Bài viết của phóng viên báo Minh Huệ tại Thiên Tân, Trung Quốc

[MINH HUỆ 22-01-2024] Một cư dân 72 tuổi ở Thiên Tân đã bị kết án một năm tù vào ngày 26 tháng 12 năm 2023 vì tu luyện Pháp Luân Công. Bởi bà Lưu Thục Linh không vượt qua đợt khám sức khỏe bặt buộc trước khi vào tù, bà vẫn đang được bảo lãnh tại ngoại tại thời điểm viết bài.

Đầu tháng 10 năm 2022, bà Lưu bị bắt giữ sau khi bị trình báo vì nói với mọi người về Pháp Luân Công. Cảnh sát đã lục soát nhà bà nhưng không tịch thu bất kỳ thứ gì. Bà được bảo lãnh tại ngoại trong cùng ngày sau khi gia đình nộp 5.000 nhân dân tệ tiền bảo lãnh.

Trong phiên tòa xét xử đầu tiên diễn ra vào ngày 6 tháng 11 năm 2023, bà Lưu cố gắng giảng chân tướng Pháp Luân Công cho thẩm phán và những người có mặt tại đó. Cảnh sát đổ lỗi cho bà có thái độ không tốt và nói tòa án có thể tổ chức thêm một phiên tòa để giải quyết “tội ác” của bà. Hiện chưa rõ liệu phiên tòa thứ hai có diễn ra trước khi bà bị kết án vào ngày 26 tháng 12 hay không.

Bức hại trong quá khứ

Bà Lưu sống ở thị trấn Lô Đài, quận Ninh Hà, Thiên Tân. Bà bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công vào năm 1994. Bệnh tật hành hạ bà suốt ba năm đã biến mất và gia đình bà tràn ngập niềm vui trở lại. Khi chính quyền cộng sản phát động cuộc bức hại vào tháng 7 năm 1999, bà đã tới Bắc Kinh để thỉnh nguyện cho Pháp Luân Công sau đó ba tháng, nhưng lại bị bắt giữ và giam giữ tại Trại tạm giam Thiên An Môn. Sau khi bị đưa về Thiên Tân, bà bị giam giữ tại trại tạm giam quận Ninh Hà và tiếp đó bị chuyển tới một trung tâm tẩy não bên trong tòa nhà chính quyền thị trấn Lô Đài. Bà bị giam giữ hơn 20 ngày tại đây và bị cưỡng bức xem những tài liệu chống lại Pháp Luân Công. Bà được trả tự do sau khi bị tống tiền 3.300 nhân dân tệ.

Kể từ đó bà Lưu không được sống một ngày yên bình. Cảnh sát thường xuyên tới sách nhiễu bà, gõ cửa nhà bà vào lúc nửa đêm. Đến tháng 12 năm 2000, bà đã bị giam giữ 6 lần và bị sách nhiễu 5 lần. Tháng 1 năm 2001, bà lại bị đưa tới trung tâm tẩy não trong tòa nhà chính quyền thị trấn Lô Đài và bị giam giữ tại đây tám ngày. Sau khi bị giam giữ thêm một tháng trong trại tạm giam quận Ninh Hà, bà bị kết án 2,5 năm, thụ án ở Trại Lao động Cưỡng bức Nữ Bản Kiều ở Thiên Tân.

Ngoại việc phải đứng nhiều giờ, bà Lưu còn bị cưỡng bức làm việc không công tại trại lao động. Công việc của bà là vác những bao đậu nặng hơn 50 kg tới địa điểm được chỉ định và phân loại đậu. Sau đó, bà đóng gói đậu và mang chúng về. Sau hơn 10 giờ lao động cật lực, bà bị cưỡng bức xem tuyên truyền chống Pháp Luân Công vào ban đêm. Bà đã bị bệnh tim do ngược đãi. Nhưng lính canh chỉ cho phép bà nghỉ ba ngày, sau đó lại tiếp tục cưỡng bức bà làm việc. Một năm sau, bà được trả tự do để điều trị y tế do tình trạng sức khỏe yếu. Bởi cảnh sát vẫn sách nhiễu bà thường xuyên và giám sát cuộc sống hàng ngày của bà, gia đình bà phải chịu áp lực rất lớn. Bà buộc phải sống xa nhà để trốn cảnh sát.

