Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 22-01-2024] Gần đây, trang web Minghui đã báo cáo rằng Khu 12 của Nhà tù Nữ Liêu Ninh đã sử dụng những phương thức tàn bạo để bức hại các học viên Pháp Luân Công và một trong những học viên được đề cập là ở thành phố của chúng tôi. Sau khi đọc báo cáo, một học viên từng bị giam giữ trong Khu 12 đã nói rằng các phương thức tra tấn được sử dụng ở đó thực sư vô cùng tàn ác.

Học viên trong khu vực chúng tôi quyết định phát chính niệm về vấn đề này. Chúng tôi cũng tìm đến gia đình học viên và viết thư cho trưởng Khu 12. Trong thư, chúng tôi phơi bày cuộc bức hại và mạnh mẽ yêu cầu họ ngừng hành vi tàn bạo. Dựa trên Hiến pháp và luật nhà tù, chúng tôi chỉ ra rằng những hành vi như vậy là phi pháp bởi lính canh và cảnh sát nên bảo vệ học viên. Chúng tôi cảnh báo họ rằng chúng tôi sẽ đệ đơn khiếu nại tới các cơ quan chức năng và tố cáo tình trạng này nếu nó vẫn tiếp diễn. Chúng tôi cũng nói đến việc họ sẽ được phúc báo nếu họ đối xử tử tế với học viên.

Người thân của học viên đã có tâm thuần tịnh khi viết bức thư. Họ sử dụng tên thật trong thư. Khi tới thời gian thăm hỏi học viên, chúng tôi biết rằng môi trường nhà tù đã thoải mái hơn với bà. Chúng tôi nhận ra rằng miễn là hành động phù hợp với Đại Pháp, Sư phụ sẽ giải quyết mọi việc.

Tran web Minghui cũng đưa tin về một học viên ở thành phố Cẩm Châu tên là Mã Chí Như cũng như nhiều học viên khác bị giam giữ trong Khu 12. Chúng tôi hy vọng rằng các học viên sẽ liên hệ với người thân của họ và phản bức hại dựa trên luật pháp, cũng như giảng chân tướng cho người thân rằng những học viên này là người tốt. Trên thực tế, lính canh và cảnh sát đã vi phạm pháp luật. Quá trình giúp thành viên gia đình hiểu sự thật cũng là cứu họ.

Sư phụ giảng:

“Hết thảy những gì các đệ tử Đại Pháp thực thi hiện nay đều là cứu độ con người thế gian và chúng sinh, đều là vạch trần bức hại, đều là ngăn chặn bức hại; do đó không được thừa nhận các loại hành vi bức hại của tà ác, càng không được để tà ác trong khi bức hại [có thể] tuỳ tâm tuỳ thích bức hại các đệ tử Đại Pháp. Nếu cảnh sát tà ác và kẻ xấu không nghe lời răn dạy mà vẫn tiếp tục hành ác, thì có thể dùng chính niệm để ngăn chặn [chúng]. Khi đệ tử Đại Pháp [phát] chính niệm mạnh mẽ, không có tâm sợ hãi, thì có thể dùng chính niệm để phản lại và khắc chế kẻ hành ác. Bất luận là cảnh sát tà ác dùng dùi cui điện hay là kẻ xấu tiêm thuốc để bức hại, thì đều có thể dùng chính niệm để làm cho điện quay lại và thuốc chuyển sang thân thể của kẻ bạo hành. Lập chưởng hay không đều được, hễ phát chính niệm liền được ngay.” (“Chính niệm ngăn chặn hành vi ác”, Tinh Tấn Yếu Chỉ III).

Chúng tôi hy vọng nhiều học viên hơn sẽ chú ý đến cuộc bức hại diễn ra trong Khu 12. Phản bức hại bằng nhiều cách khác nhau sẽ phá vỡ tà ác trong tù nhanh chóng vì ngay từ đầu nó đã sợ bị vạch trần.

