Bài viết của Tịnh Thúy, học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc

[MINH HUỆ 31-05-2024] Tôi là học viên Pháp Luân Đại Pháp, năm nay 49 tuổi. Sau đây tôi xin chia sẻ việc tôi đã hai lần bỏ lỡ cơ hội tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và việc tu luyện đã mang lại sự hòa thuận cho gia đình tôi.

Bỏ lỡ cơ hội thứ nhất

Năm 1998, khi ấy tôi 13 tuổi, một số học viên đã đến làng tôi hồng Pháp. Họ trình diễn bài công pháp thứ nhất, thứ ba, và thứ tư trên sân khấu trong đình làng. Nhiều dân làng đã đến hỏi thông tin về Pháp Luân Đại Pháp và một số lượng lớn đã tham gia tập luyện để cải thiện sức khỏe. Lúc đó tôi không tâm quan tâm lắm nhưng tôi ấn tượng bởi các chữ trên biểu ngữ: “Pháp Luân Đại Pháp“, và “Chân-Thiện-Nhẫn”.

Hôm đó, tôi đã không học các bài công pháp. Trong thâm tâm, tôi mong mỏi một xã hội mà mọi người tôn trọng lẫn nhau, nhưng tôi không biết xã hội như vậy thì tìm ở đâu. Thật buồn khi tôi bỏ lỡ cơ hội học Pháp Luân Đại Pháp vào lúc đó.

Tiêu chuẩn đạo đức xã hội trượt dốc nhanh chóng và tôi dần dần nhiễm mọi thói xấu xung quanh: chơi mạt chược, đánh bài, cá độ, và nhiều thói xấu khác nữa. Lúc đó tôi chỉ mới có một đứa con gái nhưng tôi không quan tâm đến con. Khi con gái đến nơi chơi mạt chược tìm tôi, con có thể nhìn thấy tôi bên trong. Vì vậy tôi đã nhờ vài người đứng che tôi lại, để con gái bước vào không trông thấy tôi nữa, và con gái đã bật khóc.

Tôi chơi mạt chược cả ngày và không về nhà cho đến khi thua sạch tiền. Chính vì vậy mà mọi người gọi tôi là “kẻ không còn gì“. Cha tôi sống cùng làng và ông rất thất vọng về tôi. Ông đến gặp tôi và dọa sẽ đánh tôi. Mỗi khi có người báo động: “Cha cô đến kìa!” tôi đều bỏ chạy. Nhưng sau đó tôi lại chứng nào tật nấy.

Ở nhà tôi cũng đánh lộn với chồng và bốn anh chị em của chồng. Khi gia đình chồng phân chia tài sản, tôi dùng dao đánh lộn với anh cả và cãi vã với người anh thứ hai. Tôi dọa nạt mẹ chồng và ném đồ đạc của bà ra đường. Tính cách ngang ngược, tàn bạo của tôi dần dần đẩy chồng tôi ra xa, và anh ấy ngoại tình. Lúc đó tôi đã có hai đứa con: đứa lớn 8 tuổi và đứa nhỏ 2 tháng tuổi.

Bỏ lỡ cơ hội lần thứ hai

Năm 2002, một học viên đến thăm tôi, giảng chân tướng Pháp Luân Đại Pháp cho tôi và cuộc bức hại của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Tôi nói với người học viên rằng tôi biết những điều tốt đẹp của môn tu luyện và tiêu chuẩn Chân-Thiện-Nhẫn từ lúc tôi 13 tuổi. Thậm chí tôi còn nói với một người hàng xóm rằng: “Chị tu luyện Pháp Luân Đại Pháp đi thì sẽ có sức khỏe tốt”. Nhưng tôi vẫn chưa bước vào tu luyện.

Sau một thời gian, thỉnh thoảng tôi không thể ngủ được vào ban đêm. Tôi vẫn mơ về một thế giới tôi mong mỏi tìm, trong đó mọi người tôn trọng lẫn nhau. Đột nhiên tôi nhận ra Chân-Thiện-Nhẫn sẽ giúp chúng ta đạt được điều đó, ba chữ này quan trọng nhường nào. Vậy nên, tôi quyết định tu luyện.

Trở thành một người tốt

Mặc dù ĐCSTQ đàn áp Pháp Luân Đại Pháp, nhiều học viên vẫn tiếp tục tu luyện – nhưng họ không có dư sách Chuyển Pháp Luân (cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp). Cuối cùng tôi nghe nói rằng có một người trong làng không biết chữ nhưng có sách. Tôi hỏi cô ấy có thể đưa sách cho tôi được không và cô ấy đồng ý. Cô ấy dặn dò tôi bảo quản cuốn sách.

Có sách trong tay, tôi đã học cách trở thành một người tốt. Ví như: là một người mẹ, tôi cần dạy dỗ và chăm sóc con cái mà không nảy sinh tức giận. Là một người con, tôi cần tôn trọng cha mẹ mình.

Một hôm, anh trai thứ hai của chồng đến thăm mẹ chồng, nhưng tôi đã không chào anh ấy. Sau khi anh ấy về, tôi cảm thấy rất tệ. Sách Chuyển Pháp Luân chỉ dạy con người chiểu theo Chân-Thiện-Nhẫn, nhưng tôi đã không làm theo. Tôi rất hối hận. Sau này, khi anh ấy đến thăm chúng tôi, tôi luôn mỉm cười chào anh ấy.

Còn đây là câu chuyện về chồng tôi. Một hôm anh ấy giúp một người bà con chất thân cây ngô lên xe con la kéo. Bởi vì anh ấy đang đứng trên chồng thân cây ngô trên xe kéo nên khi xe kéo chuyển động thì anh ấy bị ngã. Đầu của anh đập xuống đất khiến mặt và miệng chảy máu. Anh ấy cũng không thể nhấc nổi cánh tay. Buổi tối, anh luyện công cùng tôi, trong khi cố gắng làm việc vào ban ngày. Chỉ trong vài ngày, chồng tôi đã bình phục.

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/5/31/477897.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/6/7/218524.html

Đăng ngày 25-06-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share