Bài viết của phóng viên Minh Huệ ở tỉnh Giang Tô, Trung Quốc

[MINH HUỆ 28-10-2023] Một người phụ nữ 62 tuổi ở thành phố Nam Xương, tỉnh Giang Tô đã mãn hạn án tù 5 năm vào tháng 4 năm 2023 và được biết sẽ phải hoàn trả toàn bộ các khoản phúc lợi hưu trí mà bà đã lĩnh trong 3 lần ngồi tù với thời gian tổng cộng là 11 năm 10 tháng. Vì bà Nghiêm Tinh Hoa không có tiền để trả “khoản nợ lương hưu” đó, nên cục an sinh xã hội địa phương đã đình chỉ việc chi trả lương hưu cho bà.

2023-10-27-204527-0.jpg

Bà Nghiêm Tinh Hoa

Bà Nghiêm đã nhiều lần bị chính quyền nhắm mục tiêu vì kiên định đức tin vào Pháp Luân Công, một pháp môn tu luyện cả thân lẫn tâm bị Đảng Cộng sản Trung Quốc bức hại từ tháng 7 năm 1999.

Bà từng bị kết án 3 năm tù sau khi bị bắt vào ngày 23 tháng 6 năm 2005; sau đó là 3 năm 10 tháng tù sau vụ bắt giữ ngày 19 tháng 4 năm 2011; và 5 năm tù sau khi bị bắt ngày 3 tháng 4 năm 2018. Bà chấp hành cả 3 bản án trên tại Nhà tù Nữ Tỉnh Giang Tây và lần nào cũng bị tra tấn vô cùng tàn bạo.

Tháng 10 năm 2022, trong khi bà vẫn đang bị cầm tù, Tòa án Quận Tây Hồ (là cơ quan kết án bà) đã rút 20.000 Nhân dân tệ từ tài khoản ngân hàng của bà để đóng tiền phạt cho tòa án. Gia đình bà không được thông báo về việc rút tiền này và chỉ biết khi họ đến ngân hàng để thực hiện một số giao dịch. Sau đó, họ cũng nhận thấy bảo hiểm y tế của bà cũng đã bị đình chỉ.

Bà Nghiêm gầy hốc hác khi được trả tự do vào tháng 4 năm 2023. Khi người thân đi cùng bà đến Cục Bảo hiểm Xã hội Thành phố Nam Xương để hỏi về lương hưu của bà và được cho hay một chính sách nội bộ yêu cầu các cục bảo hiểm xã hội trên toàn quốc phải thu hồi toàn bộ lương hưu đã chi trả cho những người bị kết án tù kể từ sau năm 1995. Vì bà Nghiêm đã 3 lần ngồi tù sau năm 1995, nên bà phải hoàn trả toàn bộ tiền lương hưu đã nhận được trong thời gian 11 năm 10 tháng tù. (Bà Nghiêm chỉ mới 44 tuổi vào năm 2005 khi bị bắt lần đầu, nên có lẽ bà đã nghỉ hưu sớm).

Cục bảo hiểm xã hội cho rằng bà Nghiêm “nợ” họ tổng cộng 137.397,14 Nhân dân tệ. Vì bà không thể trả bất kỳ khoản nào trong số đó, nên cục bảo hiểm xã hội đã đình chỉ lương hưu của bà và cho biết chừng nào “món nợ” được hoàn trả đầy đủ thì họ sẽ tiếp tục phát lương hưu cho bà. Với lương hưu hàng tháng ở mức 2.395 Nhân dân tệ, bà sẽ phải mất hơn 57 tháng (=137.397,14/2.395) để trả “nợ”. Hay nói cách khác, bà Nghiêm sẽ không nhận được lương hưu trong 4 năm 9 tháng tới.

Tu luyện Pháp Luân Công

Khi ở tuổi thiếu niên, bà Nghiêm gặp một tai nạn khủng khiếp. Bà bị mắc kẹt dưới đầu máy của một đoàn tàu. Xương ức và xương chân của bà bị dập nát và bà gần như bị mù cả 2 mắt. Bà sống sót, nhưng không thể hồi phục. Sau khi trưởng thành và lấy chồng, bà thường xuyên bị đau đầu, tức ngực, mất ngủ trầm trọng, nhất là sau khi sinh con trai. Có lúc, người bà chỉ còn da bọc xương. Chưa hết, bà và chồng ly hôn vào năm 1993. Bà hoàn toàn không biết ý nghĩa và mục đích của cuộc sống là gì.

Vận mệnh của bà thay đổi vào năm 1998, khi bà bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công. Không lâu sau, sức khỏe của bà đã có sự cải thiện đáng kể. Bà bước đi nhanh nhẹn như đang đi trên không và cũng trải nghiệm được một số điều phi thường được đề cập trong các bài giảng của Pháp Luân Công. Nhờ những trải nghiệm tích cực với Pháp Luân Công, bà chưa bao giờ dao động đức tin của mình sau khi cuộc bức hại bắt đầu vào năm 1999.