Năm 2004, bà Lưu tới nhà con gái cả để chăm sóc cho cháu gái ba tuổi của mình. Vào một ngày tháng 3 năm 2004, ngay khi con gái và con rể đi làm, Vương Quý Vượng (trưởng Đồn Công an thị trấn Lô Đài) cùng sáu cảnh sát khác xông vào nhà. Họ cưỡng chế bắt giữ bà Lưu và để lại cháu gái bà ở nhà một mình. Cô bé đã rất kinh hãi và khóc không ngừng. Cảnh sát không thông báo cho con gái bà Lưu về vụ bắt giữ cho đến khi họ hoàn thành việc lục soát. Khi con gái bà Lưu vội vã về nhà, cháu bé đã tè ra quần. Cháu bé đi tiểu không tự chủ trong sáu tháng.

Bà Lưu bị đưa tới trại tạm giam quận Ninh Hà và bị cảnh sát Tổ Quân cùng với cảnh sát Trương thẩm vấn liên tục. Bà rất yếu, chóng mặt và buồn nôn. Ngay cả khi bà nằm liệt giường thì cảnh sát cũng không điều trị cho bà. Tòa án quận Ninh Hà đã kết án bà bốn năm tù giam vào tháng 12 năm 2004.

Sau khi bà Lưu bị đưa tới Nhà tù Nữ Thiên Tân, lính canh đã sắp xếp những kẻ trọng tội tra tấn bà. Hàng ngày, bà bị cưỡng bức ngồi trên ghế đẩu nhỏ có bề mặt không bằng phẳng từ 6 giờ sáng tới 9 giờ đêm, gồm cả thời gian ăn trưa. Lính canh đặt một cây bút ở giữa hai chân của bà. Bà phải giữ người thẳng và nhìn về phía trước. Bất kỳ sai lệch nào so với tư thế bắt buộc sẽ bị đánh đập và lăng mạ. Nếu muốn sử dụng nhà vệ sinh, bà phải được tù nhân cho phép, điều này chỉ có thể tại một khoảng thời gian đã định trước.

Chỉ sau vài ngày ngồi trên ghế đẩu, mông của bà đã mưng mủ. Máu và mủ khô dính lên quần bà. Khi bà cởi quần, sự đau đớn như lột da. Sau khi ngồi sáu tháng, chân của bà đã bị sưng tấy nghiêm trọng và thắt lưng của bà vô cùng đau đớn. Huyết áp của bà cao tới mức nguy hiểm. Bà khó thở và đi lại khó khăn. Bà được trả tự do vào ngày 10 tháng 3 năm 2008.

Ngày 10 tháng 9 năm 2014, cảnh sát của Đồn Công an thị trấn Lô Đài xông vào nhà bà Lưu lần nữa. Bởi bà không ở nhà, nên họ đã không bắt giữ được bà. Tuy nhiên họ đã tịch thu ảnh của Nhà sáng lập Pháp Luân Công và các tài liệu Pháp Luân Công khác của bà. Bà buộc phải sống xa nhà trong hai tuần. Trong thời gian đó, con gái út và con rể bà đã bị cảnh sát triệu tập và thẩm vấn hỏi về nơi ở của bà.

Đầu tháng 9 năm 2021, cảnh sát lại xuất hiện tại nhà bà Lưu. Họ cáo buộc bà bị camera giám sát ghi hình khi đang nói với mọi người về Pháp Luân Công vào tháng 6. Bà Lưu phủ nhận người trong video là mình. Cảnh sát từ chối lắng nghe. Họ đã lục soát nhà bà và tịch thu các sách Pháp Luân Công cùng ảnh chân dung Nhà sáng lập Pháp Luân Công.

Bài liên quan tiếng Trung:

天津市宁河区七旬刘淑玲面临非法开庭

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/1/22/471217.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/1/31/214526.html

Đăng ngày 16-02-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share