Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 28-11-2024] Từ khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, cách suy nghĩ của các thành viên trong gia đình tôi đã thay đổi rất nhiều. Trước kia, tôi không ưa chồng vì ông ấy đã lười lại còn hay hút thuốc, thậm chí tôi đã từng nghĩ đến chuyện ly hôn. Nhưng sau khi tu luyện, tôi chiểu theo nguyên tắc Chân-Thiện-Nhẫn, mối quan hệ giữa mọi người trong gia đình tôi ngày càng trở nên hòa thuận, chồng tôi cũng bỏ được thuốc lá.

Chồng tôi làm việc cho một cơ quan chính phủ, ông ấy không tham nhũng, không nhận hối lộ, đối xử tốt với mọi người và rất có uy tín. Ông ấy từng bị tai nạn xe hơi, mặc dù chiếc xe bị lật, nhưng ông ấy không hề hấn gì. Vài năm trước, con gái tôi đã từ bỏ công chức nhà nước, nghỉ hưu sớm vì cháu cảm thấy mình không phù hợp với môi trường văn hóa ĐCSTQ (Đảng Cộng sản Trung Quốc), luôn lừa dối và áp bức người dân. Sư phụ đã rất nhiều lần bảo hộ cháu. Cháu nói: “Con chỉ tin vào Sư phụ, vào Đại Pháp, chứ không tin vào bất kỳ ai khác”. Gia đình tôi sống bình an hạnh phúc dưới sự bảo hộ của Sư phụ. Đây cũng là đặc ân mà Sư tôn dành cho gia đình các đệ tử Đại Pháp.

Sau khi tôi nghỉ hưu, chúng tôi chuyển đến một thành phố mới, xung quanh tôi không có đồng tu nào. Tôi luôn theo dõi thông tin Đại Pháp và đọc bài chia sẻ của các học viên trên trang Minh Huệ. Tôi biết mình phải tu luyện tinh tấn, nhưng không thể thường hằng nghiêm khắc với bản thân, đôi lúc tôi vẫn bị cuốn theo trào lưu của xã hội người thường.

Chồng tôi là người hướng nội, bao dung và hiếm khi chỉ ra những thiếu sót của tôi. Ngay cả khi chỉ ra khiếm khuyết, ông ấy vẫn nói rất chừng mực khiến tôi vui vẻ tiếp thu. Vì vậy, chúng tôi sống rất hòa ái và hiếm khi xảy ra mâu thuẫn. Sư phụ đã an bài cho con gái giám sát tôi để giúp tôi khỏi bị lầm đường lạc lối trong dòng chảy xã hội.

Dưới đây là một vài ví dụ cho thấy con gái đã đốc thúc tôi trở thành một người chân tu.

Vào thời điểm diễn ra cuộc bầu cử Mỹ, tôi đã chấp trước vào việc ai sẽ trở thành Tổng thống. Tôi thậm chí còn quả quyết rằng có một nhà tiên tri tiên đoán chắc chắn rằng ông ấy sẽ đắc cử và rằng Thần đã chọn ông ấy. Con gái tôi đã nhắc: “Ai làm Tổng thống thì ảnh hưởng gì tới mẹ. Là người tu luyện, tại sao mẹ lại quan tâm đến chính trị?” Bất cứ khi nào tôi đề cập đến vấn đề chính trị, cháu đều lập tức nhắc nhở tôi. Cháu đã ‘phê bình’ tôi rất nhiều lần khiến tôi tỉnh ngộ, tới mức hễ nghĩ đến câu “không chính trị” là tôi lập tức im bặt.

Con gái tôi học các động tác từ video hướng dẫn luyện công của Sư phụ. Cháu đã nhiều lần chỉnh sửa động tác luyện công cho tôi, thậm chí còn bí mật quan sát khi tôi luyện công. Hễ thấy tôi bị mê mờ hay đổ tay khi phát chính niệm hoặc luyện tĩnh công, cháu lại gọi lớn: “Mẹ ngủ à?” Tôi phát hiện ra có những lúc phát chính niệm, cho dù không ngủ gật, bàn tay tôi vẫn bị đổ, bởi vì tôi phân tâm.

Trừ bỏ chấp trước vào điện thoại di động

Mặc dù tôi đã xóa ứng dụng WeChat trên điện thoại và cho rằng mình sẽ không chấp trước vào điện thoại di động nữa, nhưng một hôm, tôi tình cờ phát hiện ra trong điện thoại có nhiều ứng dụng có video ngắn. Vì tò mò, tôi mở một video ra xem, và điều này đã gia cường cho chấp trước của tôi. Sau lần đầu tiên đó, tôi đã bị cuốn vào và không thể dừng lại, tôi xem hết video này đến video khác. Có lúc tôi tự nhủ mình sẽ chỉ xem một video rồi thôi, nhưng tôi không thể dừng lại và tiếp tục xem. Khi đã xem thì xem rất lâu. Lần nào tôi cũng hối hận không nguôi, tiếc vì lãng phí rất nhiều thời gian nên tôi muốn đổi sang chiếc điện thoại di động đời cũ để không thể xem bất kỳ video nào cả. Trước đó, con gái tôi đã dùng một chiếc điện thoại di động đời cũ, tôi bèn hỏi xin cháu. Cháu vừa tìm vừa nói “Con không thể giải quyết vấn đề căn bản của mẹ theo cách này được. Mẹ phải thay đổi từ trong tâm. Đổi điện thoại có thể trừ bỏ được chấp trước của mẹ chăng?” Tôi không phục và nói, “Chính vì không kiểm soát được bản thân nên mẹ mới muốn đổi điện thoại”. Tôi đã hướng ngoại và sử dụng phương pháp của người thường.

