Bài viết của một học viên Đại Pháp tại Trung Quốc
[MINH HUỆ 21-08-2024] Năm nay tôi 37 tuổi. Tôi đã theo mẹ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp từ khi còn nhỏ. Sau đó, bà bị bắt giam trong trại lao động cưỡng bức vì tín tâm của mình. Tôi đã mất đi môi trường tu luyện và dần dần đắm chìm trong lối sống của người thường.
Sau khi mẹ tôi trở về nhà, bà đã nhiều lần cố gắng khuyên tôi quay trở lại tu luyện Đại Pháp. Tôi ngoài miệng hứa sẽ tu luyện, nhưng do chấp trước quá nhiều quá mạnh ngăn trở, tôi đã không thể tiếp tục tu luyện. Giờ đây mỗi khi nhớ lại, tôi lại ngập tràn hoài niệm về một cuộc sống vui vẻ và ham muốn hưởng lạc.
Khi đại dịch COVID bùng phát, đó là một gậy cảnh tỉnh khiến tôi nhận ra mình nên quay lại tu luyện. Cuộc đại đào thải của nhân loại sắp bắt đầu, tôi nhận ra rằng mình tới nhân gian với một sứ mệnh. Có rất nhiều chúng sinh đang mong chờ được cứu và chưa biết chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp.
Ngày tôi quyết định trở lại tu luyện, tôi nhớ rõ mình đã đứng trước Pháp tượng của Sư phụ, trong tâm vô cùng kích động nói với Ngài rằng: “Đệ tử của Ngài đã trở về. Con hứa sẽ quyết tâm bắt kịp tiến trình Chính Pháp, làm tốt ba việc mà Sư phụ an bài, hoàn thành sứ mệnh tiền sử”. Trong tâm tôi tràn ngập sự hối hận, đồng thời cũng vô cùng quyết tâm.
Tôi đã không luyện công trong nhiều năm, vì vậy tối hôm đó tôi quyết định luyện đủ năm bài công Pháp, bao gồm cả bài công pháp thứ hai (Pháp Luân Trang Pháp) trong một giờ. Cánh tay tôi mỏi đến nỗi tôi cảm thấy không thể giữ được nữa, nhưng tôi vẫn kiên trì cho đến khi kết thúc. Đến bài công pháp thứ năm, tôi chỉ có thể ngồi song bàn được 15 phút, thời gian còn lại tôi ngồi đơn bàn. Sau khi hoàn thành năm bài công pháp, toàn thân tôi cảm thấy thật nhẹ nhõm. Cảm giác được trở về với Đại Pháp thật tốt đẹp và thần thánh biết bao.
Sau đó, tôi nhờ mẹ thỉnh giúp mình tất cả các sách Đại Pháp. Tôi đọc hết các kinh văn của Sư phụ theo trình tự thời gian và nhận ra tu luyện là nghiêm túc phi thường nhường nào. Tôi thật may mắn biết bao khi có thể quay trở lại tu luyện. Nếu tôi vi phạm thệ ước, trách nhiệm sẽ vô cùng trọng đại. Nhờ sự giúp đỡ của mẹ, tôi đã liên lạc với nhóm học Pháp trong vùng. Hàng ngày tôi tới đó, lắng nghe các đồng tu chia sẻ trải nghiệm và cảm thấy mình đang dần bắt kịp.
Để bắt kịp tiến trình Chính Pháp, tôi đã nhờ các đồng tu giúp mua một chiếc máy tính xách tay và cài đặt hệ điều hành. Khi kết nối với trang Minh Huệ, nhìn thấy bức hình của Sư phụ tĩnh tọa trên núi, nước mắt tôi không ngừng tuôn rơi. Sư phụ từ bi vĩ đại đã vì các đệ tử Đại Pháp và chúng sinh mà chịu rất nhiều thống khổ, tôi cảm thấy hổ thẹn vì đã lãng phí quá nhiều năm như vậy. Tôi thầm quyết tâm nhất định phải nắm chặt cơ duyên này và tinh tấn thực tu.
Trong thời gian đại dịch, chúng sinh rất cần được biết chân tướng, nên tôi đã mua một chiếc máy in nhỏ, giấy in và miếng dán tự dính. Tôi đã học cách tải tạp chí định kỳ từ trang Minh Huệ, cách in, đóng bìa và làm nhãn dán. Hàng ngày, tôi tới hành lang của các tòa nhà chung cư để phát và dán tài liệu chân tướng.
Buổi sáng, tôi ra ngoài để phát các tài liệu mình đã chuẩn bị từ tối hôm trước, sau đó quay về để in và học các kinh văn của Sư phụ. Buổi chiều, tôi tham gia nhóm học Pháp. Tối đến, tôi cùng với các con đóng tài liệu mà mình đã in ra từ sáng.
