Bài viết của Quy Chân, một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 25-07-2023] Vào một Chủ Nhật tháng 4, tôi ra ngoài cùng với một học viên khác để giảng chân tướng cho người dân về cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp. Chiếc xe buýt mà chúng tôi đi rất đông đúc. Người lơ xe tìm ghế ngồi cho chúng tôi vì chúng tôi là người cao tuổi. Sau khi cảm ơn người lơ xe, chúng tôi đã nhường lại ghế của mình. Trong khi tôi đang suy nghĩ cách để nói chuyện với nhiều người về Đại Pháp, một người phụ nữ và một cô bé học sinh bắt đầu tranh cãi giành chỗ ngồi. Người phụ nữ nói cô ấy không đứng được vì bị đau chân; còn cô bé học sinh nói người phụ nữ này vô lý và từ chối nhường chỗ ngồi. Cuộc tranh cãi trở nên tệ hơn và mọi người trên xe buýt bắt đầu bàn tán về nó.

Tôi đột nhiên nhận ra Sư phụ Lý đang tạo cơ hội này để giúp chúng tôi giảng chân tướng. Vì thế, tôi bước đến đó và khuyên họ ngừng tranh cãi. Tôi nói chúng ta nên đối xử với nhau bằng sự tử tế, nhẫn nhịn khi có việc xảy ra và suy xét cho nhau. Tôi hỏi: “Hai người đã từng nghe đến Pháp Luân Đại Pháp chưa? Đây là Đại Pháp của vũ trụ và nó dạy người ta trở thành người tốt chiểu theo đặc tính của vũ trụ là Chân-Thiện-Nhẫn.”

Họ chăm chú lắng nghe. Tôi nói với người phụ nữ: “Nếu chân của cô đau, chỉ cần niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo’ thì cô sẽ ổn thôi.” Tôi cũng nói với họ rằng: “Đầu năm nay, Sư phụ của Pháp Luân Đại Pháp đã nói những điều sau trong Kinh văn mới “Vì sao có nhân loại”:

“…cho nên đời người ở thế gian này dù các vị sống giàu hay nghèo, nhất định phải làm điều tốt, đừng làm điều xấu, bảo trì thiện lương, kính Trời kính Thần, vui vẻ giúp người. Như thế mới sẽ tích lũy phúc đức, đời sau sẽ có phúc báo.” (Vì sao có nhân loại)

Học sinh này đứng dậy và nói với tôi: “Bà ơi, bà hãy ngồi ở đây đi!” Tôi nhận ra Pháp của Sư phụ đã thức tỉnh sự thiện lương trong cô bé, nên tôi cảm ơn cô bé và nói rằng: “Bà là một người tu luyện. Bà không bị mệt khi đứng đâu.” Nhiều người trong xe buýt cũng gật đầu tán thành.

Lúc này, người lơ xe lấy ra một chiếc ghế gập nhỏ và nhất mực mời tôi ngồi. Tôi đưa chiếc ghế cho một cậu thanh niên trẻ đứng bên cạnh và cậu ấy lịch sự trả lại cho tôi. Chúng tôi bắt đầu trò chuyện và tôi được biết cậu ấy là sinh viên đại học. Tôi nói: “Cháu nghe những gì bà vừa mới nói rồi đấy. Một Đại Pháp vĩ đại như thế đang bị bức hại tàn khốc bởi những viên chức sa đọa, như Giang Trạch Dân và La Cán. Cháu là một sinh viên, hẳn cháu biết rất rõ lịch sử của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ).

“Nhiều người tốt đã bị bức hại và giết chết trong các cuộc vận động trước đây của Đảng. Trời sẽ diệt ĐCSTQ, xét về phương diện lịch sử là điều tất yếu phải xảy ra.” Cậu ấy nhìn tôi chăm chú và liên tục gật đầu. Tôi nói tiếp: “Nếu cháu có gia nhập ĐCSTQ hoặc các tổ chức liên đới của nó mà không thoái xuất, cháu sẽ bị đào thải cùng với nó trong tương lai.” Cậu ấy sẵn lòng đồng ý thoái và đưa cho tôi tên thật của mình. Tôi cũng khuyên cậu ấy niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo” để được ban phước lành. Cậu ấy mỉm cười và gật đầu.

Đồng tu của tôi cũng giảng chân tướng được cho năm người ngồi gần bà ấy và họ đều đồng ý thoái ĐCSTQ. Chúng tôi xuống xe buýt, chuyển sang chuyến khác và nói chuyện được với hơn một tá người. Có năm học sinh đã thoái khỏi các tổ chức liên đới của ĐCSTQ.

Khi tôi về nhà, tôi vô cùng biết ơn Sư phụ vì đã luôn bảo hộ đệ tử của Ngài và nghĩ đến tất cả mọi chúng sinh. Tại giai đoạn cuối cùng của tiến trình Chính Pháp này, chúng ta phải tu luyện bản thân cho tốt và cứu độ nhiều chúng sinh hơn nữa.

Bản quyền © 2023 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2023/7/25/459190.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/9/18/211375.html

Đăng ngày 06-10-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share