Bài viết của Đức Tường, phóng viên Minh Huệ tại New York

[MINH HUỆ 31-08-2011] Sư Phụ Lý Hồng Chí, người sáng lập của Pháp Luân Đại Pháp, đã đến giảng Pháp tại Pháp hội chia sẻ kinh nghiệm 2011 tại New York, vào ngày 29 tháng 08 năm 2011. Hơn 5.000 học viên từ khắp nơi trên thế giới đã đến tham dự. Sau khi Pháp hội kết thúc, một số học viên đã chia sẻ suy nghĩ của mình.

2011-8-30-minghui-ny-fahui-01--ss.jpg

Pháp hội chia sẻ kinh nghiệm Pháp Luân Đại Pháp tại New York năm 2011

“Chúng ta cần đặt việc cứu độ chúng sinh lên ưu tiên hàng đầu và trước nhất”

Cô Ngô đến từ Washington DC có nhiều điều muốn chia sẻ. Cô nói, “Tôi vẫn chưa thực sự hiểu được ý nghĩa sâu xa của sinh mệnh. Sư Phụ đã giảng cho chúng ta về nguyên lai của con người hiện đại và nguồn gốc của sinh mệnh. Tôi đã quen thuộc với những khái niệm đó, nhưng chỉ trên lý thuyết mà thôi. Tôi thực sự chưa thể áp dụng vào thực tế. Khi giảng sự thật, nếu có người không tiếp nhận tức thì, tôi dừng ngay rồi kiếm người khác để giảng sự thật. Đây là kiểu hành vi và thái độ thông thường của tôi gần đây.”

Cô cũng chia sẻ rằng mình cần phải cảnh tỉnh nếu không sẽ không thể hoàn thành nhiệm vụ. “Sư Phụ đã cho chúng ta quá nhiều. Ngài đã luôn động viên, nói rằng chúng ta đã làm tốt và phần khó khăn nhất đã qua rồi. Chúng ta không thể hoàn thành được bất kì việc nào nếu không có sự dẫn dắt và bảo vệ của Sư Phụ, nhưng giờ đây chúng ta dường như buông lơi hơn. Sư Phụ chỉ muốn chúng ta cứu nhiều và nhiều người hơn nữa, nhưng chúng ta đã không coi trọng những gì Sư Phụ ban cho và những hy sinh của Ngài. Chúng ta quá ích kỉ và buông lơi trong giai đoạn tu luyện trọng yếu này, cho rằng những gì mình làm là đủ. Tôi thường chỉ trích các bạn đồng tu khác vì họ đã không coi trọng đầy đủ việc cứu độ chúng sinh. Dường như họ đang ở chặng cuối của một cuộc đua marathon và họ chỉ còn có thể chạy với hy vọng đến đích. Tôi hướng nội và thấy chủ nguyên thần của mình chưa đủ mạnh. Tôi cảm thấy bài giảng của Sư Phụ là dành cho mình, và tôi nên dừng ngay việc phê bình và đánh giá người khác. Điều này làm tâm can tôi đau nhói. Tôi cảm thấy mình đang lãng phí những gì Sư Phụ đã hy sinh cho chúng ta”. “Tôi đã từng tu luyện nhiệt tình. Tôi thậm chí có thể lái xe một mình đi New York với con nhỏ vào mỗi dịp cuối tuần. Trước đây, tôi dành nhiều công sức cho việc sản xuất nhiều tài liệu giảng chân tướng mà không nghĩ ngợi nhiều, thậm chí cả khi không cần phải làm. Giờ đây, dường như có nhiều quan niệm đã nổi lên. Thậm chí lần đến Pháp hội lần này, tôi cũng phải mất vài ngày mới quyết định được chắc chắn. Tôi đã lơ là việc học Pháp, sau một thời gian, khoảng cách hiện nay rất rõ ràng. Tôi cần phải bắt kịp với chủ ý thức minh bạch. Tôi cần tuân theo các lời giảng của Sư Phụ và chú ý hơn nữa đến chia sẻ của các bạn, trân qúy quá trình tu luyện của mọi người. Tôi thật sự cảm thấy chúng ta tất cả đều liên kết với nhau, và chúng ta cần đặt việc cứu độ chúng sinh lên hàng đầu và coi đó là việc quan trọng nhất.”

« Lòng biết ơn không diễn tả nổi »

 

Sư Phụ bước ra sân khấu ngay khi Pháp hội bắt đầu. “Đây thực sự là một điều ngạc nhiên, và vượt quá mong đợi của tôi”, cô Petra đến từ Hamburg, Đức nói. “Sư Phụ thật từ bi. Ngài chắc hẳn biết rằng nhiều học viên có vé bay về nhà hôm nay và họ có thể mất cơ hội gặp mặt Sư Phụ. Tôi rất biết ơn Sư Phụ! Sư Phụ đối xử với chúng ta thật từ bi, thế mà chúng ta, trong đó có tôi, đã không tinh tấn trong tu luyện. Sư Phụ khuyến khích chúng ta tìm lại nhiệt tình tu luyện như thủa ban đầu đắc Pháp. Tôi cảm ơn Sư Phụ rất nhiều vì đã nhắc nhở chúng ta điều này khi Ngài bắt đầu bài phát biểu hôm nay.”

