Bài viết của một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp trẻ tuổi ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 09-03-2024] Tôi là một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp trẻ tuổi, bắt đầu tu luyện vào năm 2021. Tôi sinh ra trong một gia đình của đệ tử Đại Pháp, nên từ khi còn nhỏ tôi đã biết Đại Pháp rất tốt. Khi mới bốn tuổi, tôi đã học thuộc lòng “Luận Ngữ” và các bài thơ trong Hồng Ngâm. Mặc dù tôi có tính cách hướng nội nhưng tôi luôn háo hức và vui vẻ khi tham gia học Pháp ở nhà bà tôi. Đó là một khoảng thời gian đầy ý nghĩa đối với tôi.

Khi lớn lên, tôi lạc trong thế giới vật chất của người thường, mặc dù trong thâm tâm, tôi vẫn giữ một suy nghĩ rõ ràng: “Đại Pháp rất tốt, dù sớm hay muộn tôi cũng sẽ quay trở lại với Đại Pháp.”

Năm 2021, tôi trải qua nghiệp bệnh với các triệu chứng của bệnh tim. Tôi bắt đầu sợ hãi và đã quay trở lại tu luyện Đại Pháp; trong những tháng tiếp theo, tôi cố gắng khống chế những chấp trước đã hình thành trong tôi khi sống trong xã hội người thường. Tôi đã quyết tâm học Pháp. Nhưng sau đó tôi nhận ra rằng mình có tâm hữu cầu rất mạnh mẽ, nó đã âm thầm theo tôi trong một thời gian dài.

Ngoài ra, tôi còn chấp trước sợ hãi mạnh mẽ, nó được phản ánh trong mọi tình huống và đôi khi rất khó nhận ra. Ví dụ, khi quay trở lại tu luyện, tôi sợ mình bị bỏ lại phía sau; khi giảng chân tướng cho mọi người về Pháp Luân Công, tôi lo lắng rằng họ có thể có những suy nghĩ tiêu cực về môn tu luyện này; khi phân phát tài liệu giảng rõ sự thật, tôi sợ bị cảnh sát theo dõi. Đôi khi có những việc tôi không dám làm, nhưng vẫn cảm thấy mình cần phải làm, tôi thấy mình bị rơi vào trạng thái lo lắng, không dám dừng các việc mình đang làm.

Với động cơ bất thuần và nhiều suy nghĩ ích kỷ như vậy, tôi đã bị tà ác lợi dụng sơ hở. Tôi đã bị bắt cóc và giam giữ trong một năm rưỡi chỉ vì tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Sau khi được trả tự do, tôi nhận ra tầm quan trọng của việc học Pháp. Tôi có rất nhiều sơ hở vì đã không chú ý đến việc học Pháp đầy đủ, kết quả là tôi không minh bạch các Pháp lý, không biết tại sao lại có cựu thế lực và tại sao chúng lại bức hại các học viên Đại Pháp. Tôi đã không nhận ra rằng những chấp trước người thường của tôi thực sự đã gây ra những can nhiễu mà tôi đã phải trải qua.

Tôi đã dành nhiều thời gian nhất có thể để tĩnh tâm học Pháp và nhẩm thuộc Pháp. Trước đây tôi từng rất có hứng thú với những sự việc trong xã hội người thường và nghĩ rằng mình có một tính cách thú vị. Thực ra, tôi đã nhầm lẫn khi coi những gì đạt được trong xã hội người thường là chân ngã của mình.

Tôi cũng nhận ra rằng việc buộc bản thân tránh xa chuyện của người thường không phải là sự buông bỏ thực sự trong tâm. Thông qua việc học Pháp nhiều hơn, giờ đây tôi cảm thấy mình không còn bị thu hút bởi những điều hấp dẫn trong xã hội người thường nữa.

Hãy thử nghĩ: Những sinh mệnh đã đắc được Đại Pháp của vũ trụ sao có thể bị phân tâm bởi những việc trong xã hội người thường? Các đệ tử Đại Pháp không bị ràng buộc bởi các nguyên lý ở tầng thứ người thường sao có thể tiếp nhận những thứ tầng thấp đó?

