Bài viết của một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 15-08-2023] Năm nay tôi 41 tuổi. Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào tháng 2 năm 2023. Trong sáu tháng này, tôi vô cùng phấn khích, tôi đã trải nghiệm được sự thăng hoa cảnh giới khi tâm tính đề cao, cùng với các chủng biến hóa của trạng thái luyện công. Chỉ trong nửa năm, thân tâm của tôi đã cải biến rất nhiều. Tôi muốn bước đi thật tốt trên con đường mà Sư phụ đã an bài cho mình và tu luyện tinh tấn. Tại đây tôi muốn chia sẻ một số trải nghiệm của mình.

Đắc Pháp không dễ dàng

Lần đầu tiên tôi nhìn thấy cuốn sách Chuyển Pháp Luân là ở nhà một người bạn cùng lớp cách đây nhiều năm khi tôi còn học trung học cơ sở. Vì quan tâm đến khí công nên tôi bị thu hút bởi trang bìa của cuốn sách. Tôi muốn cầm cuốn sách lên xem, nhưng bạn tôi ngăn lại, nói rằng đó là cuốn sách của bà cậu ấy, không ai được chạm vào. Tôi càng cảm thấy hiếu kỳ, liền nói rằng sẽ chỉ xem phần mục lục, lúc đó cậu ấy mới đồng ý.

Sau đó, tôi nhìn thấy cuốn sách này trong hiệu sách và lật qua vài trang. Tôi cảm thấy cuốn sách giải thích về Pháp Luân Đại Pháp nhưng lại không hướng dẫn bất kỳ bài tập nào. Vì thế, tôi đã để cuốn sách lại vị trí cũ và bỏ lỡ cơ hội tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Vào năm 2012, tôi biết đến cuộc đàn áp Pháp Luân Đại Pháp và đã thoái xuất khỏi các tổ chức của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Tôi đã lên mạng và tải xuống mọi tài liệu liên quan đến Pháp Luân Đại Pháp. Tôi đã đọc các bài giảng của Sư phụ và học các bài công pháp. Tuy nhiên, tôi đã không thực sự bước vào tu luyện và cũng không biết hướng nội.

Tôi đã lưu các tài liệu Đại Pháp vào một thư mục trên máy tính của mình và không hề mở ra trong suốt 11 năm. Tôi không thể nhớ trước đây mình đã đọc những phần nào, chỉ nhớ nội dung giảng chân tướng và việc tôi đã thoái xuất khỏi các tổ chức của ĐCSTQ.

Vào tháng 10 năm 2019, ngay trước khi dịch COVID-19 bùng phát, tôi đã nghỉ việc để tập trung thành lập công ty và điều hành công việc kinh doanh của riêng mình trong vòng ba năm.

Một ngày nọ, tôi đề cập đến Pháp Luân Đại Pháp với vợ tôi và nghĩ: “Tại sao mình không thử nhỉ?” Do lối sống thất thường trong nhiều năm, sức khỏe của tôi bắt đầu suy giảm. Mặc dù tôi đã tập khí công nhiều năm nhưng dường như nó không có nhiều tác dụng.

Với suy nghĩ này trong đầu, tôi bắt đầu đọc cuốn Chuyển Pháp Luân và các bài giảng khác của Sư phụ Lý mà tôi tìm được trên mạng. Càng đọc, tôi càng thấy có hứng thú, đặc biệt là khi đọc về lịch sử uyên nguyên sâu xa của Đại Pháp, cấu trúc của vũ trụ và những hạn chế của khoa học và công nghệ hiện đại.

Tôi cảm thấy khả năng tư duy của mình không còn đủ lớn để chứa đựng lượng kiến thức khổng lồ mà tôi tiếp thu được từ việc đọc những bài giảng của Sư phụ Lý. Suốt cả ngày tôi liên tục chia sẻ về những điều mình đọc được với vợ, đến mức khiến cô ấy cảm thấy như không chịu nổi nữa.

Sư phụ giảng rằng:

“Rất nhiều người đã trải qua luyện công lâu [năm], cũng có người chưa từng luyện công, nhưng họ đang tìm kiếm những chân lý và ý nghĩa nhân sinh vốn đã truy cầu cả một đời của mình. Đến khi học Pháp Luân Đại Pháp của chúng tôi, họ liền lập tức hiểu rõ ra rất nhiều vấn đề mà cả đời họ mong muốn biết rõ nhưng lại không giải được. Tuy nhiên cùng với sự thăng hoa tư tưởng của họ, thì tâm tình của họ cũng vô cùng kích động; điểm này là khẳng định.” (Bài giảng thứ tám, Chuyển Pháp Luân)

Tôi đã trải nghiệm được chính xác những gì mà Sư phụ mô tả. Trong những ngày tôi chăm chú đọc các bài giảng, Sư phụ đã thanh lọc cơ thể cho tôi. Một ngày nọ, trong khi đang ngủ, tôi cảm thấy có ai đó chạm vào huyệt bách hội (ở đỉnh đầu) của tôi. Trong vài ngày tiếp theo, tôi có nhiều cơn ác mộng, nhưng có lẽ đây không phải là giấc mộng, tôi cảm thấy Sư phụ đang giúp tôi trả nợ nghiệp ở không gian khác. Trong hai giấc mơ, tôi nhìn thấy ngọn lửa trong cơ thể mình.