Trong năm đầu sau khi quay trở lại tu luyện, trong đầu tôi không có tạp niệm, chỉ hy vọng chúng sinh có thể minh chân tướng càng sớm càng tốt và thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Mỗi lần ra ngoài phát tài liệu, tôi đều xuất chính niệm mạnh mẽ, cầu xin Sư phụ gia trì, giúp chúng sinh hiểu chân tướng và không hành ác.
Khi lệnh phong tỏa COVID được dỡ bỏ, tôi cũng thoải mái hơn một chút. Thay vì ra ngoài hàng ngày, hai hoặc ba ngày tôi mới ra ngoài một lần. Đôi khi tôi lười đến nỗi không luyện một mạch năm bài công pháp, tôi không thể theo kịp việc phát chính niệm vào lúc nửa đêm. Tâm tính của tôi cũng rất kém. Tôi từng nghiêm khắc yêu cầu bản thân phải thật bình tĩnh khi nói chuyện với các con. Tôi cảm thấy miễn là tôi không cáu giận, các cháu sẽ bình tĩnh lại. Nhưng giờ đây, tôi rất dễ nổi cáu và hay quát mắng chúng. Càng tức giận và càng quát mắng, các con tôi càng làm những việc mà tôi không thể chịu được.
Thỉnh thoảng tôi mua hàng trên mạng, có lần vô tình tôi nhấp vào một video từ một trang mua sắm. Từ đó trở đi, tôi không thể kiềm chế được bản thân, trong đầu cứ nghĩ: “Mình chỉ xem video này một lát thôi”. Lúc đầu, tôi có thể kiểm soát ý niệm này, biết rằng đó là những vật chất xấu đang can nhiễu. Nhưng càng ngày tôi càng không thể ức chế nó. Tôi đã mất kiểm soát, xem video trong thời gian dài và có lúc nghĩ tới nó trong khi học Pháp.
Tôi biết một chấp trước đã hình thành. Tôi bèn chuyển điện thoại sang chế độ im lặng và bảo các con cất đi. Khi không có điện thoại bên cạnh, tôi cảm thấy thanh tịnh. Tôi buộc mình dùng cách này để buông bỏ chấp trước. Tôi cũng nhận ra rằng Internet thực sự có hại cho nhân loại. Đệ tử Đại Pháp cai nghiện internet là điều vô cùng khó huống chi một người thường không có bất kỳ sự ước thúc nào.
Sau một thời gian tinh tấn học Pháp và chia sẻ với các học viên, tôi cảm thấy mình đã tìm lại được trạng thái tu luyện như thuở ban đầu và có thể toàn tâm toàn ý làm tốt ba việc mà Sư phụ yêu cầu. Khi trạng thái tu luyện của tôi đi đúng hướng, mọi việc xung quanh đều trở nên ổn hơn: sau giờ làm chồng tôi chủ động nấu ăn, các con chịu nhường nhịn và cư xử tốt với nhau. Hầu hết mọi người xung quanh chúng tôi đều có kết quả xét nghiệm dương tính với COVID-19, cả gia đình tôi đều bình an, không xuất hiện triệu chứng nhiễm vi-rút.
Mặc dù các con và chồng tôi không phải là học viên Đại Pháp, nhưng họ vẫn luôn âm thầm ủng hộ Đại Pháp. Họ thường cùng tôi nghe các bài giảng của Sư phụ và các bài chia sẻ trên Minh Huệ, giúp tôi đóng các tài liệu giảng chân tướng. Hàng tuần anh ấy cũng giúp tôi giao tài liệu cho các học viên. Cả nhà tôi đều được thụ ích từ Đại Pháp. Ba đứa trẻ hiếm khi đau ốm. Ngay cả đôi khi bị cảm lạnh hoặc sốt, chúng cũng không dùng thuốc và chưa bao giờ đi viện.
Thỉnh thoảng, nếu ai đó trong nhà cảm thấy khó chịu, tất cả chúng tôi cùng niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” và tôi bật ghi âm các bài giảng của Sư phụ. Ngày hôm sau người đó sẽ hoàn toàn bình phục. Chồng tôi đã chứng kiến sức mạnh phi thường của Đại Pháp qua các con và anh ấy rất tôn kính Sư phụ. Khi thức dậy vào buổi sáng mà chưa thấy tôi dâng hương cho Sư phụ, anh ấy sẽ chủ động rửa tay và dâng hương cho Ngài.
Cảm ân Sư tôn đã kéo con ra khỏi vũng bùn và thanh lý cơ thể cho con. Đệ tử phải tinh tấn học Pháp, làm tốt ba việc, hoàn thành sứ mệnh tiền sử và trở về gia viên cùng Ngài.
Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/8/21/480941.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/10/9/221165.html
Đăng ngày 30-10-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.