[MINH HUỆ 19-05-2012] Tôi sống trên núi ở độ cao hơn 2000 mét. Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1997. Nơi tôi sống không có nhiều người ở. Mặc dù tôi là người duy nhất tu luyện Pháp Luân Công trong vùng, tôi không cảm thấy cô đơn, vì tôi biết rằng Sư Phụ luôn chăm sóc cho tôi. Tôi chưa bao giờ được nhìn thấy Sư Phụ, nhưng tôi biết rằng Sư Phụ luôn ở bên tôi. Pháp Luân Đại Pháp thường triển hiện huyền năng để khích lệ tôi vững bước trên con đường tu luyện. Dưới đây, tôi sẽ đưa ra một vài ví dụ để chia sẻ với các bạn.

Cái ao “kỳ diệu”

Nơi tôi ở giống như một căn hộ kép. Có hai gia đình sống ở đó. Nhà tôi có 3 người. Cả hai hộ đều nuôi nhiều gia cầm bao gồm gà, vịt và ngỗng cũng như cừu và lợn. Ngọn núi nơi chúng tôi sống có nhiều sườn dốc, vì thế mà nguồn cung cấp nước luôn là một vấn đề.

Chúng tôi quyết định dành dụm tiền để tạo ra một cái ao nhỏ, và xuống thị trấn mua 2 bao xi-măng, và một ít thuốc nổ. Chúng tôi dùng thuốc nổ tạo một cái hố và trát xi-măng để trữ nước mưa. Trong nhiều năm, chúng tôi (cả hai gia đình) phụ thuộc vào cái ao này để lấy nước.

Cái ao được đổ đầy nước mưa. Khi nó đầy nước, chúng tôi có đủ nước dùng cho khoảng một tháng. Thường thì nguồn cung cấp nước không phải là vấn đề. Tuy nhiên khi trời hạn hán thì nó là một vấn đề lớn. Chúng tôi đã trải nghiệm một phép màu với cái ao vào năm 2004. Năm đó, chúng tôi chịu một trận hạn hán lớn nhất trong vòng 100 năm. Nó kéo dài trong 3 tháng, và nhiệt độ trung bình ở mức 40.5 độ C hoặc hơn thế mỗi ngày. Hàng xóm của tôi nói rằng: “Nếu nhiệt độ cứ tiếp tục thế này, chẳng mấy chốc nước của chúng ta sẽ cạn sạch.” Nếu điều này xảy ra, chúng ta sẽ phải đi hàng chục dặm để mang nước về. Chúng ta sẽ gặp nhiều khó khăn, “Chúng ta nên làm gì?” Tôi không hề hoảng sợ.  Sư Phụ nói rằng thảm họa ập đến để trừng phạt những người xấu. Những người tốt sẽ không bị ảnh hưởng bởi thảm họa. Tôi nói với người hàng xóm, “Chừng nào anh còn là người tốt và giữ gìn lương tâm tốt, anh sẽ không bị ảnh hưởng bởi đợt hạn hán.”

Tâm tôi không hề dao động. Hàng ngày tôi tiếp tục học Pháp và tập công. Cuối cùng, không có chuyện gì xảy ra với nguồn cung cấp nước. Thậm chí còn ngạc nhiên hơn, cho dù chúng tôi có sử dụng bao nhiêu nước trong ao, nó vẫn giữ mực nước ở mức ban đầu. Hàng xóm tôi đã rất ngạc nhiên bởi điều này.

Cây muống biển không chết bất chấp đợt hạn hán kéo dài

Trong đợt hạn hán, nhiệt độ duy trì ở mức 40.5 độ hoặc cao hơn trong hơn 50 ngày. Thậm chí những người cao tuổi trong vùng nói rằng họ chưa bao giờ trải qua đợt hạn hán nào khắc nghiệt như thế này trong cuộc đời. Nhiệt độ cao đến nỗi những cây thông cổ thụ cũng chết. Cỏ thì sắp sửa cháy. Đất đai trở thành cát tơi. Không thể trồng được bất cứ loại rau gì. Chúng tôi có thể thấy những luồng hơi nóng cuộn lên từ mặt đất. Bầu trời giống như một quả cầu lửa. Thậm chí không có dấu vết của mây. Nó giống như là đang sống trong một cái lò luyện thép.

Một hôm, tôi xuống thị trấn có chút việc. Tôi thấy một người nông dân đang bán cây rau chân vịt sống trên cạn (rau muống biển, một loại rau mọc trên đất chứ không phải dưới nước). Tôi mua vài cân về nhà. Vợ tôi đã rất mừng khi nhìn thấy những cây rau đó, nghĩ rằng cô ấy sẽ có một bữa ăn thịnh soạn. Tôi bảo với vợ rằng rau này để trồng. Vợ tôi nhìn tôi, có vẻ bối rối, cười và nói:“Anh đang nói gì vậy? Đất nóng đến nỗi nó có thể luộc được trứng. Nếu anh trồng rau này lên đất, em đảm bảo chưa đến một ngày, chúng sẽ bị thiêu cháy.” Tôi không để tâm tới những gì cô ấy nói. Tôi biết mình đang làm gì. Tôi là một học viên Đại Pháp; không có gì có thể cản đường tôi. Tôi biết rằng tôi có thể trồng rau chân vịt trên đất bất chấp cái nóng. Vì thế tôi để dành một bó cho bữa tối, và trồng chỗ còn lại trên đất. Tôi không thể tưới rau chân vịt bằng nước trong ao vì nó được dùng cho sinh hoạt của 9 người. Tôi tin vào huyền năng của Đại Pháp. Sáng hôm sau, tôi thấy rằng cây rau chân vịt vẫn chưa bị khô héo và chết đi. Vài ngày sau đó, các cây rau bắt đầu đâm chồi. Sau đó, chúng mọc thêm nhiều cành mới. Bất chấp cái nắng như thiêu như đốt, các cây rau muống biển vẫn mọc xanh mơn mởn. Vụ rau này thừa đủ để nuôi cả nhà tôi.

Cây tiêu huyền có thể “nhìn”

Nhà tôi xây bằng bùn. Mái nhà được lợp bằng ngói. Ở sân sau nhà tôi có một cây tiêu huyền vài chục năm tuổi. Nó cách nhà tôi 2 mét. Cây tiêu huyền này lớn tới nỗi bốn người ôm quanh thân không xuể. Nó cao khoảng 10 mét. Mùa hè năm 2005, một trận bão đã làm đổ cây. Cái cây đó có thể đổ lên mái nhà, khiến cho nhà tôi bị sập. Tuy nhiên, cây tiêu huyền này có “mắt”. Khi nó đổ xuống,  nó không hề đổ lên mái nhà mà đổ bên cạnh ngôi nhà. Có rất nhiều sự việc như thế này.

(Theo Thông tri kêu gọi gửi bài kỷ niệm 20 năm Pháp Luân Đại Pháp hồng truyền.)


Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2012/5/19/【征稿选登】深山修炼有神护-256674.html

Bản tiếng Anh:https://en.minghui.org/html/articles/2012/5/30/133694.html

Đăng ngày: 12-6– 2012. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share