Sử dụng nhiều cách khác nhau để phản bức hại

Ba học viên trong khu vực chúng tôi bị bắt và giam giữ trong năm 2023 vì phân phát lịch chứa thông tin Pháp Luân Công. Sau khi nghe về điều này, chúng tôi đã phát chính niệm và phơi bày vụ bắt giữ trên mạng internet. Chúng tôi cũng đi cùng người thân học viên để giảng chân tướng tại đồn công an và yêu cầu trả tự do cho học viên. Hai học viên đã được trả tự do và một học viên vẫn còn đang bị giam giữ. Chúng tôi không từ bỏ. Một luật sư đã tới gặp học viên và được cho biết rằng họ bị bức hại nghiêm trọng và không được phép ngủ cũng như sử dụng nhà vệ sinh. Học viên đã bị cưỡng bức đứng cả ngày và rất yếu. Sau khi thảo luận về điều này, chúng tôi đã viết thư cho giám đốc trại giam và phơi bày sự ngược đãi.

Lần tiếp đó khi luật sư tới gặp học viên, luật sư nhận thấy rằng học viên đã thay đổi và biết rằng môi trường trong trại tạm giam đã trở lên thoải mái hơn. Các lính canh đã bị chuyển đi và học viên không còn cảm thấy áp lực như trước.

Chúng tôi cũng viết thư cho lính canh nói với họ về Pháp Luân Công và yêu cầu họ đối xử tử tế với các học viên. Khi học viên đang bị giam giữ, chúng tôi tiếp tục gọi cho trại tạm giam, yêu cầu được gặp học viên. Ban đầu trại tạm giam cố gắng từ chối yêu cầu, phớt lờ cuộc gọi và nói rằng không thể tới thăm. Chúng tôi khích lệ gia đình gọi thường xuyên hơn. Vào một ngày, trại tạm giam thông báo cho gia đình rằng chúng tôi có thể tới thăm, nhưng chỉ có ba người thân được phép vào thăm và yêu cầu có giấy tờ tùy thân và chứng minh mối quan hệ.

Bởi tôi không phải là người thân, tôi chỉ có căn cước công dân. Gia đình nói rằng họ muốn tôi đi cùng với họ. Tôi nói với họ hãy xin Sư phụ giúp đỡ. Khi chúng tôi tới nơi, lính canh ở cửa nói tôi không được phép vào trong nếu không có chứng minh nhân thân. Bởi tôi kiên trì và lịch sự, hai lính canh đã trao đổi và cuối cùng cho tôi vào trong. Chúng tôi gặp học viên hơn 40 phút. Khi chúng tôi khích lệ học viên, lính canh gần đó đã không ngắt lời chúng tôi. Lính canh thậm chí còn lắng nghe học viên kể rằng bà đã thuyết phục nhiều người trong trại giam thoái các tổ chức của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ).

Tới khi rời đi, học viên đảm bảo với chúng tôi rằng bà sẽ tiếp tục làm tốt. Trước khi ra về, chúng tôi nói với lính canh hãy đối xử tử tế với học viên và cô ấy hứa sẽ làm như thế. Tôi đã dần hiểu ra chỉ khi chúng ta có lòng vị tha thì điều thần kỳ sẽ triển hiện.

Phá vỡ an bài của tà ác – Yêu cầu nhà tù cho phép vào thăm thân

Nhiều thành viên gia đình và học viên đã bất lực khi nhà tù từ chối cho thăm thân. Nhưng tôi nghĩ điều này xảy ra vì chính niệm của chúng ta chưa đủ mạnh và chưa hiểu rõ các luật liên quan. Không lâu trước đây, một học viên khác đã tới khu vực chúng tôi và nói về việc sử dụng pháp luật để phản bức hại. Bà chia sẻ trải nghiệm và giải thích một số điều luật cho chúng tôi, cộng thêm số điện thoại để gọi nếu có bất kỳ cảnh sát nào vi phạm pháp luật. Chia sẻ của học viên giúp chúng tôi rất nhiều.

Chúng tôi đã tải bộ luật nhà tù từ nguồn công cộng, gồm việc làm sao để bảo vệ bản thân chúng ta trong nhà tù, làm sao để tố cáo cảnh sát vi phạm pháp luật và làm sao để đệ đơn khiếu nại tới các cơ quan chức năng. Chúng tôi cũng tham khảo Hiến pháp và những luật khác. Chúng ta không dựa vào luật pháp, nhưng chúng ta có thể sử dụng chúng để phản bức hại.