Tôi nhận ra rằng mình phải có sự thay đổi căn bản trong tư tưởng, vì những gì tôi thực hiện ở bề ngoài không thể cải thiện được tâm tính của mình chút nào. Từ việc buộc bản thân phải thay đổi hành vi trong quá khứ đến sự đề cao thực sự trong nhận thức và tu luyện, tôi đã tràn ngập trong cảm giác bình yên.

Tôi cảm thấy Sư phụ đang thúc đẩy tôi tiến về phía trước với lòng từ bi vĩ đại và tôi đã đề cao rất nhanh, đúng như Sư phụ đã giảng:

“Mọi người biết rằng, mỗi một tầng thứ đều có các hình thức biểu hiện khác nhau, từ đầu đến chân, và gồm cả trường chung quanh thân thể chư vị đều đang biến hóa, nên có những người khi đột phá rất nhanh, khi tầng thứ đề cao rất nhanh, thì đó là mỗi ngày một biến hóa.” (Giảng Pháp tại Pháp hội ở Canada)

Tôi cảm thấy thật may mắn khi Sư phụ vẫn chăm sóc tôi mặc dù trước đây tôi đã khiến Ngài thất vọng rất nhiều.

Tôi buông bỏ chấp trước sợ hãi như thế nào

Sau khi tốt nghiệp đại học, tôi chuyển tới tỉnh khác và sống một mình. Sự tự do bất ngờ khiến tôi mất cảnh giác và khá phấn khích. Tôi bắt đầu thức khuya để chơi trò chơi, xem phim hoạt hình và đọc những cuốn tiểu thuyết đầy bạo lực và dục vọng.

Tôi ăn đồ ăn nhanh mỗi ngày và lịch trình hàng ngày của tôi rất lộn xộn. Kết quả là tôi đã lãng phí rất nhiều thời gian quý báu. Thời gian trôi qua, tôi cảm nhận được một cảm giác trống rỗng không thể giải thích được đằng sau những thứ mà tôi gọi là “tận hưởng”. Sách Đại Pháp của tôi được đặt trong một hộp kim loại nhỏ cạnh giường. Đã lâu rồi tôi chưa mở chiếc hộp đó ra.

Khi tôi mới xuất hiện các triệu chứng của bệnh tim, tâm trí tôi tràn ngập những suy nghĩ tiêu cực và sợ mình sẽ chết, cũng như nhiều quan niệm người thường và nghiệp tư tưởng. Tôi đã phải chịu áp lực rất lớn.

Tôi cố gắng phủ nhận chúng bằng cách tự nhủ: “Đây không phải là suy nghĩ thực sự của tôi, không phải là chân ngã của tôi”. Tôi cầu xin Sư phụ gia trì cho tôi để chân ngã của tôi có thể kiểm soát và trấn áp tất cả những nhân tố xấu đó.

Nhưng mỗi lần tôi vượt qua được một khảo nghiệm bằng chính niệm, tôi lại bắt đầu lo lắng về khảo nghiệm tiếp theo. Sự lo lắng đó biến thành nỗi sợ hãi, và rồi tôi bắt đầu có tâm sợ hãi. Sau đó tôi lo lắng rằng nếu bị nỗi sợ hãi lấn át, tôi có thể lạc lối và bước về phía tiêu cực.

Lúc đầu, tôi không thể phân biệt được suy nghĩ nào là của tôi. Dần dần tôi nhận ra rằng những cảm giác sợ hãi đó không phải từ chân ngã của tôi và chúng đều là những quan niệm sai lầm được cựu thế lực sử dụng để lừa tôi.

