Bài viết của Tiểu Lan, đệ tử Pháp Luân Đại Pháp ở Tứ Xuyên, Đại Lục

[MINH HUỆ 30-05-2023] Tôi may mắn bước vào tu luyện Pháp Luân Đại Pháp từ năm 1998. Là một người tu luyện, nhân phẩm của tự thân tốt, lời nói và hành động trọng đức, phát ra năng lượng chính, ấy là đang lan tỏa phúc âm của Pháp Luân Đại Pháp.

Tôi là một thợ cắt tóc, tiệm tóc nhỏ này là cửa sổ lớn chân tướng, mọi người từ mọi tầng lớp xã hội đã đến đây. Trong khi tiếp xúc với họ, tôi đã giảng chân tướng cho họ, để mọi người minh bạch chân tướng Đại Pháp.

Nhân ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới lần thứ 24, tôi sẽ viết ra một chút câu chuyện của một số người và những sự việc mà tôi đã trải qua khi giảng chân tướng trong nhiều năm, để cảm tạ ân từ bi vô lượng của Sư tôn vĩ đại!

1. ‘Chị thật là một người tốt!’

Năm 2000 là khoảng thời gian mà truyền thông Trung Cộng bịa đặt bôi nhọ Pháp Luân Đại Pháp một cách điên cuồng nhất. Một hôm, có một cán bộ đến cắt tóc ở tiệm. Tôi nói với ông ấy rằng, những gì Trung Cộng tuyên truyền về Pháp Luân Công là không thật, tôi là người tu luyện Pháp Luân Công, thân tâm đều thụ ích, tôi nói với ông ấy rằng Đại Pháp tốt như thế, như thế.

Ông ấy nói rằng ông đã đến Bắc Kinh du lịch, tận mắt nhìn thấy các học viên Pháp Luân Công thỉnh nguyện ở Bắc Kinh vào “ngày 25 tháng 4”. Ông ấy nói đã nhìn thấy rất nhiều người đến đó, những người này trông bình hòa, rất kỷ luật, đứng hai bên vệ đường và rất văn minh. Làm sao có thể uy hiếp đến chính phủ được? Ông ấy nói: “Nhóm người này tố chất rất cao, rất tốt.” Vì tận mắt chứng kiến, nên căn bản ông ấy không tin vào báo cáo vu khống của Trung Cộng.

Vào một ngày lạnh giá, khi tiệm tóc vừa mở cửa, một ông lão đến cắt tóc. Sau khi cắt xong, ông lão lục khắp túi cũng không thấy tiền. Nhìn thấy dáng vẻ ngại ngùng của ông lão, tôi nghĩ có thể ông ấy có việc đi vội nên quên mang tiền. Tôi nói: “Bác ơi, không sao đâu, cháu mời bác! Bác ăn sáng chưa?” Ông lão nói: “Chưa ăn.” Tôi đã gọi cho ông lão một tô mì ở tiệm ăn nhanh đối diện. Sau khi ông lão ăn xong thì vui vẻ cảm ơn tôi.

Tôi không thu tiền của ông lão, còn đãi ông ấy một tô mì. Mọi người làm kinh doanh đều kiêng kỵ mở hàng không suôn sẻ, cho rằng buổi sáng mở hàng không tốt sẽ ảnh hưởng đến công việc kinh doanh trong ngày. Từ sau khi tu luyện Đại Pháp, nhân phẩm tốt, tính cách tốt, kinh doanh tự nhiên sẽ tốt. Cũng không nói đến chuyện khai trương chọn ngày lành tháng tốt nữa. Khi ông lão gặp người quen thì nói: “Chủ tiệm cắt tóc AA thật tốt. Người học Pháp Luân Công rất thiện lương, cắt tóc không thu tiền, còn mời tôi ăn sáng, người tốt như vậy ngày nay hiếm gặp.” Ông lão rủ người quen và bạn bè đến cắt tóc. Thông qua tiếp xúc, tôi giảng chân tướng cho họ. Bạn bè của ông lão rất cảm khái, và nói với tôi rằng: “Ông ấy khen chị tốt, nói rằng Pháp Luân Công dạy người ta làm người tốt. Chị thật là một người tốt, xem ra chúng tôi bị (ác đảng Cộng sản) lừa rồi.”