Cô Petra cũng đề cập đến các bài chia sẻ của một bạn học viên. Anh này đã dành toàn tâm cho các dự án Chính Pháp trong những năm qua. Anh thậm chí đã lơ là gia đình và bạn bè, điều này đã gây cho anh nhiều tình huống khó khăn. Anh cuối cùng đã nhận thấy thiếu sót của mình ở đâu, và đã chấn chỉnh lại bản thân, và mọi thứ lại trở nên bình thường. Cô nói, “Điều này đã nhắc nhở là học viên, chúng ta không nên đi sang cực đoan. Điều đó gây ấn tượng sâu sắc cho tôi.” Nói về bài phát biểu của một bạn học viên về sự kiên định của chị ấy trong việc bán vé Thần Vận, cô thở dài, nói: “Chúng ta đôi khi cần kiên định trong thời gian dài dù không thấy chút hy vọng. Tuy vậy, dù thế nào đi nữa chúng ta vẫn nên kiên định, chắc chắn kết quả sẽ tốt đẹp.”

Cô Tạ, một học viên đến từ Indonesia, nhận thấy khoảng cách rất lớn giữa tu luyện của mình với tu luyện của các học viên chia sẻ trong Pháp hội. Cô cảm thấy các bạn học viên viết bài chia sẻ rất tinh tấn “Thật nhiều điều tôi cần phải học hỏi họ.” Cô nói, “Tu luyện không phải là việc ngắn hạn. Nó cần được hoàn thiện trong thời gian dài. Khi cô đơn ảm đạm và không thể thấy hy vọng, chúng ta vẫn cần kiên định làm những điều Sư Phụ yêu cầu chúng ta làm. Tôi cảm nhận điều này.” Cô cũng nói về lòng từ bi của Sư Phụ với các học viên. “Sư Phụ biết chúng ta làm chưa tốt trong một số địa phương, nhưng Ngài vẫn động viên chúng ta. Tôi cảm động và biết ơn không diễn tả được.”

Thời gian rất gấp cho việc cứu độ chúng sinh”

Cô Vương đến từ Anh quốc nói tất cả các bài phát biểu đều rất tuyệt. Cô nói, “Mỗi học viên đều là một tấm gương cho tôi. Nó phản ánh những thiếu sót của riêng tôi cũng như những điều cần thay đổi. Họ làm thật tốt và tình trạng tu luyện của họ truyền cho tôi bao cảm hứng.”

Anh Vương đến từ San Francisco phát biểu, “Tôi đặc biệt sốc sau khi nghe bài giảng của Sư Phụ. Sẽ đáng tiếc nếu nhiều chúng sinh như thế bị loại bỏ. Thời gian thật sự gấp rút đối với việc cứu độ chúng sinh. Chúng ta không nên chấp trước vào bất cứ điều gì hoặc không có gì mà chúng ta không thể vứt bỏ.”

Cô Sở đến từ Đức kể rằng cô đã bận bịu với công việc gia đình và đã không tinh tấn trong tu luyện sau khi sinh đứa con gần đây. Sư Phụ đề cập đến trách nhiệm vĩ đại của đệ tử Đại Pháp và việc nhiều người đã dễ dãi trong tu luyện trong giai đoạn cuối cùng này. “Điều đó đã cảnh tỉnh tôi.”

Cô Điền từ Los Angeles thấy nhiều học viên đang tu luyện rất tốt. “Mỗi một Pháp hội là một môi trường để tỷ học tỷ tu. Tôi trân qúy mỗi cơ hội được tham dự Pháp hội.” Cô cho rằng những cơ hội này thật khó lặp lại và mỗi lần đều thấy mình đề cao hơn. “Kinh nghiệm của các bạn học viên minh chứng con đường tu luyện của chúng ta. Chúng ta có thể học hỏi kinh nghiệm của các bạn và điều đó vô cùng trân qúy cho mỗi đệ tử Đại Pháp.”

Tôi cảm thấy mình liên tục đề cao khi nghe Sư Phụ giảng lần đầu tiên

Có nhiều học viên mới và có những học viên lần đầu được trực tiếp nghe Sư Phụ giảng. Cô Dương đến từ Đức là một người như vậy. Cô nói rằng cô cảm thấy mình tràn đầy năng lượng. “Tôi cảm thấy một trường năng lượng mạnh mẽ và dễ chịu tràn đến khi Sư Phụ bước vào. Tôi cảm thấy mình liên tục được đề cao trong khi Sư Phụ giảng bài.”

Cô cũng đề cập đến việc mình được truyền cảm hứng khi nghe bạn học viên chia sẻ kinh nghiệm gọi điện thoại qua Internet. “Chúng ta cần phải tận dụng thật tốt từng ngày còn lại và hoàn thành thệ nguyện tiền sử của mình.”

Anh Cao đến từ Canada cũng có cảm giác tương tự. Nghe các bài phát biểu, anh cảm nhận sức mạnh của việc phối hợp chỉnh thể. Anh nói mình đã tự xem xét bản thân đối chiếu với các bài phát biểu của các bạn học viên, và sẽ cố gắng hơn nữa cứu độ chúng sinh. Anh đề cập đến bài phát biểu của một học viên bảy tuổi vì anh cũng có một đứa con tầm tuổi đó. “Trạng thái tu luyện của cha mẹ phản ánh ở đứa trẻ.”

______________________

Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2011/8/31/参加纽约法会的各地大法弟子谈感受-246070.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2011/9/4/127841.html

Đăng ngày:  13-7-2012: Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai cho sát hơn với nguyên bản

Share