Bài chia sẻ của học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc

[MINH HUỆ 31-05-2023] Tôi bước vào tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 2022, khi ấy tôi 34 tuổi. Trước khi bước vào tu luyện Đại Pháp, tôi đã nhiều lần mắc chứng trầm cảm và không nghĩ mình sẽ vượt qua được. Tu luyện Pháp Luân Đại Pháp đã đem đến cho tôi lợi ích to lớn, cuộc sống của tôi như được tái sinh. Sau 21 năm tu luyện, tôi khỏe mạnh cả về tâm lẫn thân, không lời nào có thể diễn tả sự biết ơn của tôi với Đại Pháp. Tôi xin chia sẻ với quý đồng tu câu chuyện của mình.

Một cuộc sống vô nghĩa

Cuộc hôn nhân của tôi và chồng đã không được cha mẹ chồng đồng ý, họ không thích ngoại hình của tôi và cho rằng tôi là nguyên nhân ngăn cản con trai họ làm việc ở một thành phố lớn. Mẹ chồng luôn soi mói và bắt bẻ tôi. Thời gian đầu, tôi cố gắng không tranh cãi với bà vì muốn giữ thể diện. Sau khi tôi có thai, mẹ chồng bắt tôi ăn món bánh xèo màu vàng làm từ trứng muối, món mà tôi chưa từng năm bao giờ. Khi tôi nói thèm ăn dưa hấu, bà đi chợ nhưng không mua với lý do: “Dưa hấu đắt quá, không nên mua, cô nên ăn khoai tây vì nó rẻ hơn nhiều”. Tôi đã khóc nhiều lần vì những chuyện như vậy.

Sau khi vợ chồng tôi đã có hai con, mẹ chồng vẫn còn oán giận tôi. Thậm chí bà còn nói: “Tôi vẫn có thể tìm cho con trai tôi nhiều phụ nữ muốn lấy nó làm chồng”. Lời nói của bà khiến tôi bị tổn thương sâu sắc, nên từ đó tôi thường hay cãi vã với bà vì những điều nhỏ nhất nhất. Tất cả những gì tôi có thể nghĩ đến mỗi ngày là làm thế nào chiến thắng được mẹ chồng. Chồng tôi luôn đứng về phía mẹ của mình, anh ấy cũng dần trở nên khó chịu và tranh cãi với tôi. Tôi cảm thấy hối hận và sai lầm khi bước chân vào làm dâu trong gia đình anh.

Sáu năm sau đó, tôi cứ mãi tranh đấu với chồng tôi và gia đình anh ấy. Tôi từng bị chồng đánh trẹo vai làm tôi bị đau nhức trong nhiều năm. Sự căm phẫn cùng nỗi tức giận khiến tôi mắc nhiều chứng bệnh như đau ngực, đau bụng, đi ngoài ra máu, đau đầu, đau dây thần kinh và suy nhược thần kinh. Ngày nào tôi cũng khóc, tôi càng như vậy thì bố mẹ chồng càng xử tệ với tôi. Tôi nghĩ cuộc sống của mình dường như sắp kết thúc, tôi phải chịu đau đớn cả về thể xác lẫn tinh thần.

Một quyết định đúng đắn

Một lần, tôi bị ốm nặng và phải nhập viện. Hôm trước khi vào bệnh viện, chồng tôi ăn tối ở nhà một người bạn, anh thấy vợ bạn mình là người hiền lành, tốt bụng và lúc nào cũng tươi cười. Chồng tôi tâm sự với bạn về những khó khăn của anh và nói rằng vì tôi hay đau ốm nên anh phải đưa tôi vào bệnh viện thăm khám thường xuyên. Bạn của anh kể: “Vợ tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, đây là một môn tu luyện tuyệt vời. Anh có thể để vợ anh tập thử, môn này hoàn toàn miễn phí và có tác dụng chữa bệnh thần kỳ. Hơn nữa còn giúp người tập có suy nghĩ tích cực về cuộc sống. Vì môn tu luyện này đang bị bức hại nên mọi người không dám công khai quảng bá nhưng nó lại mang lại những lợi ích to lớn”. Vợ của anh bạn đã lấy một bức ảnh của Sư phụ Đại Pháp đưa cho chồng tôi xem. Ngay khi nhìn thấy ảnh Sư phụ, chồng tôi đã nói trông Sư phụ Lý giống một người chính trực.