Một buổi sáng năm 2000, hai tên côn đồ nhỏ mỗi người cầm trên tay một thanh thép dài một mét, đuổi theo và đánh một thanh niên từ nơi khác đến khu vực chúng tôi làm công. Mọi người trên phố đều sợ rước họa vào thân, không ai dám quản việc này, cậu thanh niên bị đánh bất lực. Vì cậu ấy từng đến tiệm cắt tóc nên liền chạy vào tiệm.

Khi đó tôi đang đứng ở cửa, vừa nhìn thấy, tôi lập tức khiển trách hai người đó, rồi kéo cậu thanh niên bị đánh vào tiệm, và nói với hai tên côn đồ rằng đánh người là sai. Lời nói của tôi khiến họ sửng sốt, hai người họ cầm lấy thanh thép rồi bỏ đi.

Cậu thanh niên bị đánh phải dưỡng đến mấy tháng mới hồi phục, cũng không dám làm công ở đó nữa. Cậu ấy biết tôi luyện Pháp Luân Công, cậu ấy đã minh bạch chân tướng và biết Đại Pháp tốt. Trước khi trở về quê hương ở Hà Nam, cậu ấy đến cảm ơn tôi: “Chị ơi, nếu không có sự giúp đỡ chính nghĩa của chị, biết đâu chừng em đã bị đánh đến tàn phế hoặc bị đánh đến chết. Mọi người nhìn thấy cũng không ai quản, chỉ có chị đứng ra.” Cậu ấy mua một túi trái cây để cảm ơn tôi.

Tôi nói: “Là Sư phụ Đại Pháp đã dạy chị làm người tốt, em hãy cảm ơn Sư phụ Đại Pháp nhé!”

Cậu ấy liền nói: “Lý Đại sư hảo, học viên Pháp Luân Công các chị hảo.” Và bày tỏ rằng sẽ nói với người thân về chân tướng Đại Pháp.

2. ‘Tôi yên tâm khi để con trai ở chỗ chị’

Trong hoàn cảnh đạo đức trượt dốc ở Đại lục, hầu hết các ngành công nghiệp dịch vụ đều chứa đầy nội dung khiêu dâm và không lành mạnh, một số cửa hàng tặng quà cho các đồn cảnh sát địa phương và các quan chức quyền lực hàng năm. Hễ có chút động tĩnh gì, các quan chức này liền kêu họ tạm đóng cửa để tránh tình thế bất lợi; khi tình hình ổn thì lập tức mở cửa hoạt động trở lại. Có rất nhiều tiệm kinh doanh đồi trụy trên một con phố.

Tôi chỉ dựa vào cắt tóc để sinh sống. Một số khách hàng thấy tôi bận rộn, mệt mỏi suốt từ sáng đến tối mà không kiếm được nhiều tiền nên đã khuyên tôi mở dịch vụ “đặc biệt”.

Có người nói: “Nếu chị mở dịch vụ đó, tôi sẽ chiếu cố đến chỗ chị mỗi ngày.”

Tôi nói với họ rằng: “Người xưa nói, quân tử ái tài, thủ chi hữu đạo (người quân tử coi trọng của cải nhưng không thể tùy tiện nhận hay lấy của cải khi chưa biết nguồn gốc). Nếu lấy của cải bất nghĩa, trong tâm cũng bất an. Trên đầu ba thước có Thần linh, ông Trời đang nhìn chúng ta. Làm người thiện lương sẽ luôn có phúc phận. Tôi là người học Pháp Luân Công, sẽ không làm chuyện xấu bất lương.”

Tôi nói, anh xem những tham quan đó, không kính Trời, không kính Phật, mặc sức hưởng lạc, làm hùm làm hổ. Làm tất cả các chuyện xấu, cuối cùng là bản thân gánh chịu ác quả, Bạc Hy Lai, Chu Vĩnh Khang đều rớt đài như vậy cả. Không thể làm chuyện xấu, vì sẽ mất đức. Tôi thường khuyên họ như vậy, họ cũng đồng ý và cảm thấy xã hội hiện nay không ổn.