Có một học viên tại ngôi làng lân cận đã bị bắt giữ và giam giữ trong trại tạm giam gần một năm. Sau đó, bà bị kết án và gia đình bà vẫn không được phép tới thăm bà. Sau khi nghe điều đó, chúng tôi liên lạc với gia đình và giảng chân tướng Pháp Luân Công cho họ. Gia đình đồng ý làm việc cùng với chúng tôi và yêu cầu nhà tù cho họ tới thăm học viên. Chúng tôi tiếp tục nói với những thành viên gia đình về Đại Pháp và đưa họ một số bài viết về luật mà chúng tôi tải từ mạng Internet để họ có thể hiểu rõ ràng hơn. Sự tự tin của các thành viên gia đình tăng lên sau khi đọc những bài viết này.

Khi chúng tôi tới nhà tù, lính canh yêu cầu chúng tôi đợi ở bên ngoài. Chúng tôi đã đợi rất lâu, sau đó một lính canh gọi điện cho chúng tôi. Chúng tôi bật loa ngoài và nghe thấy đầu bên kia đang xác thực danh tính thành viên gia đình. Một người nhà nói rằng cô ấy là con dâu. Sau đó lính canh nói với cô rằng mẹ chồng cô không từ bỏ đức tin và do đó không được phép gặp bất kỳ ai. Lính canh còn nói rằng họ sẽ thông báo cho gia đình khi được phép thăm thân. Tôi nhanh chóng cầm điện thoại và hỏi hành vi của họ có tuân theo Hiến pháp không và nói rằng chúng tôi có thể tố cáo ngay lập tức hành vi phi pháp của giám đốc nhà tù. Lính canh cúp máy ngay lập tức. Tôi yêu cầu gia đình gọi lại, nhưng lính canh cúp máy ngay sau đó. Khi chúng tôi tới hỏi những lính canh khác, chúng tôi được cho biết trưởng khu sẽ gặp chúng tôi trong chốc lát.

Chúng tôi phát chính niệm trong khi đang đợi và ngay sau đó hai nữ lính canh đến cầm hai tập giấy trên tay. Họ hỏi giấy tờ tuy thân của chúng tôi. Bởi một học viên khác và tôi không mang giấy tờ tùy thân, nên lính canh muốn chúng tôi rời đi. Sau đó lính canh nói với gia đình về quy định của nhà tù, người học viên bên trong đang khỏe mạnh như thế nào và họ có thể tới thăm học viên khi bà ấy từ bỏ đức tin.

Người thân của bà nói: “Mẹ tôi là người tốt và không vi phạm pháp luật. Tại sao chúng tôi không thể gặp bà? Việc bà từ bỏ đức tin và yêu cầu gặp bà của chúng tôi là hai việc khác nhau.” Sau đó, lính canh hỏi: “Mẹ của cô tu luyện Pháp Luân Công. Cô cũng đồng ý phải không?” Người con dâu trả lời: “Chúng tôi hài lòng với sự tu luyện của bà vì bà rất hạnh phục với điều đó và tất cả bệnh tật của bà được trị khỏi sau khi tu luyện Pháp Luân Công.” Điều này diễn ra hơn 10 phút, sau đó tôi nói với gia đình rằng chúng tôi sẽ kiện họ vì không cho phép chúng tôi thăm thân.

Sau khi nghe điều này, đội trưởng nói: “Không phải chúng tôi bảo các vị rời đi hay sao?” Lính canh nói: “Tôi sẽ không cho các vị gặp hôm nay. Tôi không có quyền quyết định. Mọi người tới đây mà không báo trước. Tôi đảm bảo rằng tôi sẽ nhanh chóng sắp xếp cuộc gặp, nhưng không thể đảm bảo khi nào nó sẽ diễn ra. Hãy yên tâm rằng chúng tôi sẽ chăm sóc tốt cho mẹ của cô. ” Sau đó lính canh chỉ vào một lính canh khác và nói cô ấy đã đối xử tử tế với học viên. Vài ngày sau, nhà tù đã thông báo cho gia đình rằng họ có thể tới thăm học viên.