Sau đó, khi tôi đang trải qua khảo nghiệm sắc dục, Sư phụ đã điểm hóa trong giấc mơ của tôi. Khi tôi đang dọn dẹp máy tính, tôi tìm thấy thư mục tài liệu Đại Pháp mà tôi đã tải xuống nhưng không hề mở ra trong suốt 11 năm. Nghĩ lại những gì đã xảy ra trong những năm qua, tôi cảm nhận sâu sắc rằng việc đắc Pháp đối với tôi không hề dễ dàng.

Khảo nghiệm đầu tiên của tôi

Khảo nghiệm đầu tiên mà tôi gặp sau khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp là khi vợ tôi tức giận và mắng mỏ tôi ở nơi công cộng.

Hôm đó, hai vợ chồng tôi đến một nhà hàng để ăn sáng. Cô ấy nổi giận vì một điều vặt vãnh nào đó và bắt đầu lớn tiếng mắng tôi. Cơn giận giữ của cô ấy ngày càng mạnh mẽ hơn, thậm chí cô ấy còn dí ngón tay vào đầu tôi.

Nhà hàng khi đó rất đông đúc và mọi người đều có thể nghe thấy. Một số người quay lại và nhìn chúng tôi. Tôi không phản ứng trước sự tức giận của vợ vì tôi biết Sư phụ đang khảo nghiệm tôi. Tôi nghĩ: “Chuyện này chẳng là gì cả. Khảo nghiệm khó hơn nữa đi.”

Trên đường về nhà,vợ tôi vẫn còn giận và tiếp tục mắng tôi. Khi chúng tôi về đến nhà, ngay khi vừa đóng cửa lại, cô ấy bắt đầu tát vào mặt tôi. Tôi tháo kính ra và giơ má bên kia để cho cô ấy tát. Không chút do dự, cô tát mạnh vài cái vào má tôi. Tôi không hề phản ứng trước sự tức giận của cô ấy, vì tôi biết rằng cô ấy đang giúp tôi trả nợ nghiệp và đồng thời đang cấp đức cho tôi.

Cô ấy mắng tôi đến kiệt sức rồi mới vào phòng ngủ gọi điện cho mẹ để trút hết nỗi bất bình.

Tôi ngồi trên ghế sofa và bắt đầu đọc các bài chia sẻ trên trang Minh Huệ. Một bài của một học viên lớn tuổi đã phải chịu đựng rất nhiều trong nửa đầu cuộc đời. Bà ấy có một tuổi thơ khốn khổ, một người chồng cờ bạc, sức khỏe kém và nhiều bệnh tật. Bà cảm thấy đau khổ đến mức nhiều lần đã cố tự tử.

Sau khi bà ấy bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, Sư phụ từ bi đã ban cho bà ấy một cuộc sống mới, bà ấy đã trải qua những thay đổi đáng kinh ngạc cả về thể chất lẫn tinh thần và rất hạnh phúc.

Tôi không cầm được nước mắt khi đọc bài chia sẻ này. Tôi cố gắng không khóc to để vợ tôi không nghe thấy.

Tôi là một người đàn ông to lớn, ngay cả khi bị đối xử tệ bạc hoặc bị tổn thương, tôi cũng khó có thể chảy nước mắt, nhưng lúc đó tôi đã khóc như một đứa trẻ. Tôi cảm thấy rằng mình đã vượt qua một khảo nghiệm, tâm tính của tôi được đề cao và tôi đã chạm đến chân ngã của bản thân.

Kể từ đó, hằng ngày tôi đọc các bài chia sẻ trên Minh Huệ Net và thường xuyên cảm động đến rơi nước mắt.

Tôi đã học được cách ngộ trong Pháp

Sư phụ thỉnh thoảng điểm hóa cho tôi, dần dần tôi đã học được cách tu luyện bản thân. Tôi cũng bắt đầu tự giác làm việc nhà.