Trước khi tu luyện Đại Pháp, tôi nhận học trò phải thu phí. Trong thời gian các em học nghề, còn bảo các em tự lo chi phí sinh hoạt. Sau khi tu luyện Đại Pháp, tôi nhận học trò không thu phí, lo chỗ ăn ở, hàng tháng còn cho ít tiền tiêu vặt. Hầu hết những người trẻ tuổi sinh vào những năm 1980, 1990 và 2000 đều là con một, mang theo niềm hy vọng của gia đình. Các em đến học tay nghề, tôi không thể không dẫn dắt tốt, tôi dùng tiêu chuẩn làm người tốt mà Đại Pháp yêu cầu để tác động các em.

Tôi đã lần lượt dẫn dắt hơn 20 học trò, các em đã học thành nghề, điều quan trọng hơn là các em đã minh bạch chân tướng Đại Pháp, cũng hiểu được đạo lý làm người. Một số học trò có thể tuân theo các yêu cầu của Đại Pháp để làm người tốt, một số cũng bắt đầu luyện Pháp Luân Công.

Cha của Yến Tử mất sớm, mẹ vất vả nuôi dưỡng cô bé trưởng thành. Sau khi tốt nghiệp trung cấp nghề, cô bé không bao giờ rời tay khỏi điện thoại di động mỗi ngày, mẹ nói cô bé, cô bé cũng không nghe. Cô bé ở nhà không làm việc nhà, ham chơi, không thích nói chuyện với mẹ, mẹ cô bé lo lắng không biết phải làm sao. Có người giới thiệu, và Yến Tử đã đến tiệm của tôi.

Sau khi học nghề hai tháng, Yến Tử về nhà. Mẹ cô bé gọi điện thoại nói: “Chị ơi, cảm ơn chị! Cháu đã thay đổi, sắc mặt tốt hơn, có thể nói chuyện với em mỗi ngày. Chỗ chị dạy dỗ cháu tốt thật.” Sau đó Yến Tử xem sách Đại Pháp, còn giảng chân tướng cho khách hàng. Nhờ tác động của Đại Pháp, tính cách và tính khí của Yến Tử đã được cải thiện, cô bé luôn cư xử tốt và hiểu chuyện.

Tiểu Sơn là cậu bé 18 tuổi, muốn học cắt tóc nên đã đến một tiệm nọ học nghề. Người nam dạy nghề ở đó hơn 30 tuổi, là một người đồng tính, sau khi Tiểu Sơn đến đó không lâu, anh ta muốn Tiểu Sơn đóng vai nữ, mặc quần áo nữ tính. Anh ta nịnh nọt Tiểu Sơn, cho tiền, cho ăn ngon. Từ đó, Tiểu Sơn tiêu tiền xa hoa, con người trở nên kỳ dị, không ra nam cũng không ra nữ. Mẹ cậu ấy cảm thấy con trai mình có gì đó không đúng, nên kiên quyết không cho cậu ấy đến đó nữa.

Được giới thiệu, Tiểu Sơn đã đến tiệm tóc của tôi. Tôi coi Tiểu Sơn như con của mình, thiện đãi cậu ấy. Dưới ảnh hưởng của tôi, cậu ấy đọc sách Đại Pháp, bỏ đi quan niệm biến dị về đồng tính luyến ái, từ đó con người trở nên tươi sáng, cởi mở, quay lại dáng vẻ chính thường của một nam thanh niên. Mẹ của Tiểu Sơn nói: “Con trai tôi ở nhà cãi nhau với tôi, tới chỗ khác học nghề càng trở nên tệ hơn. Chị dẫn dắt cháu tốt, tôi yên tâm khi để con trai ở chỗ chị.” Đây cũng là điều mà rất nhiều bậc cha mẹ thầm nhủ trong lòng, xã hội càng có nhiều người tốt hơn, sẽ càng bình yên hơn. Tôi biết, những đứa trẻ này đến đây để kết thánh duyên với chúng ta.

