chối. Anh nói: “Khi tôi còn nhỏ, nhà rất nghèo, học được chút tay nghề khắc đá để nuôi sống gia đình. Bình thường khi nhận được các việc lớn, đều là khắc thơ văn cũng những người như Tô Thức, Hoàng Đình Kiên. Tuy tôi chưa từng gặp họ, nhưng cũng coi như là đã nhận được ân huệ của họ. Danh sách này có tên của họ, tôi khắc thì chẳng phải là vong ơn bội nghĩa đó sao?”
Thái thú nghe xong rất cảm động, khen Lý Trọng Ninh rằng: “Rất nhiều quan lớn trong triều đều không bằng anh!”
Lịch sử là công bằng. Ai trung ai gian, trời đất lương âm tự có một cái cân, không phải là kẻ cầm quyền nói thế nào là như thế! Tống Huy Tông là hôn quân nổi tiếng trong lịch sử; Thái Kinh bị đời sau coi là gian thần sánh ngang với Tần Cối, còn những người bị ông ta công kích như Tư Mã Quang, Tô Thức, Tô Triệt, Hoàng Đình Kiên v.v., đều được người đời sau kính ngưỡng. Lý Trọng Ninh tuy là một anh thợ đá, nhưng trước áp lực, anh vẫn giữ giá trị quan làm người, đánh giá về đúng sai chất phác nhất, thực sự rất đáng quý!
Sự tình tương tự xảy ra ngày nay. Năm 1999, Trung Cộng phát động cuộc bức hại tàn khốc đối với Pháp Luân Công, các hãng truyền thông lớn rợp trời dậy đất bôi nhọ Đại Pháp, trong đó lời nói dối nổi tiếng nhất là vụ ngụy án “tự thiêu Thiên An Môn” do Truyền hình Trung ương (CCTV) tự biên tự diễn dưới sự sai khiến của Giang Trạch Dân.
Điều khiến Giang Trạch Dân không ngờ đến là, rất nhiều không tin ngụy án “tự thiêu”, lý do không tin đủ các loại các dạng:
- Có người từ những kinh nghiệm hàng ngày nhìn thấy như sơ hở của vụ ngụy án “tự thiêu”: Cảnh sát hiện trường “tự thiêu” sao lại có thể trong thời gian cực ngắn lấy ra được nhiều bình cứu hỏa như thế? Lẽ nào họ vác bình cứu hỏa đi tuần tra? Sự việc trái với lẽ thường ắt sẽ có điều quái dị.
- Có người từ góc độ y học nhìn thấy sơ hở của vụ ngụy án “tự thiêu”: Tiết mục “Phỏng vấn tiêu điểm” đưa tin, cô gái “tự thiêu” Lý Tư Ảnh làm phẫu thuật khí quản, ngày thứ 4, khi phóng viên phỏng vấn, cô hát với khí lực sung mãn. Dòng khí của cô lúc này không chạy qua thanh đới, ca hát rõ ràng là trái với kiến thức thông thường của y học.
- Có người có nhận thức sâu sắc đối với lịch sử của Trung Cộng: Từ ngày nó ra đời, luôn luôn không ngừng giết chóc và nói dối, lần này bức hại Đại Pháp, nhất định cũng không ngoại lệ.
- Có người từ sự thực nhìn ra sự kiện “tự thiêu” là có gian dối: Những người bức hại Đại Pháp như Giang Trạch Dân, Chu Vĩnh Khang, Bạc Hy Lai, Lý Đông Sinh v.v. đều là đạo đức bại hoại, tham nhũng dâm loạn, còn những đệ tử Đại Pháp xung quanh đều là đạo đức cao thượng, đầy chính khí. Vụ án “tự thiêu” nhất định là vở kịch tiểu nhân hãm hại quân tử.
- Có người thông qua so sánh: Trung Cộng thúc đẩy Giả – Ác – Đấu, Đại Pháp tín ngưỡng Chân – Thiện – Nhẫn, ai chính ai tà, chẳng phải nhìn một cái là rõ ràng rồi đó sao?
Trong tâm mỗi người đều có một cái cân. Khi Trung Cộng điên cuồng bức hại Pháp Luân Công, vẫn có ngàn ngàn vạn vạn người Trung Quốc giữ được đầu óc thanh tỉnh, nhận rõ lời dối trá của Trung Cộng. Trí tuệ của những nhân sĩ chính nghĩa này cũng rất giống với người thợ đá sáng suốt kia!
Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/1/8/488024.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/1/9/223522.html
Đăng ngày 02-03-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.