Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Hoa Kỳ

[MINH HUỆ 02-10-2023] Từ khi bắt đầu tu luyên, tôi đã luôn nỗ lực tu khứ chấp trước vào tình cảm nam nữ, nhưng vẫn chưa loại bỏ được hoàn toàn.

Từ thời niên thiếu tôi đã mong ước có một gia đình hạnh phúc. Tôi đã thêu dệt quá nhiều chuyện mộng mơ trong tâm trí mình đến mức thân tâm kiệt quệ. Giờ đây tôi biết quá trình đó đã hình thành nên nghiệp tư tưởng. Ngay cả trước khi tôi bước vào tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã nhận ra những suy nghĩ đó là không đúng đắn. Tôi tránh đọc các tiểu thuyết lãng mạn, vì biết rằng làm vậy sẽ khiến tâm trí tôi càng bị ám ảnh hơn. Mẹ tôi luôn dạy chị em tôi về các giá trị truyền thống trong hôn nhân. Vậy nên, không ai trong chúng tôi hẹn hò sớm. Trong nhiều năm tôi đã tìm cách giải thoát bản thân khỏi những mộng ảo này và giữ cho mình được thuần khiết.

Ngay khi tôi đắc Pháp vào năm 1997, Sư phụ đã loại bỏ những ý niệm bất hảo này cho tôi. Tôi đột nhiên cảm thấy dễ chịu và hạnh phúc hơn bao giờ hết.

Năm 1999, khi tôi 20 tuổi, tà Đảng đã phát động cuộc bức hại tà ác. Trong vòng xoáy của cuộc sống nơi xã hội người thường, đa phần những người trẻ sẽ tìm việc làm và kết hôn sau khi tốt nghiệp, nhưng những học viên Pháp Luân Đại Pháp trẻ tuổi chúng tôi lại kiên định lội ngược dòng. Chúng tôi đã mất gần như mọi thứ do cuộc bức hại của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Trong những ngày này, tôi đã không chút do dự khi lựa chọn bước ra phản bức hại, toàn tâm giảng rõ chân tướng với thế nhân. Sinh mệnh của tôi thuộc về Pháp Luân Đại Pháp và tôi không còn muốn kết hôn. Khi ấy, tôi thấy xúc động với dự định thuần tịnh đó của mình, tuy nhiên mỗi khi tôi giải đãi trong tu luyện, những niệm đầu về một cuộc sống lý tưởng tôi từng mơ mộng khi còn nhỏ lại nổi lên.

Sự thất bại trong việc tu khứ chấp trước vào tình và sắc dục của tôi đã chiêu mời rắc rối. Lần thứ ba tôi bị cầm tù là vào ngày 19 tháng 7 năm 2002 sau khi Đài truyền hình ở Trường Xuân phát sóng đoạn phim tài liệu về vi phạm nhân quyền đối với Pháp Luân Đại Pháp. Tôi đã tuyệt thực để phản đối sự bức hại và bảy tháng sau tôi được thả. Vào thời điểm đó, nhiều bài chia sẻ kinh nghiệm về cách các học viên hướng nội tìm chấp trước căn bản đã được đăng trên trang web Minh Huệ. Tôi cảm thấy mình cần hướng nội thật sâu để tránh bị bức hại thêm nữa. Tôi đã tìm thấy rất nhiều chấp trước, bao gồm cả chấp trước vào việc làm các hạng mục và chứng thực bản thân, cũng như không chú tâm học Pháp.

Trước khi bị cầm tù, trạng thái tu luyện của tôi không tốt. Các học viên xung quanh tôi liên tục bị bắt giữ. Hai học viên trẻ khác và tôi nằm trong danh sách truy nã của Cục Cảnh sát Tỉnh Cát Lâm vì chúng tôi đã tổ chức Hội giao lưu tâm đắc tu luyện. Tôi phải giấu danh tính của mình trong khi tiếp tục sản xuất tài liệu giảng chân tướng. Do lo ngại về vấn đề an toàn, nhiều lần tôi và một học viên khác đã phải chuyển chỗ. Trong bầu không khí ngập tràn khủng bố, tâm tôi náo động. Các nhân niệm, nhân tình lại trỗi dậy khi chính niệm của tôi lung lay. Tôi lại bắt đầu mơ mộng về một cuộc sống gia đình tốt đẹp nhưng giờ đây đã là chuyện không tưởng.

Cựu thế lực đã lợi dụng các chấp trước của tôi để bức hại tôi. Trước khi tôi bị bắt, Sư phụ đã điểm hóa cho tôi rằng tôi không nên để nghiệp tư tưởng dẫn động. Mãi đến năm 2003 khi tôi được trả tự do, tôi mới nhận ra rằng chấp trước cơ bản của tôi là chấp trước vào tình cảm nam nữ. Cuối cùng, tôi đã hiểu ra việc nuôi dưỡng chấp trước này nguy hiểm đến thế nào.

Sau khi rời khỏi Trung Quốc, tôi sống cùng với chị gái. Khi cuộc bức hại diễn ra, chị ấy đã đến Bắc Kinh để thỉnh nguyện dù mới chỉ kết hôn được một tháng, và chị ấy đã bị đưa vào một trại cưỡng bức lao động. Việc cầm tù này đã chấm dứt cuộc hôn nhân ngắn ngủi của chị ấy. Trong suốt 7 năm chúng tôi ở Châu Âu, chị em tôi thấy hạnh phúc khi được tu luyện, chứng thực Pháp và cứu người. Xung quanh chúng tôi không có đồng tu nam cùng lứa tuổi nên việc lập gia đình là điều không thể. Sau khi trải qua những khổ nạn của cuộc bức hại và nhận thức rõ mức độ nghiêm túc của tu luyện, chị em tôi cũng không tính đến chuyện kết hôn với người thường. Nhưng đôi khi suy nghĩ về việc kết hôn vẫn xuất hiện và chúng tôi đã thảo luận với nhau để tống khứ chấp trước này.