Có một nữ học trò sau khi học xong thì đi vùng khác. Khi cháu học nghề với tôi, cháu ở xa gia đình, rất khó gặp bố mẹ, tôi đã chăm sóc cháu rất chu đáo. Một lần, cháu điện thoại nói với tôi rằng: “Có người nói lời không tốt về Đại Pháp. Cháu nói với họ rằng, thầy dạy cắt tóc cho cháu là một học viên Pháp Luân Công, và là người tốt nhất.”

Trong mấy năm khi tôi mở tiệm cắt tóc ở quê nhà, các học trò của tôi cũng đã chủ động giúp tôi gỡ bỏ những biểu ngữ tà ác phỉ báng Đại Pháp trên các ô cửa, vách tường hoặc cột điện thoại gần đó, v.v.. Đây là hành động thiện của các em, cũng giảm thiểu độc hại của tà đảng đối với chúng sinh. Một số trong các học trò còn lấy tài liệu chân tướng Đại Pháp mang về cho dân làng xem, một số chủ động yêu cầu làm tam thoái cho bản thân các em và người nhà (tam thoái là thoái xuất khỏi tổ chức đảng, đoàn, đội của Trung Cộng). Những chúng sinh này đã minh bạch chân tướng và lựa chọn tương lai tươi đẹp cho bản thân.

3. ‘Bùa hộ thân này hữu dụng’

Vào năm 2009, tôi nghĩ đến những phụ lão cùng quê có duyên với tôi vẫn chưa được cứu, nên tôi đã về quê mở tiệm tóc, để truyền phúc âm Pháp Luân Đại Pháp đến họ.

Hàng xóm của tôi là chủ một cửa hàng quần áo, cô ấy khoảng 30 tuổi và bị bệnh dạ dày lâu năm. Kinh doanh không tốt, phải chăm người già và cả trẻ nhỏ, còn có một cô em gái phải nuôi nấng nên gánh nặng không hề nhỏ. Hai chúng tôi sống cạnh nhau, tiếp xúc nhiều, và tôi đã tặng cô ấy một bùa hộ thân chân tướng Đại Pháp. Một hôm, cô ấy nói với tôi rằng: “Chị ơi, bùa hộ thân này hữu dụng, em đã niệm khi đau dạ dày, bây giờ hết đau rồi, kinh doanh cũng tốt hơn trước.” Cô ấy cũng có thể nói lời công bằng cho Đại Pháp, và hiểu rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt.

Có một khách hàng tên Dung hơn 30 tuổi. Khi cô ấy đến tiệm gội đầu, cô ấy nói với tôi rằng chồng cô mê bài bạc, tham sắc, thường vượt quá giới hạn, không mang tiền lương về nhà, hai vợ chồng cãi nhau… Cô ấy không thể ngủ ngon trong thời gian dài, nên xuất hiện những đốm lớn trên mặt. Tôi nghĩ, cô ấy cũng là đến tìm chân tướng, và được cứu. Tôi đã tặng cô ấy một bùa hộ thân chân tướng, và cô ấy đã niệm mỗi ngày sáng tối.

Một hôm, Dung lại đến gội đầu, cô ấy nói với tôi rằng: “Chị ơi, bùa hộ thân này hữu dụng. Sáng hôm qua anh ấy đánh em, em đã niệm và anh ấy không đánh nữa.” Kể từ đó, cô ấy càng thường xuyên niệm chín chữ chân ngôn “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo”.

Chồng của chị Lưu bị văn hóa tà đảng Trung Cộng đầu độc khá sâu, cũng từng là một đội trưởng. Ông ấy thích uống nhiều rượu, một ngày ba bữa không rời khỏi ly rượu, sau khi uống rượu thì thường tức giận, rất kỳ quặc và khó làm vừa lòng. Lần nọ, ông ấy đánh tổn thương tay của chị Lưu. Khi chị Lưu đến tiệm tôi gội đầu, vẻ mặt buồn bã, nói rằng ông ấy đã hành hạ chị trong một thời gian dài. Họ không có tiền, không có an sinh xã hội, phải thuê nhà ở, và dựa vào con gái cho chút tiền sinh hoạt qua ngày. Hai vợ chồng già sức khỏe không tốt, đều có bệnh và túng quẫn.

