Bài viết của Pháp Duyên, một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 15-06-2023] Tôi đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp được 27 năm. Sau khi Sư phụ công bố bài viết “Chuyển Luân hướng Thế gian” vào năm 2005, tôi nhận ra rằng, trách nhiệm của chúng ta – học viên Pháp Luân Đại Pháp – là trợ Sư Chính Pháp và cứu độ chúng sinh. Kể từ đó, tôi đã giảng chân tướng Pháp Luân Đại Pháp cho rất nhiều người.

Tôi làm công nhân khai thác mỏ và chỗ chúng tôi có hơn 2.000 công nhân. Bất kể khi nào có cơ hội, tôi đều nói chuyện với mọi người về Đại Pháp, kể cả các quản lý. Nếu lần đầu họ từ chối lắng nghe, tôi sẽ đợi và thử lại sau. Tôi tiếp tục nói chuyện với họ cho đến khi họ đồng ý thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) hoặc các tổ chức liên đới của nó. Có một số người đồng ý thoái ngay lập tức, nhưng cũng có nhiều người mắng tôi, một số người thậm chí còn đánh tôi. Tôi không hề nản lòng. Tôi chỉ muốn họ hiểu sự thật, thoái xuất khỏi ĐCSTQ để có một tương lai tươi sáng.

Trong những năm qua, tôi không nhớ mình đã giảng chân tướng cho bao nhiêu người. Có lần tôi khuyên một người thoái ĐCSTQ, anh ấy bảo: “Anh không nhớ là đã giúp tôi thoái ĐCSTQ rồi sao?” Tôi nói: “Vậy à? Tôi đã nói chuyện với rất nhiều người. Thấy anh thiện lương nên tôi muốn nói với anh điều tốt lành này.” Anh ấy nói lời cảm ơn. Tôi đáp: “Xin hãy cảm ơn Sư phụ của tôi, chính Sư phụ đã bảo tôi đến giúp anh đấy.”

Một ngày nọ, khi tôi từ dưới hầm mỏ đi lên thì trong thang máy đã đầy ắp người. Một giám đốc công ty xuống kiểm tra hiện trường cũng có mặt trong thang máy. Lắng nghe tôi kể chuyện với mọi người về Đại Pháp, anh ấy cũng đã nói giúp tôi: “Các bạn hãy nhanh chóng nhờ anh ấy giúp thoái xuất khỏi ĐCSTQ nhé. Một khi thoái xuất, các bạn sẽ được an toàn.” Trước đó tôi đã giúp vị giám đốc này thoái ĐCSTQ và đưa cho anh ấy cuốn ‘Cửu Bình’ (Chín bài bình luận về ĐCSTQ) để đọc. Anh ấy là người ủng hộ Đại Pháp.

Lần khác, tôi lại nói chuyện với một quản lý về việc thoái ĐCSTQ, mặc cho tôi nói gì, anh ấy vẫn từ chối. Sau đó anh ấy được bổ nhiệm làm giám đốc đơn vị chúng tôi. Tôi nghĩ Sư phụ đang cho anh một cơ hội nữa để được cứu. Thế là tôi lại nói chuyện với anh. Anh ấy hỏi tôi: “Đã có lãnh đạo cấp cao nào thoái chưa?” Tôi nói: “Cách đây lâu rồi, có một người đã thoái. Người ấy biết rằng Đại Pháp là tốt. Sếp hãy xem bây giờ người ấy là một lãnh đạo cấp cao như thế nào. Đó là phúc lành mà Đại Pháp mang lại.”

Cuối cùng anh ấy nói: “Vậy tại sao không giúp tôi thoái ĐCSTQ luôn? Nhưng đừng nói cho ai biết nhé.” Tôi nói: “Được rồi, tôi sẽ giữ bí mật. Chỉ có sếp, tôi và Sư phụ của tôi mới biết. Tôi sẽ tìm một hoá danh cho sếp nhé.” Anh ấy nói: “Được.” Nhưng tôi đã rất bất ngờ vì trong cuộc họp sau đó, sếp của tôi lại công khai: “Hôm nay có người đã giúp tôi thoái ĐCSTQ và đặt cho tôi biệt danh là Tiểu Hữu. Vậy là tôi đã thoái ĐCSTQ rồi!” Mọi người đều cười ồ lên một cách thán phục.

