Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 04-07-2024] Trong suốt một thời gian dài, tôi đã không thể vứt bỏ được một chấp trước. Mỗi khi nhìn thấy đồng tu nào đó không hành xử theo các tiêu chuẩn của Pháp, tôi cảm thấy khó chịu, thậm chí còn ngán ngẩm, và tôi cũng bị lo lắng khi thấy chấp trước cứng đầu ở một số đồng tu tinh tấn.

Khi tiếp xúc với người thường (bao gồm cả người nhà của tôi không phải là học viên), hễ nhìn thấy các thiếu sót của họ thì tôi thường hướng nội để xem liệu mình có các vấn đề đó hay không. Tôi không bao giờ phàn nàn về họ, vậy tại sao tôi lại không thể bao dung các đồng tu khác?

Mới đây, tôi thấy một đồng tu đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp được 20 năm, khi xảy ra chuyện gì, anh ấy luôn phàn nàn, nói rằng điều này điều nọ là do lỗi của ai đó, chứ hoàn toàn không phải lỗi của anh. Tôi nghĩ điều Pháp dạy về vấn đề này rất rõ ràng rồi – và tôi băn khoăn tại sao người này lại không hướng nội.

Một hôm, trong lúc ăn cơm, tôi mở đài phát thanh Minh Huệ và đang phát bài “Giải thể văn hóa đảng”. Tôi nghe một lúc rồi chợt tỉnh ngộ: Chính là văn hóa Đảng đang can nhiễu tôi và các đồng tu.

Vì sao tôi không thể bao dung các đồng tu khác? Từ Pháp chúng ta biết rằng phần tu tốt của chúng ta đã được cách khai, nên điều mà chúng ta nhìn thấy là các chấp trước con người cần phải bị thanh trừ và quy chính.

Trong văn hóa Đảng, chúng ta luôn luôn đúng – dù chuyện gì xảy ra thì luôn là lỗi của người khác. Đảng lúc nào cũng vĩ đại, quang vinh và đúng đắn. Theo văn hóa truyền thống, những người thiếu nhún nhường chính là xa rời các yêu cầu của Pháp. Thay vì hướng ngoại và phê phán người khác thì chúng ta phải hướng nội tìm và tu chính bản thân mình.

Theo văn hóa Đảng, ai ai cũng phải suy nghĩ và hiểu mọi thứ theo cùng một lối. Điều này đã đi đến cực đoan và bỏ qua tính đa dạng và tính toàn diện được đề cập trong văn hóa truyền thống. Nó không phù hợp với Pháp, Pháp vốn dạy rằng ở các tầng thứ khác nhau có các thể ngộ khác nhau. Các học viên cũng đang tu luyện ở các tầng thứ khác nhau.

Văn hóa Đảng là cưỡng ép – nó nhấn mạnh vào một số tiêu chuẩn nhất định mà áp đặt đối phương. Chúng ta không nên dùng Pháp để đánh giá các học viên khác bởi vì họ có chấp trước khác nhau và thể ngộ cũng khác nhau.

Một học viên lâu năm từng hay nói mọi việc là do lỗi của người khác, qua quá trình học Pháp, cô ấy đã biết hướng nội và không còn ghét bất cứ ai nữa. Tôi từng thường thấy khó chịu với hành vi của cô ấy và phán xét cô trước khi truy xét bản thân mình. Giờ đây, tôi nhận ra rằng tôi đã không hướng nội một cách vô điều kiện. Sư phụ đã an bài điều đó để giúp tôi nhìn ra chấp trước của mình.

Sư phụ giảng:

“Khi đều có thể rất thản nhiên đối mặt với uỷ khuất dẫu lớn đến mấy, đều có thể bất động tâm, đều không tìm cớ cho mình, có rất nhiều việc thậm chí chư vị không cần tranh biện, bởi vì trên con đường tu luyện này của chư vị không có việc ngẫu nhiên nào cả; có lẽ khi nói chuyện với nhau làm xúc động chư vị, có lẽ cái nhân tố để phát sinh mâu thuẫn với chư vị có quan hệ đến lợi ích chính là do Sư phụ đưa vào. Có lẽ chư vị bảo rằng lời nói kia làm chư vị rất cáu, đụng trúng chỗ đau của chư vị, chư vị mới cảm thấy bị kích thích [cáu giận]. Cũng có lẽ là thật sự oan uổng cho chư vị, nhưng lời đó lại không nhất định là họ nói đâu, có thể là tôi nói đó. Bấy giờ tôi chính là xem chư vị đối đãi việc ấy như thế nào; bấy giờ chư vị đụng phải họ nhưng thực ra là chư vị bằng như đụng phải tôi.” (Giảng Pháp tại Manhattan [2006])

Lời kết

Chúng ta phải thừa nhận rằng các đồng tu là khác nhau. Mỗi người (kể cả chính chúng ta) có các chấp trước khác nhau, mức độ chấp trước khác nhau, thể ngộ về các Pháp lý khác nhau, các yếu tố bẩm sinh khác nhau và đắc được những thứ khác nhau. Việc chú ý đến những khác biệt này có thể giúp chúng ta bao dung với các đồng tu. Nó có thể giúp chúng ta buông bỏ được tự ngã và đối đãi với mọi người và mọi việc chúng ta gặp bằng sự điềm tĩnh.

Sư phụ an bài hết thảy để giúp chúng ta thanh trừ nghiệp lực, tịnh hóa bản thân, và đề cao chính mình. Khi chúng ta có thể sử dụng tốt Pháp bảo hướng nội, chúng ta sẽ thấy mọi người, mọi việc mà chúng ta gặp đều có nguyên nhân. Sự vô lý của người khác là đang phản ánh chấp trước của chính chúng ta, chỉ ra chấp trước ẩn sâu mà chúng ta không nhận thức được. Sư phụ đã có an bài tốt nhất để cứu độ mỗi từng đệ tử.

Trên đây là thể ngộ cá nhân của tôi mà tôi muốn chia sẻ.

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/7/4/479233.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/9/28/221044.html

Đăng ngày 17-10-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share