Tôi thấy chị Lưu tốt bụng và trung thực nên muốn giúp đỡ chị ấy. Tôi kể lại trải nghiệm của mình, đó là Pháp Luân Đại Pháp đã giúp tôi nhìn thấy hy vọng nhân sinh. Tôi hết bệnh, đã nhiều năm rồi không còn bị bệnh gì, thậm chí không bị cảm lạnh, thân tâm thụ ích. Sau khi chị ấy nghe thì lập tức tin, và nhận bùa hộ thân chân tướng, còn thỉnh quyển sách quý “Chuyển Pháp Luân”.

Chị Lưu mang tâm thành kính, thực hiện chiểu theo yêu của Sư phụ. Cho dù chồng đối xử với chị ấy ra sao, chị ấy đều chiểu theo Chân-Thiện-Nhẫn để yêu cầu bản thân, làm được không oán không hận, thiện đãi chồng, ủy khuất và oán hận nhiều năm giữa vợ chồng đã được hóa giải. Sự siêu thường của Pháp Luân Đại Pháp cũng triển hiện trên thân của chị Lưu, thân thể chị khỏe mạnh, thể hội được sự mỹ diệu khi không có bệnh. Trước đây chị ấy sợ thức ăn cay, nhiều dầu mỡ và lạnh, nhưng giờ chị ấy đều ăn được hết. Trong nhà, chỉ có chị ấy là khỏe nhất.

Vào ngày hôm sau, khi chị Lưu thỉnh về nhà quyển sách quý “Chuyển Pháp Luân”, con gái chị điện thoại nói rằng: “Mẹ ơi, tối hôm qua con có một giấc mơ, trong mơ nhìn thấy một tượng Phật lớn.” Chị Lưu cảm thấy vô cùng may mắn khi đời này có thể đắc được Pháp Luân Đại Pháp!

Trong thời gian mở tiệm tóc, tôi đã nói chuyện và tương tác với rất nhiều khách hàng, truyền phúc âm Pháp Luân Đại Pháp đến trái tim của mọi người. Trong tiệm, tôi còn mở chương trình truyền hình “Tân Đường Nhân”, mọi người đều rất thích xem.

Kể từ ngày 20 tháng 7 năm 1999 đến nay, Trung Cộng điên cuồng bức hại Pháp Luân Công, tôi và đồng tu người nhà đã bị giam giữ phi pháp, bị lục soát nhà, theo dõi, sách nhiễu và bỏ tù oan vô số lần. Trên con đường (tu luyện), chúng tôi không bị dọa sợ, luôn bước trên con đường thần thánh – tu tâm hướng thiện, phản bổn quy chân.

Sư phụ giảng:

“Con người thế gian hôm nay đa số đều đến từ thiên thượng, tới đắc Pháp” (Giảng Pháp tại Pháp hội New York kỷ niệm 25 năm Đại Pháp hồng truyền [2017])

Thế nhân đều là người thân của Sư phụ, cũng đều là anh chị em của chúng ta. Nếu họ quen biết, gặp gỡ và làm quen với tôi, tôi sẽ nói với họ chân tướng Pháp Luân Đại Pháp hảo và cho họ một cơ duyên được cứu.

(Bài viết được chọn đăng nhân ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới lần thứ 24 trên Minh Huệ Net)

(Phụ trách biên tập: Y Văn)

Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của trang web Minh Huệ (Minghui.org). Khi sử dụng lại vì mục đích phi lợi nhuận, vui lòng ghi rõ nguồn ở đầu bài đăng hoặc tác phẩm (Theo bài viết của trang Minh Huệ…), sau đó dẫn đường link bài gốc của Minh Huệ. Nếu đăng lại cho mục đích thương mại, vui lòng trao đổi với Ban Biên tập về thủ tục ủy quyền


Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2023/5/30/【5.13徵文】做一名正直的理髮師-460950.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/6/5/209748.html

Đăng ngày 23-07-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share