Bài viết của một đệ tử Đại Pháp tại tỉnh Hà Bắc

[MINH HUỆ 31-08-2023] Từ khi còn học tiểu học, tôi đã phải tiếp nhận những giáo dục về chủ nghĩa vô thần và thuyết tiến hóa, tin rằng con người được tiến hóa từ loài vượn. Nếu ai nói tin vào Thần, tôi liền cho rằng người đó mê tín, ngu muội vô tri, tôi cảm thấy mình theo vô thần luận rất sáng suốt.

Quan niệm này đã ăn sâu vào suy nghĩ của tôi. Trước khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, một đồng tu đã đưa cho tôi một cuốn sách Pháp Luân Công, khi tôi thấy trong sách có viết về Phật, Đạo, Thần, tôi liền đặt cuốn sách xuống, không đọc nữa.

Giới thiệu về Pháp Luân Đại Pháp

Năm 1998, tôi bị bệnh tật hành hạ đến tuyệt vọng, mỗi ngày đều u sầu khổ sở, một người hàng xóm tốt bụng đã nói với tôi về khả năng chữa bệnh thần kỳ của Pháp Luân Đại Pháp: “Có một nhóm học viên Pháp Luân Công cạnh nhà máy nơi tôi làm việc. Tôi sẽ đưa chị đến đó để xem thử.“ Sau đó anh ấy đưa tôi đến điểm luyện công của Pháp Luân Công, còn mang cả ghế theo, vì tôi yếu đến mức không thể đứng vững. Các học viên nhiệt tình chào đón tôi, nhưng tôi chỉ lạnh lùng nói: “Tôi chỉ đến để xem thôi” (Bây giờ nghĩ lại, tôi cảm thấy thực sự xấu hổ vì đã bị chủ nghĩa vô thần thao túng đến mức vô tri như vậy)

Khi mọi người bắt đầu luyện công, tôi ngồi trên ghế và tập theo mọi người. Sau khi luyện công xong, mọi người bắt đầu chia sẻ thể ngộ về tu luyện. Một học viên nói rằng cô ấy từng có vấn đề nghiêm trọng về dạ dày, nhưng bây giờ cô ấy đã hoàn toàn bình phục và có thể ăn bất cứ thứ gì.

Một học viên khác từng bị bệnh thận và phải nằm liệt giường. Lần đầu tiên đến điểm luyện công, anh ấy phải nằm trên xe ô tô vì quá yếu. Nhưng ngay ngày hôm sau, anh ấy đã bình phục một cách thần kỳ đến mức có thể tự đạp xe đến điểm luyện công.

Một người phụ nữ kể rằng có lần chồng cô rất tức giận và chửi mắng cô, nhưng cô nhớ lại những gì Sư phụ đã dạy:

“Tuy nhiên chúng tôi đã giảng rằng, là một người luyện công, thì cần làm được ‘đả bất hoàn thủ, mạ bất hoàn khẩu’, dùng tiêu chuẩn cao mà yêu cầu bản thân.” (Bài giảng thứ tư, Chuyển Pháp Luân)

Tuân theo những lời giảng của Pháp Luân Đại Pháp, cô đã thay đổi thái độ và không cãi nhau với chồng. Cô nói nếu cô không tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, khi đó đã có thể xảy ra một cuộc cãi vã lớn.

Một học viên khác nói rằng tu luyện Pháp Luân Đại Pháp thật tuyệt vời. Ông có sáu người anh và ông là con út. Hằng năm vào mùa thu hoạch, những người anh luôn tranh giành chỗ để phơi lúa mì. Mâu thuẫn và xung đột thường xuyên xảy ra. Năm nay, ông ấy đã chiểu theo tiêu chuẩn Chân-Thiện-Nhẫn của Đại Pháp, không tranh giành với các anh trai nữa, chủ động nhường chỗ cho họ. Cuối cùng mọi người đã giúp đỡ lẫn nhau và thu hoạch lúa mì về nhà một cách thuận lợi.

Tôi rất cảm động trước những chia sẻ của mọi người, tu luyện Pháp Luân Đại Pháp có thể nâng cao đạo đức con người, điều đó thật tuyệt vời. Trong tâm tôi khởi lên suy nghĩ muốn tu luyện Pháp Luân Công. Sau buổi giao lưu, tôi chợt nhận ra mình ngồi trên ghế cả buổi chiều nhưng không thấy đau nhức hay khó chịu, khi đứng dậy toàn thân cảm thấy hoàn toàn thư thái. Trước đây lưng tôi như bị trói bằng mấy sợi dây, nhưng bây giờ thì không còn nữa, chỉ có một cảm giác rất thoải mái và thư giãn. Ngay lập tức tôi cảm thấy Pháp Luân Đại Pháp thật tốt và kỳ diệu. Từ đó tôi đã bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Trong suốt 20 năm tu luyện, những sự việc mà bản thân được chứng kiến đã khiến tôi ngày càng tin vào sự tồn tại của Thần, đồng thời tôi đã thoát khỏi những quan niệm lệch lạc của chủ nghĩa vô thần và thuyết tiến hóa vốn đã khống chế tôi trong nhiều năm.