Tối hôm đó, anh ấy về nhà và kể cho tôi nghe những câu chuyện tích cực về các học viên Pháp Luân Đại Pháp. Anh ấy còn gợi ý tôi nên thử tập xem thế nào nhưng tôi đã từ chối. Thời điểm đó, tôi có suy nghĩ tiêu cực về Pháp Luân Đại Pháp vì tin theo những tuyên truyền lừa dối của ĐCSTQ. Chồng tôi đang phải lo lắng về những hóa đơn viện phí của tôi đã cố hết sức thuyết phục tôi. Anh ấy khuyên tôi hãy thử tập vì chẳng tốn tiền và chẳng còn gì để mất. Tôi cũng cảm động trước lời nói của chồng và cũng hiểu các bác sỹ có thể sẽ chẳng thể chữa khỏi bệnh cho tôi. Hơn nữa, tôi đã quá khổ sở vì bệnh tật hành hạ, chỉ cần bệnh của tôi có thể chữa khỏi thì tôi không còn cần gì nữa.

Sáng hôm sau, tôi đến gặp một bác sỹ ở làng bên, ông ấy là một học viên Pháp Luân Đại Pháp. Ông ấy nói nhìn tôi đi như một cụ già 80 tuổi và có thể hiểu tôi đã phải chịu đau đớn thế nào. Sau khi nghe ông ấy giới thiệu về sức mạnh huyền diệu của Đại Pháp, tôi quyết định sẽ tu luyện Đại Pháp và đó là quyết định đúng đắn nhất trong cuộc đời.

Trở thành người tốt

Sau khi mượn được cuốn sách Chuyển Pháp Luân, tôi đã đọc ba lần cuốn sách trong mười ngày. Những Pháp lý giảng giải trong sách khiến tôi thấy chấn động và thay đổi toàn bộ nhân sinh quan của bản thân. Từ khi còn là một đứa trẻ, tôi luôn được dạy bảo để không bị người khác bắt nạt hay lợi dụng. Tôi sẽ không làm điều gì mà tôi thấy không có lợi cho bản thân. Sư phụ giảng trong Chuyển Pháp Luân rằng chúng ta phải trở thành một người tốt và một người tốt hơn nữa bằng cách chiểu theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn. Ngài muốn chúng ta tìm ra chấp trước của bản thân, tu khứ chúng và đề cao tâm tính của mình. Mọi người nói Pháp Luân Đại Pháp đã khiến tôi trở thành một con người hoàn toàn khác sau khi họ chứng kiến những thay đổi ở tôi.

Hai tuần sau khi tôi bước vào tu luyện, là thời điểm thu hoạch lạc và ngô. Tôi giúp chồng thu hoạch thủ công gần một sào lạc trong khi phải đứng lên cúi xuống liên tục, nhưng lưng tôi không đau chút nào, thật là thần kỳ!. Tôi còn tranh thủ ngồi bó lạc ban đêm trong khi chồng và các con đi ngủ, tôi cũng không thấy mệt mỏi hay phàn nàn gì. Trước đây, hầu như tôi không thể làm công việc đồng áng vì bệnh tật. Thậm chí tôi không thể nhổ cỏ, hay cúi người gội đầu mà không phải duỗi thẳng lưng vài lần. Tôi không thể hình dung được việc tôi có thể cúi người suốt cả ngày để thu hoạch lạc.

Ngay sau vụ lạc là đến lúc thu hoạch ngô. Tôi bẻ hết bắp ngô trên một mẫu ruộng, còn chồng đi đằng sau chặt cây. Sau đó, tôi giúp anh ấy chặt hết số cây còn lại khi đã làm xong việc của mình. Việc khiến tôi lo nhất là bó các cây ngô lại vì liên tục phải cúi người, ngồi xuống rồi lại đứng lên. Nhưng tôi đã tự mình bó hết số cây ngô mà không cảm thấy đau mỏi gì. Tôi cảm nhận được trường năng lượng vô tận và đó là cảm giác thật tuyệt vời. Tôi vô cùng biết ơn Sư phụ đã giúp tôi trừ bỏ hết tất cả bệnh tật chỉ sau hai tuần bước vào tu luyện.

Không gì có thể diễn tả niềm vui của tôi khi hết thảy bệnh tật đều biến mất. Tôi quyết tâm trở thành một học viên kiên định và tuân theo lời dạy của Sư phụ.

