Bài viết của đệ tử Pháp Luân Đại Pháp ở Đại lục

[MINH HUỆ 13-08-2023] Tôi từng là một người vô Thần chẳng tin gì cả. Năm 37 tuổi, tôi may mắn bước vào tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tìm được hướng đi đúng đắn cho nhân sinh.

1. Tôi đã khỏi chứng mất ngủ nghiêm trọng

Từ nhỏ tôi đã được mọi người khen là xinh đẹp, đến đâu cũng trở thành tiêu điểm chú ý, điều này dần dần khiến tôi hình thành tâm hư vinh thích nghe lời tốt đẹp. Trước quy luật tự nhiên của sinh lão bệnh tử, hư danh trước đây đã trở thành gánh nặng cho tôi. Sau khi sinh con xong, giấc ngủ của tôi trở nên không đều, đến 30 tuổi thì thường xuyên bị mất ngủ, cuối cùng trở nên mất ngủ trầm trọng.

Vì ngủ không ngon giấc khiến tôi trông hốc hác và già đi vào ngày hôm sau, điều này trở thành gánh nặng rất lớn. Tôi sợ nhất khi phải đối diện với những vẻ mặt ngạc nhiên của đồng nghiệp và người quen khi họ nhìn thấy tôi, tâm thích thể diện của tôi đặc biệt mỏng manh và nhạy cảm. Áp lực càng lớn, tôi càng khó ngủ, kết quả hình thành vòng tuần hoàn ác tính, đôi khi tôi không ngủ được trong nhiều ngày liền. Tôi đến bệnh viện khám, nhưng uống thuốc cũng không tác dụng. Vì không phải là bệnh lý mất ngủ, mà hoàn toàn là tư tưởng của bản thân đang hành hạ chính mình.

Suốt ngày, tôi thường lo lắng về việc không thể ngủ được vào ban đêm. Chỉ những ai từng trải qua mới biết cảm giác thống khổ khi nằm trằn trọc, mồ hôi đổ khắp người và nhịp tim đập dồn dập. Tôi đã thử hết mọi cách có thể, nào là đi ngủ sớm, ngủ ban ngày, uống rượu trước khi đi ngủ, uống thuốc ngủ… Vì mất ngủ thời gian dài khiến thân thể tôi đâu đâu cũng xuất hiện vấn đề, thân tâm suy kiệt.

Một hôm tôi về nhà mẹ đẻ, mẹ nhìn thấy vẻ mặt tôi tiều tụy, lại giới thiệu Pháp Luân Công cho tôi một lần nữa. Mẹ tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 2003. Sau khi tu luyện, mẹ đã giảng chân tướng Pháp Luân Công cho tôi nhiều lần, tôi không biết gì về (sự tốt đẹp của) Pháp Luân Công, vì tôi tin tưởng sâu sắc những tuyên truyền dối trá của truyền thông Trung Cộng, nên sinh ra sự căm ghét và sợ hãi không thể giải thích được đối với Pháp Luân Công. Mỗi lần như vậy tôi đều tức giận cãi vã với mẹ, thậm chí mắng chửi Đại Pháp, trong vô tri mà tạo nghiệp lớn biết bao.

Nhưng lần này, tôi không tức giận. Vì sau ngần ấy năm, mẹ tôi từng bệnh khắp thân, được ví von như một lọ thuốc vậy, nhưng bây giờ đã hết bệnh, thân thể nhẹ nhàng. Vào một ngày hè rất nóng, mẹ đãi tôi món dưa hấu, mẹ lấy dưa hấu ra khỏi tủ lạnh và trực tiếp cắt ăn. Tôi nhìn thấy cảnh này thì rất sốc, vì trước đây mẹ bị bệnh dạ dày nghiêm trọng, mùa hè ăn dưa hấu phải phơi dưới nắng mới có thể ăn được.

Hôm đó, tôi tĩnh tĩnh lắng nghe mẹ nói Pháp Luân Đại Pháp tốt như thế nào, không những có thể trị bệnh, mà còn có thể làm cho con người trẻ hơn, tôi hơi bán tín bán nghi. Cuối cùng mẹ nói: “Con hãy thử xem (sách) nhé, con đi thẩm mỹ viện còn phải tốn tiền. Trong khi luyện công lại không tốn của con một xu nào, nếu không có hiệu quả thì con cũng không mất mát gì!” Tôi nghĩ cũng đúng, vậy đầu tiên xem sách thử, nếu cảm thấy không tốt thì không luyện.

