Bài viết của một học viên Pháp Luân Công ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 03-09-2024] Tôi đã chứng kiến sự ra đi của rất nhiều học viên Đại Pháp. Thông thường, tôi nhận thấy rằng những người này đã đạt được quả vị vào lúc rời đi, rời khỏi thế gian dưới hình tượng Bồ Tát hoặc Phật. Nhưng đối với những học viên rời đi sớm hơn, chúng tôi không chắc chắn rằng liệu họ đã đạt đến quả vị mà họ cần phải đạt đến. Vì vậy, để bày tỏ sự tôn trọng, hầu hết mọi người đều hạn chế bàn luận về sự ra đi của họ.

Có nhiều lúc, tôi có thể tiếp xúc với một số học viên này sau khi họ rời khỏi thế gian. Họ tiết lộ với tôi nguyên nhân cho sự ra đi của mình. Một học viên địa phương, chú Phong, đã qua đời vào tháng 7. Tôi xin chia sẻ ở đây điều tôi quan sát được tại tầng thứ của mình.

Khi nhận được cuộc gọi thông báo về tình trạng của chú Phong, tôi đã lập tức đến nhà chú ấy. Chú ấy dường như đang mất đi ý thức và có hai học viên đang lay gọi chú ấy tỉnh lại. Tôi liền ngồi xuống để phát chính niệm. Trong cảnh tượng tôi nhìn thấy, chú Phong có vẻ như đang mất kiên nhẫn với chính niệm của chúng tôi, cho rằng chúng không khởi tác dụng lắm. Tôi vẫn tiếp tục phát chính niệm.

Sau đó, tôi nhìn thấy một vị thần đứng cạnh tôi, mặc áo cà sa, đầu trọc và một tay giơ lên. Tôi còn nhìn thấy một tòa sen màu đen, nửa sáng nửa tối, nằm ở vị trí đan điền của chú Phong và một linh thể màu đen tại vùng tim chú ấy. Trong những tình huống như thế này, chính niệm của tôi khởi tác dụng quá ít. Không lâu sau đó, nhân viên cứu thương tới nơi nhưng đã không thể cứu được chú ấy. Sau đó, thân thể chú ấy được đưa đến nhà tang lễ.

Sáng sớm hôm sau, trong khi đả tọa, tôi đã cố gắng liên hệ với chú Phong. Chú ấy xuất hiện, trông buồn ngủ và mệt mỏi như thường lệ. Lớp da ở đằng trước thân thể chú ấy đã đông cứng lại. Khi còn sống, chú ấy đã rất chật vật để duy trì trạng thái chủ ý thức mạnh, đặc biệt là trong lúc học Pháp và phát chính niệm chú ấy thường ngủ gật. Chú Phong còn gặp vấn đề về da liễu trường kỳ và việc gãi ngứa liên tục đã tàn phá làn da của chú một cách nghiêm trọng. Hai vấn đề không giải quyết được này rốt cuộc đã dẫn đến cái chết của chú ấy.

Sau đó, chú Phong triển hiện ra một hình tượng khác, đứng trên một tòa sen lớn. Tôi nhận ra đây là đại diện cho phần đã tu luyện tốt của chú ấy và đã được cách khai khỏi phần tu luyện chưa tốt.

Khi tôi hỏi liệu chú ấy sẽ đầu thai hay ở yên một chỗ, chú đáp rằng sẽ ở yên một chỗ. Khi tôi hỏi về những thành tựu của chú ấy, tôi nhìn thấy một phần của một tượng Phật với rất nhiều đầu chồng lên nhau, cái này chồng lên trên cái kia, mỗi đầu đều sáng lấp lánh vàng kim. Những tầng bên dưới cùng tạo thành một bệ đài to lớn với vô số đầu Phật.

Tôi tiếp tục nói với chú ấy về sứ mệnh và những trách nhiệm của đệ tử Đại Pháp mà chú ấy lẽ ra phải hoàn tất, cũng như việc cứu độ thêm nhiều chúng sinh hơn. Chú ấy không phản hồi gì về việc này.

Khoảng 6 giờ tối ngày hôm đó, tôi cùng với rất nhiều học viên khác phát chính niệm để thanh lý thân thể của chú Phong. Đột nhiên, tôi nhìn thấy một luồng ánh sáng vàng kim chiếu rọi rực rỡ. Chú Phong xuất hiện trong chiếc áo cà sa màu đỏ và mái tóc xoăn màu xanh lam, trông như một thanh niên trẻ tuổi. Tay trái chú ấy đang giơ lên và tay phải hướng ra ngoài. Một vòng hào quang lớn sau lưng chú ấy đang tỏa ra ánh sáng vàng kim. Tôi chưa từng nhìn thấy một hình tượng Phật rõ ràng đến thế và tự hỏi nó có phải là thật không. Một vài phút sau đó, hình ảnh này biến mất.