Bị kết án 3 năm tù sau khi bị bắt vào năm 2005

Tối ngày 23 tháng 6 năm 2005, Lý Đào, đội trưởng Đội An ninh Nội địa Quận Tây Hồ và một số cảnh sát nhảy ra khỏi xe ngay khi bà Nghiêm trở về nhà. Họ đã phục kích bên ngoài nhà bà hàng giờ liền. Họ giật chìa khóa của bà và đột nhập vào nhà. Họ tịch thu 1 máy tính để bàn, 1 máy in laser, 1 máy in phun, hơn 10 thùng giấy in, một số sách Pháp Luân Công và 1.000 Nhân dân tệ tiền mặt.

Trong khi bị thẩm vấn tại Công an Quận Tây Hồ, bà Nghiêm từ chối trả lời bất kỳ câu hỏi nào và bị tra tấn. 4 cảnh sát còng tay bà ra sau lưng và đè bà xuống đất, trước khi sốc điện bà bằng 2 dùi cui điện cao thế cùng một lúc. Bà nghe thấy tiếng răng rắc từ dùi cui và nhìn thấy những tia lửa xanh. Cổ, lưng và chân của bà bị sốc đến mức sưng tấy và da nứt nẻ, dịch mủ chảy ra.

Sau đó, cảnh sát chuyển bà đến một Trại tạm giam và người lính canh đang làm nhiệm vụ bị sốc khi thấy những vết bỏng do bị điện giật của bà. Mỗi lần bà Nghiêm phải cởi quần áo đi tắm là một sự tra tấn, vì da và thịt trên và xung quanh vết thương dính vào quần áo của bà bị bóc ra, khiến vết thương của bà lại chảy máu. Bà phải mất nhiều tháng mới lành lại được.

Khi công tố viên đến trại tạm giam để lấy lời khai của bà, cô ấy làm chứng chống lại cảnh sát vì tra tấn bà trong quá trình thẩm vấn. Công tố viên hứa chuyển khiếu nại của bà lên cấp trên, sau đó trả lại hồ sơ cho cảnh sát 2 lần với lý do không đủ bằng chứng. Tuy nhiên, cảnh sát gửi lại hồ sơ vụ án và yêu cầu công tố viên truy tố bà.

Sau đó, Tòa án Quận Tây Hồ kết án bà 3 năm tù và kháng cáo của bà bị Tòa án Trung cấp Thành phố Nam Xương bác bỏ.

Bà Nghiêm bị chuyển đến Nhà tù Nữ Tỉnh Giang Tây vào tháng 6 năm 2006. Lính canh La Phủ Anh, Nhậm Thục Trân và Vương Quyên xúi giục tù nhân Nhậm Quế Phương giám sát và tra tấn bà Nghiêm.

Nhậm Quế Phương không cho phép bà Nghiêm ngủ hoặc cho bà đủ thức ăn để ăn. Có lần, cô ta còn bắt bà phải chạy liên tục từ 6 giờ sáng đến 2 giờ sáng hôm sau. Một lần khác, Nhậm ép bà Nghiêm phải đứng liên tục nhiều ngày. Chân của bà trở nên sưng to. Để giữ cho bà tỉnh táo, Nhậm bôi một ít dầu khoáng lên mắt bà và ép bà xem các tài liệu bôi nhọ Pháp Luân Công.

Bà Nghiêm cũng không được phép đánh răng, rửa mặt hoặc sử dụng nhà vệ sinh trong thời gian dài. Bà từng bất tỉnh và ngã gục xuống đất.

Bị kết án 3 năm 10 tháng tù sau khi bị bắt vào năm 2011

Ngày 19 tháng 4 năm 2011, bà Nghiêm bị một nhóm cảnh sát thuộc Đội An ninh Nội địa Thành phố Nam Xương và Đội An ninh Nội địa Huyện Tân Kiến trực thuộc bắt giữ.

Bà Nghiêm cự tuyệt và trong lúc giằng co, tất cả cúc áo trên áo khoác của bà đều bị cảnh sát giật tung. Họ véo bà mạnh đến nỗi khắp cơ thể bà đều có vết tích. Cuối cùng họ áp chế được bà và đưa bà vào xe tuần tra.

Sau khi đưa bà đến Đồn Công an Bắc Giao, cảnh sát tịch thu ví của bà, trong đó có một số tiền mặt và tài liệu Pháp Luân Công. Nhà của bà bị đột kích ngay sau đó, máy in, sách Pháp Luân Công và nhiều vật phẩm liên quan đến Pháp Luân Công khác bị tịch thu.