Đêm đầu tiên, tôi đọc vài trang sách “Chuyển Pháp Luân”, và ngủ ngay lập tức, ngủ ngon lành như một đứa trẻ. Sáng sớm thức dậy tinh thần tôi sảng khoái, tinh lực tràn đầy. Tôi rất khó hiểu, tự hỏi sao mình có thể ngủ được nhỉ? Buổi tối lại thử, và vẫn như vậy. Qua một tuần, cuối cùng tôi đã đọc xong một lượt quyển sách “Chuyển Pháp Luân”. Toàn bộ khuôn mặt của tôi rạng rỡ và khi nhìn mình trong gương, tôi trông trẻ ra ít nhất 10 tuổi, điều này thật kỳ diệu?!

Tôi cảm thấy đạo lý làm người được giảng trong sách “Chuyển Pháp Luân” rất đúng. Giá sách của tôi đầy các loại sách nổi tiếng, cũng có một số sách về ngộ đạo và thiền, nhưng chưa bao giờ khiến tôi tâm phục khẩu phục đến thế, tôi dự định từ nay về sau sẽ sống theo những gì trong sách (Chuyển Pháp Luân) giảng.

Khi đó tôi cũng rất tức giận, cảm thấy bản thân bị (Trung Cộng) lừa. Ở đây không có gì giống như “tự thiêu” hay “làm chính trị” được đề cập trên TV, vì sao một chính phủ có thể nói dối phóng đại như vậy, và lừa dối người dân?!

Sau một tuần, tôi bắt đầu luyện công. Sau đó, tôi còn trải nghiệm được nhiều điều kỳ diệu hơn, như quán đỉnh, khai thiên mục, không gian khác, v.v., tôi đều trải qua hết. Chưa kể là tất cả các trạng thái không thoải mái trên thân thể đều biến mất. Quan niệm vô Thần luận hình thành suốt mười mấy năm qua bị công kích mãnh liệt, tôi không ngừng ngạc nhiên: Hóa ra trên thế gian thực sự có Thần! Hóa ra những gì Pháp Luân Công nói đều là sự thật! Thảo nào có rất nhiều đệ tử Đại Pháp thà chết cũng không từ bỏ tín ngưỡng, hóa ra đằng sau còn có nội hàm to lớn như vậy! Tôi từng mắng chửi Phật Pháp một cách không kiêng kị, tạo nghiệp nghiêm trọng, chỉ vì tôi động một niệm muốn làm người tốt, mà Sư phụ đã cứu vớt tôi lên từ địa ngục, Ngài thật từ bi biết bao!

2. Đại Pháp giúp gia đình tôi hòa thuận

Trước tu luyện, tính khí tôi không tốt, không thể kiềm chế được cảm xúc, việc ném đồ đạc và bỏ nhà đi là chuyện thường ngày. Tôi còn rất tự tư, có khi đêm không ngủ được vì chồng ngáy to nên nửa đêm tôi lay anh ấy dậy và không cho anh ấy ngủ. Chồng tôi tính tình tốt, luôn bao dung, và khuyên bảo tôi.

Nhưng kể từ khi tôi tu luyện, mọi chuyện đã bị đảo ngược. Chồng thường mắng tôi một cách vô cớ, ngay cả mẹ chồng, bác cả cũng không thể chịu được. Tôi tự nhủ: Đây là nghiệp lực luân báo, trước đây mình đối xử như vậy với anh ấy, bây giờ phải trả. Mẹ chồng nhìn thấy tôi có thể vui vẻ chịu đựng, thì khen tôi thực sự có thể nhẫn.

Nhưng đôi khi mâu thuẫn leo thang, chồng lớn tiếng trách mắng tôi trước mặt nhân viên, tôi cảm thấy rất mất thể diện. Tuy rằng bề mặt không tranh, nhưng về nhà lại rơi nước mắt và ủy khuất. Sau đó tôi ngẫm nghĩ, vẫn là dung lượng của bản thân không đủ, nên mở rộng dung lượng của tâm, và tôi đã chủ động hòa hảo với anh ấy. Xác thực là anh ấy đã giúp tôi đề cao, đôi khi anh ấy sẽ nói tôi tu tốt, có tiến bộ.

Sau khi mẹ chồng biết tôi tu luyện Pháp Luân Công thì rất phản đối, và oán trách mẹ đẻ của tôi: “Bản thân luyện được rồi, còn dạy con gái luyện, nếu xảy ra chuyện thì làm sao?” Người ta nói mẹ chồng nàng dâu khó hòa hợp, tôi và mẹ chồng bề mặt thân thiện nhưng bên trong lại toan tính. Nhưng sau khi tu luyện, tôi luôn biết nghĩ cho mẹ chồng, và đối đãi tốt với bà từ tận đáy lòng. Bao dung bà, mua quần áo cho bà, nói chuyện với bà, làm việc nhà, nấu món ăn mà bà thích, về mặt lợi ích thì nhường bà.

