Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc
[MINH HUỆ 24-09-2023] Nhìn lại 25 năm tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã có biết bao thăng trầm trong việc vượt quan khảo nghiệm tâm tính và những nỗ lực để phơi bày cuộc bức hại. Nhờ sự bảo hộ của Sư phụ, tôi vẫn kiên định. Tôi xin chia sẻ sáu câu chuyện về việc Sư phụ đã bảo hộ tôi như thế nào.
Được thả ra từ trại tạm giam
Vào năm 2000, tôi đến Bắc Kinh để thỉnh nguyện cho quyền được tu luyện Đại Pháp. Cảnh sát địa phương và nhân viên bảo vệ nơi tôi làm việc đã tới Bắc Kinh và hộ tống tôi trở về. Họ đưa tôi vào trại tạm giam và buộc tội tôi “gây rối trật tự công cộng.” Họ nói sẽ thả tôi trong vòng 15 ngày nhưng họ đã không làm vậy.
Vào buổi sáng ngày thứ 39, mấy viên cảnh sát đến cùng với chồng tôi. Một cảnh sát nói: “Hôm nay chị về nhà hay vào tù phụ thuộc vào những câu trả lời của chị cho những câu hỏi sau đây.
Sư phụ của chị tốt hay xấu?”
“Tốt!,” tôi nói.
“Chị sẽ tiếp tục luyện công sau khi trở về nhà chứ?”
“Công pháp tốt như vậy, tôi đương nhiên là muốn luyện rồi,” tôi đáp.
“Chị sẽ liên hệ với các học viên khác phải không?”
“Có, tôi sẽ liên hệ,” tôi trả lời.
“Chị về đi,” viên cảnh sát nói.
Các khóa tẩy não bị hủy
Vào năm nào đó tôi không nhớ rõ, tà Đảng tổ chức các khóa tẩy não trên khắp Trung Quốc nhắm vào các học viên Pháp Luân Công. Tôi đã bị đưa tới khóa tẩy não đầu tiên trong vùng. Hàng ngày Chủ nhiệm Phòng 610 và cảnh sát Trưởng đều đọc các tài liệu tẩy não cho chúng tôi. Một hôm, khi Chủ nhiệm Phòng 610 đang đọc, tôi bảo anh ta: “Anh còn đọc nữa, miệng anh phát đen cho mà xem.” Không ngờ lời vừa ra khỏi miệng thì anh ta ngừng đọc ngay lập tức. Không lâu sau họ đã dừng các khóa tẩy não.
Bước ra khỏi đồn cảnh sát
Tôi đến thăm mẹ chồng tôi ở một thành phố khác. Đồn cảnh sát địa phương chỗ tôi gọi điện cho tôi và hỏi có phải tôi định đến Bắc Kinh để thỉnh nguyện cho Đại Pháp không. Tôi nói tôi sẽ đi nếu cần. Sau đó cảnh sát đã lái xe đến nhà mẹ chồng tôi, đưa tôi đến đồn cảnh sát địa phương và sắp xếp một nam cảnh sát canh giữ tôi. Sáng hôm sau khi viên cảnh sát rời đi ăn sáng, tôi đã bước ra khỏi đồn cảnh sát và quay về nhà. Cảnh sát đã không đến bắt tôi.
Cảnh sát không tìm thấy tài liệu
Một hôm, hai cảnh sát xông vào nhà tôi. Tôi phát chính niệm trong khi chuẩn bị trà cho họ. Một cảnh sát trong đó nói rằng họ đã nhận lệnh từ cấp trên phải kiểm tra xem tôi có tài liệu Pháp Luân Đại Pháp ở nhà hay không. Nếu có thì họ lập tức bắt tôi đi. Họ nhìn quanh một cách bâng quơ chứ không thực sự tìm kiếm. Thực ra, tôi có trên một nghìn tài liệu chân tướng mà tôi định phân phát tối hôm đó, nhưng họ đã không tìm thấy gì. Sau khi họ rời đi, tôi đã cảm tạ Sư phụ trong tâm vì Ngài đã một lần nữa bảo hộ cho tôi.
Bước ra khỏi Trung tâm tẩy não
Vào tháng 1 năm 2012, tôi mở một đoạn video phơi bày trò lừa đảo về vụ tự thiêu trên Quảng trường Thiên An Môn cho dì tôi xem thì bị báo cáo. Một vài cảnh sát đến bắt tôi. Họ đổ lỗi cho tôi vì đã gây rắc rối cho họ.
Cảnh sát đưa tôi đến một nhà vệ sinh công cộng bẩn thỉu và bắt tôi đứng cạnh đó. Lúc đó tôi mặc quần áo mỏng và trời đang mưa phùn. Khoảng nửa đêm, có mấy xe cảnh sát đến và đưa tôi đến Trung tâm tẩy não huyện. Với sự giúp đỡ của vài đồng tu, tôi đã bước qua ba lớp cửa sắt và thoát khỏi Trung tâm tẩy não được bảo vệ nghiêm ngặt vào lúc 2 giờ sáng.
Được thả từ đồn cảnh sát
Vào một ngày năm 2022, tôi gặp một đồng tu trong một công viên. Ngay khi chúng tôi vừa chào hỏi nhau thì vài cảnh sát mặc thường phục đến bắt chúng tôi. Chúng tôi bị đưa đến đồn cảnh sát để thẩm vấn. Các tài liệu Pháp Luân Đại Pháp tôi mang theo mình bị tịch thu. Tôi liên tục phát chính niệm và cầu xin Sư phụ giúp đỡ. Ba ngày sau, tôi được thả.
Bản quyền © 2023 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2023/9/24/465621.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/10/21/212569.html
Đăng ngày 20-11-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.