Một đội trưởng thẩm vấn bà Nghiêm tại đồn. Bà vô tình nghe được một vài cảnh sát nói chuyện với nhau rằng việc tra tấn một phụ nữ lớn tuổi tay không tấc sắt như vậy thực sự là không cần thiết.

Sau đó, Tòa án Huyện Tân Kiến kết án bà Nghiêm 4,5 năm tù. Bà đã kháng cáo và Tòa án Trung cấp Thành phố Nam Xương giảm mức án xuống còn 3 năm 10 tháng. Bà được lệnh thụ án tại Nhà tù Nữ Tỉnh Giang Tây.

Bị kết án 5 năm tù sau khi bị bắt vào năm 2018

Đêm ngày 3 tháng 4 năm 2018, bà Nghiêm và 2 học viên khác đang treo biểu ngữ Pháp Luân Công thì bị bao vây bởi nhóm cảnh sát theo dõi họ.

Bà Nghiêm thoát được, nhưng 10 ngày sau lại bị bắt giữ ngay khi vừa trở về nhà. Cảnh sát tịch thu các sách Pháp Luân Công, máy nghe nhạc, thẻ nhớ và các tài sản cá nhân khác của bà.

Cảnh sát đưa bà đến Đồn Công an Quận Thanh Sơn Hồ. Bà từ chối trả lời câu hỏi của họ và đội trưởng Triệu cảnh báo bà sẽ phải đối diện với hậu quả. Bà bị chuyển đến trại tạm giam Số 1 Thành phố Nam Xương vào đêm cùng ngày.

Ngày 16 tháng 8 năm 2019, bà Nghiêm bị Tòa án Quận Tây Hồ xét xử, sau đó bị kết án 5 năm tù cùng khoản tiền phạt 20.000 Nhân dân tệ vào ngày 19 tháng 9 năm đó. Tòa án cho rằng mức án nặng một phần là do bà “tái phạm tội” (người từng bị kết án trong vòng 5 năm).

Ngày 2 tháng 12 năm 2019, Tòa án Trung cấp Thành phố Nam Xương ban hành phán quyết giữ nguyên bản án của bà Nghiêm. Sau 21 tháng bị giam trong trại tạm giam, bà bị đưa vào Đội 3 của Khu 6 tại Nhà tù Nữ Tỉnh Giang Tây vào ngày 13 tháng 1 năm 2020.

Giáo đạo viên La Dao của Khu 6 và cấp dưới của bà ta, giáo đạo viên Nhạc Cúc của Đội 3, ra lệnh cho tội phạm Đoàn Tuấn theo dõi bà Nghiêm suốt ngày đêm. Đoàn quyết định khẩu phần ăn của bà dựa trên “thành tích” của bà. Đôi khi Đoàn cố tình đưa rất ít thức ăn cho bà Nghiêm, với lý do bà kiên định đức tin.

Bà Nghiêm bị buộc phải xem các tài liệu bôi nhọ Pháp Luân Công hàng ngày và bị buộc phải viết báo cáo tư tưởng và tuyên bố từ bỏ Pháp Luân Công. Đến tối, bà bị buộc phải đứng đến nửa đêm. Bà không được phép đánh răng và thậm chí phải xin phép để uống nước.

Sau đó, lính canh ép bà Nghiêm phải lao động khổ sai mà không được trả công. Tù nhân Đoàn liên tục mắng bà: “Mau lên! Làm việc lẹ lên! Tại sao bà lại chậm chạp như vậy?“ Vào ban đêm, bà Nghiêm lại bị buộc phải học lại các tài liệu bôi nhọ Pháp Luân Công và viết báo cáo tư tưởng. Bà không được phép nói chuyện với người khác, nếu không sẽ bị mắng chửi.

Bà Trần Ngọc Liên và bà Trần Văn, 2 học viên khác ở Nam Xương, cũng bị giam ở Đội 3. Bà Trần Ngọc Liên bị ốm sau khi thức ăn của bà bị tẩm những loại thuốc không rõ chủng loại. Bà Trần Văn không được phép tắm rửa hoặc dùng giấy khi đi vệ sinh. Bà từng bị buộc phải đứng bên ngoài chỉ với một lớp quần áo mỏng vào mùa đông năm 2021. Sau đó, bà bị chuyển đến một đội khác, nơi bị các tù nhân theo dõi suốt ngày đêm. Bà phải lao động khổ sai vào ban ngày và học các tài liệu chống Pháp Luân Công vào buổi tối cho đến 23 giờ đêm. Bà cũng không được phép mua nhu yếu phẩm hàng ngày.

Bài liên quan:

Người phụ nữ Giang Tây sắp mãn hạn án tù 5 năm vì tu luyện Pháp Luân Công

Hai cư dân Giang Tây bị kết án vì nâng cao nhận thức về đức tin của họ

Bản quyền © 2023 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/10/28/467572.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/11/1/212721.html

Đăng ngày 19-11-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share