Sáng hôm sau, trong khi đả tọa, tôi lại nói chuyện với chú Phong một lần nữa. Tôi nói chú ấy hãy quay trở về nếu có thể nhưng chú ấy không đáp lời tôi.

Theo quan sát của tôi, sự qua đời của mỗi học viên đều là do bức hại. Các sinh mệnh tà ác, thể hiện ra là những hình tượng hắc ám, bám chặt lấy các bộ phận trên thân thể những học viên này. Tôi luôn luôn phát chính niệm để thanh lý những sinh mệnh tà ác đó cho đến khi thân thể của họ được hỏa táng.

Sư phụ không hề muốn các học viên rời khỏi thế gian quá sớm, bởi vì việc cứu người cần có nhân lực và một học viên có thể làm được rất nhiều điều. Tuy nhiên, sự qua đời của một học viên có thể là do nhiều yếu tố khác nhau gây ra. Chú Phong đã phải gánh chịu hai loại nghiệp lực khác nhau: chứng mệt mỏi mãn tính trong hơn 20 năm và một loại bệnh da liễu được gọi là xơ cứng bì, có thể dẫn đến tăng huyết áp và làm tổn thương tim. Nhân viên cứu thương đã khẳng định rằng chú Phong qua đời vì bị đau tim.

Khi tôi nhìn thấy chú Phong lần thứ hai, trên ngực chú ấy có một lớp da rất dày. Có thể nó ám chỉ rằng thân thể chú ấy bị bao phủ bởi nghiệp lực. Sinh mệnh chú ấy có lẽ đã được kéo dài để tu luyện. Khi thấy tro của chú, tôi nhìn thấy những thứ khiến tôi nhận ra rằng có những sinh mệnh ôm giữ oán hận đối với chú ấy. Có lẽ chúng không chịu rời xa chú ấy, dẫn đến tình trạng mệt mỏi, bệnh da liễu và rốt cuộc là cái chết của chú. Chúng đã kiểm soát chú ấy cho đến giây phút cuối cùng của nghi lễ hỏa táng, hoàn tất nhiệm vụ của mình.

Chú Phong đã tích cực tham gia vào nhiều hạng mục Đại Pháp và có đóng góp quan trọng trong việc cứu người. Chú ấy rất kiên định đức tin vào Đại Pháp và đều học Pháp luyện công mỗi ngày, ngay cả khi trải qua những ma nạn lớn. Giống như nhiều học viên đã qua đời khác, thân thể chú Phong đã gần như chuyển hóa thành vật chất cao năng lượng. Nhưng vì tâm oán hận sâu sắc của những sinh mệnh này đối với chú ấy, hoặc vì nghiệp lực từ một số sai lầm nào đó mà chú ấy đã phạm phải, chú ấy đã không thể giải quyết được vấn đề này.

Trường hợp của chú Phong để lại cho chúng ta một số suy ngẫm.

1) Khi can nhiễu từ nghiệp lực không thể được giải quyết trong một thời gian dài, thông thường là có nguyên nhân to lớn đằng sau, điều thậm chí có thể đe dọa đến mạng sống của học viên đó. Vì nó có thể làm tiêu hao ý chí của học viên, nên điều then chốt là phải gia cường chủ ý thức, đây là chìa khóa then chốt để vượt qua can nhiễu.

2) Để chứng thực Pháp và cứu người một cách hiệu quả, các học viên phải duy trì một trạng thái tu luyện tốt và một thân thể khỏe mạnh, vốn yêu cầu phải học Pháp và luyện công một cách tinh tấn.

3) Đối với những học viên tu luyện không tinh tấn, đây cũng là một lời nhắc nhở dành cho họ. Mặc dù chúng ta có thể không nhìn thấy những thay đổi trên bề mặt, nhưng miễn là chúng ta đang tu luyện bản thân trong Đại Pháp, thì tầng thứ của chúng ta đang đề cao và thân thể chúng ta đang thay đổi. Đừng sốt ruột chỉ vì bạn không cảm thấy gì. Tu luyện Đại Pháp cho phép người tu luyện đạt đến một tầng thứ rất cao. Chúng ta không bao giờ được mất đi tín tâm mà nên tu luyện một cách tinh tấn.

Tôi kể ra trường hợp của chú Phong để minh họa cho tính nghiêm túc của tu luyện và học hỏi từ những điều mà chúng ta được chứng kiến từ tình huống của chú ấy. Tôi hy vọng điều này sẽ giúp chúng ta tu luyện vững chắc hơn và làm tốt hơn trong việc cứu người, cũng chắc chắn là điều mà chú Phong mong muốn.

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/9/3/481492.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/9/17/220226.html

Đăng ngày 11-10-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share