Tháo bỏ còng tay

Khi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) phát động cuộc đàn áp Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1999, tôi đã cùng các đồng tu ở địa phương đến Bắc Kinh để thỉnh nguyện. Chúng tôi bị cảnh sát tại đó bắt và đưa về trại tạm giam của huyện.

Trong thời gian ở trại tạm giam, tôi bị cảnh sát còng tay chỉ vì luyện các bài công pháp của Pháp Luân Công. Vì hai tay bị còng nên ban đêm tôi chỉ có thể ngủ ngồi. Sau khi đèn tắt, một cách vô thức, tôi dùng tay phải từ từ kéo còng tay trái xuống từng chút một. Kết quả là tay trái của tôi đã tuột khỏi còng. Những người trong phòng đều kinh ngạc, có người nói còng tay càng kéo sẽ càng chặt, sao có thể tháo ra được? Thật thần kỳ, là Sư phụ của chị đang bảo vệ chị! Những người trong phòng bảo tôi tháo tiếp còng tay phải, nhưng tôi gắng sức thế nào cũng không thể tháo được.

Đêm ngày hôm sau, tôi dùng tay trái tháo còng tay phải, không ngờ tôi cũng đã tháo được còng tay phải.

Nữ cảnh sát nói: Sư phụ của chị đang bảo vệ chị!

Một lần, tôi đến một thành phố ở tỉnh khác để sửa máy in, một tài xế taxi vì không minh bạch chân tướng nên đã tố cáo tôi, tôi đã bị bắt cóc và bị đưa đến trại tạm giam trong hơn 20 ngày. Họ không chịu thả tôi về nhà và muốn đưa tôi đến trại lao động cưỡng bức từ 3 đến 5 năm.

Một buổi sáng, vào khoảng 10 giờ, như thường lệ, tôi đang ngồi trên mép giường với mọi người trong phòng giam, bỗng nhiên tôi ngã xuống đè lên người khác, tay chân liên tục co giật, mọi người trong phòng đều sợ hãi. Người ở trại tạm giam liền gọi xe cấp cứu đưa tôi đến bệnh viện, bác sĩ lấy máy kiểm tra cho tôi, vị giám đốc ở đó nói: Máy bị hỏng, chúng tôi không thể kiểm tra được. Lúc đó ý thức của tôi vẫn còn rất rõ ràng, chỉ là toàn thân tôi vẫn run rẩy, đến khoảng 3 giờ chiều tôi mới dần dần ổn định lại, khi đó bệnh viện đã tiến hành các loại kiểm tra.

trại tạm giam đã phái theo hai viên cảnh sát, một nam một nữ để canh gác tôi. Tôi đã kể cho họ nghe về những cải biến thần kỳ về thể chất và tinh thần của mình sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, họ hỏi về vụ “Tự thiêu Thiên An Môn” và về 1.400 cái chết do Pháp Luân Công không cho phép uống thuốc. Tôi đã giảng cho họ nghe về chân tướng của Đại Pháp, sau khi minh bạch sự thật, họ nói với tôi: “Đừng lo, đội an ninh nội địa đã cử người đến rồi, họ đã thông báo cho đội an ninh nội địa ở địa phương của chị tới đón chị.” Khoảng 11 giờ đêm, người nữ cảnh sát đã lái xe đưa tôi quay lại trại tạm giam.

Một hôm vào buổi trưa, đội an ninh nội địa đưa tôi đến cục công an địa phương, buổi chiều họ định đưa tôi đến trại tạm giam ở nơi khác nhưng tôi không chịu đi. Đội trưởng đội an ninh nội địa cho biết, việc này liên quan đến 2 tỉnh, họ không thể đưa ra quyết định. Trên đường đi đến huyện khác, từ trước tới nay tôi chưa từng bị say xe, nhưng lần này khi ở trên xe tôi bắt đầu cảm thấy chóng mặt, buồn nôn. Khi chúng tôi đến trại tạm giam ở huyện khác, trong khi chuẩn bị làm thủ tục, tôi hét lên: “Đội trưởng, tôi sợ sẽ gây rắc rối cho ông. Đừng giống như trại tạm giam ở huyện khác, họ chỉ giam giữ được tôi trong vài tiếng đồng hồ.“ Lúc này, vị đội trưởng nói: “Chúng ta hãy làm thủ tục, để bác sĩ trại giam khám cho chị ấy.” Bác sĩ trại giam đã đến đo huyết áp cho tôi và lớn tiếng nói: “Không nhận người này. Huyết áp cao trên 200, nhịp tim cũng trên 100!” Đội trưởng nói với bác sĩ: “Đừng nói lớn tiếng ở đây, chúng ta hãy vào phòng nói chuyện.” Sau khi ra ngoài, họ đỡ tôi ra xe rồi quay về.