Làm lành với chị dâu

Vì mâu thuẫn giữa tôi với mẹ chồng nên chị dâu đã không nói chuyện với tôi trong suốt bốn năm. Sau khi tu luyện, tôi hiểu mình cần phải thiện đãi người khác nên quyết định sẽ làm lành với chị dâu. Một hôm tôi dùng hết can đảm đến thăm hỏi chị dâu. Khi tôi mới bước vào nhà và chào hỏi, chị ấy đã quay mặt đi và không nói gì. Tôi liền đi ra, bật khóc và cảm thấy xấu hổ, nhưng tôi lại nhớ đến Pháp lý Sư phụ giảng và tự nhủ không được bỏ cuộc.

Một ngày trước Tết, tôi đi mua bát trên phố thì nhìn thấy chị dâu. Tôi tươi cười chào hỏi: “Chị cũng đi mua bát mới à?”, chị ấy trả lời đúng thế. Chị ấy đứng trước chồng bát tôi đã chọn, tôi chủ động đề nghị chị hãy lấy chỗ bát tôi đã chọn vì chúng là hàng tốt. Chị ấy nói: “Còn rất nhiều hàng, tôi sẽ tìm thêm”. Tôi rất mừng vì cuối cùng chị ấy đã chịu nói chuyện với tôi. Có lần, tôi và chị dâu cùng nhau giúp làm chăn bông mới cho một cặp vợ chồng mới cưới. Công việc này đòi hỏi chúng tôi cần phối hợp với nhau. Cuối cùng mối quan hệ giữa chúng tôi ngày một tốt đẹp. Con xin cảm tạ Sư tôn đã an bài cho con cơ hội này.

Hóa giải mâu thuẫn với mẹ chồng

Mối quan hệ giữa tôi và mẹ chồng diễn ra căng thẳng trong nhiều năm, tôi có cảm giác tức giận và căm ghét bà, chưa bao giờ tôi gọi bà một tiếng là mẹ. Thậm chí tôi còn có ý nghĩ sau này sẽ không bao giờ chăm sóc hay tham dự tang lễ của bà. Các học viên biết hoàn cảnh của tôi nên đã khuyên tôi phải tuân theo các Pháp lý và thiện đãi với mẹ chồng. Tôi biết mình cần phải cải thiện mối quan hệ này và nghĩ nên bắt đầu bằng cách gọi bà là “Mẹ”. Nhưng chúng tôi tranh cãi với nhau suốt sáu năm kể từ khi tôi kết hôn với con trai bà nên thật khó khăn để tôi gọi bà là “Mẹ”. Từ Pháp lý, tôi biết rằng mối quan hệ không mấy tốt đẹp giữa tôi và mẹ chồng đều là nghiệp lực luân báo. Là một học viên, tôi cần phải hóa giải nghiệp báo này bằng tâm thái từ bi.

Phải mất hai tuần để tôi lấy hết can đảm tập gọi bà là “Mẹ” và chuẩn bị sẵn tinh thần trước phản ứng của bà. Tôi cần từ bi để bà thấy được Đại Pháp đã thay đổi con người tôi như thế nào. Tôi đến nhà bà và thật lòng gọi “Mẹ” một cách đầy kính trọng. Ban đầu bà giật mình và thấy bối rối khi không hiểu chuyện gì xảy ra, sau này bà rất vui khi được tôi gọi là mẹ.

Một năm sau, khi thu hoạch xong vụ lúa mỳ, chúng tôi để ruộng trống với dự tính sẽ trồng lạc trong vụ tới. Nhưng mẹ chồng lại muốn mượn mảnh ruộng của chúng tôi để trồng đậu tương nên tôi đã đồng ý cho bà mượn và nói với bà rằng chúng tôi sẽ cần ruộng để trồng lạc trong vụ tới. Bà hứa sẽ trả lại ruộng khi chúng tôi cần đến. Nhưng khi chúng tôi cần đến mảnh ruộng thì đậu tương của bà vẫn chưa chín. Tôi đứng trước sự lựa chọn hoặc chậm trồng vụ lạc mới hoặc phải phá bỏ ruộng đậu của bà. Tôi bắt đầu phàn nàn trong tâm “Bà có ba con trai nhưng lại không dùng đến ruộng của họ, trong khi tôi đối xử rất tốt với bà lại bị bà lợi dụng”. Sau khi biết suy nghĩ này không đúng, tôi nhanh chóng quy chính lại bản thân. Tôi hiểu không có gì là ngẫu nhiên, Sư phụ an bài cơ hội này để giúp tôi đề cao tâm tính.