Tuy nhiên, một đêm nọ tôi có một giấc mơ, trong mơ chú tôi hỏi tại sao tôi chưa kết hôn. Tôi đáp: “Nếu không tìm được người cháu thích, cháu sẽ ở vậy cả đời.” Sau khi tỉnh dậy, tôi nói với chị: “Chị ơi, xem ra chấp trước vào sắc tình của em không những không nhẹ, mà còn rất nghiêm trọng. Lý do em không kết hôn là vì em không thể tìm được người đàn ông em thích!”

Sau khi đến Hoa Kỳ vào năm 2016, tôi đã trải qua một khảo nghiệm thực sự về tình. Tôi đã vật lộn trong đau khổ suốt một thời gian dài. Nỗi thống khổ khi bị tình dẫn động đủ để hủy hoại ý chí của một người tu luyện. Cuối cùng, tôi đã vượt qua được khảo nghiệm khó nhất này nhờ học thuộc Pháp. Những gì tôi đã làm để tu khứ chấp trước vào tình đó là: đầu tiên, tôi không coi tình là một phần của chính tôi. Thứ hai, tôi đã tăng cường và chú tâm học Pháp.

Một hôm, khi tôi đang học thuộc Bài giảng thứ sáu trong Chuyển Pháp Luân, câu chuyện về nam thanh niên 30 tuổi ở Vũ Hán vượt quan khảo nghiệm sắc dục đã làm tôi tỉnh ngộ và nhận ra rằng tôi có thể vượt qua khảo nghiệm của mình theo cách đó. Mỗi khi bị các niệm đầu bất hảo về tình can nhiễu, tôi liền nhẩm đọc đoạn Pháp này.

“Tôi không phải người bình thường, tôi là người luyện công; các vị chớ đối xử với tôi như thế; tôi là [người] tu Pháp Luân Đại Pháp” (Bài giảng thứ sáu, Chuyển Pháp Luân)

Sau khi tôi nhẩm đi nhẩm lại đoạn Pháp này vài lần, các tư tưởng bất hảo thường biến mất. Nếu ý niệm đó rất ngoan cố, tôi cần phải lặp lại đoạn Pháp này nhiều lần hơn.

Còn một kinh nghiệm nữa là người tu luyện không nên xem các phim ảnh của người thường, bởi nó có thể khuấy động tình cảm của chúng ta. Các tư tưởng bất hảo không chỉ giới hạn vào sắc dục. Tất cả các ý niệm xấu xa có thể nổi lên khi chúng ta mất tập trung trong khi học Pháp hay khi phát chính niệm.

Trước khi tôi quyết định rời khỏi Trung Quốc, một đồng tu muốn giới thiệu tôi với con trai của một đồng tu khác. Mặc dù tôi không thể đồng ý, nhưng trên đường đến nhà một đồng tu, tôi cứ suy nghĩ về chuyện này. Tư tưởng của tôi bị nó khuấy động, và tôi chợt nhận ra điều đó là sai. Tuy nhiên, tôi đã không thể bài trừ nó. Nhưng ngay khi tôi bước vào nhà của đồng tu, một luồng năng lượng mạnh mẽ nhắm thẳng vào tôi, mọi niệm đầu bất hảo của tôi lập tức tan biến. Tôi thấy hàng chục đồng tu đang phát chính niệm cho các học viên bị cầm tù. Tư tưởng của tôi bất chính, nên trường năng lượng đó đã đánh thẳng vào tôi. Đó là lần đầu tiên cá nhân tôi trải nghiệm được các chấp trước đều thực sự là vật chất và uy lực của chính niệm có thể giải thể chúng như thế nào.

Mỗi chúng ta, dù già hay trẻ, chỉ cần có nhân tâm thì sẽ gặp khó nạn. Các học viên Đại Pháp có thể kết hôn. Một số mối quan hệ là duyên phận và do Sư phụ an bài, nhưng phần lớn là khảo nghiệm và tạo ra cơ hội để trừ bỏ chấp trước. Trải nghiệm của tôi cho thấy rằng nếu chúng ta không được an bài để kết hôn, thì đừng nghĩ đến. Nếu chúng ta bắt đầu nghĩ về điều đó, chúng ta phải cố hết sức để phủ nhận nó và giữ không để bị chấp trước. Có Sư phụ và Đại Pháp trong tâm, cuối cùng chúng ta sẽ vượt qua được quan này. Cho dù trong quá trình đó, bạn có không xử lý được tốt, cũng đừng bi quan. Hãy cứ kiên định tu luyện, giảng chân tướng và cứu người. Hiện giờ đại nạn thực sự đã đến, chúng sinh đang mong chờ chúng ta cứu họ, chúng ta không có thời gian để mơ mộng nữa. Sắc dục là quan đầu tiên chúng ta phải vượt qua trên hành trình để trở thành Thần. Chúng ta nhất định phải buông bỏ nó.

Trên đây là thể ngộ cá nhân của tôi. Xin vui lòng chỉ cho tôi bất kỳ điểm nào không phù hợp với Pháp.

Con xin cảm tạ Sư tôn vì sự bảo hộ và cứu độ từ bi của Ngài!

Bản quyền © 2023 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2023/10/2/466655.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/10/26/212638.html

Đăng ngày 09-11-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share