Sư phụ đã giảng trong cuốn Chuyển Pháp Luân:

“Còn có một số người bản thân ý thức của họ cứ hay nhận can nhiễu từ tín tức ngoại lai; tín tức ngoại lai bảo họ thứ gì, họ liền tin thứ nấy; cũng sẽ xuất hiện vấn đề này.” (Bài giảng thứ sáu, Chuyển Pháp Luân)

Tôi nghĩ đây chính xác là những gì đang xảy ra với tôi và tôi phải tỉnh táo. Tôi nói với cựu thế lực: “Ta chỉ tin những gì Sư phụ Lý đã nói với ta. Những tâm sợ hãi và tư tưởng mà ngươi đã sắp đặt cho ta đều thuộc về người, ta không chấp nhận chúng.”

Những suy nghĩ này đã có thể trấn áp những nhân tố tiêu cực đó, nhưng chúng vẫn cố gắng kéo tôi xuống về mặt tâm lý. Tôi nghĩ: “‘Cái bóng tâm lý’ này không ảnh hưởng đến mình. Những sinh mệnh do Đại Pháp tạo ra đang tỏa sáng rực rỡ khắp mọi nơi và không có ‘bóng tối’ nào cả.”

Khi chân ngã của tôi lộ diện, tôi cảm thấy mình có thể nhìn thấu những điều đang xảy ra và có thể hoàn toàn bỏ qua những cảm giác khó chịu trong cơ thể. Tôi cảm thấy rằng chân ngã của tôi ở một không gian khác rất bình tĩnh và thanh tỉnh, còn những cảm giác khó chịu về thể chất và những nhân tố sợ hãi không liên quan gì đến tôi, chúng không thể làm tổn thương tôi theo bất kỳ cách nào. Tôi thực sự không cần phải chú ý đến những điều này.

Sau khi tôi loại bỏ nỗi sợ hãi và suy nghĩ tiêu cực từng tầng một, các triệu chứng nghiệp bệnh của tôi cũng bắt đầu giảm bớt cho đến khi chúng gần như không tồn tại. Những quan niệm người thường của tôi giống như một ngọn núi khổng lồ, tôi cần phải mài mòn chúng từng chút một trên con đường tu luyện của mình.

Vì quay trở lại tu luyện Đại Pháp muộn nên tôi cảm thấy khoảng thời gian còn lại vô cùng quý giá. Là một đệ tử Đại Pháp trẻ tuổi, tôi biết rằng chắc chắn còn có rất nhiều đệ tử Đại Pháp trẻ tuổi khác cũng có thể bị mắc kẹt trong xã hội người thường vốn tràn ngập ham muốn vật chất và họ không thể tự thoát ra được. Những cám dỗ trong xã hội người thường rất lớn, do đó trong quá khứ rất ít người có thể đạt được viên mãn trong tu luyện.

Đúng vậy, đôi khi chúng ta có thể gặp phải một số khó khăn trong tu luyện, và đôi khi chúng ta thậm chí còn cảm thấy mình muốn tận hưởng những thú vui trong xã hội người thường. Tuy nhiên, Sư Phụ đã nhắc nhở chúng ta:

“nhưng mà chư vị chờ đợi hàng trăm nghìn năm chẳng phải vì hôm nay sao?!“ (Giảng Pháp vào Tết Nguyên Tiêu năm 2003)

Lời giảng của Sư phụ đã thức tỉnh tôi và tôi cũng muốn đánh thức những đồng tu đang bị mắc kẹt giữa những người thường như tôi trước đây. Sư phụ đã ban cho chúng ta những điều tốt nhất – làm sao chúng ta có thể bị can nhiễu bởi bất cứ điều gì khác?

Khi bạn cảm thấy bối rối, hãy tỉnh táo và nói “không” với những giả tướng đang tìm cách can nhiễu và kéo bạn xuống. Khi chúng ta có suy nghĩ như vậy, Sư phụ chắc chắn sẽ chăm sóc cho chúng ta.

Trên đây chỉ là sự hiểu biết cá nhân của tôi. Xin vui lòng chỉ ra bất cứ điều gì không đúng.

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/3/9/473844.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/4/8/216503.html

Đăng ngày 16-06-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share