May mắn là năm đó hàng xóm của tôi không trồng lạc và để ruộng không nên tôi có thể mượn ruộng của ông ấy để trồng lạc và thu hoạch đúng thời điểm. Tôi tin là Sư phụ đã an bài hết thảy để mẹ chồng có thể giúp tôi trở thành người tốt. Mẹ chồng cảm thấy rất tiếc về sự việc này và nói rằng tôi đã thay đổi và tốt hơn trước rất nhiều, bà nói bà phải cảm ơn Sư phụ và Pháp Luân Đại Pháp. Tôi luôn hướng nội tìm và đo lường mọi việc theo Pháp, tôi và mẹ chồng không còn tranh cãi với nhau kể từ khi tôi bước vào tu luyện Đại Pháp.

Một hôm, mẹ chồng nói với tôi: “Pháp Luân Đại Pháp đã giúp con trở thành người tốt và cũng giúp mẹ thay đổi”. Bà chân thành bày tỏ lòng cảm ân đến Sư phụ: “Sư phụ Lý đã cứu hai mẹ con mình, nếu không thì hai chúng ta vẫn là kẻ thù của nhau”. Đó chính là sức mạnh của Đại Pháp, tôi thầm hứa với Sư phụ sẽ thiện đãi với mẹ chồng và giữ gìn hạnh phúc gia đình.

Mùa đông năm 2018, bố chồng tôi phải nhập viện nên hai anh chồng tôi phải vào viện chăm sóc ông trong lúc chồng tôi đi làm xa. Tôi đón mẹ chồng về ở chung để tiện chăm sóc bà, điều này cũng giúp chồng tôi không phải lo lắng việc mẹ anh phải ở nhà một mình. Bà đã rất vui khi đến ở cùng chúng tôi. Hàng ngày tôi làm những món ăn bà thích và trò chuyện với bà để bà không cảm thấy cô đơn. Bà thường cùng tôi nghe các bài giảng của Sư phụ vào buổi tối và ngồi cạnh để tập theo các động tác khi tôi luyện công vào buổi sáng.

Do bà bị mắc chứng không tự chủ được việc đi vệ sinh nên tôi đã an ủi bà: “Mẹ đừng lo lắng gì cả, cứ tự nhiên như ở nhà, con sẽ dọn dẹp nếu mẹ vệ sinh ra ngoài”. Mỗi lần bà đi vệ sinh vào cái bô để ở đầu giường, tôi lại đem đi đổ và vệ sinh sạch sẽ. Tôi cứ làm vậy cho đến khi bà khăng khăng đòi tự làm. Có đêm bà đi vệ sinh ra cả áo quần đang mặc vì bữa tối bà ăn hơi nhiều. Phân dính cả trên giường, giày, ghế và sàn nhà. Bà không ngừng tự trách bản thân, còn tôi vừa lau dọn vừa an ủi bà.

Sau đó, tôi để bà nằm nghỉ trên giường và đi chuẩn bị bữa sáng mời bà ăn. Bà nói với tôi: “Mẹ sẽ không muốn về nhà nếu con cứ chiều mẹ như thế này”. Tôi bảo bà cứ ở lại đây nếu bà muốn. Bà lại hỏi tôi: “Thế nếu bố chồng con xuất viện thì sao?”. Tôi trả lời bố cũng có thể chuyển đến ở với chúng ta, nghe tôi nói vậy bà đã mỉm cười. Bà đã ở cùng chúng tôi 9 ngày rồi trở về nhà sau khi bố chồng tôi xuất viện. Tôi vô cùng biết ơn Sư phụ, nếu tôi không tu luyện Pháp Luân Đại Pháp thì tôi sẽ không bao giờ có thể làm được điều này.

Chồng tôi đã nhìn thấy vẻ đẹp của Pháp Luân Đại Pháp từ những thay đổi cả về tâm và thân của tôi, anh ấy cũng đã thay đổi. Giờ anh ấy đã biết chân tướng về cuộc bức hại và chứng kiến Sư phụ từ bi hóa giải mâu thuẫn trong gia đình chúng tôi, trải nghiệm sự thiện lương của các học viên khác và chứng kiến sự tà ác của ĐCSTQ. Anh ấy thường giúp tôi giảng chân tướng và truyền bá Đại Pháp trong mỗi dịp gặp gỡ người thân hay bạn bè.

(Bài viết được chọn đăng nhân Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới lần thứ 24 trên Minh Huệ)

Bản quyền © 2023 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/5/31/460184.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/6/1/209678.html

Đăng ngày 07-12-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share