Sau khi tìm được chiếc điện thoại cũ, tôi không thể lắp SIM, khay sim không vừa nên đành phải từ bỏ. Mỗi lần con gái thấy tôi xem video ngắn, cháu lại hét lên, “Sao mẹ lại xem video nữa thế? Hôm trước mẹ còn hùng hồn muốn đổi điện thoại di động cơ mà? Chẳng phải vấn đề là ở mẹ sao?” Do vậy, mỗi lần xem video ngắn trên điện thoại, tôi cảm thấy mình như tên trộm và đang mắc một tội lớn. Nhưng hiện giờ tôi đã có thể kiểm soát bản thân và hiếm khi xem video ngắn.

Niệm đầu bất chính

Một hôm, trong lúc đang thái rau tôi bị dao cắt vào đầu ngón tay. Vết cắt rất sâu, đau đến mức phát khóc. Con gái tôi nói, “Chẳng phải mẹ từng bảo, niệm đầu là rất quan trọng hay sao? Vậy mà mẹ lại thế này?” Tôi chợt bừng tỉnh, ngay lập tức ngừng kêu la và tự nhủ mình sẽ ổn thôi. Rất nhanh sau đó, cơn đau biến mất và đầu ngón tay đã ngừng chảy máu.

Đôi khi tôi cảm thấy khó chịu liền biểu hiện ra mặt. Theo thói quen, tôi muốn sử dụng biện pháp của người thường lập tức bị cháu mắng, “Chính niệm của mẹ đâu rồi? Sao không thấy mẹ giống người đã tu luyện hai, ba chục năm gì cả”.

Nặng nhân tâm

Cám dỗ trong xã hội người thường là rất lớn. Ngay cả đến những thứ nhỏ nhặt cũng có thể kéo tôi vào. Ví như tôi bị di truyền tóc bạc, ngoài 30 tuổi đã phải nhuộm tóc. Gần đây, tôi bị chấp trước vào một loại dầu gội quảng cáo rằng gội xong tóc sẽ đen trở lại. Con gái lại chế giễu tôi, “Mẹ còn tin vào điều này à. Là một người tu luyện và là một trí thức, mẹ có thể dễ bị lừa đến vậy sao. Bây giờ thì con đã hiểu tại sao người xuất gia phải cạo trọc đầu rồi”.

Hay ví như tôi muốn giảm cân và sợ tăng cân khi ăn thứ gì đó. Con gái tôi bảo: “Sao mẹ lại như thế, hơn 20 năm tu luyện Pháp Luân Đại Pháp đi đâu hết rồi”. Có lúc lời vừa nói ra khỏi miệng, tôi lập tức nhận ra mình giống như một người thường.

Có nhiều việc con gái không chỉ nói tôi một lần là xong, sợ tôi quên cháu còn lôi hết những chuyện cũ ra nói, lúc thì chỉ trích, lúc cay nghiệt, lúc mỉa mai. Đôi khi cháu nói quá mức khiến tôi bị khuấy động nhân tâm. Kết quả là, tôi im lặng thì không sao, còn càng biện giải và tìm lý do phản bác thì tôi lại càng bị “phê bình” nặng hơn. Dần dần, tôi giữ được bình tĩnh và biết mình cần hướng nội tìm. Vào những lúc như vậy tôi lại nghĩ đến Pháp của Sư phụ:

“Có lẽ chư vị bảo rằng lời nói kia làm chư vị rất cáu, đụng trúng chỗ đau của chư vị, chư vị mới cảm thấy bị kích thích [cáu giận]. Cũng có lẽ là thật sự oan uổng cho chư vị, nhưng lời đó lại không nhất định là họ nói đâu, có thể là tôi nói đó. (mọi người cười) Bấy giờ tôi chính là xem chư vị đối đãi việc ấy như thế nào; bấy giờ chư vị đụng phải họ nhưng thực ra là chư vị bằng như đụng phải tôi” (Giảng Pháp tại Manhattan, Giảng Pháp tại các nơi X)

Tôi nghĩ: “Đây chính là Sư phụ bảo con gái nói. Là Sư phụ đang nói”. Lời của Sư phụ sao tôi dám phản bác, tôi cần hướng nội tìm chấp trước.

Tôi thực sự cảm nhận được lòng từ bi của Sư phụ. Ngài đã hao tâm để coi sóc bảo hộ cho các đệ tử. Đối với người không có hoàn cảnh học Pháp tập thể như tôi, việc giám sát của con gái đã khởi tác dụng đốc thúc rất lớn đối với tôi. Cháu cũng tận tâm làm tròn bổn phận của mình, tận lực nhắc nhở tôi mọi lúc mọi nơi nên hành xử như một người tu luyện. Tất nhiên, không phải lúc nào tôi cũng ỉ lại vào cháu, điều quan trọng nhất là chủ ý thức phải mạnh, lúc nào cũng phải nghiêm khắc với bản thân.

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/11/28/485504.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/1/22/223793.html

Đăng ngày 19-02-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share