Tôi cũng giảng chân tướng cho một người quản lý khác mỗi khi gặp ông ấy, nhưng ông ấy vẫn từ chối. Tôi bắt đầu hướng nội: “Có phải mình biểu đạt kém quá không? Liệu mình có quá nóng vội không?” Lần tiếp theo, khi nói chuyện với ông ấy, trước tiên tôi quy chính lại bản thân, cầu xin Sư phụ gia trì, và sau đó tôi lại đề cập đến việc thoái ĐCSTQ. Lần này ông ý đồng ý ngay. Lúc gặp lại tôi, ông ấy hỏi: “Anh đã thoái giúp tôi trên mạng chưa? Đừng quên việc đó nhé.” Tôi nói: “Tôi không quên đâu, tôi đã làm rồi.” Sư phụ sẽ trợ giúp chúng ta miễn là chúng ta có ước muốn cứu độ chúng sinh.

Có lần, một lãnh đạo đơn vị chúng tôi đã đưa cho tôi 100 nhân dân tệ và nói: “Đây là để anh mua tài liệu và đổ xăng đi cứu người.” Tôi từ chối thì ông ấy nói: “Cầm lấy đi. Để đổ xăng mà.” Ngày hôm sau đi làm, tôi nói với ông ây: “Tôi đã phó xuất 100 nhân dân tệ của ông để làm tài liệu Đại Pháp, giúp ông tích đức. Tuy số tiền không nhiều nhưng nó thể hiện tấm lòng chân thành giúp đỡ của ông.” Ông ấy mỉm cười với ánh mắt biết ơn.

Bạn cần hô to: ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo’

Mọi năm trước, khi phân phát lịch bàn để giảng chân tướng, những người đã được nghe chân tướng về Đại Pháp đều nói với tôi: “Đừng quên phần tôi một cuốn lịch để bàn đấy nhé.” Ở mỏ của chúng tôi có hơn 10 đơn vị, đơn vị lớn có hơn 200 người, đơn vị nhỏ có 50 hoặc 60 người. Tôi thường phân phát lịch cho từng đơn vị một. Bởi vì các quản lý của tất cả các đơn vị đều biết chân tướng Pháp Luân Đại Pháp là tốt, đều thoái ĐCSTQ, nên đã tạo một hoàn cảnh thuận lợi để tôi phân phát lịch tới tay mọi người.

Một buổi sáng, tôi gói lịch vào hộp bìa cứng rồi mang đi làm. Tôi mang lịch đến các đơn vị khác trước. Vừa phân phát xong thì gặp người quản lý đơn vị mình, ông hỏi tôi đã làm xong chưa. Tôi trả lời xong rồi. Ông ấy lại hỏi: “Có gì cho ban quản lý chúng tôi không đấy (gồm giám đốc và phó giám đốc)?” Tôi đành bảo: “Những thứ tôi mang hôm nay đã hết, ngày mai tôi sẽ đem cho các anh.” Anh ấy nhắc: “Đừng quên nhé.”

Thi thoảng, tôi mang theo quá nhiều lịch và phải đợi cho đến khi cuộc họp của các đơn vị kết thúc để gặp được nhiều người hơn. Tôi phân phát lịch cho mọi người tại sảnh lớn. Tất cả đều nhanh chóng tập trung lại khi họ thấy có lịch tới.

Có người tự nguyện giúp tôi, nói: “Tôi sẽ trông lịch giúp anh, để mọi người không giành giật nhé.” Rồi anh ấy quay qua hỏi mọi người: “Các anh đã thoái ĐCSTQ chưa? Ai đã thoái thì có thể nhận một cuốn. Ai chưa thoái thì không được nhận.” Một số người giơ tay lên và nói to: “Tôi đã thoái.” Người trợ giúp lại yêu cầu: “Các anh cũng phải hô to ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo!’” Họ cũng làm theo. Người trợ giúp nói: “Mỗi người một bản, không lấy quá nhé.” Thế là hai hộp lịch lớn đã nhanh chóng được trao đi.

Vị chủ tịch mới của công ty đến kiểm tra khu mỏ và thấy lãnh đạo các đơn vị đều có lịch Pháp Luân Đại Pháp trên bàn làm việc của họ. Ông ta nói với một người quản lý: “Sao các anh lại có thứ này trên bàn làm việc của mình? Bỏ chúng xuống đi.” Người quản lý liền đáp: “Có sao đâu anh? Có ảnh hưởng gì đến ai đâu. Lịch trông rất đẹp và còn bảo vệ nơi đây đó.” Ông chủ tịch nhìn vị quản lý trong giây lát rồi rời đi, không nói gì nữa. Sau đó, tôi cảm ơn người quản lý: “Anh làm rất tuyệt, chắc chắn sẽ được ban phúc lành.”

Bất cứ khi nào chứng kiến mọi người ủng hộ Đại Pháp, tôi đều rất cảm động. Tôi cũng mừng cho họ, vì họ đã lựa chọn cho mình một tương lai tươi sáng.

Bản quyền © 2023 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/6/15/461972.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/8/20/210898.html

Đăng ngày 17-09-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share