Bài viết của một học viên Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 11-09-2024] Đệ tử Đại Pháp đang bước trên con đường trở thành Thần, vậy nên chúng ta phải liên tục cải biến tư tưởng con người và loại bỏ nhân niệm trong quá trình tu luyện, đặc biệt là cách nhìn nhận mọi thứ ở tầng bề mặt.

Gia đình của một đồng tu trong khu vực chúng tôi có cuộc sống khó khăn do cuộc bức hại của Đảng Cộng sản Trung Quốc. Họ phải thuê nhà và thường không thể trả tiền thuê nhà hoặc mua thực phẩm. Tuy vậy, chồng của cô vẫn nhất quyết bắt taxi mỗi lần ra ngoài giải quyết công việc. Học viên này không đồng tình với cách làm của chồng và họ thường tranh cãi về vấn đề này. Cô ấy cho rằng, xét theo phương diện nào thì cô ấy cũng đúng. Nhưng chồng của cô không nghe và vẫn làm theo cách của mình.

Lúc họ chuẩn bị đi ra ngoài, cô ấy không muốn lên xe taxi, nên bị chồng túm tóc và kéo vào trong xe, vừa đá vừa chửi mắng cô ấy. Cô ấy bật khóc, trong tâm oán hận chồng, và cảm thấy rất thất vọng.

Có lần, họ lại chuẩn bị đi ra ngoài, và cảnh tượng tương tự tái diễn. Nhưng lần này chồng cô để quên hành lý trong xe taxi. May mắn là tài xế đã trải lại cho họ sau khi nhận được cuộc gọi của họ. Chồng cô cảm ơn bằng cách biếu tài xế 100 tệ. Sau vụ việc này, vị học viên bắt đầu ngẫm nghĩ—Cuộc sống của họ rất khó khăn, cô ấy luôn cố gắng tiết kiệm và không muốn trả tiền taxi, nhưng cuối cùng mất 100 tệ vì bất cẩn. Trên bề mặt dường như là lỗi của chồng cô, nhưng có thể là cô ấy đã sai trong vấn đề này.

Khi cô ấy hồi tưởng lại, thì nhớ đến Pháp của Sư phụ. Sư phụ giảng:

“Chúng tôi còn thấy một tình huống: vào lúc một cá nhân giáng sinh, thì ở trong một không gian đặc định đều có hình thức tồn tại của một đời của cá nhân ấy; nghĩa là, sinh mệnh của cá nhân này [khi] đến một [lúc] nào đó, [sẽ] cần phải làm gì đó, thì ở đấy đã có hết rồi. Hỏi ai an bài một đời cho cá nhân ấy? Quá hiển nhiên, chính là một sinh mệnh cao cấp hơn đã làm điều này. Nói thí dụ, chúng ta ở trong xã hội người thường, sau khi họ sinh ra, họ sẽ thuộc về gia đình ấy, thuộc về trường học ấy, lớn lên sẽ thuộc về đơn vị [công tác] ấy, thông qua công tác của mình và xã hội sẽ có được những liên hệ về rất nhiều phương diện; tức là bố cục của chỉnh thể xã hội đều được bố trí như thế cả.” (Bài giảng thứ bảy, Chuyển Pháp Luân)

Cô ấy nghĩ: Vậy chẳng phải cuộc đời của chồng tôi cũng được định sẵn rồi sao? Anh ấy ở trong gia đình nào, đi xe taxi nào, v.v. Mặc dù chúng tôi không có nhiều tiền, nhưng nếu Thần an bài cho anh ấy đi xe taxi, thì cũng an bài cho anh ấy có tiền để đi xe taxi. Nếu tôi cố gắng ngăn cản anh ấy và dùng số tiền đó vào việc khác, vậy thì Thần sẽ không đồng ý những gì tôi làm, đó là lý do tại sao tôi thường bị đánh mắng, và chúng tôi phải mất 100 tệ.

Sau khi bước ra khỏi nhân niệm, cô ấy cảm thấy sự khác biệt đối với toàn bộ vấn đề. Cô không còn buồn phiền về thói quen đi taxi của chồng, mà vui vẻ lên xe taxi mỗi lần họ cùng nhau ra ngoài.

Chúng ta có thể nhìn thấy quá trình tu luyện của vị học viên này: Lúc đầu, do nhân niệm rằng “Nếu bạn không có tiền, bạn phải sống tiết kiệm“, cô ấy đã cố gắng tiết kiệm tiền bất cứ nơi nào có thể; khi mọi việc không phù hợp với quan niệm của cô ấy, cô ấy bắt đầu cảm thấy tức giận và ôm giữ nhiều oán hận. Nhưng khi cô ấy bắt đầu nhìn nhận mọi việc dựa trên Pháp thì có thể nhìn ra mối quan hệ nhân duyên và sự an bài của Thần, loại bỏ đi nhân tâm và nhân niệm của cô ấy.

Tôi nhận ra rằng trong tu luyện, chúng ta không thể loại bỏ nhân niệm nếu suy nghĩ như người thường. Ví như, vị học viên này đã biểu hiện ra nhiều nhân tâm khi xử lý vấn đề đi xe taxi, chẳng hạn như tâm ích kỷ, tranh đấu, tức giận, và oán hận. Nếu cô ấy chỉ cố gắng loại bỏ những chấp trước này trên bề mặt như: Tôi phải buông bỏ tâm tranh đấu, hoặc tôi cần buông bỏ tâm oán hận, cô ấy sẽ thấy khó thực hiện. Ngoài ra, những chấp trước như vậy không thể bị loại bỏ chỉ bằng cách phát chính niệm. Chúng ta cần bước ra khỏi nhân niệm và nhìn nhận mọi việc từ góc độ cao tầng. Chỉ khi đột phá khỏi nhân niệm bằng các Pháp lý thì chúng ta mới có thể thực sự bước ra khỏi con người một cách căn bản.

Khi chúng ta cố gắng nhìn mọi thứ trong cảnh giới của Thần, chúng ta sẽ không còn nhân niệm, mà thấy được Pháp lý và chân lý của vũ trụ. Đồng thời, chúng ta cũng phủ nhận loại hình thức tu luyện do an bài của cựu thế lực buộc chúng ta phải gánh chịu ma nạn. Sư phụ đã an bài cho chúng ta loại bỏ đi nhân tâm trong chứng thực Pháp và phủ nhận mọi sự an bài của cựu thế lực.

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/9/11/481715.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/9/27/221035.html

Đăng ngày 07-10-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share