Bài viết của đệ tử Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc
[MINH HUỆ 10-06-2023] Tôi đã trải qua rất nhiều thăng trầm trong cuộc đời và chịu đựng rất nhiều bệnh tật. Tôi từng luôn cay đắng và mệt mỏi. Năm 1998, tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp nhưng không nghiêm túc. Năm 1999, Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bắt đầu bức hại Pháp Luân Đại Pháp và tôi đã ngừng tu luyện.
Năm 2003, tôi bị bệnh thấp khớp và không thể làm được những công việc nhà đơn giản. Hàng tháng, tôi phải trả hàng trăm Nhân dân tệ chi phí y tế. Gánh nặng tài chính, sự giày vò của bệnh tật và không có khả năng làm việc nhà khiến tôi mất đi động lực sống. Tôi thường hành xử không lý trí và nổi nóng, khiến gia đình tôi phải chịu đựng rất nhiều.
Sư phụ từ bi đã không bỏ rơi tôi và hết lần này đến lần khác điểm hóa cho tôi. Vì vậy, tôi quay lại tu luyện Đại Pháp như một học viên mới. Kể từ đó, tôi kiên trì học Pháp, luyện công và đề cao tâm tính chiểu theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn. Tình trạng của tôi dần được cải thiện và tôi trở nên lạc quan hơn. Tôi có thể cảm nhận được những thay đổi thần kỳ mà Đại Pháp mang đến cho tôi. Đại Pháp giúp tôi hiểu ra rất nhiều điều về nhân sinh mà tôi chưa từng biết. Tôi sống một cuộc đời trọn vẹn và hạnh phúc trong Đại Pháp.
Tôi vứt đi hết toàn bộ thuốc trong nhà và nói lời tạm biệt với bệnh tật. Tôi có thể đảm đương được những việc trong nhà, thậm chí là việc đồng áng. Con trai vốn có sức khỏe yếu và tính khí nóng nảy, nhưng sau đó cháu cũng tu luyện Đại Pháp cùng với tôi. Tôi chia sẻ với con trai về vẻ đẹp của Đại Pháp và những nguyên lý sống mà một con người nên tuân theo, nhờ đó tâm tính của con trai tôi cũng được cải thiện. Chồng tôi rất ủng hộ tôi.
Năm 2020, chồng tôi qua đời vì bệnh ung thư dạ dày. Đây là một đòn nặng giáng xuống tôi. Việc học Pháp và luyện công của tôi bị ảnh hưởng nặng nề trong vòng hơn nửa năm. Nhờ sự giúp đỡ của các học viên khác, tôi cố gắng thoát ra khỏi trạng thái tiêu trầm, nhưng nhiều lúc trạng thái vẫn không tốt.
Một hôm, trong khi nấu bữa trưa, tôi ra ngoài hái hai trái ớt nhỏ trong khu vườn của hàng xóm. Khu vườn được ngăn cách với nhà tôi bằng một bức tường nhỏ. Ngay khi tôi đặt một chân sang bên kia bức tường, tôi cảm thấy như có người đẩy tôi từ phía sau, và tôi bị ngã trúng vào bức tường. Tôi nghe tiếng chân phải của mình bị gãy khi ngã xuống mặt đất. Tôi ngay lập tức nghĩ: “Mình ổn mà”. Tôi đứng dậy, quay về nhà và ngồi xuống ghế.
Nửa tiếng đồng hồ sau, bên cạnh đầu gối của tôi sưng phồng lên. Tôi cố gắng bước đi, nhưng nó đau đến mức tôi không thể đi nổi một bước. Tôi tự nhủ: “Mình không thể tới nhà con trai vào ngày mai để trông cháu nội được”. Tôi gọi điện và báo tin cho con trai. Con trai tôi muốn đón tôi đến nhà cháu.
Tôi tìm được một cái gậy chống để bước đi. Con trai đỡ tôi vào trong xe hơi. Sau khi đến nhà cháu, tôi thấy vẫn còn vài chục bước đi nữa mới vào đến cửa. Con trai muốn cõng tôi vào, nhưng tay tôi đang cầm ba cái túi. Cháu nói sẽ mang mấy cái túi vào nhà trước rồi quay lại cõng tôi. Tôi đứng và dựa vào gậy chống trong khi chờ cháu quay lại. Không có chỗ nào để tôi dựa vào và tôi cảm thấy vô cùng mệt mỏi. Năm phút, mười phút trôi qua mà con trai tôi vẫn chưa quay lại. Điện thoại tôi trong túi nên tôi không thể gọi cho cháu.
Tôi lo lắng và thắc mắc chuyện gì đã xảy ra với con trai tôi. Tôi nghĩ đến Sư phụ và nhanh chóng hợp thập trước ngực để cầu xin Sư phụ giúp đỡ. Tôi nói: “Thưa Sư phụ, con đã sai rồi. Cựu thế lực đã lợi dụng thiếu sót của con để bức hại con. Con kiên quyết thanh trừ can nhiễu và phủ nhận cựu thế lực. Con cầu xin Sư phụ giúp con bước đi trở lại.”
Tôi rướn người về phía trước và bước một bước. Thật kỳ diệu! Khi bước đi, tôi cảm thấy có luồng gió mát ở trên đầu gối của mình. Chẳng mấy chốc, tôi bước đến trước cửa nhà con trai tôi. Hóa ra con trai tôi bị tiêu chảy và phải dùng nhà vệ sinh.
Sau khi vào trong nhà, tôi nhận thấy vết sưng phồng ở gần đầu gối đã biến mất. Tôi biết Sư phụ đã giúp tôi. Con trai tôi vẫn xoa dầu hồng hoa (loại dầu thảo mộc) mà cháu mua trên đường về nhà. Tôi nói: “Nó lành rồi, mẹ không cần dùng nữa đâu. Mẹ là một học viên và có Sư phụ chăm sóc.”
Trước tai nạn này, thông qua tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, bệnh thấp khớp, suy nhược thần kinh, thoái hóa đốt sống cổ, viêm phụ khoa và ba khối u ở bên trái cổ tôi đã khỏi toàn bộ. Tôi không hề dùng viên thuốc nào trong 20 năm. Tu luyện Pháp Luân Đại Pháp giúp gia đình tôi tiết kiệm những khoản chi phí y tế khổng lồ.
Bản quyền © 2023 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2023/6/10/461733.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/8/19/210886.html
Đăng ngày 06-11-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.