Trong năm 2023, hai tháng sau khi học viên bị kết án, người thân của học viên kể với tôi về việc nhà tù đã từ chối thăm thân và hỏi liệu tôi có thể đi cùng cô ấy tới nhà tù không. Tôi đồng ý và nói với cô rằng chúng tôi sẽ kiện họ nếu họ từ chối cho chúng tôi gặp mặt. Cả hai chúng tôi và vài học viên khác đã tới nhà tù. Hai lính canh trẻ tới và yêu cầu giấy tờ tùy thân cùng với bằng chứng thân nhân. Bởi chỉ có người nhà cung cấp đủ giấy tờ, nên những người còn lại trong chúng tôi không được phép tới gặp học viên. Lính canh nói với người thân một lúc lâu trong khi đang cầm hai tập giấy trên tay. Chúng tôi đợi một lúc, sau đó người thân quay lại và nói rằng cô không được phép thăm thân vì học viên từ chối từ bỏ đức tin. Khi tôi muốn nói chuyện, lính canh đã đưa cho chúng tôi một video và yêu cầu chúng tôi nghe, nhưng chúng tôi không nghe bất cứ điều gì.

Tôi biết lính canh đang cố gắng đánh lừa chúng tôi và chúng tôi không nên rời đi như thế này. Với chính niệm của tôi tăng lên, chúng tôi tới gặp lính canh lần nữa. Họ hoảng sợ khi chúng tôi quay lại và hỏi tại sao chúng tôi lại quay lại. Tôi nói rằng chúng tôi muốn gặp học viện và tại sao họ không cho phép chúng tôi gặp bà. Lính canh lấy ra tài liệu cô ta đang cầm và nói rằng quy định của nhà tù được trình bày trong tài liệu và họ không có quyền cho chúng tôi vào trong. Tôi nói với họ rằng những quy định này không phải là Hiến pháp hay luật nhà tù vì yêu cầu thăm học viên là quyền của chúng tôi. Tôi nói với họ rằng chúng tôi sẽ đệ đơn khiếu nại giám đốc nhà tù nếu chúng tôi không thể gặp học viên ngày hôm đó.

Sau đó, lính canh yêu cầu chúng tôi đợi trong khi họ đi tìm đội trưởng. Hai viên chức tới và hỏi ai là người thân. Lính canh nói rằng không ai ở đây có quyền để chúng tôi gặp học viên bằng không họ sẽ bị sa thải. Tôi nói với họ cũng nên hiểu cho chúng tôi bởi chúng tôi lo lắng vì đã lâu không gặp học viên.

Nghe thấy điều này, lính canh nói: “Tôi hiểu ý của bà và hôm nay tôi sẽ cho ngoại lệ để bà gọi điện. Tôi sẽ sắp xếp cuộc gọi nhanh chóng. Như vậy có được không?” Chúng tôi đã có một cuộc điện thoại và nghe thấy học viên khóc. Người thân bảo rằng bà hãy nói ra kẻ đã ức hiếp bà. Sau đó, cuộc gọi đột nhiên kết thúc.

Một phút sau, lính canh gọi lại và học viên không dám khóc mà thay vào đó bà nói rằng bà đang rất khỏe. Cuộc gọi kéo dài hơn 20 phút và gia đình cố gắng trấn an học viên không ngại nói ra bất kỳ điều gì. Ba cảnh sát ở cạnh đó có vẻ rất lo lắng mặc dù đội trưởng ở đầu bên kia đảm bảo với người nhà rằng không ai dám ức hiếp học viên. Họ nói cuộc gặp sẽ sớm được sắp xếp. Tôi có thể cảm nhận toàn bộ quá trình là cuộc chiến giữa chính và tà tại một không gian khác.

Với sự gia trì của Sư phụ và chính niệm mạnh mẽ của học viên, chúng ta có thể sử dụng luật pháp để phản bức hại.

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/1/22/471190.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/2/20/215943.html

Đăng ngày 09-03-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share