Bài viết của một học viên ở tỉnh Quảng Đông, Trung Quốc
[MINH HUỆ 29-04-2012] Tôi là một công nhân xây dựng khá xanh xao và ốm yếu. Tôi bị bệnh viêm dạ dày mãn tính, viêm gan B, loét tá tràng và các bệnh khác trước khi tôi bắt đầu tập Pháp Luân Đại Pháp.
Tháng 04 năm 1998, tôi đến Thâm Quyến để dự đám cưới của cháu trai và ở tại nhà người cháu gái. Cháu tôi rất lo lắng khi trông thấy tôi. Cô ấy nói: “Bác ơi, bác chỉ mới 52 tuổi thôi, và bác có nhiều bệnh tật! Cha con đã chết vì ung thư khi ông ấy mới 53 tuổi. Bác nên chú ý đến bệnh viêm gan B, nếu không nó có thể chuyển thành ung thư.” Tôi nói: “Không gì có thể giúp bác cả. Bác đã dùng mọi loại thuốc và nhiều thực phẩm hỗ trợ, nhưng chúng chẳng có tác dụng.” Tôi hỏi cháu mình có ý kiến nào hay không. Cô ấy nói: “Dì con có một vài cuốn sách ở đây. Bác đọc sẽ giúp bản thân tốt hơn.” Hóa ra dì của cháu gái tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp.
Tôi là một người duy vật vô thần và không tin rằng mình sẽ khỏe hơn nhờ đọc sách. Tuy nhiên, sau khi mở cuốn sách ra, tôi cảm thấy thật là tốt. Thông thường, tôi không thể ngồi trong thời gian lâu để đọc sách do sức khỏe kém. Tuy nhiên, lần này tôi có thể ngồi đọc sách trong nhiều giờ mà không cảm thấy mệt.
Thiên mục của tôi khai mở
Sau đó tôi mang theo ba cuốn sách về quê nhà. Tôi tiếp tục tự mình học Pháp tại nhà.
Một tháng sau, tôi thức dậy vào lúc ba giờ sáng. Tôi nhìn thấy mặt trăng, tròn và sáng, và cả căn phòng được thắp sáng lên. Tôi nghĩ rằng nó là ánh sáng ban ngày và ngồi dậy. Sau đó căn phòng trở nên tối và tôi phải nằm xuống để ngủ tiếp. Một giờ sau, điều tương tự lại xảy ra. Sau đó tôi đánh thức vợ dậy và hỏi tại sao tôi thấy mặt trăng hai lần. Bà ấy nói: “Ông đang nằm mơ. Trời đang mưa nên ông không thể thấy mặt trăng hai lần.” Tôi trả lời: “Không, tôi không mơ vì tôi thấy nó rõ ràng và thậm chí tôi đã ngồi dậy.”
Sau đó, tôi đọc trong Chuyển Pháp Luân:
“thiên mục của một số người không bị tắc nghẽn, nó đã được trang bị đường thông; nhưng vì họ không luyện công, [nên] cũng không có năng lượng; do vậy khi họ luyện công thì đột nhiên xuất hiện trước mắt một thứ hình tròn đen đen. Luyện công một thời gian, nó lần lần trắng ra, từ trắng rồi lần lần sáng lên, cuối cùng ngày càng sáng hơn, cảm giác [như] kích thích con mắt. Có người nói: Tôi thấy được Mặt Trời, [hoặc] tôi thấy được Mặt Trăng.”
Sau khi đọc đoạn này, tôi đến Thâm Quyến để mang về băng video các bài tập công và bắt đầu học.
Nhiều thay đổi xảy ra sau khi tập luyện
Tôi thích cờ bạc, chơi mạt chược.v.v. Khi chơi mạt chược, tôi có thể chơi hai ngày hai đêm không ngừng. Sau khi bắt đầu tu luyện, tôi đã cải thiện phần nào, nhưng vẫn không thể từ bỏ nó. Tuy nhiên, mỗi lần sau khi chơi, tôi hay bị cắn vào lưỡi của mình. Lưỡi tôi bị cắn nhiều nơi đến nỗi tôi thậm chí không thể ăn cháo. Đây có phải là lời cảnh báo của Sư phụ nhắc nhở tôi ngừng chơi cờ bạc không? Tôi không thể tin, nhưng sau khi ngừng chơi cờ bạc, tôi không còn tự cắn vào lưỡi nữa.
Tôi rất ốm và chưa bao giờ nặng hơn 62kg. Sau khi tập Pháp Luân Đại Pháp, tôi tăng 12 kg trong một năm và bề ngoài của tôi cũng cải biến nhiều. Pháp Luân Đại Pháp không chỉ mang lại sức khỏe về thể chất, mà còn cả tinh thần cho con người.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2012/4/4/一个“绝对唯物主义者”的得法修炼过程-255130.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2012/4/29/132962.html#.T56KNHIh-EU
Đăng ngày 6-5-2012. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.