Chúng tôi có một chiếc nồi hấp đã lâu không được vệ sinh sạch sẽ và bị phủ một lớp mỡ dày. Một ngày nọ, tôi cảm thấy muốn phải vệ sinh nó thật kỹ. Tôi rửa sạch dầu mỡ và đánh bóng bên ngoài cho đến khi nó sáng bóng như mới. Vợ tôi cười và nói với tôi: “Chà, anh đã học được cách làm việc nhà mà không cần em cằn nhằn, anh đã làm khá tốt đấy.” Tôi nhận ra rằng đây cũng là tu luyện.

Khi còn trẻ tôi đã trải qua một ma nạn rất lớn, điều cũng giúp ích cho sự tu luyện của tôi. Khi ấy, tôi đang trải qua một ca phẫu thuật cực kỳ đau đớn, và khi cảm thấy hoàn toàn bất lực và đau đớn không thể chịu nổi, một bàn tay ấm áp đã chìa ra nắm lấy tay tôi. Tôi ngay lập tức cảm thấy mạnh mẽ hơn và kiên trì cho đến khi cuộc phẫu thuật kết thúc.

Sư phụ đã giảng:

“Như mọi người đã biết thật sự [làm người ta] mắc bệnh thì [do] bảy phần tinh thần ba phần bệnh.” (Bài giảng thứ sáu, Chuyển Pháp Luân)

Chỉ cần chúng ta có chính niệm mạnh mẽ dựa trên Pháp, chúng ta sẽ có thể vượt qua khổ nạn.

Trân quý cơ duyên với Đại Pháp

Mặc dù vợ tôi chưa tu luyện nhưng cô ấy cũng cơ duyên rất đặc biệt với Pháp Luân Đại Pháp. Trong sáu tháng tôi tu luyện, cô ấy nói rằng cô ấy đã nghe thấy giọng nói của Sư phụ trong giấc mơ ít nhất ba lần. Cô ấy kể với tôi rằng trong hai giấc mơ đầu tiên, cô ấy nghe thấy có ai đó nói chuyện với mình nhưng không hiểu họ nói gì.

Trong giấc mơ thứ ba, giọng nói đó đang trả lời những câu hỏi của cô về tu luyện. Khi cô nói rằng cô không muốn tu luyện ngay bây giờ, bởi vì cô sợ phải ngồi song bàn, và rằng cô vẫn muốn làm điều này điều nọ, giọng nói đó nói với cô: “Không sao cả. Con có thể làm bất cứ điều gì con muốn làm. Cuối cùng, con sẽ tu luyện.”

Tôi cảm động trước những gì vợ tôi chia sẻ và nói: “Không phải ai cũng có thể đắc được Pháp. Luôn luôn có những trở ngại phải vượt qua.”

Nhiều năm trước, mỗi khi nghe đến cụm từ “Pháp Luân Đại Pháp” tôi đều rất cảnh giác. Chỉ sau khi biết được chân tướng về Pháp môn tu luyện này, tôi mới dần dần nhận ra sự cần thiết phải tu luyện.

Tôi đã bị ngăn cản đắc Pháp trong những năm đầu do đủ các loại quan niệm hoang tưởng mà tôi có. Tôi nghĩ rằng khí công hoàn toàn là thuộc về ý niệm và không hề biết rằng nó thực sự đòi hỏi một người phải tu luyện tâm tính. Tôi không tin Pháp Luân tồn tại và tôi bị ám ảnh bởi các kinh lạc và huyệt vị trong thân thể. Tôi ủng hộ Đạo gia và có một số mâu thuẫn đối với việc tu Phật. Tôi cũng không mấy kính ngưỡng Thần Phật, và không tin vào số mệnh. Cùng với những quan niệm đó, tôi tập trung vào việc cố gắng đạt được điều gì đó giữa những người thường.

Sư phụ đã giải thích tất cả những vấn đề này rất rõ ràng trong cuốn Chuyển Pháp Luân, và nếu khi đó tôi chăm chú đọc Pháp, tất cả những trở ngại đó đã có thể được phá trừ.

Nhìn lại, tôi thực sự ghen tị với người bạn cùng lớp cấp ba của mình vì bà của cậu ấy tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi ghen tị với vợ tôi, người đã nhận được điểm hóa từ Sư phụ trong giấc mơ. Tôi cũng cảm thấy ghen tị và ngưỡng mộ các học viên Pháp Luân Đại Pháp vì tôi thường rơi nước mắt trước nỗ lực cứu người của họ. Trên hết, tôi cảm thấy vô cùng biết ơn Sư phụ đã an bài cho tôi đắc Pháp thông qua trang web của các đệ tử Đại Pháp.

Vì tôi là một học viên còn rất mới với trình độ hiểu biết còn hạn chế. Xin vui lòng chỉ ra bất cứ điều gì không đúng trong chia sẻ của tôi.

Bản quyền © 2023 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2023/8/15/463921.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/9/12/211287.html

Đăng ngày 09-11-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share