Mẹ chồng ngày càng hài lòng với tôi, cũng thấy rằng sức khỏe của tôi ngày càng tốt hơn sau khi tu luyện, và bà minh bạch rằng Pháp Luân Công là thực sự tốt. Bây giờ đến đâu bà cũng nói với người khác rằng: “Tôi thực sự có phúc khi có được con dâu tốt như vậy, còn thân thiết hơn cả con gái.” Tôi nhắc với bà rằng trước khi tu luyện, tính khí của tôi không tốt, bà nói: “Đúng, đúng, là Pháp Luân Công đã thay đổi con.”

3. Những lời dạy của Đại Pháp đã bén rễ trong tâm con gái tôi

Từ nhỏ, con gái tôi không đặc biệt thông minh, hồi tiểu học rất nghịch ngợm, ở trên lớp thường xuyên chuyền bài và nói chuyện với các bạn trong lớp, điểm số chỉ ở mức trung bình. Lúc đó vì tôi mất ngủ, sức khỏe không tốt, không có sức lực và tinh thần chăm sóc con gái, khi tâm trạng không tốt còn phiền lây cả con.

Sau khi tu luyện, mỗi tối trước khi con gái ngủ, tôi đọc sách Đại Pháp cho cháu nghe, mỗi ngày đọc mấy trang. Thời gian lâu, con gái đã nghe gần như tất cả sách Đại Pháp.

Pháp lý của Đại Pháp dần dần bén rễ trong tâm của con gái tôi, và cháu đã đồng hóa với Đại Pháp lúc nào không hay. Trong quá trình trưởng thành của con gái, không có giai đoạn nổi loạn, và người lớn hoàn toàn không cần lo lắng về việc học của cháu. Đặc biệt sau khi lên cấp 3, cháu dần tiến bộ hơn, mỗi học kỳ cháu đều đứng nhất lớp trong vô số kỳ thi lớn nhỏ, và tổng điểm cao hơn hẳn so với vị trí thứ hai, trở thành tâm điểm của toàn trường. Trạng thái học tập của cháu là tâm không xao lãng, trực tiếp nhắm tới mục tiêu, vì vậy hiệu quả rất cao. Tôi không hạn chế cháu dùng điện thoại, nhưng cháu rất ít dùng, khả năng tự ước chế rất mạnh. Thỉnh thoảng cháu cảm thấy buồn khi lãng phí một chút thời gian trò chuyện với các bạn cùng lớp.

Điểm thi đại học của cháu vượt chỉ tiêu tuyển sinh vào đại học hạng 3 cả nước, nhưng cháu lại chọn đi du học. Ở trường đại học, cháu cũng là sinh viên trọng điểm được giáo viên đào tạo và đạt được nhiều giải thưởng, học bổng. Sau khi lấy bằng Cử nhân và được giáo viên hết lòng giữ lại, cháu đã tiếp tục học cao học tại ngôi trường này.

Quan niệm giáo dục hiện đại đều khuyến khích trẻ phải tranh giành lợi ích trước mắt, không được chịu thiệt. Với sự huân đúc của Đại Pháp, con gái tôi rất thiện lương, luôn biết nghĩ cho người khác, sẵn sàng giúp đỡ người khác, dẫu chịu thiệt cũng không tính toán. Nhưng cháu không bị bắt nạt vì điều này, mà thay vào đó có được rất nhiều bạn bè và được khen ngợi. Bạn học đại học hỏi cháu: “AA này, chưa bao giờ thấy bạn tức giận, chẳng lẽ bạn không tức giận sao?”

Dưới sự chủ đạo của quan niệm biến dị hiện đại, giới trẻ bây giờ kết bạn rất tùy ý và hiện tượng sống thử là chuyện phổ biến. Các bậc cha mẹ có con gái thì lo con mình chịu thiệt, nhưng tôi không hề lo lắng chút nào. Vì trong tâm con gái có Pháp, cho dù trong bất kỳ môi trường xã hội nào, cháu cũng không sa ngã theo dòng. Bạn cùng phòng của con gái tôi thường đi chơi bên ngoài đến nửa đêm mới về ký túc xá, trong khi con gái tôi ngày nào cũng học đến tận khuya.

Cô bạn cùng phòng ngưỡng mộ khả năng chống lại sự cám dỗ của thế giới bên ngoài và tập trung vào việc học của con gái tôi. Pháp Luân Đại Pháp đã ban cho con gái tôi phẩm cách cao quý, gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn, cháu đã quen bạn trai được ba năm, nhưng cháu luôn giữ mình trong sạch, cháu nói sẽ giữ gìn đến ngày kết hôn.

(Phụ trách biên tập: Hồng Dương)

Bản quyền © 2023 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2023/8/13/從無神論到修煉者-464026.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/8/30/211082.html

Đăng ngày 04-10-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share