Trên đường về, nữ cảnh sát đi theo và nói với tôi: “Này, Sư phụ của chị vẫn bảo vệ chị đó!” Họ cũng có thể cảm nhận được rằng trong những việc này Sư phụ đều đang bảo vệ tôi, tôi rất vui vì họ có thể nhận thức được sự tồn tại của Thần Phật.

Họ đã đưa tôi đến bệnh viện của huyện để theo dõi, họ còn đo huyết áp và kiểm tra tim của tôi. Ngày hôm sau họ cử người đến trại tạm giam ở ngoại tỉnh để lấy kết quả xét nghiệm của bệnh viện, họ nói tôi bị viêm gan truyền nhiễm nặng, bị bệnh tim và cao huyết áp, họ còn cho tôi làm xét nghiệm máu tại bệnh viện huyện và yêu cầu gia đình đưa tôi về.

Sau khi tôi về đến nhà, em gái tôi mang ống nghe và máy đo huyết áp tới để kiểm tra, kết quả là mọi bất thường về huyết áp, nhịp tim, viêm gan truyền nhiễm… đều đã biến mất và mọi thứ đã trở lại bình thường. Thật thần kỳ, nó đột nhiên xuất hiện và cũng biến mất trong tích tắc. Trong suốt quá trình này, Sư phụ đã luôn bảo hộ đệ tử trong mọi thời khắc, Ngài đã dùng phương pháp này để giải cứu tôi. Con xin cảm tạ Sư phụ từ bi vĩ đại!

Trong quá trình này, tôi đã yêu cầu bản thân tuân theo tiêu chuẩn Chân-Thiện-Nhẫn, thiện đãi hết thảy những người mình gặp, không chỉ trích, oán hận hay đối đầu, biết nghĩ cho người khác và chỉ muốn họ minh bạch chân tướng về Pháp Luân Công. Vào buổi chiều mà tôi bị bắt cóc, ở đồn cảnh sát địa phương, tôi đã giảng chân tướng cho những viên cảnh sát trẻ, sau khi minh bạch, họ còn cùng tôi học cách ngồi xếp bằng. Sau khi họ chấp hành nhiệm vụ xong và quay lại, khi thấy tôi họ hô lớn: “Pháp Luân Đại Pháp hảo.”

Khi đến trại tạm giam, tôi nói chuyện với những người trong phòng giam và chào hỏi mọi người. Trường phòng giam nói: “Sao chị khác với tất cả mọi người vậy, người khác tới đây đều buồn rầu, còn chị tới giống như về đến nhà gặp được người thân vậy” Tôi nói: “Chúng ta gặp nhau đều là duyên phận, có lẽ chúng ta đều là người thân.” Tôi nói chuyện với họ hằng ngày, chân thành quan tâm và giúp đỡ những người gặp khó khăn và nói với họ chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp. Sau khi họ minh bạch chân tướng, họ đã thoái xuất khỏi ĐCSTQ. Sau khi thành tâm niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”, họ đều đã nhận được phúc lành ở các mức độ khác nhau.

Có ba người được trả tự do sớm, một cô gái làm tiếp thị đa cấp được thả ra mà không cần nộp tiền, trong khi những người còn lại phải nộp 5.000 nhân dân tệ trước khi được thả. Khi tôi gặp các nhân viên cảnh sát địa phương, tôi nói chuyện với họ như thể họ là người thân trong gia đình, khi họ lại đưa tôi đến một trại giam khác, tôi không trách móc hay oán hận mà chỉ dùng trí huệ giảng chân tướng, dùng thiện niệm để thiện đãi tất cả mọi người.

Trong toàn bộ quá trình này, những cảnh sát trong đội an ninh nội địa đi cùng tôi đã chứng kiến sự tồn tại của Thần Phật và tin rằng các đệ tử Đại Pháp được Sư phụ bảo vệ. Tôi cũng đã tự mình trải nghiệm điều đó, miễn là hành động của các đệ tử Đại Pháp phù hợp với tiêu chuẩn tâm tính của tu luyện Đại Pháp, Sư phụ sẽ bảo vệ họ.

Tôi muốn chia sẻ về sức mạnh kỳ diệu của Đại Pháp mà bản thân tôi đã trải nghiệm, bởi vì tôi muốn nói với thế giới rằng thuyết tiến hóa và thuyết vô thần đều là lý thuyết sai lầm, dối trá, ngụy biện gây hại cho con người và là mê hồn dược khiến con người ngu muội và ngăn cản họ hiểu chân tướng và được đắc cứu.

Tôi chân thành hy vọng rằng thế nhân đều sẽ nhận ra sự độc hại của chủ nghĩa vô thần và thuyết tiến hóa, không còn bị ràng buộc bởi các quan niệm của chúng, minh bạch chân tướng về Pháp Luân Công, kính Trời, kính Thần, quay về truyền thống và thiện lương, chỉ khi đó chúng ta mới có được sự bảo hộ và cứu độ của Thần, mới có được tương lai tốt đẹp.

Bản quyền © 2023 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2023/8/31/463932.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/9/16/211349.html

Đăng ngày 15-11-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share